Mat Tich Trong Thoi Gian
Cơn bão mà Anisa và Theo sợ hãi không đến ngay lập tức. Thay vào đó, một sự im lặng kỳ lạ bao trùm không gian xung quanh họ. Mọi thứ dường như bị tạm ngừng, như thể thời gian đã ngừng trôi. Tuy nhiên, không ai trong hai người cảm thấy an tâm. Cảm giác nặng nề, u ám đang lơ lửng giữa họ, làm cho không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết."Cô ấy không thể dừng lại." Anisa nói, đôi tay vẫn lướt nhanh trên các phím điều khiển, mắt cô dán chặt vào màn hình. "Nó không thể tự khôi phục. Chúng ta phải vào trung tâm điều khiển ngay lập tức."Theo lắc đầu, đôi mắt anh đầy lo âu. "Không phải chỉ có cỗ máy. Nếu em tiếp tục, không chỉ không gian và thời gian sẽ bị phá vỡ, mà chính chúng ta cũng sẽ bị cuốn vào vòng lặp không thể thoát ra. Em không hiểu đâu.""Vòng lặp?" Anisa cười gượng, nhưng trong lòng cô, nỗi lo sợ bắt đầu dâng lên. "Chúng ta có thể đối phó với nó. Chỉ cần sửa lại những lỗi sai, chúng ta sẽ ổn thôi."Nhưng cô biết rõ rằng chính những lời này cũng chỉ là sự an ủi cho chính mình. Thực tế, nếu như cỗ máy không được sửa chữa ngay, mọi thứ sẽ không chỉ bị lặp lại mà còn có thể biến thành một sự tàn phá không thể cứu vãn."Zorin sẽ không để yên đâu." Theo nói, ánh mắt anh bừng lên sự cảnh giác. "Hắn không chỉ muốn kiểm soát thời gian. Hắn muốn sở hữu nó."Những từ này như một cú đấm mạnh vào tim Anisa. Cô không thể không nghĩ đến Zorin, kẻ đã thao túng thời gian và không gian mà không ai có thể chống lại. Nếu hắn có thể kiểm soát cỗ máy này, không chỉ tương lai mà cả quá khứ sẽ bị thay đổi."Anh nói đúng," Anisa nhẹ nhàng, "Nhưng chúng ta không còn lựa chọn nữa. Cỗ máy không thể dừng lại."Đột nhiên, hệ thống báo động trong phòng thí nghiệm vang lên một lần nữa, lần này không phải là những tiếng bíp thông thường mà là một âm thanh sắc bén và gấp gáp, như thể thời gian đang hết dần. Màn hình chớp đỏ, rồi một cảnh tượng khiến Anisa phải thốt lên trong sợ hãi."Thời gian đang... phân tách," cô thì thầm, đôi mắt mở lớn. "Nó đang tạo ra những vết nứt. Nếu không ngừng ngay bây giờ...""Thế giới này sẽ bị xóa sổ." Theo nói, giọng anh khàn đi, gần như không còn hy vọng.Cả hai không nói gì thêm, chỉ có những tiếng bíp báo động liên tiếp vang lên, như một lời cảnh báo. Mọi thứ đang sụp đổ trước mắt họ.Và rồi, một tiếng ầm lớn vang lên từ phía cỗ máy. Một dòng sáng xanh rực bùng lên, chiếu sáng khắp căn phòng. Đột ngột, một cánh cửa mở ra trước mắt họ—một khe hở kỳ lạ giữa không gian và thời gian, không thuộc về thế giới này."Chúng ta không thể quay lại." Theo nói, ánh mắt anh đầy sợ hãi và lo lắng.Anisa đứng im, cảm giác lạnh lẽo lan tỏa khắp cơ thể. Cô biết rằng không còn đường lùi. Họ phải bước qua cánh cửa này, không có lựa chọn nào khác.Cánh cửa từ từ mở rộng, lộ ra một không gian hoàn toàn khác biệt. Một không gian không thể đoán trước, không thể lý giải. Anisa nhìn vào mắt Theo, như thể trao cho anh một lời thề. Cô sẽ không quay lại. Dù cho cái gì đang chờ đợi phía trước."Đi thôi," cô nói, giọng đầy quyết tâm. "Không thể để mọi thứ kết thúc ở đây."Và họ bước qua cánh cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz