ZingTruyen.Xyz

Namtanfilm Me Cung Sinh Tu

Sau khi bước qua cánh cửa, cả nhóm rơi vào một không gian kỳ lạ. Bầu trời xám xịt, không có điểm bắt đầu hay kết thúc. Dưới chân họ là một tấm sàn thủy tinh trong suốt, phản chiếu hình ảnh của mỗi người như những bóng mờ.

“Chúng ta đang ở đâu đây?” Mun khẽ hỏi, giọng run rẩy.

“Tôi không biết.” Nicha trả lời, ánh mắt lướt qua từng góc không gian.

“Tôi nghĩ đây là vòng thử thách tiếp theo.” Film nói, vẻ mặt đầy cảnh giác.

“Cái gì đây?” Seon chỉ về phía trước, nơi có một chiếc bàn lớn với hai chiếc hộp đặt trên đó. Một hộp màu trắng, một hộp màu đen.

“Chắc chắn không đơn giản chỉ là mở hộp.” Dao lạnh lùng nói, bước chậm về phía chiếc bàn.

---

Một giọng nói vang lên, trầm và rõ ràng:

“Hai hộp, hai lựa chọn. Mỗi người chỉ được chọn một lần. Một hộp chứa sự sống, hộp còn lại chứa sự mất mát. Ai chọn, người đó chịu trách nhiệm. Chọn sai, cả nhóm trả giá.”

Cả nhóm im lặng, cảm nhận được sức nặng của lời cảnh báo.

“Chỉ có hai hộp. Làm sao tất cả chúng ta cùng vượt qua được?” Lia hỏi, ánh mắt nhìn về phía chiếc bàn.

“Hệ thống này muốn thử lòng tin và sự đoàn kết của chúng ta.” Namtan nói, giọng điềm tĩnh. “Chúng ta phải chọn người quyết định.”

---

“Lia đi.” Dao bất ngờ lên tiếng, làm mọi người quay lại nhìn cô.

“Tôi sao?” Lia nhíu mày, ngạc nhiên.

“Cô là người giỏi nhất trong việc nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ.” Dao đáp, giọng chắc nịch. “Và nếu có ai đó dám đưa ra quyết định mạo hiểm, tôi tin đó là cô.”

“Nhưng nếu tôi sai thì sao?” Lia nhìn mọi người, ánh mắt đầy lo lắng.

“Nếu cô sai, tất cả chúng ta cùng gánh chịu.” Namtan nói, giọng điềm tĩnh. “Chúng tôi không trách cô.”

---

Lia bước chậm về phía chiếc bàn. Trái tim cô đập mạnh, tay đổ mồ hôi khi đứng trước hai chiếc hộp.

“Hộp trắng hay hộp đen?” Lia thì thầm, tự hỏi bản thân.

“Lia, tin vào bản năng của cô.” Mun nói từ phía sau, giọng đầy động viên.

“Đừng để áp lực khiến cô mù quáng.” Nicha nói, ánh mắt lạnh lùng nhưng sắc bén.

---

Lia hít một hơi thật sâu, rồi đặt tay lên chiếc hộp màu đen.

“Lý do?” Film hỏi, ánh mắt tò mò.

“Hộp trắng đại diện cho sự sống, nhưng đôi khi những gì sáng nhất lại ẩn chứa bóng tối lớn nhất.” Lia nói, giọng bình tĩnh. “Tôi không muốn chọn theo điều mà mọi người nghĩ là hiển nhiên.”

---

Cô mở hộp. Một ánh sáng mạnh lóe lên, khiến mọi người phải che mắt. Khi ánh sáng tắt đi, một dòng chữ hiện lên trên mặt bàn:

“Quyết định của cô cứu được một nửa, nhưng làm mất đi một nửa.”

Ngay lập tức, sàn thủy tinh dưới chân họ nứt ra, và Mun cùng Nicha rơi xuống dưới trước sự hoảng loạn của mọi người.

“Không! Mun! Nicha!” Seon hét lên, chạy tới mép sàn. Nhưng tất cả đã quá muộn.

Lia đứng lặng người, nước mắt trào ra. “Tôi… Tôi đã sai rồi…”

“Không.” Dao bước tới, tay đặt lên vai Lia. “Cô không sai. Đây là hệ thống. Nó luôn khiến chúng ta mất đi một điều gì đó, dù chọn thế nào đi nữa.”

---

Một cánh cửa khác hiện ra trước mặt họ, nhưng nhóm chỉ còn lại năm người.

“Đi thôi.” Namtan nói, giọng trầm và lạnh lùng hơn trước.

“Chúng ta sẽ cứu họ, đúng không?” Lia hỏi, ánh mắt đầy hy vọng nhưng cũng lấp lánh nỗi sợ.

“Phải.” Film đáp, không chút do dự.

năm người bước qua cánh cửa, lòng mang theo quyết tâm và nỗi đau sâu sắc.

Ở một nơi nào đó trong bóng tối, Mun và Nicha đang đối mặt với những thử thách riêng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz