[MINWON-MEANIE] - XIN EM, HÃY THA THỨ CHO ANH
Chap 34
Chan: TIN CHẤN ĐỘNG ĐỊA CẦU CẢ NHÀ ƠI!!!
Jeonghan: Sao đấy? Mới sáng ra
Jisoo: Hửm???
Chan: *đã gửi 1 ảnh*
Jeonghan: Jeon Wonwoo??
Chan: Là ảnh đó anh. Anh ấy mới về sáng nay thui á
Jisoo: Ui, để anh qua nhà bên đó luôn
Jeonghan: Qua đón tao đi với Soo ơi
Myungho: Em đi nữa
Jihoon: Mới sáng sớm mà hai đứa nó đã ôm ấp nhau thế kia rồi à?
Chan: Tình bể bình quá à😍
Seungkwan: Mà mấy anh nay không có tiết à?
Myungho: Anh học chiều á. Còn hai ông kia thì anh không biết😕
Jihoon: Nay anh học sáng, tối mới lượn qua được
Seungkwan: Tối em qua nhé, nay em còn bận cả ngày cơ
Chan: Nhớ anh Wonwoo vch mà em không qua được nè 😞
Jisoo: Cúp học đi Chan, anh bảo kê cho
Jeonghan: Mày cứ xui dại em nó, thằng anh nó biết lại chả vặt trụi lông hai đứa mày ra
Jisoo: Em sợ nó à Chan?
Chan: Sợ chứ anh, em rén lắm🥲
Jisoo: Thế Chan đi học đi, tối qua chơi sau🤣
Wonwoo: Aigoo, gúp chát nhộn nhịp quá nhờ
Jihoon: Mua điện thoại mới rồi đó hở?
Wonwoo: Ò, vừa mua tối qua
Jisoo: Wonwoo nhé, tự nhiên đi đâu mất tiêu làm mọi người lo lắng lắm biết không?
Jeonghan: Nể ở chỗ là ẻm đập hết mọi thứ trong nhà xong ẻm mất hút cmnl
Myungho: Đi không để lại dấu vết, sợ
Wonwoo: Thế nên em mới về chuộc lại lỗi lầm với mọi người á. Mà em có cái này hay cực nè *đã gửi 1 ảnh*
Jihoon: Ôi, hai đứa này thân thiết thế cơ à🤣
Jeonghan: Tao tưởng chúng nó khắc khẩu lắm cơ, ôm nhau ngủ ngon thật đấy
Jisoo: Èo, Lee Seokmin ở nhà đi ngủ còn chả ôm mình chặt như này😕
Chan: Thế này là hỏng ròi
Seungkwan: Con nít con nôi biết gì mà hỏng hả? Đi học đi
Chan: Tính ra là mình hơn kém nhau có 1 tuổi thôi ý anh?
Myungho: Để gọi điện cho anh Soonyoung nào
Chan: Àn tuê 😭
Wonwoo: Thương Chan >__<
Tại căn nhà thuê chung...
Bốn bạn nhỏ vừa ngồi ăn sáng vừa nói chuyện với nhau, Mingyu thì chỉ chăm chăm nhìn Wonwoo mà không chịu ăn
Wonwoo: Nhìn đủ chưa? Ăn đi hay anh chê đồ em làm?
Mingyu: Không, anh có chê đâu
Wonwoo: Ờ,thế ngồi ăn cho hết bát canh này đi
Mingyu: Mà Wonu nè, rốt cuộc là mấy ngày vừa rồi em đi đâu vậy? Anh lo cho em lắm luôn đấy mà không biết phải đi đâu tìm em nữa🥺 - cậu nắm chặt lấy tay anh
Wonwoo: Ơ, bộ Soonyoung không nói cho anh nghe à?
Mingyu: Hả? Nói gì cơ? Chuyện gì?
Wonwoo: Chuyện em về nhà ông bà nội ấy. Nó với bố em liên lạc qua lại với nhau mà. Anh không biết gì à??
Mingyu: Thật á? - anh quay qua nhìn ông anh mình
Soonyoung: À ờ, mấy ngày vừa rồi Wonu ở nhà ông bà á
Mingyu: Sao anh không nói em biết?
Soonyoung: Qua định nói rồi đấy nhưng mày say ngoắc rồi nên nói gì nữa
Mingyu: Ông không phải lý do lý trấu. Ông cố tình không cho tôi biết đúng không?
Soonyoung nhún nhẹ vai ra vẻ không có biết gì hết
Mingyu: Rõ là cố tính mà, thấy mà ghét. Hừ
Seokmin: Ăn nhanh lên, nói ít thôi. Có bát canh mà húp từ nãy không xong
Wonwoo: Ai ăn xong cuối rửa bát nhé
Vừa dứt lời cả ba đồng loạt đứng dậy, cả bàn ăn còn mỗi mình Mingyu đang ngồi
Soonyoung: Mingyu rửa bát đi, hôm qua bọn tao chăm mày say rồi đó nhé
Mingyu: Vâng vâng, vô cùng cảm kích ạ
Vừa dọn dẹp xong thì tiếng chuông cửa vang lên, Wonwoo đứng dậy chưa kịp mở cửa thì mấy vị khách đã tự mở cửa mà bước vào rồi
Jisoo: Wonu ơiii
Jeonghan: Ôi bé cưng của tôii
Myungho: Anh Wonwooooo
Ba người bước tới ôm chầm lấy Wonwoo không rời
Jisoo: Huhu, nhớ Wonu quá đi mất....
Wonwoo: Em không thở được mấy anh ơi
Jeonghan: Eo ui mới có mấy ngày không gặp thôi mà sao em gầy đi nhiều thế
Soonyoung: Anh cứ nói quá à. Em thấy nó vẫn thế mà
Jisoo: Có, gầy thiệt nha
Mingyu đi về phía mọi người đang đứng mà tách Jisoo với Jeonghan ra khỏi người Wonwoo
Mingyu: Thôi, hai anh ôm bé cưng của em như thế là đủ rồi
Myungho: Khiếp không, người ta ôm có tí thôi mà cũng không cho nữa
Mingyu: Không cho đấy. Mà mọi người tới đây chi zậy?
Jisoo: Tới chơi với mày đâu mà mày thắc mắc
Jeonghan: Thật, bọn tao tới thăm Wonu mà
Wonwoo: Hì hì, đã làm mọi người lo lắng rồi
Myungho: Thấy anh ổn là bọn em cũng yên tâm phần nào rồi
Jisoo: Ô Seokmin à, tối qua ôm Soonyoung ngủ có ngon không? - anh đi tới ngồi xuống bên cạnh em người iu
Seokmin: Hả? Anh nói gì zợ?
Jisoo chìa con ảnh vừa nãy Wonwoo gửi vào gúp chát cho hai người xem
Seokmin: Ủa? Mình có như vậy luôn á hả? - quay sang hỏi Soonyoung
Soonyoung: Ai biết, ngủ say biết cái mẹ gì đâu mà hỏi tao
Jeonghan: Soo nó bảo là ở nhà ngủ Seokmin còn chả ôm nó chặt như thế á
Soonyoung: Ôi vch🤣🤣🤣
Seokmin: Àiii, tối em bù cho Soo nhé - anh vòng tay qua ôm eo Jisoo rồi hun chụt 1 cái vào má
Mingyu: Miễn phát cơm chó ở đây nha mày
Wonwoo: À mà cuối tuần này mọi người qua nhà em chơi nha. Qua ăn tân gia
Myungho: Thế có nghĩa là anh sẽ không ở đây nữa đúng không?
Wonwoo: À ừ...nhà sửa xong rồi thì phải về chứ
Jisoo: Ok nha, không say không zề nha
Jeonghan: Uống được đ' đâu mà cứ không say không về 😒
Soonyoung: Thồi, lại chuẩn bị mỏ hỗn với nhau 1 lượt bây giờ đấy
Cả nhóm ngồi nói chuyện zui zẻ mà không ai biết rằng mặt Mingyu đã xị xuống khi nghe tin Wonwoo sẽ dọn về nhà và không ở cùng anh nữa.....
_______________________________
Hết chap 34
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz