ZingTruyen.Xyz

Nakroth X Murad R18 Nhan Tinh Cua Ngai Cong Tuoc

Tóm tắt chap này cho đứa nào bị ngại: segs bdsm.
Nói trước là nó dăm đấy, t thử sức thôi chứ t thích sếch thanh lịch hoặc hơi hơi tục một tí thôi, như mấy cái fic cũ là đẹp :))

-------------------------------------

- Tại sao lại phản bội ta?

- Vì tôi không yêu ngài.

Nakroth lần này quá giận chàng, hắn ngồi trên ghế, ánh mắt sâu hút nhìn chàng đang quỳ dưới chân. Đối với sự lạnh lùng ấy, hắn không hiểu, hắn thứ gì cũng có, chẳng thiếu điều nuông chiều chàng, hắn xuất sắc vậy mà có lí nào một người tầm thường như chàng lại không can tâm tình nguyện dốc tâm vì hắn. Thậm chí là quay lưng phản bội hắn chỉ vì gã mọt sách nghèo rớt kia, điều ấy như một cái tát vả thẳng vào niềm tự hào bấy lâu nay của hắn đầy nhục nhã.

- Vậy à?

Tuy hắn hỏi nhưng giọng điệu lại hờ hững như thể đây là một câu cảm thán chứ chẳng phải câu hỏi. Quả nhiên, hắn không nên nảy sinh tình cảm với ai, càng không nên trông đợi vào yêu thương của người khác, hắn đỡ trán, ngửa đầu tựa về sau đầy suy nghĩ.

- Ta đã nghĩ trong một khoảnh khắc nào đó, rằng mình từng yêu em.

- Còn tôi thì chưa bao giờ.

- Cho ta biết lí do được không?_Hắn vẫn không nhìn chàng, hỏi.

- Ngài biết mà.

Murad với tâm thế của một kẻ cầm chắc cái chết, ngay lúc này chàng cảm thấy bản thân không còn chút sợ hãi nào mà thẳng thừng đáp lời hắn, cho dù sợ hãi thì đã sao, hắn sẽ tha cho chàng chắc? Chàng đã ăn ngủ bên hắn suốt thời gian qua, tính cách hắn độc đoán và tàn bạo, chàng thừa hiểu mà. Chàng chưa bao giờ ngừng đấu tranh cho sự sống của bản thân, hiềm nỗi hiện tại chàng có thể làm gì chứ, chính xác hơn thì chàng chỉ mong cái chết sắp tới sẽ nhẹ nhàng đôi chút, chàng có hơi sợ đau....

- Thời gian của chúng ta sắp hết rồi, đức ngài đây nếu đã bận tâm tình nghĩa cũ giữa chúng ta như thế thì kẻ bần tiện này chỉ xin được an táng tại quê nhà sau khi chết thôi._Chàng trút một hơi thở dài.

Nakroth nghe xong bèn đứng dậy, Murad nhắm mắt chờ đợi thứ sắp xảy đến chấm dứt tất cả. Nhưng không, hắn không để chàng chết, thay vào đó, hắn nắm lấy cổ áo chàng kéo ra cửa, mặc kệ chàng chật vật lê lết trên sàn, hắn vừa đi vừa nói:

- Đôi khi cái chết cũng là ân huệ, ta nói rồi, em không xứng đáng được nhận ân huệ, chỉ có cách trừng phạt nghiêm khắc để răn đe mới khiến em trở về đúng bổn phận.

Hắn lôi chàng tới một căn phòng lúc nào cũng được khóa kín, cửa vừa được mở, hắn liền thẳng tay ném chàng vào.

Murad đã ở đây suốt mấy tháng trời nhưng không hề hay biết đến căn phòng bí mật hắn luôn giấu, nó nằm cách biệt với phần còn lại của dinh thự. Tuy không quá rộng rãi nhưng vừa đủ, bên trong được sắp xếp gọn gàng sạch sẽ, thảm và rèm gấm đỏ thẫm, những ngọn đèn sáng mờ ảo trông giống như bao căn phòng khác trong lâu đài.

Song, thứ duy nhất khiến nó trở nên bất thường là các món hình cụ được đặt đầy trong phòng, hai tấm gương lớn trên tường song song với nhau, thứ này cộng thêm ánh đèn thì dù kéo kín rèm vẫn sáng sủa vô cùng. Hơn hết, có một chiếc giường nhỏ trong góc phòng, tất cả đều đồng bộ một màu đỏ khiến người khác vừa nhìn đã cảm thấy bí bách, ngột ngạt.

- Ngài muốn làm gì nữa?

Murad vừa bò dậy, vừa lùi về sau, hắn chẳng nói chẳng rằng áp sát chàng, thả chàng ngã lên lớp nệm mềm mại.

- Nhìn ta này, em biết mình sẽ phải lãnh chịu hình phạt từ hành động nông nổi của mình mà.

Nakroth bắt lấy khuôn mặt tái nhợt kia, hắn ghé sát môi chàng thì thầm, hơi ẩm ấm nóng phả lên làn da mềm mại không tì vết ấy. Nhưng rất nhanh thôi, lát nữa nó sẽ không còn nguyên vẹn như vậy đâu.

- Thả tôi ra!

Hắn ôm eo chàng giữ chặt, còn chàng ra sức đẩy hắn, chàng nắm lưng áo, nắm tóc hắn kéo mạnh. Trước sự phản kháng vô vọng của đối phương, hắn cắn vành tai chàng mà khẽ thì thầm thêm câu:

- Cứ từ từ tận hưởng nhé.

Dứt lời, hắn lôi chàng dậy, kéo xềnh xệch đến bên một tấm phản bọc gấm đỏ mà đẩy chàng nằm sấp xuống, tay hắn giữ chặt cổ tay chàng đến đỏ ửng. Chàng hốt hoảng nhìn hắn gông tay mình lại, bị khóa chặt ở đó, chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, hai chân chàng cũng bị hắn dùng xích trói lại, có muốn khép chân cũng không được. Đã đành thứ này còn quá cao, chàng buộc phải đứng kiễng hai chân trong khi thân trên nằm sấp lên tấm phản.

Chết tiệt, ở tư thế này thật kì quái, hắn nắm cổ áo chàng xé toạc, tấm lưng ong xinh đẹp lộ ra sau lớp vải mỏng tanh. Chưa dừng tay, hắn còn lột cả phần y phục sót lại trên người chàng, hoàn toàn để chàng ở trạng thái không có gì giấu diếm được. Hắn vứt chúng sang một bên, tiến đến gần chiếc kệ và rút ra một chiếc roi da.

Tệ thật, chàng lạnh quá, dù cho ở trong phòng kín thì việc không mặc gì cũng khiến chàng cảm thấy lạnh, bờ vai chàng khẽ run, phần vì thế, phần vì hắn đang cầm roi đi ra phía sau chàng.

- Đừng!

Hắn còn chưa làm gì mà chàng đã khóc rồi, nhìn chàng cố gắng giật tay khỏi chiếc gông bị ghim chặt trên tấm phản, hắn cười nhạt. Nếu chàng biết sợ thì từ đầu đã không làm chuyện này rồi.

Như một cách từ từ tra tấn tâm trí đối phương, hắn đặt tay chạm nhẹ cặp đào căng mẩy, vỗ vỗ mấy cái rồi thu tay lại. Ngay khi chàng không đề phòng nhất, hắn vung tay giáng một roi thật mạnh xuống chỗ vừa chạm.

Murad thét lớn, cảm giác đau rát chóng lan ra từ vết thương, nhưng chàng sẽ không chỉ có nỗi đau này, hắn liên tiếp hạ thêm mấy đòn nữa trên làn da mềm mại. Từng tiếng roi vút và tiếng khóc của chàng vang lên trong căn phòng kín, từng roi một vụt xuống tấm lưng trần và cặp đào trắng trẻo kia. Phải nói ngày trước hắn đã chăm sóc chàng rất cẩn thận để cơ thể chàng trở nên hoàn hảo hết mức, giờ đây chính nó khiến chàng càng nhạy cảm hơn trước sự bạo lực của hắn.

Chẳng mấy chốc, khắp da thịt chàng nổi các vệt đỏ ngang dọc, nhất là phía dưới chàng, bị hắn hành hạ chẳng nương tay. Mỗi đòn giáng xuống là một lần mông chàng giật nảy, âm thanh chan chát kêu liên tục, chàng rúc mặt xuống phản gỗ, góc không thành tiếng. Đến cặp đùi non đang run rẩy kia cũng không thoát nổi lần "dạy dỗ" này, đầu mũi chân chàng căng cứng vì kiễng quá lâu, trông đến thảm hại.

Dù chàng tỏ ra quằn quại, hắn vẫn tiếp tục vẩy từng roi, đối với hắn, tiếng chàng thút thít khóc lúc này nghe thật êm tai. Nhìn chàng kìa, rướn người chịu đựng trận roi như thể chàng đang hứng thú lắm, hắn không biết nữa, hắn chỉ muốn thấy chàng cứ kêu khóc thế, muốn thấy chàng cong mông trước ngọn roi của hắn. Hắn không nghĩ chàng đang đau.

Ân huệ của hắn, phẫn nộ của hắn.

Dù bây giờ hắn vẫn còn mạnh tay quất mông chàng, chàng lại chưa chịu cầu xin hắn dừng. Nếu chàng cứng đầy vậy, hắn đương nhiên chẳng ngại ban phát thêm cho chàng thứ này, dẫu cặp đào mềm mại ấy bị đánh đến bật máu, vô số vết trầy in hằn trên da chàng, chàng cũng chỉ cắn răng chịu đựng.

Mặc chàng cố co người trốn tránh, hắn nhắm thẳng những điểm nhạy cảm của chàng mà hạ roi. Cả thân thể chàng nhễ nhại mồ hôi, cảm tưởng mình sắp bị hắn đánh nát rồi. Murad nghiêng đầu sang một bên, nước mắt chảy dài thấm ướt lớp vải gấm đỏ.

Tầm mắt chàng bỗng chốc thu lại trước tấm gương lớn, vô tình tận mắt chứng kiến tình cảnh hiện tại của bản thân. Chàng mở to đôi ngươi, khuôn miệng vô thức cứng đờ lại vì xấu hổ. Trong gương, chàng đang nằm bò trên hình cụ với đôi tay bị khóa chắc vào nó, nửa thân dưới đứng dang rộng chân, hơn hết hắn đang thả sức nện roi lên phía sau chàng, mông chàng đỏ ửng, run bần bật sau mỗi nhát roi vụt mạnh. Gương mặt hắn dâm đãng nhìn chằm chằm thân thể chàng, cái tên khốn kiếp đó đương vui vẻ hưởng thụ cảm giác hành hạ Murad.

Chàng nhắm chặt mắt, tránh phải nhìn thêm thứ dơ bẩn ấy, song cho dù có nhắm mắt lại, cảm giác tê rát từ trận roi vẫn đều đặt giáng xuống mông chàng. Bất lực, chàng lắc hông như một phản xạ né tránh hắn, khuôn miệng nhỏ đau đớn kêu khóc trông đáng yêu vô cùng.

Vừa hay hành động phản kháng của chàng lọt vào mắt Nakroth, hắn biết chàng sắp tới giới hạn nên càng ra sức vụt mạnh hơn, dùng điệu cười khinh thường chọc ghẹo chàng:

- Cầu xin đi, phải biết khóc lóc thì mới được thương xót chứ.

Rõ ràng hắn biết chàng sẽ không cầu xin hắn nữa mà, chàng cắn môi, khóe mắt ướt đẫm nhưng vẫn nhìn hắn bằng sự phẫn uất tột độ. Bờ môi bị cắn rướm máu khẽ mấp máy, muốn nói mà không nói nổi thành lời.

Bỏ qua thái độ bất tuân của chàng, hắn vung roi, quất một nhát thật đau coi như kết thúc, hắn cũng mỏi tay rồi. Trái với vẻ thản nhiên của hắn, chàng nằm rũ ra, cái lạnh ban nãy bị thay thế bởi cơn nóng rát khắp cùng, vừa mệt vừa đau.

Có điều đó chưa là tất cả, hắn mới xong phần mở đầu thôi.

Murad nhìn vào gương thấy hắn lôi từ hộc tủ ra hai món đồ khác, chàng tái mét mặt, cựa quậy tỏ ý phản đối. Thấy chàng phản ứng dữ dội, hắn vỗ mông chàng, từ từ dùng tay kéo căng mép thịt căng tròn đang che giấu điểm hồng nhạy cảm kia. Hành động sỗ sàng này dù đã trải qua nhiều lần nhưng vẫn khiến chàng xấu hổ khóc nấc lên, chàng cong người, giằng chân cố thoát khỏi sợi xích lạnh tanh.

- Không được!_Chàng ngoái đầu nhìn hắn, dù không nói nhưng ánh mắt ra sức cầu xin.

Đối diện dáng vẻ yếu đuối này, hắn chẳng mảy may thương xót, lạnh lùng nói:

- Làm lỗi chịu phạt là lẽ đương nhiên, đã là phạt thì bắt buộc phải nhận.

Hắn mở nắp lọ pha lê, đổ thứ chất nhầy trong suốt xuống điểm hồng nhỏ đang co rút nhẹ, thứ nước lạnh này vừa chạm vào da thịt chàng liền làm chàng nổi gai ốc, lạnh tê như bạc hà. Tiếp đó, hắn đưa hai ngón tay ấn sâu vào, chàng giật mình, bật ra tiếng rên sướt mướt, thuốc vào tới đâu, tê lạnh tới đó. Kích thích từ hai ngón tay nhanh chóng đánh đổ chút suy nghĩ chống cự của chàng, cơ thể mềm nhũn mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

Murad thở gấp, hắn vờn nghịch chỗ đó không nói, càng quá đáng hơn là hắn còn cắn chàng nữa, phần bị đánh đã sưng tấy lại thêm việc hắn liếm mút trêu đùa, chàng thật sự chịu không nổi. Mãi hồi lâu sau, ngón tay hắn mới rút ra, kéo theo chất dịch lỏng rơi rớt vương khắp khe đào mịn căng. Hình như thứ thuốc này hơi khả nghi, bên trong chàng ngứa râm ran xen lẫn chút gì đó trống trải, cảm giác này khó mà nhầm lẫn được, là tình dược.

Tiếp theo, hắn cầm cái dương cụ giả trong tay, chuẩn bị dùng nó lấp đầy tiểu huyệt mới vừa nới lỏng chút ít kia. Nãy giờ chàng vẫn theo dõi hành động của hắn qua ảnh phản chiếu, thấy thứ hắn cầm hình thù đáng sợ, chàng không nằm yên nổi. Cái đó thực sự lớn, chưa kể nó còn chạm khắc sao cho nổi rõ những vết sần nhô lên giống như gai tròn.

- Khoan đã...! Không vừa đâu!

Hắn phớt lờ chàng, lập tức nhét nó vào, chưa được một nửa đã khiến chàng gồng mình nén nhịn cơn đau, tuy nói là có tình dược nhưng thứ này chỉ gây ra đau đớn chứ chẳng hề tác động ít gì liên quan đến hưng phấn. Tệ hơn nữa, tình dược làm chàng khó chịu, còn điều duy nhất chàng cảm nhận chỉ đơn giản là đau. Hai tác động trái ngược kìm kẹp chàng ở nỗi thống khổ vô tận không thể thoát ra.

Dòng chất lỏng chảy dài xuống theo hai chân chàng, cho dù cơ thể có tiết ra nhiều dâm thủy thế nào thì chàng cũng vẫn bị dày vò chẳng ngưng, hai bàn tay siết chặt, tưởng chừng móng tay đâm vào da thịt tới chảy máu. Ngược lại, hắn thích thú kéo ra đẩy vào dị vật ấy, nhìn chàng rên rỉ bất lực dưới sự chơi đùa của hắn.

Trải qua quãng thời gian vô tận kia, chàng rướn người, lúng túng muốn khép đôi chân xinh đẹp đang run run chịu đựng. Hắn đạp lên xích sắt, ghì chặt chân chàng tại chỗ, nút hồng bị căng hết mức, cắn chặt cái dương cụ cắm tận gốc, màu hồng mềm mọng ấy liên tục co thít mạnh, trông dâm đãng hết mức. Bởi vách thịt ấm cảm nhận gõ hình thù kì quái của dị vật nên mới sinh ra phản ứng mãnh liệt, càng tạo thêm kích thích cho hắn bộc phát thú tính, cứ nắc mạnh dương cụ giả kia. Bị thứ đó khuấy đảo phía dưới chưa đủ, hắn nắm tóc chàng ấn ghì xuống, bắt chàng phải nhìn vào gương, hắn muốn chàng tự chứng kiến cảnh bản thân bị chơi trông đĩ thõa ra làm sao.

Cuối cùng, đẩy qua đẩy lại mãi cũng chán, hắn rút món đồ chơi ra, vừa được buông tha, cả tình dược lẫn dịch thể chàng tuôn ướt khe đào, chảy lênh láng trên mặt đất. Cũng chính bởi đặc điểm quá "ướt át" này nên mỗi khi làm tình, chàng đều rơi vào trạng thái "mất nước", hắn dường đã quen với việc dừng lại giữa trận để chàng uống nước nên càng lợi dụng chuyện ấy hành hạ chàng. Hắn biết chàng đang khát bèn cho chàng lựa chọn duy nhất, uống hết chai tình dược khác hoặc tiếp tục bị làm đến chết vì mệt. Tất nhiên, bản năng của con người luôn hướng tới sự sống, chàng đành vứt bỏ tự tôn, nuốt cạn cả giọt cuối cùng trong lọ thuốc kia.

Tưởng rằng nhiêu đó là quá nhiều, ai ngờ tên quái đản đấy lôi tiếp thêm chai thứ ba, thay vì ép chàng uống thì lần này hắn mở nắp, trực tiếp cắm vào hậu huyệt chàng. Đổ đầy trong chàng bằng tình dược và bịt lại bởi một món đồ chơi khác có kích cỡ khoảng hai ngón tay, định để xem chàng khi thực sự phát tình nhưng không được thỏa mãn liệu còn có thể nỉ non tới nhường nào.

Nhân lúc thuốc chưa phát tác, hắn tháo xích cho chàng, di chuyển đến bên loại hình cụ khác.

Hiện tại, chàng bị treo lơ lửng giữa không trung, chân và tay bị dây chạc kéo căng về bốn hướng, khung gỗ lim cứng đảm bảo chàng chỉ ngoan ngoãn ở yên trong tư thế này. Murad thở gấp, thuốc đã ngấm, tình đang lên, bên dưới và lồng ngực chàng nóng ran, mồ hôi túa ra đầm đìa nhưng tứ chi bị khống chế triệt để càng bức bối hơn.

Hắn đứng đối diện chàng, cúi xuống nâng khuôn mặt phiếm hồng ấy lên ngắm nghía, hắn sờ eo chàng, nhéo mạnh một cái. Bây giờ chàng vẫn tạm thời nhịn được nên còn ngoan cố, đợi lát nữa cơn hứng tình lên cao trào mà không thể cầu xin được thì như thế nào nhỉ? Hắn tò mò, đưa ngón cái vào miệng chàng đùa bỡn với chiếc lưỡi ướt mềm kia.

- Giỏi lắm, ta sẽ thưởng cho con đĩ của mình cái gì đây?

Tuy hắn nói thế nhưng tay đã nhanh nhẹn bịt chặt miệng chàng bằng dụng cụ khác, để mặc chàng ấm ức kêu nhỏ trong vòm họng. Thân thể chàng ướt đẫm mồ hôi, bị kéo căng, phô bày hết tất cả trước mắt hắn.

Không để chàng đợi lâu, hắn khẽ miết đầu ngực nhỏ cương cứng, ngậm lấy nó, mút chặt rồi nhả ra. Bị tình dược tác động, chàng ngửa cổ đầy phấn khích, như đáp ứng mong muốn bạo dạn ấy, hắn kéo mạnh điểm hồng, dùng kẹp nhũ hoa giữ ở đó. Hai cái núm nhỏ mang theo hai chiếc kẹp được nối bằng một sợi dây bạc, chàng nhìn xuống ngực mình, xấu hổ đỏ lựng mặt.

Hành động tiếp theo của hắn càng bạo hơn, hắn cầm sợi dây kéo mạnh, chàng ưỡn ngực, kêu la đầy khoái cảm. Đầu ngực bị kẹp tới đỏ ửng, kéo căng trông thích mắt vô cùng, hắn chăm chú quan sát biểu cảm chàng, thấy chàng cúi đầu nhìn, hắn lại buông tay. Đợi chàng không chú ý, hắn đột ngột kéo nó thêm lần nữa.

Ngực chàng vốn nhạy cảm, vừa thuốc vừa bạo lực khiến chàng vô thức co rụt mình vì cảm giác mới lạ, song, hành động ấy cũng vô tình căng mạnh núm hồng kia hơn. Hắn liên tục lặp lại việc thả kéo chiếc kẹp, nhũ hoa chàng sưng tấy, có hơi tê đau. Theo đà này, hắn tùy ý chọn một cây roi, hưng phấn vụt lên khuôn ngực đầy đặn trước mắt.

Đột ngột chịu đau, chàng nhắm chặt mắt, khóe mi hồi nữa trở ươn ướt. Vết lằn đỏ nổi bật trên làn da trắng, hắn bóp ngực chàng, thỏa mãn nghe chàng rên rỉ. Da thịt ấm áp nắm vừa tay, hắn rúc vào cổ chàng hít một hơi sâu, phải rồi, hắn vốn thích loại tình dục bạo lực này, thời gian vừa qua hắn vì chiều chuộng chàng mà không nỡ xuống tay ngược đãi. Nếu chàng đã không cần tình yêu của hắn thì hắn hà tất phải kìm nén nó lại, dù gì chàng ban đầu là do hắn mua về nhằm phục vụ nhu cầu sinh lí mà.

Nghĩ đoạn, hắn cau mày, cắn má chàng.

--------------------------------

Đcm quả dạo đầu uy tín vcl, 3k2 từ mà chưa sếch thì biết tương lai bàn tay t sẽ bỏ chạy để không phải viết tiếp rồi đấy :))))
Thực ra cmt lại để tay t k chạy đi thì cũng đc nhưng mà có ng cmt seg thì cũng ngại

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz