Namtanfilm Me Cung Sinh Tu
Không gian xung quanh dường như nặng nề hơn bao giờ hết, tiếng bước chân của cả nhóm vang lên đều đặn trên con đường đầy bụi bặm. Dù đã đi một quãng đường khá xa, Nicha vẫn không thể dứt ra khỏi cảm giác đau đớn lan tỏa từ vết thương trên chân. Cảm giác như từng bước đi đang kéo cô lại, giống như thể vết thương ấy không chỉ là sự đau đớn vật lý mà còn là gánh nặng của chính tâm trí cô.Mọi người đi trong im lặng, chỉ có tiếng thở dài của Film khi cô không thể rời mắt khỏi Nicha. Những lo lắng và căng thẳng đã thấm vào từng lời nói, mỗi ánh nhìn đều đầy sự dò xét. Trong khi đó, Nicha chỉ im lặng, đôi khi cảm thấy như mình là một phần của bóng tối, không thể bước ra ngoài, không thể chạm vào thực tại.Từng bước đi nặng nề, Nicha cảm thấy như cả thế giới này đang xoay quanh vết thương của mình. Nhưng trong phút chốc, một cảm giác lạ lùng xâm chiếm cô, khiến cô ngẩng đầu lên, mắt nhìn xa. Đó là một bóng hình, không rõ nét, nhưng rõ ràng là có ai đó đang đứng đợi họ phía trước."Lại là anh ta," Mun lên tiếng, sự căng thẳng trong giọng nói khiến mọi người đều phải dừng lại. Đó là người đàn ông bí ẩn, người đã từng nói với họ về trò chơi này.Nicha không muốn dừng lại, nhưng cô không thể không nhìn vào người đàn ông đang đứng trước mặt. Anh ta đứng đó, như một bóng ma, ánh mắt lạnh lùng không hề lay chuyển. "Các bạn đã đến gần hơn một bước," anh ta nói, giọng trầm và đều đều. "Nhưng sự thật sẽ chỉ thực sự hé lộ khi các bạn đối mặt với nó."Lia liếc nhìn Nicha một cách sắc bén, rồi quay sang người đàn ông. "Đối mặt với gì? Chúng tôi đã đến đây vì một lý do. Tại sao anh không thể nói rõ mọi thứ?"Người đàn ông mỉm cười, nhưng không có vẻ gì là vui. "Sự thật không phải ai cũng đủ mạnh mẽ để đối mặt. Các bạn đã vượt qua nhiều thử thách, nhưng cái các bạn chưa biết, mới chính là thứ sẽ khiến các bạn không thể quay đầu."“Chúng tôi không sợ,” Film đáp lại với vẻ kiên quyết. “Chỉ cần nói cho chúng tôi biết cách thoát khỏi đây là được.”Anh ta không trả lời ngay lập tức. Im lặng bao trùm. Mọi người đứng đó, im lặng nhìn nhau, không ai biết sẽ phải làm gì tiếp theo. Một hồi lâu sau, người đàn ông lên tiếng: “Để các bạn ra khỏi đây, mỗi người phải đối mặt với một sự thật sâu thẳm mà chính các bạn không muốn thừa nhận.”Nicha cảm thấy tim mình thắt lại. Những lời nói ấy như một cái gông đang siết chặt lấy tâm hồn cô. "Sự thật nào?" cô hỏi, giọng khản đặc, như thể từ trước đến nay cô chưa từng muốn hiểu rõ điều đó.Người đàn ông nhìn cô một lúc lâu, như thể đang suy nghĩ có nên nói hay không. Rồi cuối cùng, anh ta khẽ nói: “Các bạn là những người đầu tiên đi qua trò chơi này, nhưng cũng là những người cuối cùng sẽ rời đi. Để làm được điều đó, các bạn phải giải quyết những câu hỏi chưa được trả lời. Nhưng có một câu hỏi mà các bạn không thể trả lời. Đó là câu hỏi mà chính các bạn chưa từng thừa nhận."Cả nhóm đều cảm thấy căng thẳng. Mỗi người đều cảm nhận được rằng có một cái gì đó không ổn, nhưng họ không biết phải đối mặt với điều gì.“Vậy chúng tôi phải làm gì?” Mun lên tiếng, giọng nói tràn đầy sự hoài nghi, nhưng cũng không kém phần lo lắng.“Điều các bạn cần làm là đối mặt với chính bản thân mình,” người đàn ông đáp lại. "Mỗi người trong các bạn đều có một bí mật sâu kín. Để thoát ra khỏi đây, các bạn phải đối diện và chấp nhận nó."Không ai nói gì thêm. Im lặng bao trùm.Nicha đứng đó, như thể thời gian đã ngừng trôi. Cô cảm thấy như mình bị mắc kẹt trong một mê cung không lối thoát. Những lời của người đàn ông cứ lặp lại trong đầu cô: "Các bạn sẽ không thoát ra nếu không đối mặt với sự thật."Nhưng sự thật là gì? Cô không biết. Cô chỉ biết rằng những cảm xúc lẫn lộn, những bí mật chưa từng hé lộ, tất cả đều như đang đè nặng lên đôi vai cô. Cô đã chạy trốn quá lâu, nhưng liệu khi đối mặt với chính mình, cô sẽ còn giữ vững được sự kiên cường của mình hay không?Lia nhìn Nicha với ánh mắt đầy lo lắng, nhưng cũng không quên lướt qua những người khác. Cô không rõ mình sẽ phải đối mặt với cái gì, nhưng ít nhất, cô đã sẵn sàng. Sự kiên quyết trong cô không bao giờ nguội lạnh, và dù có phải hy sinh gì đó, cô cũng sẽ không quay đầu.Film đứng gần Nicha, đôi mắt của cô thoáng chút mơ hồ, nhưng cô cũng không hỏi thêm gì nữa. Cả nhóm đã nghe quá nhiều lời cảnh báo. Đã đến lúc họ phải làm gì đó.Người đàn ông chỉ đứng đó, nhìn vào họ, như một người chứng kiến sự lựa chọn của từng cá nhân. Anh ta không nói gì thêm, chỉ đưa tay lên và chỉ vào con đường phía trước. "Lựa chọn của các bạn đã được xác định. Hãy bước đi, và đối mặt với những gì đang chờ đợi."Và như vậy, cả nhóm tiếp tục bước đi, không ai biết rằng sự thật sẽ dần dần được hé lộ khi họ đến gần hơn con đường mà họ không thể quay lại.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz