Ngot
Trong căn phòng có một cô gái đang ngủ say sưa trợt tiếng chuông báo thức reng lên ,khiến con ng đang ngủ kia chợt bừng dạy nhanh chống thay đồ rồi đi làm.Chào! Tôi là một nhân viên văn phòng . Sau hơn 2 năm làm việc tại công ty này, thì tôi đã làm quen đc cách sống của tôi.Trên công ty: mọi ng đều đánh giá tôi là một người trầm lặng ,ít nói chuyện,làm việc mà ko biết nghĩ,...tuy năng lực làm việc của tôi rất tốt nhưng tôi vẫn ko đc xếp công nhận mà lên chức.Ở khu vực tôi sống các bà hàng xóm đều đánh giá tôi là 1 con ng "tự kỉ" vì tôi luôn tăng ca mỗi đêm ít khi về nhà.Tôi thuê nhà trọ để ở , tôi công nhận rằng nhà trọ này nội thất kém thật!chủ nhà thì cấu gắt chưa đến tháng là bắt thu tiền, những ng hàng xóm thì chẳng thán thiện,ng nhiều chuyện,ng thì bạo lực gia đình,...Mọi ng đang thắc mắc sao ko xin nghỉ hay đổi nhà trọ điTôi cũng muốn lắm chứ nhưng vì công việc của tui lương tháng thì ít có thì lại đưa cho ông chủ nhà .hồi đó tôi là một học sinh học rất giỏi đổ đại học thành công. Ba mẹ dòng họ tự hào về tui . Thầy cô giáo tin tưởng vào tôi.bạn bè ghen tị vì tui đối với phụ huynh của các học sinh mà ng ta hay nói là:" con nhà ng ta".Mọi ng nghĩ nó rất tuyệt vời nhưng tôi thì ko .Các danh hiệu mà tôi đạt trên lớp mọi học sinh đều ghen tị và họ rất muốn họ bằng một phần của tôi
Nhưng tôi lại ghen tị với họ...
Gia đình của một vài ng nếu con đc điểm cao thì sẽ nhận đc nhưng lời khen những món quà .nếu điểm thấp thì sẽ nhận đc những lời động viên,ăn ủi mà tôi thấy tủi thân cho chính gia đình mình.Điểm cao thì ko nói gì .mà điểm thấp sẽ dùng những câu từ súc phạm hoặc những trận đòn roi.tuổi thơ của mọi ng là gì? Còn tôi chẳng có tuổi thơ nào.đi học trên trường xong là đc mẹ trở đi học đêm,có những lúc tui muốn xin nghĩ thì mẹ lại đánh tui và nói:"Tao nuôi mày tốn cơm tốn gạo chỉ mỗi việc ăn học mà muốn nghĩ mày muốn giống như mấy cái con ngoài kia suốt ngày ăn chơi báo cha mẹ à?"
Tôi chỉ có thể đứng đó hứng chịu những lời sỉ nhục mà đáng lí ra những đứa trẻ còn nhỏ ko nên nghe.Những lúc muốn chia sẽ cho ai đó nhưng tôi đã làm gì có bạn chứ...
Tốt nghiệp đại học tôi đã rời khỏi gia đình đó bắt đầu cuộc sống đọc lặp
Tôi nghĩ mình sẽ đc tự do làm việc mà từ trc giờ tôi mong ước nhưng đúng là:"Cuộc sống ko bao giờ như mơ"Trên con đường tìm việc làm tôi gặp rất nhiều khó khăn về giao tiếp .khó lắm mới tìm đc công ty mà tôi đang làm.
"Bắt đầu vòng lặp"
Cứ như thế vòng lặp bắt đầu khi tôi làm việc:
Dậy 6h , đi làm 7h tối (có thể tăng đến 9h ) chỉ có vòng lặp đơn giản đó thôi.10h? Đã tăng cả quá nhiều r...về thôi
Trên con đường đêm vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.À! Mùa đông r nhiều ng tấp nập quá! Nhìn những cặp đôi đang nắm tay nhau hay những bạn thân đi chơi với nhau nhìn mà ghen tị quá. Noen này đoán giáng sinh 1mình r .chợt một tiệm đồ chơi thu hút sự chú ý của tôi.Ngoài cửa kín giang hàng chưng những món đồ chơi đã cũ .bước vào trong khung cảnh trong tiệm đập vào mắt tôi.không gian yên tĩnh chắc ko có ai.tôi liền đến chỗ chũ tiệm."Chào cô! Cô muốn mua gì?" Một tiếng chào của một cô gái ngọt ngào khuôn mặt của cô ấy khiến tui chú ý vô cùng xinh đẹp .mái tóc ống mượt đen dài mặt một bộ đồ trắng gợi lên đường cong mượt mà của vòng eo .nhìn ng đó tui lại thấy tự tị với thân hình của chính mình , đang suy nghĩ thì giọng của cô gái kia vang lên"Xin hỏi cô muốn mua gì ko ạ"Tôi chợt tỉnh lại thấy mình nảy giờ đã nhìn chằm vào ng trước mặt tôi ngại ngùng băng khoanh đang suy nghĩ nên mua cái gì thì cô gái kia lại cất lời"Hay bạn mua sách nhé""Sách?"" Uk! Một cuốn sách hay sẽ làm cho chúng ta ko bị sao nhãn nếu tập chung đọc nó chúng ta sẽ cảm thấy thú vị và học đc những điều hay ""Vậy ở đây có những cuốn sách nào cô có thể giới thiệu cho tôi ko?"Cô gái đó nhiệt tình chỉ dẫn từng cuốn sách trên kệ hàng.sau khi nhìn quanh 1 vòng tôi đã để ý một quyển sách mang tên : " nắng đã đến tình yêu đôi ta" cái tên đã khiến tui chú ý. Cầm quyển sách tôi đến chỗ thanh toán tính tiền."Cái này...miễn phí cô cứ nhận ko cần tiền""Miễn phí ư?""Uk"Tôi cũng nghĩ quyển sách này cũng đáng giá ít thì 100.000 nhiều thì trên 200.000.vì đồ hoạ rất chi tiết nhìn như ng thật vậy."chắc người tạo ra câu chuyện này rất để ý tới bức tranh của mình " tôi thầm nghĩ.Bước ra cửa hàng . Hình như cô chủ tiệm đang nhìn tui và cười thì phải? Chắc chỉ là tui nhìn nhầm thôi...đi ra còn hẻm chỗ của hàng khi tôi nhìn lại con hẻm đó đc bóng tối bao phủ kì lạ! Lúc vào đâu có thấy nó tối đến thế đâu?Trở về ngôi nhà của mình, tôi nhìn xung quanh khung cảnh bao quanh ngôi nhà toàn là màu đen. Bật đèn lên một đóng rác máy ngày trc vẫn chưa đc doạn sạch , chén bát chưa rữa , nhà lúc này trong thực bừa bộn Bước vào nhà tắm.tôi liền bật vòi sen tắm lên.nước hôm nay lạnh quá! Tắm đc một chút lại bước ra phòng thay đồ . Khi đói chỉ cần 1 bát mì cùng với 1 cái trứng chiên tuy ko tốt cho sức khỏe nhưng cũng đủ no là đc "Chán quá!" Những lúc chán nãn như thế này tôi sẽ đi ngủ nhưng đêm nay chẳng chợt mắt đc tí nào..."À! Cuốn sách" Nhớ ra mình mới mua cuốn sách! Tôi bắt đầu lấy ra đọc từng câu trang đầu... Rồi từ từ chìm vào giấc ngủ...
Nhưng tôi lại ghen tị với họ...
Gia đình của một vài ng nếu con đc điểm cao thì sẽ nhận đc nhưng lời khen những món quà .nếu điểm thấp thì sẽ nhận đc những lời động viên,ăn ủi mà tôi thấy tủi thân cho chính gia đình mình.Điểm cao thì ko nói gì .mà điểm thấp sẽ dùng những câu từ súc phạm hoặc những trận đòn roi.tuổi thơ của mọi ng là gì? Còn tôi chẳng có tuổi thơ nào.đi học trên trường xong là đc mẹ trở đi học đêm,có những lúc tui muốn xin nghĩ thì mẹ lại đánh tui và nói:"Tao nuôi mày tốn cơm tốn gạo chỉ mỗi việc ăn học mà muốn nghĩ mày muốn giống như mấy cái con ngoài kia suốt ngày ăn chơi báo cha mẹ à?"
Tôi chỉ có thể đứng đó hứng chịu những lời sỉ nhục mà đáng lí ra những đứa trẻ còn nhỏ ko nên nghe.Những lúc muốn chia sẽ cho ai đó nhưng tôi đã làm gì có bạn chứ...
Tốt nghiệp đại học tôi đã rời khỏi gia đình đó bắt đầu cuộc sống đọc lặp
Tôi nghĩ mình sẽ đc tự do làm việc mà từ trc giờ tôi mong ước nhưng đúng là:"Cuộc sống ko bao giờ như mơ"Trên con đường tìm việc làm tôi gặp rất nhiều khó khăn về giao tiếp .khó lắm mới tìm đc công ty mà tôi đang làm.
"Bắt đầu vòng lặp"
Cứ như thế vòng lặp bắt đầu khi tôi làm việc:
Dậy 6h , đi làm 7h tối (có thể tăng đến 9h ) chỉ có vòng lặp đơn giản đó thôi.10h? Đã tăng cả quá nhiều r...về thôi
Trên con đường đêm vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.À! Mùa đông r nhiều ng tấp nập quá! Nhìn những cặp đôi đang nắm tay nhau hay những bạn thân đi chơi với nhau nhìn mà ghen tị quá. Noen này đoán giáng sinh 1mình r .chợt một tiệm đồ chơi thu hút sự chú ý của tôi.Ngoài cửa kín giang hàng chưng những món đồ chơi đã cũ .bước vào trong khung cảnh trong tiệm đập vào mắt tôi.không gian yên tĩnh chắc ko có ai.tôi liền đến chỗ chũ tiệm."Chào cô! Cô muốn mua gì?" Một tiếng chào của một cô gái ngọt ngào khuôn mặt của cô ấy khiến tui chú ý vô cùng xinh đẹp .mái tóc ống mượt đen dài mặt một bộ đồ trắng gợi lên đường cong mượt mà của vòng eo .nhìn ng đó tui lại thấy tự tị với thân hình của chính mình , đang suy nghĩ thì giọng của cô gái kia vang lên"Xin hỏi cô muốn mua gì ko ạ"Tôi chợt tỉnh lại thấy mình nảy giờ đã nhìn chằm vào ng trước mặt tôi ngại ngùng băng khoanh đang suy nghĩ nên mua cái gì thì cô gái kia lại cất lời"Hay bạn mua sách nhé""Sách?"" Uk! Một cuốn sách hay sẽ làm cho chúng ta ko bị sao nhãn nếu tập chung đọc nó chúng ta sẽ cảm thấy thú vị và học đc những điều hay ""Vậy ở đây có những cuốn sách nào cô có thể giới thiệu cho tôi ko?"Cô gái đó nhiệt tình chỉ dẫn từng cuốn sách trên kệ hàng.sau khi nhìn quanh 1 vòng tôi đã để ý một quyển sách mang tên : " nắng đã đến tình yêu đôi ta" cái tên đã khiến tui chú ý. Cầm quyển sách tôi đến chỗ thanh toán tính tiền."Cái này...miễn phí cô cứ nhận ko cần tiền""Miễn phí ư?""Uk"Tôi cũng nghĩ quyển sách này cũng đáng giá ít thì 100.000 nhiều thì trên 200.000.vì đồ hoạ rất chi tiết nhìn như ng thật vậy."chắc người tạo ra câu chuyện này rất để ý tới bức tranh của mình " tôi thầm nghĩ.Bước ra cửa hàng . Hình như cô chủ tiệm đang nhìn tui và cười thì phải? Chắc chỉ là tui nhìn nhầm thôi...đi ra còn hẻm chỗ của hàng khi tôi nhìn lại con hẻm đó đc bóng tối bao phủ kì lạ! Lúc vào đâu có thấy nó tối đến thế đâu?Trở về ngôi nhà của mình, tôi nhìn xung quanh khung cảnh bao quanh ngôi nhà toàn là màu đen. Bật đèn lên một đóng rác máy ngày trc vẫn chưa đc doạn sạch , chén bát chưa rữa , nhà lúc này trong thực bừa bộn Bước vào nhà tắm.tôi liền bật vòi sen tắm lên.nước hôm nay lạnh quá! Tắm đc một chút lại bước ra phòng thay đồ . Khi đói chỉ cần 1 bát mì cùng với 1 cái trứng chiên tuy ko tốt cho sức khỏe nhưng cũng đủ no là đc "Chán quá!" Những lúc chán nãn như thế này tôi sẽ đi ngủ nhưng đêm nay chẳng chợt mắt đc tí nào..."À! Cuốn sách" Nhớ ra mình mới mua cuốn sách! Tôi bắt đầu lấy ra đọc từng câu trang đầu... Rồi từ từ chìm vào giấc ngủ...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz