Nguoc Em Gai Nuoi Gui Em Nguoi Con Gai Thu 3
Rầm!!!Cánh cửa bị một lực mạnh đẩy ra, Tô Lâm chập choạng bước vào, người nồng nặc hơi rượu.- Tiêu Tiêu là con của tôi! Tại sao cô lại giấu?- Chẳng phải anh ruồng bỏ nó hay sao?- Từ Dao cười nhạt. Tô Lâm không kiềm chế được cảm xúc, lao tới bóp chặt vai Từ Dao:- Ngay từ đầu cô đừng trở thành con đàn bà ti tiện thì tôi đã tin cô rồi!- Buông tôi ra!- Từ Dao tức giận vùng vẫy thoát khỏi tay hắn. Nhưng hắn lại càng giữ chặt hơn.- Câm miệng lại!- Tên khốn! Anh muốn gì ?- Từ Dao trừng mắt lên, đôi mắt ngấn lệ.- Nói cho tôi biết, năm ấy đã xảy ra chuyện gì?- Anh biết để làm gì?- Cô cười nhạt- Lam lam của tôi đã bị mẹ anh giết! Còn gì để nói sao?- Cô........- Giám đốc, thằng bé kia mất tích rồi!- Tay tài xế của Tô Lâm chạy vào báo tin, hắn và cô kinh ngạc nhìn nhau.- Anh nói cái gì! Con tôi làm sao?- Từ Dao lao tới túm lấy cổ áo tay tài xế, ánh mắt trở lên hoảng loạn.~~~~~~~~~~~~~~- Mẹ ơi, mẹ ở đâu? Mẹ ơi!- Tiêu Tiêu vừa đi, vừa khóc thút thít. Thằng bé vừa trốn khỏi căn biệt thự lớn đó, nó lạc đường chỉ vì đi tìm mẹ. Bỗng, nó nhìn thấy phía trước có người, là người quen:- Chú!- Cháu tìm mẹ sao?- Đúng rồi ạ!- Đi nào! Chú sẽ dẫn cháu đi tìm mẹ.- Người đó nở nụ cười đến ghê rợn.Trong khi Tô Lâm và Từ Dao điên cuồng tìm kiếm Tiêu Tiêu, thì có cuộc gọi điện thoại từ cảnh sát. Họ ở bên tổ hình sự:- Cô Từ, chúng tôi đã tìm thấy con cô!- Con tôi, nó ở đâu?- Từ Dao vui mừng đến khóc nấc. Cảnh sát im lặng, sau đó nói:- Tuy nhiên, tình trạng cậu bé rất xấu, đang được cấp cứu!- Anh nói cái gì? Con tôi...- Phải, khi tôi tìm thấy Tiêu Tiêu, trên người cậu bé có mấy vết chém của dao và bị chấn thương vùng đầu!còn....
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz