[Muichirou x Y/n] Trái tim giữa bóng tối
Chap 95 Châm độc
Trên đường chạy về phía Tanjirou, bạn và Muichirou bất ngờ nghe thấy tiếng kêu cứu vang lên từ khu rừng gần đó. Một bóng dáng nhỏ bé đang lảo đảo chạy trốn, bị một con quỷ hình dạng giống cá khổng lồ truy đuổi, với cái miệng đầy răng sắc nhọn há ra như muốn nuốt chửng. Đó là Kotetsu! Bạn lập tức hét lên: "Muichirou, chúng ta phải giúp em ấy!"Muichirou gật đầu, ánh mắt xanh biếc sắc lạnh. Không chút chần chừ, bạn lao đến, kéo Kotetsu ra xa khỏi con quỷ trong tích tắc. Đồng thời, Muichirou, nhanh như sương mù, tung ra Thức Thứ Nhất - Thùy Thiên Viễn Hà, chém một nhát dứt khoát, khiến con quỷ cá vỡ tan thành những mảnh nhỏ, tan biến trong không khí.Kotetsu, run rẩy nhưng an toàn, bất ngờ ôm chầm lấy bạn, rối rít cảm ơn: "Cảm ơn chị! Em... em tưởng mình chết rồi!" Bạn mỉm cười, vỗ vai cậu bé để trấn an, nhưng Muichirou, đứng phía sau, cau mày, ánh mắt thoáng không vui. Cậu bước tới, xách cổ áo Kotetsu kéo ra khỏi bạn, giọng lạnh lùng: "Đủ rồi đấy."Nhưng thay vì sợ hãi, Kotetsu bất ngờ quay sang ôm lấy Muichirou, khiến cậu sững sờ. "Cảm ơn anh, Tokitou-sama! Em... em xin lỗi vì đã gọi anh là đầu rong biển!" Kotetsu nói, giọng nghẹn ngào. Muichirou ngẩn người, ánh mắt mơ hồ. "Đầu rong biển là chỉ tôi à?" cậu lẩm bẩm, như thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Kotetsu ngồi bệt xuống đất, nước mắt lăn dài. "Tại lúc trước em ghét anh mà!" cậu bé khóc nức nở. Muichirou nhìn cậu bé, vẻ mặt không đổi, rồi nói: "Giờ không phải lúc khóc sướt mướt đâu. Tôi đi đây, tự lo đi nhé."Nhưng Kotetsu vội hét lên: "Khoan đã! Chú Kanamori đang bị tấn công! Em định đến cứu, nhưng lại bị con quỷ đó chặn!" Cậu bé chạy tới, quỳ xuống trước Muichirou, giọng run rẩy: "Xin anh... hãy cứu họ! Xin anh đấy, Tokitou-sama!"Muichirou im lặng, ánh mắt thoáng dao động. Cuối cùng, cậu thở dài, nhấc Kotetsu lên vai như xách một bao gạo. "Cầm cự được thì dẫn đường," cậu nói, giọng cộc lốc. Kotetsu la hét vì sợ: "Nhẹ tay chút đi, anh ơi! Một chút thôi là được mà!" Muichirou liếc cậu bé, lạnh lùng đáp: "Còn nói nữa là cắn trúng lưỡi đấy."Bạn chạy theo sau, nhưng để ý thấy ánh mắt Muichirou chìm vào suy tư, như thể đang đấu tranh với điều gì đó. "Anh có sao không?" bạn hỏi, giọng lo lắng. Muichirou nhìn bạn, ánh mắt dịu lại. "Không có gì. Chỉ là... anh đang nghĩ làm thế này liệu có đúng không? Làm sao để bảo vệ cả làng được?"Bạn mỉm cười, nắm tay cậu, nói: "Sẽ được mà, Muichirou. Anh là kiếm sĩ diệt quỷ được Chúa Công thừa nhận, Hà Trụ Tokitou Muichirou. Hãy tin vào chính mình."Ánh mắt cậu dao động, rồi cậu gật đầu. "Ừm," cậu đáp, giọng nhẹ hơn, như được tiếp thêm sức mạnh.Kotetsu dẫn cả hai đến một khu rừng gần xưởng rèn, nơi Kanamori Kozo đang trèo trên một cái cây, phía dưới là đám quỷ cá nhỏ gào rú. Bạn lao tới, chém tan một con quỷ bằng lưỡi kiếm của mình, trong khi Muichirou đặt Kotetsu xuống và dùng Hơi Thở Sương Mù: Thức Thứ Ba - Tán Loạn Sương Mù để tiêu diệt đám quỷ còn lại trong tích tắc.Kanamori leo xuống, thở phào, cúi đầu trước Muichirou. "Đại nhân Tokitou, may mà ngài đến cứu! Cảm ơn ngài!" Muichirou không đáp, chỉ hỏi: "Kiếm của tôi xử lý xong chưa?"Kanamori gật đầu vội vàng. "Xong rồi, thưa ngài! Tôi sẽ đi lấy ngay." Rồi ông tiếp tục: "Tanjirou là người nhờ tôi sửa kiếm cho ngài đấy. Cậu ấy còn bảo tôi thông cảm cho ngài."Muichirou thoáng bất ngờ, ánh mắt lóe lên. "Tanjirou à?" cậu lẩm bẩm, như thể cái tên đó khơi gợi điều gì trong ký ức mơ hồ của cậu.Kanamori dẫn cả nhóm chạy đến xưởng rèn. Một ngôi nhà gỗ cũ kỹ hiện ra, và Kanamori chỉ thẳng: "Trong đó có thanh kiếm của Đại nhân Tokitou. Ngài hãy cầm nó và đến chỗ trưởng làng ngay!"Nhưng bất chợt, Muichirou kéo Kanamori và Kotetsu ra phía sau, ra hiệu cho bạn bảo vệ họ. Cậu cầm kiếm, bước lên phía trước, ánh mắt sắc lạnh. "Phát hiện ra ta cũng giỏi đấy," một giọng nói quái dị vang lên từ một chiếc bình gốm trước mặt. "Chẳng phải ranh con này là Đại Trụ sao?"Từ trong bình, một con quỷ gớm ghiếc xuất hiện – Gyokko, Thượng Huyền Ngũ. Hai cái miệng mọc ở vị trí đôi mắt, một con mắt trên trán, một con mắt dưới miệng, khiến bạn rùng mình. Gyokko cười khùng khục: "Căn nhà xập xệ này quan trọng đến vậy sao?" Sau một hồi nó lại nói tiếp:" Để tại hạ cho các ngươi xem tác phẩm đêm nay!"Một chiếc bình khác trồi lên, và từ trong đó, những thợ rèn bị dính chặt vào nhau, tạo thành một hình thù quái dị, khiến Kotetsu hét lên kinh hãi. Gyokko tiếp tục lải nhải: "Đây là kiệt tác của ta! Các ngươi thấy thế nào?"Muichirou lạnh lùng cắt lời: "Có thôi đi không hả?" Cậu lao tới, tung ra Hơi Thở Sương Mù: Thức Thứ Nhất, nhắm thẳng vào cổ Gyokko. Nhưng con quỷ dịch chuyển lên nóc nhà, nói lớn: "Ta chưa giải thích xong ý nghĩa tác phẩm mà! Phải chú ý nghe hết chứ!"Muichirou nhảy lên, chém một nhát nữa, nhưng chỉ trúng một chiếc bình vỡ tan. Gyokko quá nhanh, đã dịch chuyển xuống dưới. "Thiên Bổn Châm Ngư Sát!" nó gào lên, vung tay. Từ một chiếc bình, hai con cá nhỏ lao ra, phun hàng ngàn kim độc về phía bạn và Muichirou.Muichirou đứng trên nóc nhà nhanh chóng né tránh, nhưng bạn đang bảo vệ Kotetsu và Kanamori, chỉ kịp giơ kiếm chắn trước mặt. Hàng chục mũi kim độc găm vào cơ thể bạn, khiến bạn khuỵu xuống, cơn đau như xé toạc mọi giác quan. Muichirou hét lên: "Em!" Cậu lao tới, dùng thân mình che chắn thêm cho bạn, nhưng vẫn không kịp ngăn toàn bộ kim độc."Đưa cô ấy đi!" Muichirou ra lệnh cho Kotetsu và Kanamori, ánh mắt bừng cháy quyết tâm. "Tìm nơi an toàn ngay!" Kotetsu và Kanamori vội vàng dìu bạn đi, trong khi bạn cố gắng chống lại cơn đau, nhưng chất độc khiến cơ thể bạn mất sức, ý thức dần mờ đi. Trước khi ngất xỉu, bạn chỉ kịp thấy bóng dáng Muichirou đứng đối mặt Gyokko, thanh kiếm lấp lánh ánh xanh lam.Khi tỉnh lại, bạn thấy mình nằm trong một góc an toàn của làng, bên cạnh là Kotetsu với khuôn mặt lo lắng. "Chị tỉnh rồi!" cậu bé reo lên. Bạn nắm lấy tay cậu, giọng yếu ớt: "Muichirou đâu? Còn chú Kanamori?"Kotetsu trả lời, giọng run run: "Chú Kanamori đi tìm trưởng làng rồi. Anh Muichirou... đang chiến đấu với con quỷ đó!"Dù cơ thể vẫn đau nhức, bạn cắn răng đứng dậy. "Dẫn chị quay lại chỗ đó, ngay!" bạn nói, quyết tâm không để Muichirou chiến đấu một mình. Kotetsu gật đầu, dẫn bạn chạy qua những con đường làng, tiếng búa gõ giờ đây bị át đi bởi tiếng gào rú của quỷ.Khi đến nơi, bạn sững sờ. Muichirou bị nhốt trong một Thủy Ngục Bát – một quả cầu nước trong suốt do Gyokko tạo ra. Cậu cố chọc thủng lớp nước bằng thanh kiếm, nhưng không thể thoát ra. Gyokko đứng gần đó, cười khằng khặc: "Đại Trụ mà cũng chỉ đến thế này sao? Hãy tận hưởng tác phẩm cuối cùng của ta đi!" Sau đó chiếc bình chui xuống lòng đất và biến mất.Bạn nắm chặt kiếm, lòng đau như cắt, nhưng cơ thể vẫn còn yếu vì chất độc. Kotetsu ôm lấy bạn, hét lên: "Chị, cẩn thận!"Bạn nhìn Muichirou, ánh mắt cậu trong lồng nước vẫn sắc lạnh, tim bạn thắt lại. Bạn và Kotetsu nhanh chóng chạy đến, bạn cố dùng thanh kiếm của mình phá đi lớp nước ấy. Nhưng tất cả dường như không ảnh hưởng gì, cả một chút cũng không thay đổi nó như lớp bọc co dãn dẻo dai đến nỗi không thể phá được. Bạn bất lực nhìn Muichirou trong đó mà không làm gì được. Nước mắt bạn rơi xuống, bạn tự trách mình sao lại yếu đuối như vậy. Khiến cho Muichirou rơi vào tình cảnh như vậy, còn Kotetsu vẫn tiếp tục cầm những gai nhọn mà con quỷ vừa phóng ra đâm vào mong muốn phá vỡ cái thứ đang bọc lấy Muichirou.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz