May Va Tao
Chuyện kể năm Tùng chín tuổi- đang học lớp bốn.'Phịch'...Tùng ngồi bệt xuống gốc cây ngô đồng cạnh thửa ruộng bỏ hoang.-Gì đây?. Lam heo nhảy từ lưng trâu xuống đập vai Tùng tỏ vẻ ngạc nhiên.-Sao?-Lạ vậy, hôm nay mày lại đến xem tao chăn trâu...hê hê.-Bạn bè hỏi thăm nhau không được à?, thằng này.Lam heo cười sang sảng:-Bạn cái con khỉ , đai ca Duy đâu, không đi với mày hả?.-Ờ, tao tìm nó từ sáng đến giờ mà không thấy mặt đâu. Hay nó ốm mày???...Tùng tỏ vẻ buồn.-Ốm đau gì nó, khỏe như voi đấy, kiểu như nó sắp chết nó cũng đi chơi được.-Vậy sao sáng giờ không thấy, gọi điện không nghe máy, chạy sang nhà nó thì thấy đóng cửa.-Mà hình như nhà nó có chuyện gì đấy, tao thấy thắp hương mày à, mà hôm nay có phải ngày gì đâu mà thắp hương. Tùng nói tiếp.Lam 'heo' tỏ vẻ nghĩ ngợi một chút rồi đập tay:-A, nhớ rồi, quên mất.-Gì đấy?. Tùng tò mò.-Hôm nay là giổ anh Huy.-Anh Huy nào?-Là anh của Duy.-Duy có anh à. Sao tao không biết.?-Mày chưa nghe kể đúng không.?. Cũng đúng vì đó là chuyện buồn của đại ca 'Duy', bọn tao cũng không hay nhắc lại.- Chuyện buồn gì vậy?. Mà giờ anh Duy ở đâu.- Anh ấy mất rồi. Một năm trước khi mày chuyển đến đây. Chuyện dài lắm...Thằng Lam có vẻ chùng giọng, ngậm ngùi.-Vậy à...-Thế mày có biết sao thằng Duy luôn đi một loại dép không?-Không. Tao nghĩ nó thích loại đấy.-Vậy mày biết sao Duy luôn huýt sáo chỉ một bài, chỉ đọc truyện Conan, và sao nó luôn lạnh lùng sát khí không?-Không. Tùng lắc đầu và càng tò mò hơn.-Tất cả đều từ anh Huy......
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz