chương 30
Lần trước Thái Anh dẫn cô ngắm bình minh ở bãi biển. Nói là ngắm bình minh ở bãi biển cũng không đúng, vì lúc hai người các cô đến nơi mặt trời đã lên cao, còn nơi đó cũng chỉ là một bãi cát ngắn có nơi nào giống biển. Nhưng với cô ngày hôm ấy là một ngày rất đáng nhớ vì nụ cười ngày hôm đó của Thái Anh là rạng rỡ nhất, xinh đẹp nhất mà cô từng thấy hơn cả ánh mặt trời nơi phía xa xa kia nữa. Rồi cả cái nắm tay ấm áp cứ như một cơn gió mùa xuân đầy tươi mới lại tràn đầy mật ngọt chảy tràn trong lòng cô. Còn nụ cười ngày hôm nay của nàng làm cho trái tim cô như có một dòng nước ấm chảy qua, ánh mắt cùng nụ cười hiện tại của nàng thân thiện lại gần gũi khiến cô chỉ muốn che chở bảo bọc nó mãi. Lần đó cô cùng nàng đi ăn sáng, hôm ấy hai người cũng là ăn phở. Đôi má của nàng khi nhai cứ phúng phính như một con sóc chuột ham ăn đáng yêu đến quá đáng. Cũng giống nàng ngay lúc này, đôi má ấy lại phúng phính. Đầu nàng cứ gật gù còn luôn miệng khen ngon. "Ngon quá đi mất. Chị nhìn xem ngon đến chảy cả nước mắt đây này. "_nàng vừa gắp một đũa phở bỏ vào miệng tay vừa quạt quạt nơi khóe mắt vừa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz