|MĐTS - VONG TIỆN CAO H| NHẤT KỴ THAM THƯƠNG THÀNH
CHƯƠNG 5
Lam Vong Cơ ôn nhu xoa eo hắn một cái, giống như hài lòng, lại giống như trấn an ngược lại hắn. Hơi thở lại gần, gương mặt nhẹ nghiêng, bốn phiến môi mở ra ngậm lấy da thịt không thuộc về chính mình, dây dưa gặm cắn qua lại. Cả hai hôn đến có chút mất kiểm soát, tiếng nước trên giường mỗi lúc một rõ ràng, Ngụy Vô Tiện không thể nhịn nổi như muốn nuốt Lam Vong Cơ vào bụng, mút đến mức môi mềm như hoa của y sưng lên rõ ràng. Răng nanh quyến luyến vừa cắn vừa nhay, đầu lưỡi làm loạn vừa rà vừa miết, cánh môi ướt rượt mài cọ ma xát, bất chấp mà lấn át yêu thương, cuối cùng lần đầu trong đời kể từ khi quen nhau, hắn thành công khiến Lam Vong Cơ không thở nổi trước.Ngụy Vô Tiện "A?""..." Lam Vong Cơ sững sờ trước biểu hiện cuồng nhiệt mê man khác thường của hắn, thực sự bị hắn đè trên giường hôn đến choáng đầu, nhất thời phải thở dốc.Y đổi thân thể đã mấy ngày, số lần hôn cũng không ít, Ngụy Vô Tiện vẫn chưa từng "thắng" nổi y, cho đến đêm nay giống như bị mị quỷ dựa thân mà hôn mãi không biết chán, hận không mút chết mình thì không cam lòng.Ngụy Vô Tiện nhìn hai mắt thanh lãnh của Lam Vong Cơ ướt nước trong vô thức nhìn lên mình, tròng mắt nhàn nhạt thoáng mê man, trong lòng vui sướng đến nổ tung. Kể cả những lúc say rượu ỷ lại tủi thân, tính tình trẻ con trỗi dậy, hoặc đôi lần hiếm có nhiễm phong hàn phải nằm trên giường, Lam Vong Cơ cũng chưa từng yếu thế đến mức này, càng chưa từng kiều diễm đến mức này.Ham muốn làm ác của hắn mãnh liệt trỗi dậy, bỗng nhiên cảm thấy mãn nguyện đến chưa từng có.Lam Vong Cơ là phu quân của hắn, nhưng cũng là thê tử của hắn. "Ta còn có thể không biết xấu hổ hơn nữa." Ngụy Vô Tiện nhắc lại lời ban nãy, ngón tay cái vuốt ve cánh môi bị mút sưng đỏ của Lam Vong Cơ, khó nhịn nhắm mắt lại cọ nhẹ vào chóp mũi y, biết Lam Vong Cơ cũng không ác cảm việc mình định làm nhưng vẫn thì thầm hỏi ý "Lam Trạm, chiều ta được không?"Cánh môi kia nhẹ nhàng rung động dưới ngón tay hắn, Lam Vong Cơ đi qua cơn kinh ngạc khi bị hắn áp đảo, khàn giọng "Được.""Nhị ca ca thật thương ta." Ngụy Vô Tiện nũng nịu hôn thêm một lần trên cánh môi như hoa hồng kia, từ từ ngồi dậy. Hắn mở rộng chân quỳ trên người Lam Vong Cơ, bàn tay nắm lấy dương vật vẫn còn đang dính tinh dịch trắng đục, bắt đầu nhẹ nhàng tuốt lộng, trong miệng khó nhịn rên khẽ. Đôi mắt nhạt màu dấy lên lửa dục của Lam Vong Cơ nhìn chằm chằm vào hắn, từ núm vú đỏ thẫm thường bị yêu thương, đến sườn eo dẻo dai săn chắc, vùng hông hẹp, hai đùi mịn màng, cả dương vật đang cương cứng thường bị y nắm lấy dày vò kia...Ngụy Vô Tiện đến mỗi lúc một gần, cây thịt ẩm ướt hạ xuống, chậm rãi nhét vào khe ngực mịn màng căng chặt của Lam Vong Cơ, cả hai đồng thời thở hắt một tiếng vừa hưng phấn vừa xấu hổ. Hai má Ngụy Vô Tiện hiếm khi đỏ đến như thế, tự mình bày trò trước nhưng vẫn không ngăn nổi ngại ngùng, hắng giọng ho ho hai cái. Hành thân căng cứng khó chịu vùi giữa hai gò thịt mịn trơn chật khít khiến đùi hắn sung sướng co rút, ánh mắt dán vào bầu ngực trắng nõn đầy vết hôn cắn liếm mút chính mình để lại, rồi lại nhìn lên gương mặt xinh đẹp của Lam Vong Cơ, phát hiện y đã nhắm mắt quay đầu đi rồi, khóe môi hồng nhạt run run, im lặng thở dốc."Nhị ca ca, ngươi, ha ha ha ha ha." Ngụy Vô Tiện cười lăn "Bộ dạng này của ngươi thật giống tiểu thư khuê các bị lưu manh cưỡng hiếp á, ha ha ha ha ha ha."Lam Vong Cơ "..."Ngụy Vô Tiện quệt nước mắt "Ha ha ha ha, nếu không có chuyện trúng dị độc này thì đoán chừng ta khó mà được thấy nhị ca ca quẫn bách đến thế, lần cuối ngươi thế này là từ năm mười lăm tuổi bị ta lừa xem Xuân Cung Đồ, a ha ha ư ư ư, đợi một chút, ứ!"Hắn nghẹn tắt tiếng cười, nhắm mắt thở dốc đổ sấp xuống, vội vàng chống tay hai bên đầu Lam Vong Cơ. Lam Vong Cơ bóp eo hắn rất chặt, mấy ngón tay thon dài chui vào giữa kẽ mông hắn khuấy đảo mật huyệt ngọt ngào, lôi ra từng dòng nước dâm dinh dính hứng tình, dùng cách thức thực tế khiến hắn ngậm miệng.Ngụy Vô Tiện co rút cánh mông một hồi, khoái cảm dần dần dâng lên, thân dưới không kiềm nổi bắt đầu lắc lư đưa đẩy. Đằng sau bị đâm chọc mở rộng, tường thịt ướt nhũn tham lam mút lấy mấy ngón tay mềm mại, đằng trước dương vật vùi trong khe ngực nóng trơn, tập kích cả hai mặt khiến hắn lâng lâng như say rượu. Lam Vong Cơ rũ mắt nhìn thân thể xinh đẹp dẻo dai của hắn, bàn tay bóp eo hắn siết đến trắng bệch, nhìn đã biết đang cố gắng nhẫn nhịn đến nhường nào."Nhị ca ca..." Đôi mắt ướt át của Ngụy Vô Tiện nhìn xuống y, dán lên cánh môi như hoa đang hé mở. Hắn chậm rãi ưỡn eo, nhẹ nhàng thúc tính khí vùi sâu giữa ngực y, cuối cùng hai túi ở gốc rễ cũng vùi dưới chân ngực căng tròn, đầu đỉnh trơn bóng rỉ dịch khó nhịn đụng vào bờ môi xinh đẹp, mê man làm nũng "Nhị ca ca, ngậm ta một chút..."Một thoáng im lặng trôi qua, tiếng thở dốc quyện vào không khí. Đôi môi đỏ hồng kia bị cọ dính một chút dịch trơn, yên tĩnh không dao động, cuối cùng thực sự chậm rãi mở ra. Ngụy Vô Tiện hưng phấn đến nóng đầu nóng mặt, tim đập điên cuồng, thân dưới lại đẩy về phía trước thêm một chút, khiến hai bầu ngực của Lam Vong Cơ cũng bị ép cao lên. Quy đầu của hắn rà tới, từ từ nhét xuống kẽ môi yêu kiều sâu thẳm kia, toàn bộ phần đỉnh trơn tru trượt vào khoang miệng mềm mại nóng bỏng."Ư...""Ta chết mất.""Lam Trạm, ta chết mất, ngươi thực sự khiến ta chết mất."Một chuỗi rên rỉ rầm rì vô nghĩa lặp đi lặp lại, bụng dưới của Ngụy Vô Tiện co thắt kịch liệt, ngón tay siết trên vải gối, sướng đến gần như muốn khóc. Ngón tay của Lam Vong Cơ vẫn cắm trong hậu huyệt dầm dề nước của hắn, đôi mắt xinh đẹp thanh lãnh nhắm chặt, hàng mi hơi run rẩy, cam chịu nuông chiều để hắn thúc vào trong miệng.Nước mắt của Ngụy Vô Tiện thực sự nhòe ra, kích thích ngập đầu thế này đối với hắn có sức công phá không thua gì những lúc bị Lam Vong Cơ banh đùi ra nắc mạnh dương vật vào dâm huyệt. Khoang miệng của y vừa ướt vừa mềm, thực sự chiều hắn làm loại chuyện dâm loạn cực kỳ này, hiếm khi hắn ít nói lung tung lúc làm tình như lần này, chỉ nức nở mơ hồ lắc nhẹ mông, đầu nấm bắt đầu nhấp ra nhấp vào trong miệng Lam Vong Cơ, hành thân xóc đi xóc lại giữa khe ngực trắng nõn.Lam Vong Cơ im lặng, chỉ có cần cổ liên tục rung lên hít thở trầm nặng, hai mắt vẫn nhắm nghiền không muốn nhìn thẳng cảnh dâm đãng đang diễn ra, trên trán thực sự có gân xanh nổi lên khó nhịn. Ngón tay y cũng bóp chặt cánh mông căng nẩy của Ngụy Vô Tiện, mạnh mẽ cắm rút ra vào, ái dịch bị cắm phun ra tí tách nhỏ xuống eo bụng của y, vừa trơn vừa ướt, cánh môi khép chặt đè ép quy đầu của ái nhân, ép đến mức tính khí kia giật giật."Ca, nhị ca ca, chậm một chút..." Tiểu yêu tinh hức hức thút thít rên không rõ tiếng, eo hông yếu mềm run rẩy liên tục, lỗ thịt sau mông ra sức thắt lại mút ngón tay Lam Vong Cơ. Mắt hắn đầy nước mơ màng nhìn gương mặt xinh đẹp của Lam Vong Cơ dưới thân mình, đôi môi mềm mại kia bị đỉnh đầu cương cứng của mình mài đến đỏ bừng, ra ra vào vào ướt sũng, biểu tình nhẫn nhịn lại sa đọa kia quá sức dụ người. Hắn cam nguyện bị Lam Vong Cơ làm chết trên giường.Lực tay Lam Vong Cơ rất mạnh, âm thanh bạch bạch va chạm ngày càng rõ ràng, không khác gì đang dùng thân dưới chơi Ngụy Vô Tiện. Ngụy Vô Tiện khóc mỗi lúc một thảm, sướng đến rối tung, thân dưới liều mạng đưa đẩy, thúc đến mức hai bầu ngực của Lam Vong Cơ rung lên liên tục, đầu lưỡi ướt sũng của y bị dương vật ma sát đẩy lùi thật sâu trong miệng, hơi thở ngắt quãng. Một cái tay Ngụy Vô Tiện run run mò xuống phủ lên một bên ngực y, ra sức bóp nặn dày vò gò thịt căng đầy.Hắn khóc hu hu vừa bị cắm mông vừa trút khoái cảm ngập đầu lên ngực y, dáng vẻ tủi thân muốn chết, thực ra là sướng khoái đến mất cả kiểm soát.Mồ hôi tuôi ra như suối, dâm dịch lây dính khắp chốn, đệm giường ướt sũng một mảng, hai thân thể bành bạch lép nhép cứ thế dây dưa điên cuồng, thở rên khóc lóc hỗn loạn. Lam Vong Cơ đã cắm đủ bốn ngón tay vào huyệt thịt của Ngụy Vô Tiện, mạnh mẽ xoáy tròn, Ngụy Vô Tiện hét lên cao vút hoảng loạn, tay còn lại tự vò mạnh đầu vú chính mình, nhũn eo ngồi mạnh lên ngực y, vội vàng lung tung khóc lóc "Đừng, đừng mà, mạnh quá... ta, ta, ức, huhu, ta chết mất, phu quân, phu quân đừng mà...!"Lam Vong Cơ thình lình cảm nhận được hai cánh mông núng nính kia ép xuống trên ngực mình, đôi mắt nhạt màu mạnh mẽ mở ra, vừa nhìn đã thấy tiểu yêu tinh trên thân vừa giật eo vừa bối rối tự nghịch vú, bị chơi đến khóc lóc đáng thương, hai đùi hỗn loạn. Y bất giác cắn răng ra tay càng mạnh, cổ chân trắng ngần đeo dây bạc co mạnh trên giường, tiếng va khe khẽ tinh xảo của bạch ngọc vang lên rất nhỏ giữa tầng tầng âm thanh dâm đãng, khiến Ngụy Vô Tiện nghe vào càng như phát cuồng "Hức, oa, phu quân, phu quân thương ta một chút... ư!"Dương vật ướt sũng của hắn bật ra khỏi khe ngực căng chặt, hai gò mông núng nính đè nghiến xuống, ép dẹp cả đầu vú hồng thẫm của Lam Vong Cơ, căng thẳng co rút. Hắn ngã ngửa nửa người về phía sau, một tay gấp gáp nắm chặt cổ chân đeo dây đính ước của Lam Vong Cơ, đỉnh đầu tính khí rút vội ra khỏi đôi môi xinh đẹp như hoa, còn bị Lam Vong Cơ đuổi kịp mút mạnh một cái trí mạng. Mấy ngón tay mềm mại quyết không buông tha nong rộng mông hắn tàn nhẫn cắm chọc, cuối cùng khiến hắn gần như sụp đổ mà khóc òa lên "A, aa a a!"Huyệt dâm bị cắm lên đỉnh mãnh liệt, ròng ròng trào nước, tưới đẫm cả bàn tay lẫn hai bên ngực của Lam Vong Cơ. Dương vật Ngụy Vô Tiện ngỏng lên cương đến hơi tím, ngồi trên ngực Lam Vong Cơ ưỡn eo bắn ra từng luồng tinh dịch trắng đục, dính cả lên tóc mai và gương mặt thanh lãnh của y, một lượng lớn phun thẳng vào miệng y, biến mất sau kẽ môi mềm mại.Trong màn nhất thời loạn thành một đống.-Sáng hôm sau ánh nắng dịu dàng chiếu vào phòng, đĩa điểm tâm đặt trên mặt bàn rốt cuộc còn nguyên.Ngụy Vô Tiện ngủ đến mê man mơ hồ trở mình, thân dưới vẫn còn tê dại rõ ràng. Hắn không mở nổi mắt, nằm nửa sấp trên giường tay chân nặng trĩu, cảm giác mềm mại yêu chiều rơi xuống trên khóe môi, một thanh âm trầm thấp từ tính truyền đến bên tai "Ngụy Anh.""Ưm." Ngụy Vô Tiện ngoan ngoãn đáp một tiếng, lăn vào vòng ôm ấm áp kia, miệng dính nhão lẩm bẩm hai chữ, sền sệt khàn khàn, cổ họng khô khốc thầm thì, nghe đã thấy không ổn "Lam... Trạm.""Ừm." Lam Vong Cơ đáp, dịu dàng ôm hắn dậy để hắn tựa vào trong lòng, một cảm giác ẩm ướt dễ chịu kề đến trên môi hắn "Uống một chút nước rồi ngủ tiếp."Tiểu yêu tinh ra ngoài diễu võ dương oai, về phòng bị chơi đến thảm bĩu môi bám vào áo y, ngoan ngoãn gian nan mút lấy một chút nước từ chén, một bộ phu quân tuấn lãng phong lưu hôm qua bay sạch. Lam Vong Cơ thấy hắn mệt, đổi thành uống một ngụm nước nhỏ, nâng cằm hắn lên nhẹ nhàng hôn mớm, truyền nước vào miệng hắn.Ngụy Vô Tiện lầm bầm thoải mái, ngưỡng cổ lên hưởng thụ ngọt ngào, cái tay mỏi nhừ vẫn không cưỡng được thói quen mà lần mò vào áo Lam Vong Cơ, vuốt ve sờ soạng cơ bắp rắn chắc khỏe mạnh, hài lòng dụi mặt vào thân mật. Lam Vong Cơ đút nước xong, dịu dàng im lặng vỗ về người đang dính trong lòng, không quá một chén trà, Ngụy Vô Tiện thình lình bật dậy "Lam Lam Lam Lam Trạm?!"Lam Vong Cơ "Ừm.""Lam Trạm ngươi?!" Đôi mắt ướt ướt của Ngụy Vô Tiện kinh hỉ mở lớn "Ngươi trở lại như cũ rồi?"Lam Vong Cơ nhàn nhạt gật đầu, ngay tức khắc đón được tâm can bảo bối của mình nhào mạnh đến. Ngụy Vô Tiện ôm lấy mặt y, uốn éo trong lòng y, ồn ào bắt đầu khởi động miệng "Nhị ca ca! Phu quân của ta!"Ngọt ngào của hắn không bao giờ thiếu, tuôn trào như sông như biển, thẳng thắn nhiệt thành lấp đầy cõi lòng của Lam Vong Cơ. Lồng ngực Lam Vong Cơ đầy tràn thỏa mãn, ôm chặt hắn lại không cho giãy dụa, cúi đầu chậm rãi lại mãnh liệt hôn khắp đỉnh đầu, tóc mai lẫn gương mặt của hắn, khiến hắn vui vẻ cười khanh khách không ngừng."Ai, càng nhìn kỹ càng thấy ta hời chết đi được." Ngụy Vô Tiện tấm tắc ôm cổ Lam Vong Cơ, hôn lại mấy lần trên gò má tuấn mỹ bức người, cả thân thể chỉ hận không dính mãi mãi trong lòng y "Nhị ca ca, ngươi xem ngươi bình thường đẹp khuynh thành thế này, biến thành nữ tử cũng vẫn khuynh thành, dáng vẻ nào cũng ép cho ta đau tim muốn chết, ngươi đẹp cực kỳ, đẹp nhất trên đời luôn."Lam Vong Cơ rũ mắt chăm chú nhìn hắn giãy không yên trong lòng mình, nhẹ nhàng mút cánh môi mềm mại của hắn "Ngươi đẹp.""Ha ha ha ha." Ngụy Vô Tiện được ôm hôn dỗ nựng đến hạnh phúc, cái miệng nhỏ yêu nghiệt ồn ào, bừng bừng sức sống bắt đầu công cuộc tìm chết "Ta đẹp sao? A, ra là vậy, thảo nào..."Hắn liếm đôi môi vừa được hôn, lại ấn lên môi Lam Vong Cơ một cái, ám muội cười khẽ "Thảo nào hôm qua mỹ nhân nào đó nuốt ta nhiệt tình như vậy."Lam Vong Cơ không chút dao động "Thỉnh phu quân đừng nói bậy nói bạ."Ngụy Vô Tiện "...???"Thế gian này loạn rồi, vật cực tất phản, vật cực tất phản! Trước kia Lam Vong Cơ còn kiên quyết không để hắn làm càn, mỗi lần hắn tự xưng phu quân đều thấy y cường ngạnh đổi chủ đề hoặc đè hắn xuống dứt khoát chứng minh ai mới là phu quân, tuyệt đối không có chuyện thản nhiên trêu ngược hắn được thế này, miệng lưỡi lạnh lùng còn rất lợi hại! Lam Vong Cơ liếc hắn, bình thản bóp nhẹ cái eo mềm mại của hắn "Không nói nữa?"Ngụy Vô Tiện nuốt nước bọt, biết mình biết ta "Không nói nữa... a, a, Lam Trạm ngươi làm cái gì?!"Hắn không nói nữa, không có nghĩa là sẽ được Lam Vong Cơ buông tha. Hàm Quang Quân mấy ngày liên tục bị trêu đùa đến đảo lộn trời đất, kiềm chế "thú tính" vô cùng, hôm nay vừa niết bàn trùng sinh liền lập tức đè tiểu yêu tinh nằm sấp, banh cái mông tròn trịa sưng đỏ, gậy thịt nặng trĩu thô dài thiên phú dị bẩm kề ngay trước miệng nhỏ giữa khe mông, nhiệt độ bừng bừng."Đợi chút, đợi chút, đợi chút!" Ngụy Vô Tiện khàn cả giọng thê thảm xin tha, luống cuống với tay về phía sau che mông lại. Mỗi lần Lam Vong Cơ bị hắn chọc quá đà, đứt cương kiềm chế thì sau đó đều sẽ "chọc" lại hắn dữ dội gấp trăm, vô cùng mất kiểm soát, kết cục của hắn thảm không nỡ nhìn "Nhị ca ca, phu quân tốt, ngươi, ngươi bình tĩnh, chúng ta có gì từ từ nói, dĩ hòa vi quý lễ nghĩa làm đầu!"Lam Vong Cơ nhàn nhạt vỗ mông hắn một cái làm thịt mềm nảy lên, duỗi tay trước mắt hắn, thả xuống một sợi dây bạc quen thuộc. Tinh Hạ Ngọc Lan Âm tinh xảo xinh đẹp kia quấn quýt trên ngón tay thon dài hữu lực của y, âm thanh thản nhiên từ tính truyền đến "Nương tử, giao cổ chân vào tay ta, hử?"Câu đùa hôm qua của Ngụy Vô Tiện được nhắc lại từ miệng y mang theo cảm giác đối lập hoàn toàn, Ngụy Vô Tiện dịu dàng ngả ngớn, y thì lại thong dong trầm tĩnh, vậy mà ra một loại quyến rũ kích thích xa lạ, nguy hiểm vô cùng.Ngụy Vô Tiện cứng đờ, tim đập loạn xạ "..."Đây có đúng là tiểu cổ hủ của hắn hay không? Bị đoạt xá rồi phải không!Lam Vong Cơ đứt cương đúng là đáng sợ vô cùng, gợi cảm bao nhiêu thì mãnh liệt bấy nhiêu, thanh tĩnh bao nhiêu thì hung tàn bấy nhiêu, cứ thế Ngụy Vô Tiện vừa tỉnh dậy từ một trận chiến hoảng loạn cả đêm, sáng mở mắt ra đã bị một trận chiến khác dập cho nhừ tử.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz