Mon Qua Cua Ga Dien
1 ngày gần cuối tháng 12(có lẽ là khoảng 1 tháng sau đó!)..."Cảm ơn cháu suốt thời gian qua đã giúp bác,từ khi có cháu,thằng Phong nó tươi tỉnh hẳn.Bác thật lòng cũng rất áy náy khi nhờ cháu làm điều này....thật bác không biết phải cảm ơn cháu như thế nào cho phải nữa...bác..." bà nghẹn ngào ..."Không bác à..."cô gái vừa nói,tay đầy quyển sổ về phía bà Phan..."Cháu cũng đã đọc xong quyển nhật kí của anh Phong,về tất cả những điều về Linh và chuyện tình của họ...Anh ấy yêu Linh quá sâu đâm,vậy nên....Hơn nữa..."cô ngập ngừng,im lặng 1 lúc lâu,dường như cô có vẻ đang xúc động lắm "...Cháu hi vọng có thể làm điều gì đó nhiều hơn để giúp 2 bác và anh,hơn nữa đây cũng là chuyên ngành mà cháu theo học,cháu đang làm đề tài nghiên cứu những trường hợp bệnh như anh ấy....Vì thế cũng giúp cho công việc của cháu thôi,bác đừng ngại..."Bà Phan rưng rưng cảm kích,nắm chặt tay cô gái...Trang(tên cô ấy) nói tiếp:"...Bác cất quyển nhật kí lại vào chỗ cũ giúp cháu,bác đừng để anh biết bác đã đưa nó cho cháu...cháu sợ....Cháu sẽ vẫn tiếp tục trò chuyện và giúp..."Chua dứt lời,gã từ đâu chạy xộc ra,giật lấy quyển sổ...Gã nhìn rồi ôm chặt nó,bấu những đầu ngón tay vào quyển nhật kí,mắt trợn trừng,dáng vẻ hốt hoảng tột độ,gã đã nhận ra điều gì đó.gã nghe hết mọi chuyện,gã bước giật lùi,lắc đầu nguầy nguậy...gã nhìn chòng chọc cô gái và hét lên "Nhật kí...Linh...Linh của tôi,cô...cô không phải Linh của tôi,không phải...cô cất Linh ở đâu???ở đâu???Trả Linh cho tôi,trả đây!!!!"...gã ôm đầu,gào khóc,gã lại nổi cơn,bao nhiêu tách chén trên bàn bị gã hất tung xuống nền,vỡ tan tành,những mảnh vụn văng tung tóe...Gã khụy xuống,bò lết quanh quẩn ,rên khóc vật vã,quằn quại trong mớ đổ bể sắc nhọn.Gã lấy những mảnh ấy cứa vào tay,vào da thịt toác máu... Bố mẹ gã hốt hoảng ngăn cản,lao vào giữ gã lại...tiếng gào khóc,kêu la...Trong lúc cố kéo gã ra khỏi đấy,tay cô cũng bị rách toạc...Sau 1 hồi vùng vẫy,giãy giụa và rên rỉ,gã lịm đi trong nước mắt và bê bết máu...Sau đó,người ta đưa gã đến bệnh viện cấp cứu..Suốt đêm hôm ấy,Trang ở trong bệnh viện cùng bà Phan.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz