ZingTruyen.Xyz

[Natra x Ngao Bính] Different Universe

Dưới Một Mái Nhà

minihouseofgabi

1.
Ngao Bính được đưa đến nhà họ Lý vào một ngày mưa tầm tã. Cậu chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi, được gia đình giàu có này nhận nuôi.

Người đầu tiên cậu gặp trong căn biệt thự xa hoa ấy là Natra—con trai độc nhất của nhà họ Lý, kiêu ngạo, lạnh lùng, ánh mắt nhìn cậu như nhìn một kẻ xâm nhập.

"Mày là ai?"

"Ngao Bính..." Cậu khẽ đáp, bàn tay siết chặt mép áo cũ.

"Từ giờ sống ở đây, đừng có mà làm phiền tao." Natra lạnh lùng nói rồi bỏ đi.

Kể từ ngày đó, hai người sống chung dưới một mái nhà, nhưng chưa bao giờ thân thiết.

2.
Natra luôn đối xử với Ngao Bính như một kẻ ngoài cuộc. Hắn là thiếu gia cao quý, còn cậu chỉ là một đứa trẻ được nhận nuôi.

Nhưng rồi năm tháng trôi qua, tất cả dần thay đổi.

Ngao Bính từ một cậu bé nhút nhát dần trở nên kiên cường. Cậu không còn sợ ánh mắt sắc bén của Natra nữa. Mỗi lần bị hắn khiêu khích, cậu đều mạnh mẽ đáp trả.

"Cậu nghĩ cậu giỏi lắm sao, công tử bột?"

"Ít nhất tao không phải là một kẻ được nhặt về."

Câu nói ấy khiến Ngao Bính đau lòng, nhưng cậu không bao giờ khóc trước mặt Natra.

Họ cứ thế đối đầu nhau, nhưng không ai nhận ra, sự căm ghét dần biến thành một thứ tình cảm khác.

3.
Năm họ mười tám tuổi, Ngao Bính bị một nhóm côn đồ chặn đường.

"Là con nuôi của nhà họ Lý à? Để xem mày có gì đáng giá không."

Ngao Bính siết chặt nắm đấm, nhưng trước khi cậu kịp phản kháng, một bóng người quen thuộc đã lao vào giữa.

Natra đứng chắn trước mặt cậu, ánh mắt lạnh như băng.

"Đụng vào cậu ta, tao sẽ không tha cho chúng mày."

Chỉ vài phút sau, đám côn đồ đã bị đánh gục.

"Natra..." Ngao Bính gọi khẽ, tim đập mạnh.

"Mày là người của tao. Không ai được phép động vào mày, trừ tao." Natra nhìn cậu, giọng khàn đi.

Khoảnh khắc ấy, Ngao Bính biết, mình đã yêu.

4.
Một buổi tối, dưới tán cây anh đào, Ngao Bính lấy hết can đảm để nói ra điều cậu đã giữ trong lòng suốt bao năm.

"Natra, tôi thích cậu."

Hắn nhìn cậu chăm chú, rồi bất ngờ kéo cậu vào một nụ hôn sâu.

Ngao Bính mở to mắt, nhưng không đẩy ra.

"Tôi cũng thích em. Rất lâu rồi."

Dưới ánh trăng, hai thiếu niên ngày nào giờ đã không còn là những đứa trẻ ngây ngô nữa.

Họ yêu nhau, bất chấp thân phận, bất chấp quá khứ.

Chỉ biết rằng, dưới một mái nhà, trái tim họ đã luôn hướng về nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz