My Dear Dictator
Eberhard gần như bị buộc phải ngồi vào chiếc ghế hạng nhất đó. Không lâu sau khi cánh cửa đóng lại, chuyến tàu bắt đầu khởi hành.Anh ta tiếp tục đọc sách như thể không quan tâm đến Eberhard. Sách gì mà chả được chứ ?"Tại sao cậu lại theo dõi người khác ?'' "Thật phiền phức.''"Đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.''"Vậy sao ?''Tình cờ có thể trùng giờ tàu và phòng hạng nhất sao ? Thực ra. Tôi đã đặt phòng tốt nhất vào thời gian khởi hành đẹp nhất nên cũng có thể là trùng hợp mà.Eberhard quyết định cứ xem như đó là một sự tình cờ. Tôi không biết những cái khác có ý nghĩa gì, có vẻ suy nghĩ theo hướng đó khiến tâm trạng thoải mái hơn.Tàu hỏa băng qua đồng bằng, dần rời khỏi ga Waldstein."Tôi sẽ tham dự một sự kiện từ thiện vào tháng 5.''"Có phải Weber không ?''"Cậu đã xin giấy mời của thằng bé đó, nhưng cậu nghĩ tôi không biết à ?''Eberhard im bặt trước sự đối chất của Karl Heinrich.Gia đình của Karl Heinrich, Stein, cũng là một gia đình gần với tiêu chuẩn của một Bergents thành đạt.
Gia đình đóng vai trò chủ đạo trong việc tổ chức sự kiện từ thiện tháng 5 cũng chính là gia đình Stein.Tôi biết rõ Schmidt có quan hệ thân thiết với Karl Heinrich. Vì vậy, sau này khi Karl Heinrich lên làm Quốc trưởng, chẳng phải anh ấy sẽ trở thành một nhà tài phiệt viễn thông sao ?"Tôi nghe nói rằng sự kiện từ thiện tháng 5 là sự kiện mà bất cứ ai cũng có thể tham dự nếu có giấy mời.'' "Tôi đi thì có vấn đề gì à ?''"Cậu không phải là tư bản.''"Gia đình Friedrich, đang điều hành công ty len Adelheid.''Adelheid có thị phần trong nước vượt quá 80% và lợi nhuận từ nước ngoài cũng tương đối lớn. Hơn 30% cổ phần trong số đó thuộc về Eberhard.Ngoài Adelheid, gia đình Friedrich còn sở hữu một số doanh nghiệp, bất động sản và trang trại.Không biết phải nói gì hơn nhưng chiếc thìa của Eberhard chính xác là thìa kim cương. Quay trở lại cuộc trò chuyện, câu trả lời của Karl Heinrich được đưa ra một cách lạnh lùng."Độc chiếm ngành công nghiệp dựa vào địa vị quý tộc, người ta gọi đó là kẻ cướp giật chứ không phải là nhà tư bản.'' "Đó là điều mà người ta thường nói.''Cái cách anh ta nhếch miệng cười thực sự rất sắc sảo. Trong câu trả lời còn ẩn ý một chút thù địch tinh vi.
Khi thấy rằng ánh mắt trực diện đó khá tàn nhẫn, đôi mắt Karl Heinrich liền bình thản hướng về cuốn sách đang cầm trên tay.Tôi không có gì để nói cả.Karl Heinrich coi 5 quý tộc lớn là một lũ ngu ngốc ngay cả khi không nói ra. Dù vậy, Eberhard vẫn là một quý tộc nên anh không thể chửi thề bừa bãi được.Eberhard bao biện một cách thích hợp."Dù sao thì điều đó cũng có nghĩa là tôi đủ tư cách tham gia.''"Làm bất cứ điều gì cậu muốn.''May mắn thay, Karl Heinrich không nói gì thêm.Phải mất bốn tiếng rưỡi đi tàu từ ga Waldstein đến Feldheim, thủ đô của Eisenwald.Không có một cuộc đối thoại nào diễn ra giữa chúng tôi trong suốt thời gian đến Feldheim. Phải cho đến khi tàu tới được thủ đô, không khí ngột ngạt mới chấm dứt.Eberhard nhanh chóng nhất mông khỏi ghế sofa như thể đang chạy trốn."Nghỉ lại ở đâu nhỉ.''"Sao anh lại tò mò về việc đó ?''"Vì cậu khó tính như vậy nên mọi người mới nói lên nói xuống đấy.''"Tôi đã làm gì chứ.....''Eberhard cho rằng điều đó là chính đáng, mặc dù anh đã phun nước lên những học viên vô ý thức trong nhà vệ sinh, đá vỡ một quả bi và bắt đám người của Wolfgang chạy quanh sân huấn luyện cho đến khi kiệt sức.Nhưng đối với Eberhard, lời nói của Karl Heinrich còn khó chịu hơn những lời đàm tiếu khác.Tôi tự hỏi liệu mình có quá càu nhàu trong tình huống phải chiếm lấy thiện cảm của Karl Heinrich hay không. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đi ngược lại mong muốn của Karl Heinrich và lại bị nhốt vào trại giam Balkenz ?Eberhard không muốn uống nước bằng mũi. Nhưng mà làm thế nào để lấy được thiện cảm của ai đó nhỉ ?"À, đây cũng là nhân duyên, tôi ở khách sạn Arcadia. Nhà hàng ở đây khá ổn...'' "Sao nhỉ, nếu tiền bối có thời gian đến thì tôi sẽ mời anh dùng bữa."Cuối cùng, Eberhard lẩm bẩm và đưa ra lời đề nghị làm thân gì đó.Karl Heinrich nhìn Eberhard và chậm rãi mở miệng."Bây giờ cậu đang tán tỉnh tôi đó à ?''".....Sao cơ ?''Tôi rủ đi ăn cơm vì cảm thấy có lỗi khi đã phàn nàn quá nhiều, nhưng tại sao lại trở thành tán tỉnh nhỉ ? Là sao vậy ?Nếu quả thật có chuyện như vậy ? Không chừng tôi thực sự sẽ có cơ hội đè Karl Heinrich...."Không, được rồi.''Ngay khi Karl Heinrich chuẩn bị đứng dậy, Eberhard rời khỏi phòng như thể đang chạy trốn.Eberhard được dẫn đến căn phòng hoàng gia duy nhất ở tầng trên cùng của khách sạn Arcadia nằm giữa trung tâm thủ đô Feldheim.Tôi có thể thấy rõ toàn cảnh Feldheim, thành phố đang trong quá trình quy hoạch của Eisenwald khi kéo bức rèm lên."Phong cảnh đẹp quá. Dù sao thì có tiền vẫn là nhất.''Cho dù nó sẽ sớm biến mất, nhưng tiền bạc và quyền lực hiện tại mang lại một đặc quyền to lớn. Mà chắc là các bạn cũng không bao giờ biết được đâu.Nếu cứ bám sát Karl Heinrich thì khi anh ta trở thành Quốc trưởng, liệu hắn có thể trao cho anh một vị trí và ít nhất để Eberhard giữ lại tài sản của gia đình Friedrich hay không ?"Tôi có nên tiếp đãi một bữa ăn để tránh mang ấn tượng xấu không ?''Khi ký ức của Kang Woo Jin lần nữa xuất hiện, tôi đã rất tức giận với việc Karl Heinrich sẽ tiêu diệt gia tộc Friedrich trong tương lai.Nhưng khi đầu óc nguội lạnh và bình tĩnh lại, suy nghĩ của tôi có hơi khác."Vì thế trong tương lai....nó sẽ xảy ra.'' "Nhưng không phải bây giờ."Có nghĩa là Karl Heinrich hiện tại vẫn ổn. Trước khi trở thành quốc trưởng, 'Này, Eberhard là một chàng trai tốt. Anh ta là bạn của tôi. Không được làm hại hắn.' Chỉ cần ghi nhớ trong đầu là được.Kể từ khi Karl Heinrich lên nắm quyền, không một quý tộc nào còn tồn tại.Thông qua Kang Woo Jin, Eberhard không chỉ biết được những diễn biến trong nguyên tác mà còn hiểu được chủ nghĩa dân chủ là gì, và bây giờ anh hầu như không luyến tiếc gì về địa vị quý tộc của mình.Trái lại, Eberhard thậm chí còn cho rằng một xã hội chỉ tập trung vào quý tộc là phi lý.Kết quả của việc chăm chỉ gõ máy tính cả đêm và suy nghĩ như sau.
'Có phải là may mắn không ?'Feldheim và thế giới này vẫn còn mang âm hưởng của thế kỉ 19, nhưng thời điểm cuộc cách mạng công nghệ đá ma thuật xảy ra, các loại công nghệ hiện đại đột nhiên xuất hiện, như thể có người ngoài hành tinh mang chúng đến và đưa xã hội loài người bước vào thế kỉ 20.Điều này thực sự giống như chỉ có trong tưởng tượng. Thay đổi thế giới có nghĩa là khi chúng ta điều chỉnh đúng quy trình, một thế giới mới sẽ mở ra, nơi tiền có thể được sao chép vô hạn.Đáng tiếc là, chiến tranh bán hiện đại phụ thuộc vào tiền bạc và số vốn miễn là đủ để bắn thêm một quả đạn pháo."Chỉ có lúc này thôi.''Nếu tính toán thời gian thì chỉ còn hai năm nữa là cuộc cách mạng Maseok Tech chính thức bùng nổ.Vào thời điểm đó, Eberhard sẽ được bổ nhiệm và lăn lộn trên tiền tuyến. Vì vậy, anh không có thời gian để quan tâm những gì đang diễn ra trên thế giới. Trước lúc đó, tôi phải tìm người hỗ trợ, là người đại diện để huy động vốn.Ý tôi là thiên tài Eberhard có tất cả kế hoạch cho tương lai.Sau khi cởi bỏ quân phục, Eberhard rời khách sạn Arcadia và lên một chiếc xe có sẵn tài xế."Đến trụ sở tài chính Baldus.''"Tôi biết rồi ạ.''Eberhard thoải mái ngồi ở ghế sau và ngắm nhìn khung cảnh chuyển động bên ngoài cửa xe."Này! Tôi không thể chấp nhận quyết định sa thải này! Maseok Tech thì sao ? Cái đó mới là kỹ thuật thực sự! Mặc dù bây giờ thì có chút thiệt hại nhưng mà.....! Công nghệ này sẽ phát triển bùng nổ đó!" "Tôi sẽ kiện anh!''"Đừng có nói mấy câu vớ vẩn nữa! Ngoài Maseok Tech ra, cậu có biết số tiền mà cậu đã phá hoại không ?'' "Cậu chỉ cần biết ơn vì chúng tôi đã không đệ đơn kiện và ra khỏi đây ngay lập tức!''"Chết tiệt, lũ chó! Cái thằng chỉ biết nhìn cái lợi trước mắt ngay lập tức như anh thì làm quản lý cái gì!''Leonard Graf, một anh chàng ở độ tuổi đầu 30, rời công ty tài chính Baldus với hành lý được đóng gói trong một chiếc hộp.Anh ta là một trong số những thiên tài tốt nghiệp Đại học Hoàng gia Eisenwald. Khi vừa tốt nghiếp, rất nhiều công ty và cơ quan nghiên cứu gọi điện thoại cho anh.Tuy nhiên, Graf không thể làm việc cho một công ty quá ba năm. Công ty này đã đưa ra thông báo sa thải vào cùng một ngày sau một năm."Kinh tế là gì ? Tài chính là gì ? Nó không được định nghĩa bằng cách nhìn vào số tiền trước mặt đâu. Mấy thằng đần này!''Chưa đầy một thập kỉ, tin đồn về việc anh ta là một kẻ lập dị hiếm thấy đã lan rộng trong giới tài chính.Không biết chừng, công ty tài chính Baldus đã thuê Graf để dự phòng cũng đã sa thải anh sau khi chịu tổn thất lớn.Thế giới này dường như quá chật hẹp để có thể có thể chứa được một thiên tài tên là Leonard Graf."Thì ra là người đó.''Eberhard nhìn ra của sổ đối diện với bên kia làn đường và thấy Graf đang tỏ ra bức xúc ngay giữa đường.Graf có mái tóc bạc nổi bật khó tin khi ở độ tuổi 30. Căn bệnh di truyền tóc bạc sớm từ nhỏ đã được truyền qua nhiều thế hệ trong gia đình anh.Nhuộm tóc sẽ giải quyết được vấn đề, nhưng anh ấy có vẻ rất hài lòng với màu tóc của mình. Nhờ đó mà Eberhard có thể dễ dàng tìm thấy Graf.'Thiên tài kinh doanh, thiên tài tài chính.' Trong nguyên tác, anh ta làm việc dưới trướng của Karl Heinrich một thời gian dài sau đó.Sau khi bị các nhà tài trợ của Eisenwald đưa vào danh sách đen, Graf cuối cùng đã mở một công ty đầu tư bằng chính tiền của mình. Tuy nhiên, anh ta chỉ đổ tiền vào chứ không kiếm được lợi nhuận từ nó.'Cho đến trước cuộc đại khủng hoảng.'
Mặc dù anh ấy đã huy động các khoản vay từ tất cả các ngân hàng, thậm chí phải chịu các khoản vay tư nhân và khổ sở vì cuộc sống khó khăn, Graf vẫn tuyệt đối không thay đổi quan điểm của mình.Bạn có thể đã biết về cuộc Đại khủng hoảng xảy ra sau cách mạng Công nghệ Maseok Tech. Khi các công ty lần lượt sụp đổ do suy thoái tài chính, anh ta bắt đầu thu về khối tài sản kếch xù và sự giàu có khổng lồ như đã chờ đợi.Đó là thời điểm Karl Heinrich bổ nhiệm Leonard Graf làm Bộ trưởng Kinh tế.Điều đáng sợ hơn là tôi đã nhận ra rằng kỹ thuật lưu trữ năng lượng đá ma thuật được phát triển bởi Maseok Tech là có thật.Cái đó cũng chỉ nhìn thấy được một phần của tin đồn thất thiệt đang lan truyền trong giới tài chính.Graf thậm chí còn dự đoán được những doanh nghiệp nào sẽ huy động được số tiền khổng lồ trong thế giới mà Maseok Tech được thương mại hóa.Trên thực tế, những công ty đã sa thải Graf sẽ phải hối hận vì đã bán đi số cổ phiếu mà anh ta đã mua vài năm sau đó.Điều này cũng có ảnh hưởng đến lý do Karl Heinrich chú ý đến Leonard Graf.'May mắn thay, tôi đã không đến muộn.'
Gia đình đóng vai trò chủ đạo trong việc tổ chức sự kiện từ thiện tháng 5 cũng chính là gia đình Stein.Tôi biết rõ Schmidt có quan hệ thân thiết với Karl Heinrich. Vì vậy, sau này khi Karl Heinrich lên làm Quốc trưởng, chẳng phải anh ấy sẽ trở thành một nhà tài phiệt viễn thông sao ?"Tôi nghe nói rằng sự kiện từ thiện tháng 5 là sự kiện mà bất cứ ai cũng có thể tham dự nếu có giấy mời.'' "Tôi đi thì có vấn đề gì à ?''"Cậu không phải là tư bản.''"Gia đình Friedrich, đang điều hành công ty len Adelheid.''Adelheid có thị phần trong nước vượt quá 80% và lợi nhuận từ nước ngoài cũng tương đối lớn. Hơn 30% cổ phần trong số đó thuộc về Eberhard.Ngoài Adelheid, gia đình Friedrich còn sở hữu một số doanh nghiệp, bất động sản và trang trại.Không biết phải nói gì hơn nhưng chiếc thìa của Eberhard chính xác là thìa kim cương. Quay trở lại cuộc trò chuyện, câu trả lời của Karl Heinrich được đưa ra một cách lạnh lùng."Độc chiếm ngành công nghiệp dựa vào địa vị quý tộc, người ta gọi đó là kẻ cướp giật chứ không phải là nhà tư bản.'' "Đó là điều mà người ta thường nói.''Cái cách anh ta nhếch miệng cười thực sự rất sắc sảo. Trong câu trả lời còn ẩn ý một chút thù địch tinh vi.
Khi thấy rằng ánh mắt trực diện đó khá tàn nhẫn, đôi mắt Karl Heinrich liền bình thản hướng về cuốn sách đang cầm trên tay.Tôi không có gì để nói cả.Karl Heinrich coi 5 quý tộc lớn là một lũ ngu ngốc ngay cả khi không nói ra. Dù vậy, Eberhard vẫn là một quý tộc nên anh không thể chửi thề bừa bãi được.Eberhard bao biện một cách thích hợp."Dù sao thì điều đó cũng có nghĩa là tôi đủ tư cách tham gia.''"Làm bất cứ điều gì cậu muốn.''May mắn thay, Karl Heinrich không nói gì thêm.Phải mất bốn tiếng rưỡi đi tàu từ ga Waldstein đến Feldheim, thủ đô của Eisenwald.Không có một cuộc đối thoại nào diễn ra giữa chúng tôi trong suốt thời gian đến Feldheim. Phải cho đến khi tàu tới được thủ đô, không khí ngột ngạt mới chấm dứt.Eberhard nhanh chóng nhất mông khỏi ghế sofa như thể đang chạy trốn."Nghỉ lại ở đâu nhỉ.''"Sao anh lại tò mò về việc đó ?''"Vì cậu khó tính như vậy nên mọi người mới nói lên nói xuống đấy.''"Tôi đã làm gì chứ.....''Eberhard cho rằng điều đó là chính đáng, mặc dù anh đã phun nước lên những học viên vô ý thức trong nhà vệ sinh, đá vỡ một quả bi và bắt đám người của Wolfgang chạy quanh sân huấn luyện cho đến khi kiệt sức.Nhưng đối với Eberhard, lời nói của Karl Heinrich còn khó chịu hơn những lời đàm tiếu khác.Tôi tự hỏi liệu mình có quá càu nhàu trong tình huống phải chiếm lấy thiện cảm của Karl Heinrich hay không. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đi ngược lại mong muốn của Karl Heinrich và lại bị nhốt vào trại giam Balkenz ?Eberhard không muốn uống nước bằng mũi. Nhưng mà làm thế nào để lấy được thiện cảm của ai đó nhỉ ?"À, đây cũng là nhân duyên, tôi ở khách sạn Arcadia. Nhà hàng ở đây khá ổn...'' "Sao nhỉ, nếu tiền bối có thời gian đến thì tôi sẽ mời anh dùng bữa."Cuối cùng, Eberhard lẩm bẩm và đưa ra lời đề nghị làm thân gì đó.Karl Heinrich nhìn Eberhard và chậm rãi mở miệng."Bây giờ cậu đang tán tỉnh tôi đó à ?''".....Sao cơ ?''Tôi rủ đi ăn cơm vì cảm thấy có lỗi khi đã phàn nàn quá nhiều, nhưng tại sao lại trở thành tán tỉnh nhỉ ? Là sao vậy ?Nếu quả thật có chuyện như vậy ? Không chừng tôi thực sự sẽ có cơ hội đè Karl Heinrich...."Không, được rồi.''Ngay khi Karl Heinrich chuẩn bị đứng dậy, Eberhard rời khỏi phòng như thể đang chạy trốn.Eberhard được dẫn đến căn phòng hoàng gia duy nhất ở tầng trên cùng của khách sạn Arcadia nằm giữa trung tâm thủ đô Feldheim.Tôi có thể thấy rõ toàn cảnh Feldheim, thành phố đang trong quá trình quy hoạch của Eisenwald khi kéo bức rèm lên."Phong cảnh đẹp quá. Dù sao thì có tiền vẫn là nhất.''Cho dù nó sẽ sớm biến mất, nhưng tiền bạc và quyền lực hiện tại mang lại một đặc quyền to lớn. Mà chắc là các bạn cũng không bao giờ biết được đâu.Nếu cứ bám sát Karl Heinrich thì khi anh ta trở thành Quốc trưởng, liệu hắn có thể trao cho anh một vị trí và ít nhất để Eberhard giữ lại tài sản của gia đình Friedrich hay không ?"Tôi có nên tiếp đãi một bữa ăn để tránh mang ấn tượng xấu không ?''Khi ký ức của Kang Woo Jin lần nữa xuất hiện, tôi đã rất tức giận với việc Karl Heinrich sẽ tiêu diệt gia tộc Friedrich trong tương lai.Nhưng khi đầu óc nguội lạnh và bình tĩnh lại, suy nghĩ của tôi có hơi khác."Vì thế trong tương lai....nó sẽ xảy ra.'' "Nhưng không phải bây giờ."Có nghĩa là Karl Heinrich hiện tại vẫn ổn. Trước khi trở thành quốc trưởng, 'Này, Eberhard là một chàng trai tốt. Anh ta là bạn của tôi. Không được làm hại hắn.' Chỉ cần ghi nhớ trong đầu là được.Kể từ khi Karl Heinrich lên nắm quyền, không một quý tộc nào còn tồn tại.Thông qua Kang Woo Jin, Eberhard không chỉ biết được những diễn biến trong nguyên tác mà còn hiểu được chủ nghĩa dân chủ là gì, và bây giờ anh hầu như không luyến tiếc gì về địa vị quý tộc của mình.Trái lại, Eberhard thậm chí còn cho rằng một xã hội chỉ tập trung vào quý tộc là phi lý.Kết quả của việc chăm chỉ gõ máy tính cả đêm và suy nghĩ như sau.
'Có phải là may mắn không ?'Feldheim và thế giới này vẫn còn mang âm hưởng của thế kỉ 19, nhưng thời điểm cuộc cách mạng công nghệ đá ma thuật xảy ra, các loại công nghệ hiện đại đột nhiên xuất hiện, như thể có người ngoài hành tinh mang chúng đến và đưa xã hội loài người bước vào thế kỉ 20.Điều này thực sự giống như chỉ có trong tưởng tượng. Thay đổi thế giới có nghĩa là khi chúng ta điều chỉnh đúng quy trình, một thế giới mới sẽ mở ra, nơi tiền có thể được sao chép vô hạn.Đáng tiếc là, chiến tranh bán hiện đại phụ thuộc vào tiền bạc và số vốn miễn là đủ để bắn thêm một quả đạn pháo."Chỉ có lúc này thôi.''Nếu tính toán thời gian thì chỉ còn hai năm nữa là cuộc cách mạng Maseok Tech chính thức bùng nổ.Vào thời điểm đó, Eberhard sẽ được bổ nhiệm và lăn lộn trên tiền tuyến. Vì vậy, anh không có thời gian để quan tâm những gì đang diễn ra trên thế giới. Trước lúc đó, tôi phải tìm người hỗ trợ, là người đại diện để huy động vốn.Ý tôi là thiên tài Eberhard có tất cả kế hoạch cho tương lai.Sau khi cởi bỏ quân phục, Eberhard rời khách sạn Arcadia và lên một chiếc xe có sẵn tài xế."Đến trụ sở tài chính Baldus.''"Tôi biết rồi ạ.''Eberhard thoải mái ngồi ở ghế sau và ngắm nhìn khung cảnh chuyển động bên ngoài cửa xe."Này! Tôi không thể chấp nhận quyết định sa thải này! Maseok Tech thì sao ? Cái đó mới là kỹ thuật thực sự! Mặc dù bây giờ thì có chút thiệt hại nhưng mà.....! Công nghệ này sẽ phát triển bùng nổ đó!" "Tôi sẽ kiện anh!''"Đừng có nói mấy câu vớ vẩn nữa! Ngoài Maseok Tech ra, cậu có biết số tiền mà cậu đã phá hoại không ?'' "Cậu chỉ cần biết ơn vì chúng tôi đã không đệ đơn kiện và ra khỏi đây ngay lập tức!''"Chết tiệt, lũ chó! Cái thằng chỉ biết nhìn cái lợi trước mắt ngay lập tức như anh thì làm quản lý cái gì!''Leonard Graf, một anh chàng ở độ tuổi đầu 30, rời công ty tài chính Baldus với hành lý được đóng gói trong một chiếc hộp.Anh ta là một trong số những thiên tài tốt nghiệp Đại học Hoàng gia Eisenwald. Khi vừa tốt nghiếp, rất nhiều công ty và cơ quan nghiên cứu gọi điện thoại cho anh.Tuy nhiên, Graf không thể làm việc cho một công ty quá ba năm. Công ty này đã đưa ra thông báo sa thải vào cùng một ngày sau một năm."Kinh tế là gì ? Tài chính là gì ? Nó không được định nghĩa bằng cách nhìn vào số tiền trước mặt đâu. Mấy thằng đần này!''Chưa đầy một thập kỉ, tin đồn về việc anh ta là một kẻ lập dị hiếm thấy đã lan rộng trong giới tài chính.Không biết chừng, công ty tài chính Baldus đã thuê Graf để dự phòng cũng đã sa thải anh sau khi chịu tổn thất lớn.Thế giới này dường như quá chật hẹp để có thể có thể chứa được một thiên tài tên là Leonard Graf."Thì ra là người đó.''Eberhard nhìn ra của sổ đối diện với bên kia làn đường và thấy Graf đang tỏ ra bức xúc ngay giữa đường.Graf có mái tóc bạc nổi bật khó tin khi ở độ tuổi 30. Căn bệnh di truyền tóc bạc sớm từ nhỏ đã được truyền qua nhiều thế hệ trong gia đình anh.Nhuộm tóc sẽ giải quyết được vấn đề, nhưng anh ấy có vẻ rất hài lòng với màu tóc của mình. Nhờ đó mà Eberhard có thể dễ dàng tìm thấy Graf.'Thiên tài kinh doanh, thiên tài tài chính.' Trong nguyên tác, anh ta làm việc dưới trướng của Karl Heinrich một thời gian dài sau đó.Sau khi bị các nhà tài trợ của Eisenwald đưa vào danh sách đen, Graf cuối cùng đã mở một công ty đầu tư bằng chính tiền của mình. Tuy nhiên, anh ta chỉ đổ tiền vào chứ không kiếm được lợi nhuận từ nó.'Cho đến trước cuộc đại khủng hoảng.'
Mặc dù anh ấy đã huy động các khoản vay từ tất cả các ngân hàng, thậm chí phải chịu các khoản vay tư nhân và khổ sở vì cuộc sống khó khăn, Graf vẫn tuyệt đối không thay đổi quan điểm của mình.Bạn có thể đã biết về cuộc Đại khủng hoảng xảy ra sau cách mạng Công nghệ Maseok Tech. Khi các công ty lần lượt sụp đổ do suy thoái tài chính, anh ta bắt đầu thu về khối tài sản kếch xù và sự giàu có khổng lồ như đã chờ đợi.Đó là thời điểm Karl Heinrich bổ nhiệm Leonard Graf làm Bộ trưởng Kinh tế.Điều đáng sợ hơn là tôi đã nhận ra rằng kỹ thuật lưu trữ năng lượng đá ma thuật được phát triển bởi Maseok Tech là có thật.Cái đó cũng chỉ nhìn thấy được một phần của tin đồn thất thiệt đang lan truyền trong giới tài chính.Graf thậm chí còn dự đoán được những doanh nghiệp nào sẽ huy động được số tiền khổng lồ trong thế giới mà Maseok Tech được thương mại hóa.Trên thực tế, những công ty đã sa thải Graf sẽ phải hối hận vì đã bán đi số cổ phiếu mà anh ta đã mua vài năm sau đó.Điều này cũng có ảnh hưởng đến lý do Karl Heinrich chú ý đến Leonard Graf.'May mắn thay, tôi đã không đến muộn.'
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz