Narumi Gen Qua Mang
w: r17 (maybe)-----"em vẫn khăng khăng nó bé đúng không?"narumi gen nằm đè em lên chiếc ghế sofa dài màu nhung. cậu ta nhìn con sóc nhỏ run lẩy bẩy ở dưới thân mình đang phải trả giá cho chính cái phát ngôn của mình. cậu biết gan bé sóc không nhỏ tí nào, dù rén đội trưởng đội một nhưng vẫn gân cổ lên cãi."đ-đúng.."nếu không đúng thì thì hai người sẽ yêu nhau. cố nén cơn tức giận đang sôi sùng sục trong người, narumi vì cưng con bé nên kiên nhẫn không quát tháo gì. cậu ta bắt lấy cái tay nhỏ đang che chắn trước mặt, chậm rãi đặt nó đến đũng quần của mình. bé sóc nhỏ rùng mình một cái khi cảm giác có con quái vật đang bắt đầu nổi dậy sau chiếc quần ở nhà đầy thoải mái kia. bé không kìm được sự hiếu kì liếc xuống nhìn túp lều đang dựng ngày càng cao kia. nhìn nó là đủ biết quái vật của narumi không phải cỡ nhỏ rồi. nhất là khi cậu dùng tay em để ép nó vuốt ve lên xuống con quái vật, góp phần nuôi dưỡng nó ngày càng lớn lên. cuối cùng thì túp lều kia chẳng còn chỗ cho quái vật tung hoành nữa. cái cảm giác chật chội, bức bối đấy đương nhiên khiến narumi khó chịu vô cùng. cậu ta thở hắt ra một hơi khi cảm giác được cái tay nhỏ đang vuốt ve phần bên dưới của mình."bé sóc nói đúng rồi. anh đang cứng lên vì em đấy."một tay vẫn giữ chặt lấy tay em để bắt nó phải xoa bóp, giảm đi sự bức bối của con quái vật sau lớp quần, tay còn lại luồng vào bên trong cái áo phông mân mê da thịt mềm mại, chậm rãi tiến đến hai cái bánh bao đang được thả rông. gen cúi người xuống cho một nụ hôn nhỏ bề gò má rồi thè lưỡi liếm một đường đến gần tai em, rồi giọng khàn đặc hơn bình thường thì thầm."muốn thử một hiệp không bé sóc nhỏ? để cái của anh có đủ làm em sướng điên người không nhé?"song, cắn nhẹ cái tai mềm mại kia một cái rồi dừng lại hết hành động của mình. không phải là tha lỗi cho bé sóc lần này mà để cậu ta móc tay vào chun quần, vội vàng kéo xuống vừa đủ để thả tự do cho con quái vật đang giận dữ với chiếc đầu đỏ hơi cong lên. sóc con thấy cái của người mình chê bé vừa to vừa dày vậy liền ngại ngùng che mắt lại. narumi thấy thế liền dịch người mình lên, sợ thân con bé không chịu nổi sức nặng người mình nên đành quỳ gối ở phía dưới hai quả bánh bao. cầm cây thịt của chính mình vuốt vài cái rồi hướng nó đến cái mồm bé xinh của sóc con."em muốn cắn đứt đôi nó mà? phải nhét một nửa vào mồm mới cắn được."đầu gấc đo đỏ chạm ngay vào môi bé sóc nhỏ khiến bé nó giật nảy mình. cậu ta nhẹ nhàng gỡ tay em ra rồi còn xoa đầu em, dùng cái chất giọng nhẹ tênh, đầy cưng chiều nói."giờ anh cho bé sóc nhỏ hai lựa chọn. một là dùng cái mồm nói anh bé kia giúp anh giải quyết, hai là mồm dưới chịu thay cho mồm trên."bé con chẳng ngờ được đến một ngày mình lại được hưởng cây thịt của đội trưởng đội một lực lượng phòng vệ đầy tiếng tăm đâu. em cũng không ngờ được narumi gen bạo đến mức đe dọa cả em đâu. thôi được rồi, bé sóc nhỏ cũng chẳng ghét narumi gen. làm tình thì làm tình, người có lợi vẫn sẽ là em mà. nhưng cái mà narumi đã nói giờ đã thành sự thật, con bé sợ mình chẳng vừa nổi với thứ này đâu. chần chừ một hồi bé sóc nhỏ mới chủ động dùng tay vuốt ve con quái vật, rồi khe khẽ lè chiếc lưỡi đinh hương của mình liếm nhẹ lên cái đầu gấc giận dữ của cậu ta.narumi rùng một cái, không nhịn được nở nụ cười thích thú nhìn hình ảnh bé sóc nhỏ của mình ngoan ngoãn làm theo lời cậu ta. cái cách con bé nhấc đầu mình lên một mình một chút để ngậm lấy cái phần đầu làm cậu suýt nữa nắm đầu bé đẩy một phát xuống tận cổ họng rồi. nhưng cũng vì cưng bé sóc, sợ họng sóc đau nên phải kiềm chế lại. thay vài đó tặng cho bé lời khen."ngoan lắm, sóc con. em mà cắn thì cái mông em không yên được với anh đâu."cậu biết bé sóc nhỏ không ghét cậu mà, đúng không?-----ê thật ra bạn tôi nó dạy cách bu cú ấy =))))) để nào beta lỗi chính tả sau nhe hihi
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz