ZingTruyen.Xyz

My Dear Dictator

Giống như tác động của hai cuộc cách mạng công nghiệp và công nghệ thông tin, cách mạng Maseok Tech của Lee Hwi-bing cũng là cơ hội để vạch ra một bước ngoặc lớn cho thế giới.

"Nếu thực sự như vậy, thế giới sẽ thay đổi. Không, bản thân phương thức kiếm tiền đã thay đổi rồi. Đặc biệt là phía quân đội....''

Tình hình và cách thức chiến tranh sẽ thay đổi. Mục đích cuối cùng của tôi là chiến tranh, nhưng trong mắt Graf, hẳn anh ta cũng sẽ nhìn thấy những lợi ích và con số đến từ nó. Dù sao thì bây giờ như thế là đủ.

"Đó là một câu chuyện phù phiếm, nhưng tôi không nghĩ rằng nó không có khả năng xảy ra.''

"Chắc hẳn anh cũng đã đầu tư khá nhiều tiền vào Maseok Tech ?''

"Tôi đã nghĩ rằng nó sẽ thành công, nhưng không ngờ lại đến mức này." "Nó thậm chí còn có thể làm lung lay nền tảng của ngành công nghiệp.''

Nếu mọi việc diễn như Eberhard đã nói, thì đó là một sự kiện lớn có thể ảnh hưởng đến cả quốc gia hoặc lục địa chứ không chỉ riêng ngành công nghiệp.

"Anh sẽ làm gì nếu tôi từ chối ?''

"Thật đáng tiếc, nhưng phải thử tìm người khác xuất sắc hơn chứ.''

"Ngoài tôi ra, còn ai đáng để làm điều điên rồ này nữa không ?"

"Ngay cả khi không thể làm tốt bằng anh, cũng sẽ bỏ ra công sức nhiều như số tiền nhận lại."

Tốt nhất là chiêu mộ Graf, nhưng không phải kế hoạch của Eberhard sẽ không thể tiến hành nếu không có Graf. Lần này Graf có chút bàng hoàng trước vẻ điềm tĩnh giả tạo của Eberhard.

Graf nhanh chóng nhận ra rằng Eberhard tràn ngập niềm tin vào điều gì đó.

"Tôi có một thắc mắc.''

"Là gì ?''

"Kế hoạch của anh chắc chắn rất phá cách. Nhưng chỉ đến đó thôi sao ?''

Thông thường, khi trình bày ý tưởng, người ta có xu hướng nói về những gì sẽ xảy ra tiếp theo một cách hoành tráng. Và những kế hoạch đó phần lớn toàn là kỳ vọng hão huyền.

"Có vấn đề gì à ?''

"Không còn điều gì tiếp sau đó sao ?''

Eberhard cố tình chỉ nói những thông tin cần thiết để anh ấy chú ý. Graf có linh cảm mạnh mẽ rằng Eberhard đang che giấu điều gì đó.

Thay vì trả lời, Eberhard nhoẻn miệng cười. Như thể lời nói tiếp theo tùy thuộc vào quyết định của bạn.

Graf chấp nhận điều đó theo nghĩa tích cực.

"Tôi chỉ chia sẻ tất cả với người của tôi.''

Có vẻ Eberhard đã nói đúng thời điểm, Graf tức giận và mở miệng.

"Tôi sẽ làm. Ký hợp đồng đi.'' "Từ bây giờ tôi phải gọi cậu Eberhard là gì ?''

"Bây giờ chỉ cần gọi là CEO thôi.''

"Tôi đoán sau này cậu sẽ trở thành chủ tịch.''

Đó là điều đương nhiên, tôi không có ý định hài lòng chỉ với một công ty công nghệ Evertech. Bạn có biết số tiền và vật tư cần để chi trả cho chiến tranh lớn đến thế nào không ?

Nếu muốn gánh vác một vấn đề hao tốn tiền của như vậy thì thế này là không đủ.

"Khuyết điểm lớn nhất của Karl Heinrich là ở đây.''

Để làm suy yếu thế lực của ngũ đại quý tộc, hắn đã xé nát ngành công nghiệp. Nếu muốn gây chiến thì tuyệt đối không thể làm như vậy.

'Trong tương lai, đế chế ngành công nghiệp do năm quý tộc lớn chia nhau điều hành sẽ được sát nhập vào gia đình Eberhard.'

Đến lúc đó, Friedrich không còn là một gia tộc nữa mà sẽ trở thành một tập đoàn.

'Hì hì, nếu kiểm soát toàn bộ ngành công nghiệp mũi nhọn thì Karl Heinrich sẽ không thể giết tôi dễ dàng được.'

Vậy sau khi dâng hiến điều đó cho anh ta và giành chiến thắng trong cuộc chiến cùng hắn thì đó chẳng phải là một kết thúc có hậu cho tất cả mọi người sao ?

Leonard Graf đã ký vào hợp đồng mà không hề do dự.

"Chúc mừng anh đã trở thành CEO của Evertech.''

"Cảm ơn.''

Eberhard yêu cầu một chai sâm panh đắt nhất thông qua dịch vụ phòng và rót nó cho Graf.

"Bây giờ thì hơi đơn giản, nhưng sau này sẽ khác.''

"Nhận sâm panh từ CEO là đủ rồi, tôi không cần gì khác. "Thay vào đó, tôi có thể xem tài liệu liên quan đến Evertech không ?''

"Tất nhiên rồi.''

Eberhard biết điều đó và chuyển giao toàn bộ tài liệu và các kế hoạch tương lai liên quan đến Evertech cho Graf.

"Anh sắp xếp nó như tài liệu quân sự vậy.''

"Đó là.....'' "Haha."

Kang Woo Jin, một Đại tá quân đội, có khả năng viết báo cáo tổng hợp tốt đến mức nào.

Graf xem tài liệu và thảo luận về nhiều thứ khác nhau, bao gồm những chỗ cần sửa đổi. Tôi đã mong đợi điều đó, nhưng anh ấy bắt đầu công việc ngay lập tức thì có thể nói rằng anh ta đúng là người nghiện công việc bẩm sinh.

"Tôi hiểu rồi. Phần còn lại tôi có thể thực hiện bằng mọi cách, nhưng kế hoạch này có một lỗ hổng lớn nhất.''

"Có sai sót gì sao ?''

"Về số vốn.''

"Gì cơ, 20 triệu vàng thì sao ?''

20 triệu vàng này là số tiền được chi ra khi bán hết cổ phần Aldeheid mà Eberhard sở hữu, cổ phần của Eberhard trong các công ty thuộc sỡ hữu của nhà Friedrich cũng như toàn bộ đất đai và tài sản tương lai của anh.

20 triệu vàng Ardenlian tương đương số vốn ban đầu là 6 tỷ won, nhưng hiện tại số tiền này vẫn chưa đủ. Thật hả ?

"Đúng. Nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm để thực hiện kế hoạch.''

"Đại khái là khoảng bao nhiêu ?''

Eberhard toát mồ hôi lạnh và hỏi Graf. Đây là việc không thể đoán trước được.

"Tôi cần phải tính toán cụ thể. Nhưng có lẽ tối thiểu cần thêm khoảng 10 triệu vàng.''

10 triệu vàng Ardenlian ?

Đâu thể nói năng tùy tiện chỉ vì đó là tiền của người khác chứ ?

Kiếm đâu ra 3 tỷ won đột ngột vậy ?
Không thể mượn được....

Hay cứ mượn thử đi ?

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Eberhard.

Vào khoảng thời gian này, những thanh niên trẻ tuổi Bergents và các quý tộc đã bị đánh cắp rất nhiều tiền.

Cái gọi là "Sự kiện tôn giáo giả mạo ánh sáng của bình minh''.

Vì vẫn chưa chính thức bắt đầu hoạt động nên tôi đã nghĩ rằng nếu tận dụng tốt, tôi có thể giành được 10 triệu vàng.

Nói một cách chính xác thì đó là một khoảng cho vay, hay nói đúng hơn là nhận được sự hỗ trợ, nhưng cứ nói đó là một khoản vay cho dễ hiểu.

Đương nhiên là không có chuyện 20 triệu vàng lại trồi lên từ mặt đất. Để chuẩn bị số tiền này, Eberhard đã sử dụng cổ phiếu và tài sản của mình để vay các khoản vay từ ngân hàng trung ương Eisenwald và các ngân hàng lục địa khác.

Không phải nói đùa mà thực sự là không còn chỗ nào để kiếm thêm tiền.

"Chúng ta có thể thực hiện được bao nhiêu phần trăm kế hoạch với 20 triệu vàng ?''

"Có vẻ như có khả năng hoàn thành lớp bên ngoài. Tuy nhiên, lợi nhuận cũng sẽ giảm theo.''

"Có khó để có được nó trong vòng 1 năm không ?''

"Như cậu cũng biết, đầu tư phụ thuộc vào thời điểm. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, có lẽ sẽ khó kiếm được lợi nhuận như mong đợi.''

Mặc dù không phải số tiền nhỏ nhưng Graf giải thích rằng nó chỉ đạt được các mục tiêu ghi trong kế hoạch và không đủ để duy trì như ban đầu.

'Tôi không thể đoán trước được điều này.'

Khi chuẩn bị 20 triệu vàng, tôi không nghĩ là sẽ thiếu.

Tôi thực sự chưa từng nghĩ mình sẽ thiếu 10 triệu vàng dù chỉ là một phút.
Kang Woo Jin là chuyên gia về quân sự nhưng anh không có kiến thức chi tiết về quản lý.

Hơn thế nữa, trong tiểu thuyết thì sao ?

Ơ? Mọi người nói rằng chỉ cần làm theo thôi phải không ?

Vậy quy trình chi tiết ?

Cái đó là gì, thật sự không dễ ăn đến thế.

........Đó có thể là một cuốn tiểu thuyết đối với Kang Woo Jin, nhưng lại là hiện thực với Eberhard.

Eberhard ngậm điếu thuốc và chìm đắm trong suy nghĩ.

"70% là không đủ.''

Khi nghĩ về kế hoạch tương lai, tôi biết rằng dù có đầu tư hết số tiền kiếm được cũng không đủ nên ngay từ đầu tôi không có ý định làm loạn.

Graf nói rằng không nên bỏ lỡ cơ hội này, và Eberhard cũng đồng ý 100%.

"Trước tiên cứ nghĩ cần 30 triệu vàng đã.''

"Điều đó sẽ khiến chúng ta khổ sở vì thiếu vốn.''

"Tôi sẽ đưa anh 10 triệu vàng trong năm nay.''

"Cậu đã vay hết chỗ rồi, vậy tiền đâu ra ?''

"Anh biết điều đó mà còn đòi thêm 10 triệu vàng à ?''

"Thực tế là vậy mà.''

Như người khác nói, Graf rất dứt khoát trong những vấn đề liên quan đến tiền bạc.

"Tôi sẽ cung cấp cho anh.'' "Nếu không được, tôi sẽ bán đất của gia đình Friedrich, đừng lo lắng.'' "Kế hoạch sẽ không thay đổi.''

"Hừm, tôi biết rồi.'' "Chà, vì là thành viên của quý tộc lớn nên hẳn cậu phải có quỹ đen chứ nhỉ.''

"Nếu anh nói điều đó một cách trắng trợn như vậy thì tôi không còn gì để nói.''

"Bây giờ không quan trọng, nhưng sau này nếu chính thức có một chỗ đứng nhất định thì phải bóc hết những gì liên quan đến giám đốc dù là một mẩu bánh mì.''

"Không phải xâm phạm đời tư đấy chứ ? Có là vợ tôi thì cũng không đến mức đó đâu.''

"Đều này bao gồm cả số tiền mà chính vợ anh cũng không biết.'' "Nhưng cậu chưa kết hôn phải không ?''

"Tôi bao nhiêu tuổi mà kết hôn chứ.....À, không'' "Dù sao thì, anh đã kết hôn sao ?''

"Nếu không thì chỉ có đứa con gái 5 tuổi thôi sao ?''

"........Ừ, tuyệt thật.''

Thì ra là đã kết hôn.

Trong nguyên tác, không có cách nào để biết vì tác giả không nói rõ về tiểu sử cá nhân của anh ấy.

"Tôi sẽ sắp xếp và nói với anh.''

"Nếu nó là tiền đen thì nhất nhất định phải cho tôi biết.'' "Tôi sẽ rửa tiền.''

"Không đến mức đó đâu, nhưng tôi biết rồi.''

Có lẽ anh ấy nghĩ rằng chúng tôi đã chung một thuyền nên lời nói và hành động của Graf không hề do dự.

Eberhard đưa chiếc cặp tài liệu khác cho Graf.

"Đây là các tài khoản ngân hàng, mật khẩu và con dấu được tạo ra trên danh nghĩa công ty.''

"Cậu đã phân phối rất tốt.'' "Cơ quan chức năng sẽ nghi ngờ nếu số tiền quá lớn.''

"Tôi, tôi có kế hoạch cả rồi.''

Trên thực tế, vì tôi rút tiền từ nhiều nơi nên tôi có nhiều tài khoản và chỉ là tôi không thể kết hợp chúng lại thành một.

Nhưng Eberhard, người biết rằng điều đó rất mất mặt, đã tỏ ra như thể anh ta cố tình làm vậy. Tất nhiên là đàn ông cần có lòng kiêu hãnh.

"Tôi có một thắc mắc.''

"Hả?''

"Cậu không nghĩ rằng tôi sẽ cầm số tiền này và chạy trốn sao?''

20 triệu vàng được giao cho Graf không phải là số tiền nhỏ.

Nếu tính đồng won Hàn Quốc thì giá trị tài sản lên đến 6 tỷ won. Eberhard trả lời một cách thản nhiên.

"Nếu bỏ trốn thì điều duy nhất tôi có thể làm là đứng nhìn. Nhưng ngay cả khi số tiền đó biến mất, gia đình Friedrich cũng không thể phá sản.''

Số tiền này chỉ được đứng tên của Eberhard.

Bao gồm cả những tài sản mà Eberhard không biết hoặc khó tính toán, 20 triệu vàng thậm chí còn không phải là số tiền lớn.

"Nếu anh bỏ trốn, tôi khuyên anh đừng bao giờ quay trở lại Eisenwald.''

"Cái này thực sự là, muốn chạy trốn cũng không được.''

"Anh thật sự muốn nuốt nó à ?''

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz