ZingTruyen.Xyz

Luat Cam San Bat Nguoi


Diff không nói tiếng nào mà thay người đến huấn luyện Lộ Bạch, là có nguyên nhân.

Ngày hôm nay trời còn chưa sáng, liền đã xảy ra một việc lớn.

Thái tử Hạ Tá của Đế quốc ở trạng thái thú bị thương trong rừng rậm, binh lính cứu hộ được phái ra vẫn không có lần theo được con sư tử trẻ tuổi bị thương này.

Điều này có ý gì!

Mang ý nghĩa Thái tử điện hạ có thể sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

Toàn bộ người biết đến việc này, hiện tại đều lòng như lửa đốt, Diff ở tình huống như vậy còn có thể nhớ tới Lộ Bạch, đã coi như là rất tốt.

"Tại sao lại như vậy..." Mọi người hiện ra vẻ lo lắng vô cùng.

Trong phòng quản lý rộng lớn, tất cả mọi người nhìn chằm chằm hình ảnh được truyền về từ vệ tinh, nỗ lực tìm kiếm sư tử bị thương đang trốn đi, thế nhưng thiết bị truy tìm tại địa điểm bị thương thì cái gì cũng không nhìn thấy.

Đã tám giờ, cách thời gian Hạ Tá bị thương đã qua ba tiếng, thông qua chip giám sát được cấy dưới da giám Hạ Tá, bọn họ biết được Hạ Tá hiện tại chính là đang mất máu.

"Chết tiệt!" Diff chửi bới.

Lúc này, một đạo thanh âm trầm thấp từ trong máy truyền tin truyền ra: "Diff, ngươi xác định là ở phụ cận gần đây?"

"Đúng, Samuel điện hạ, Thái tử đang ở gần nơi này, thế nhưng không biết tại sao chính là không nhìn thấy hắn." Diff sứt đầu mẻ trán mà nói, xoắn lại tóc của mình: "Đều tại ta, không có đúng lúc phát hiện phụ cận có một con lợn rừng, chính là một con lợn rừng chân chính."

Nói không chắc vết thương của Thái tử điện hạ chính là răng nanh lợn rừng làm ra, nhưng Thái tử điện hạ làm sao sẽ đối với thịt heo rừng có hứng thú đây, Diff đều sắp điên rồi!

"Ta tìm một chút." Vị Thân vương điện hạ trầm mặc ít nói nói một tiếng.

Mặc dù tại thời điểm như thế này, Diff vẫn nghe không ra bên trong ngữ khí Samuel có cái gì sóng lớn.

Hai người này nhưng là thân thúc cháu.

Đương nhiên Diff dùng ngón chân nghĩ cũng biết, nếu như lần này Hạ Tá xảy ra vấn đề, nam nhân vừa nãy cùng mình trò chuyện, tuyệt đối sẽ vấn tội.

Lộ Bạch bị Kells chế nhạo một trận, rốt cục có thể lên xe, cậu phấn khởi như súng được lên đạn, hận không thể lập tức bắn mấy phát.

Lộ Bạch đều đâu vào đây, tự mình lái xe chuyên dụng, chuyển lên xe các loại vật phẩm cho chuẩn bị tuần tra, đầu tiên đương nhiên ắt không thể thiếu thùng cấp cứu, sau đó là đồ ăn.

Thức ăn của mình, còn có một hòm thịt tươi mới mẻ, tuy rằng trưởng trạm nói động vật hoang dã sẽ không ăn đồ ăn nhân loại cho, nhưng là vạn nhất gặp phải động vật ăn thịt bị thương thì làm sao, cho nên vẫn là mang theo đi.

Thịt tươi là Lộ Bạch dung tiền chính mình mua, thịt không có xương, tương đối tiện nghi.

Mà có vẻ trước kia dung quá nhiều tiền, ít đi một chút vẫn là đau long.

Xét thấy hôm nay là ngày đầu làm việc, Lộ Bạch cảm thấy hai tay trống trơn cũng không tốt, trong long cũng băn khoăn.

Chuẩn bị xong, Lộ Bạch đầu đội mũ jean, đeo một đôi giày da thú, mở chiếc xe việt dã thình thích mà tiến vào rừng rậm.

Hướng dẫn trên xe vô cùng thông minh, có thể tự động chỉ dẫn con đường cần đi, nói cho chủ xe đường xá các nơi.

Bình nguyên, sườn núi, hoặc là rừng cây, rừng cây cũng phân bụi cây cao và rừng rậm.

Lộ Bạch đối với những kiến thức này từ lâu đã nằm lòng nhưng lại là lần đầu tiên một mình tiến vào rừng rậm, vẫn là có chút thấp thỏm, sờ sờ dao to của chính mình.

Không có thương, bởi nhân viên cứu trợ không thể mang thương.

"Cưỡi tiểu mô tô yêu quý trong lòng ta, nó vĩnh viễn sẽ không kẹt xe..." Lộ Bạch vừa lái xe vừa ca hát, từ từ, Lộ Bạch đắm chìm trong âm nhạc hòa cùng phong cảnh thiên nhiên rừng rậm.

Chim chóc ở trong rừng rậm kêu to, khỉ chơi đu quay trên cành cây, ánh năng xuyên thấu qua tán cây cao to, chậm rãi chiếu xuống trước chiếc xe màu xanh quân đội đang chạy.

Nơi này vừa đẹp vừa thích ý, đáng giá Lộ Bạch khắc ghi một đời.

Bất quá dọc đường đi, cậu cũng không có gặp phải động vật cỡ lớn nào, không khỏi có chút tiếc nuối.

Trưởng trạm nói động vật cỡ lớn thường tập trung ở địa phương có nước, vì vậy Lộ Bạch điều chỉnh con đường, đi tìm nguồn nước.

Dòng sông hoặc là hồ nước.

Bản đồ biểu hiện hồ nước gần nhất cần phải xuyên qua một mảnh bụi cây thấp, có thể sẽ có mãnh thú qua lại.

Lúc Lộ Bạch làm việc tại vườn thú, cảm giác sử tử trong vườn thú cũng không phải rất hung ác, thậm chí ném cho quả bóng cao su còn có thể chơi nửa ngày..

Ước chừng qua một canh giờ, một hồ nước nhỏ sắp khô cạn xuất hiện ở trước mắt, xem ra chính là cái hồ nước gần nhất được chỉ dẫn.

Lộ Bạch: "? ? ?"

Lộ Bạch cảm thấy hướng dẫn đề nghị hơi lố, đây chính là cái gọi là nguồn nước sao?

Cũng chỉ nhỏ khoảng một căn phòng, bất cứ lúc nào cũng sẽ thấy đáy có cảm giác nhỏ đến vô cùng đáng thương

Bất quá đến đều đã đến, Lộ Bạch suy nghĩ một chút, vẫn là xuống xe qua xem một chút, không chừng trong hồ hội có rất nhiều cá cái gì.

Hồ nước rất trong suốt, phản chiếu khuôn mặt thanh tú của Lộ bạch: "Chất lượng nước rất tốt." Cậu than thở, ngồi xổm ở bên hồ rửa tay.

Hiện tại Thần Vương Tinh nam bán cầu là vào tháng năm đầu hè, nước có chút hơi hơi lạnh, Lộ Bạch run lên một chút.

Ngay lúc này, cách vách trên mặt nước, xuất hiện mặt của một đầu Mèo Lớn, nhìn kỹ, thoạt nhìn như là một đầu sư tử.

Dừng một chút, Lộ Bạch cứng đờ, sư, sư, sư tử!

"A!" Người địa cầu phát ra một tiếng rít gào ngắn ngủi.

"Rống ——" một tiếng thú rống thật giống đang nói, làm ta sợ muốn chết.

Mẹ ơi, thật sự là một đầu sư tử.

Dòng máu Lộ Bạch trong khoảng khắc nguội một nửa.

Tình huống như thế làm sao bây giờ, quay đầu lại lao nhanh về xe, hay là tại chỗ giả chết chờ sư tử rời đi?

Sợ là sư tử không rời đi đây!

Lộ Bạch trắng bệch môi mà ngồi xổm ở bên hồ, rất sợ sệt, cũng không dám động, nhưng là thời gian dài ngồi xổm khiến chân có phần tê.

Không quản, trưởng trạm nói qua mãnh thú nơi này sẽ không công kích người địa cầu, Lộ Bạch tin tưởng trưởng trạm không có lừa gạt mình, vì thế cậu chậm rãi quay đầu lại, thình lình đối diện một mặt sư tử bạo mạo, phi thường tiêu chuẩn.

Sư tử mắt vàng đồng tò mò nhìn Lộ Bạch.

Bộ dáng không giống như là muốn ăn thịt người.

Lẽ nào mãnh thú tại Thần Vương Tinh thật sự không công kích người địa cầu, điều này làm Lộ Bạch hài lòng.

"Này..." Người địa cầu kinh sợ kinh sợ mà rúc vai hướng sư tử lớn chào hỏi.

Sư tử kia lập tức theo dõi hắn cẩn thận phất bàn tay, dọa cho Lộ Bạch sợ hãi thu hồi móng vuốt, tránh khỏi bị sư tử một nhát gào gừ rơi mất.

"Ngươi thật sự không cắn ta sao?" Lộ Bạch cảm giác hẳn là không cắn, tâm lý có thể vui vẻ, chuẩn bị bộ dáng vuốt mèo kỹ năng, đương nhiên trước mắt cậu không dám.

Chỉ dám nhìn.

Lộ Bạch đứng cạnh con sử tử này, hình thể khổng lồ, da lông bóng loáng, là một con sư tử đực trẻ không quá năm tuổi.

Không khí không quá nóng mà sư tử lại hơi có chút thở dốc.

Đột nhiên, Lộ Bạch mở to hai mắt, lấy tay che miệng, nếu như không phải là nóng, hắn liền kinh hô lên : "Ngươi, ngươi bị thương?"

Sư tử chân phải phía sau, có một đạo vết thương dài đang chảy máu.

"Ngươi đang chảy máu..." Lộ Bạch trắng bệch nghiêm mặt lẩm bẩm, tâm lý một trận sốt ruột, con sư tử này bị thương, bây giờ không phải là thời điểm sợ sệt, cậu nghĩ, rất nhanh liền khắc phục sợ hãi, từ dưới đất đứng lên, chạy lại xe lấy thùng cấp cứu.

"Ở chỗ này chờ ta."

Chờ Lộ Bạch hốt hoảng ôm thùng cấp cứu trở về, phát hiện sư tử đã không thấy, tìm phải tìm trái, mới phát hiện sư tử nằm gần một vách đá, chân bị thương vô lực quẫy, thỉnh thoảng có sâu bọ bay lượn qua đốt nó, thoạt nhìn quá đáng thương.

Tiểu thanh niên địa cầu là người yêu động vật, trái tim nhỏ từng trận co chặt, vội vã chạy tới quỳ xuống, mở thùng cấp cứu cứu trợ sư tử.

Lộ Bạch lấy ra kim tiêm cầm màu tiên tiến chỉ có trên tinh cầu này, diệt khuẩn trước khi tiêm, tại vùng xung quanh vết thương tiêm vào.

Khi Lộ Bạch hoàn thành công việc, sư tử nằm trên đất ngẩng đầu lên, một bên thở dốc một bên nhìn chằm chằm Lộ Bạch.

Mở ra miệng có thể nhìn thấy đầu lưỡi, khả năng có chút hiện tượng mất nước.

Lộ Bạch lâp tức đứng dậy chạy một chuyến, đem ra nước lọc, đổ vào trong hộp cơm của mình, tiến đưa đến bên mép sư tử.

Ban đầu, sư tử cũng không chấp nhận ý tốt của Lộ Bạch, Lộ Bạch không thể làm gì khác hơn là đem hộp để dưới đất, tiếp theo sau đó làm sạch vết thương.

Chờ Lộ Bạch băng bó tốt, ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái, lại phát hiện đựng nước hộp đã bị sư tử uống rồi.

"..." Lộ Bạch thở phào nhẹ nhõm, vội vã liền bỏ thêm một chút nước.

Vết thương của sư tử từ bắp đùi suýt nữa dài đến tận mông, vị trí này băng bó dị thường khó khăn, may mà sư tử rất phối hợp, đến mức Lộ Bạch to gan, khâu vết thương cho đối Phương.

"Học tập khâu vết thương chính là mỗi đêm ta luyện tập đến khuya, cho nên ngươi yên tâm, vết thương này ta khâu vô cùng chỉnh tề." Lộ Bạch một bên cắt đầu chỉ, một bên vừa lầm bầm lầu bầu: "Bất quá cũng phải nhờ có ngươi phối hợp, mới có thể làm hoàn mỹ như vậy, tốt."

Cắt đi đầu chỉ, trên vết thương sư tử bôi một màng bảo vệ thông khí không thấm nước, liền đại công cáo thành.

Đáng tiếc sư tử vẫn là bộ dáng buồn ngủ, Lộ Bạch lo lắng nó phát sốt, lấy tay sờ sờ nhiệt độ, cảm giác coi như bình thường, kỳ thực chân chính đo nhiệt độ cơ thể, phải đem nhiệt kế nhét vào hoa cúc, Lộ Bạch sợ sệt bị sư tử cắn rớt đầu, ngẫm lại không dám lỗ mãng.

Vết thương của con sư tử này thoạt nhìn có vẻ dài mấy giờ, nhìn ra là thời điểm sau khi đánh nhau bị bị thương vẫn luôn chưa có ăn.

Lộ Bạch trở lại trên xe, đem ra hòm thịt tươi tiếp tục chống đỡ —— may là trước đó cậu không có đau lòng chút tiền này, nay dung vừa đúng lúc sao?

Đây là một cái thùng giữ thịt tươi đặc thù, Lộ Bạch mở ra lấy thịt lập tức khép lại.

Sư tử đang mê man nghe thấy được vị thịt, đột nhiên mở mắt ra ngẩng đầu lên, hướng về khối thịt trong tay Lộ Bạch nhỏ dãi.

"Nhanh ăn đi." Lộ Bạch đem khối thịt đưa tới, không xác định con sư tử này có phải cũng không ăn đồ ăn nhân loại cho như trưởng trạm nói không.

Sư tử khẽ kêu một tiếng, sau đó cắn chặt khối thịt kia hất đầu, đem khối thịt đặt dưới hai móng vuốt, nghiêng đầu bắt đầu cắn.

Đây chính là hai cân thịt, lập tức bị ăn xong rồi.

Lộ Bạch một bên cảm thán sư tử thật có thể ăn, một bên lấy ra một cái chân, cả xương cốt mang thịt ít cũng nặng 5 cân.

Lộ Bạch nhìn sư tử ăn say sưa ngon lành, mới nhớ tới chuyện này không phải nên báo cáo trưởng trạm một chút?

Bất kể nói thế nào đây cũng là một chuyện trọng yếu đi, vạn nhất có chỗ nào sơ suất, chính mình quên sẽ không tốt.

—— trưởng trạm, ta ở trong rừng rậm cứu trợ một con sư tử bị thương "Tranh ảnh" "Tranh ảnh" "Tranh ảnh" xin hỏi có yêu cầu gì cần chú ý?

Lộ Bạch gửi xong thông tin, ngồi dưới đất chỉnh lý thùng cấp cứu, bên cạnh là đầu sư tử nằm úp gặm xương... Chuyện như vậy cậu trước đây thật sự không nghĩ tới!

Thật kích thích.

Dù cho trước đây làm việc tại vườn thú, giả như cậu dám cách gần như vậy thì xương được ăn chính là cậu.

Trong phòng quản lý của trạm cứu trợ, Diff lần thứ ba cắt đứt trò chuyện cùng Samuel, đầy đầu đều là dự cảm về tây thiên.

Xong xong, tráng niên mất sớm...

Chờ chút, một cái tin nhắn phát vào.

Nhìn sư tử trong hình nghiêng đầu ăn thịt xương, Diff đầu tiên là cả kinh, sử tử khờ khạo bị thương này, chẳng lẽ chính là Hạ Tá?

Trời ơi, Diff mừng đến phát khóc.

"Nói." Samuel truyền đến tin tức, âm thanh lạnh đến mức như đóng bang mọi thứ.

"Samuel điện hạ, chúng ta tìm được Hạ Tá điện hạ, hắn hiện tại không có chuyện gì!" Diff kích động nói, lập tức tin tức được truyền tới từ Lộ Bạch, ba người tiến hành video trò chuyện.

Đột nhiên xuất hiện đề nghị gọi video, khiến Lộ Bạch cả kinh, muốn bắt đầu báo cáo công tác sao?

Lộ Bạch sửa lại một chút dung nhan, trạng thái đoan chính, mở video.

Cơ hồ là vừa mở ra, liền nghe đến âm thanh vạn phần lo lắng của trưởng trạm: "Lộ Bạch, mau nói cho ta biết tình huống bên cậu thế nào?"

Thật là một trưởng trạm làm tốt hết phận sự.

Đối với động vật bị thương quan tâm như vậy.

"Ồ?" Lộ Bạch đồng thời phát hiện, trong màn ảnh xuất hiện khuôn mặt hai người, đây là một nhóm ba người.

Hơn nữa người này là một người quen, chính là vị sĩ quan đẹp trai đem mình đến đây.

Thời gian qua lâu như vậy lần thứ hai nhìn thấy đối Phương, vẫn là giống nhau nghiêm túc lạnh lùng.

"Lộ Bạch!" âm thanh trưởng trạm lần thứ hai truyền đến.

"Vâng, tình huống của tôi bên này..." Lộ Bạch hoảng hốt đến im bặt, nội dung báo cáo lúc trước đem chuẩn bị tốt đem quên hết, đơn giản trực tiếp đem ống kính chuyển tới sư tử trên người: "Nó hiện tại không có chuyện gì, trung tâm chỉ huy muốn phái người tới kiểm tra sao?"

"Nha..." Sư tử một bên cắn xé, một bên phát ra thanh âm ô ô, tựa hồ đối với bên người tạp âm rất bất mãn.

Hai người trong video nhìn chằm chằm sư tử trong màn ảnh, xác nhận trạng thái Hạ Tá thật sự không có chuyện gì, từng người thở phào nhẹ nhõm.

Diff cả người giống như mệt lả, nghĩ thầm lão tử rốt cục bảo vệ được đầu, vị tiểu công nhân mới này thực sự là một trận mưa đúng lúc, bất quá Diff đột nhiên nhớ tới một việc trọng yếu.

"Lộ Bạch, cậu tại sao lại ở trong rừng?"

Nhân viên mới Lộ Bạch sững sờ, bị chất vấn đến bắt đầu nghiến chặt hàm, nếu như dựa theo tình hình thực tế nói, sẽ có hay không tạo hiềm nghi đâm thọc đồng nghiệp?

Mới vừa nhận việc liền như vậy không hay lắm chứ.

"Chuyện gì xảy ra?" Một đạo thanh âm trầm thấp phá vỡ im lặng của bọn họ, là Samuel thân vương, hắn chăm chú nhìn đại chất tử hoàn toàn hóa thú cùng Lộ Bạch, rất có uy nghi mà nói: "Đem quá trình ngươi gặp phải hắn tỉ mỉ nói cho ta."

Lộ Bạch không tự chủ được gật gật đầu: "Ân, đại khái là một canh giờ trước, tôi đi tới hồ nước này rửa tay, ai biết thình lình liền phát hiện hắn đứng ở bên cạnh tôi, sau đó tôi phát hiện hắn bị thương, liền giúp hắn băng bó vết thương... Bón một chút nước và thức ăn."

Lộ Bạch liếc nhìn cái chân thịt giá rẻ, trên vuốt còn có mấy túm lông không dọn dẹp sạch sẽ?

Quá trình hời hợt, nghe được Diff nói không ra lời, cái gì gọi là liền giúp hắn băng bó vết thương, bón một chút nước và thức ăn!

Chuyện như vậy đối với người Thần Vương Tinh mà nói quả thực là việc không thể nào làm được.

Bọn họ muốn giúp thú hoang trị liệu, nhất định phải tiêm gây mê toàn thân, sau đó mới có thể mang về trung tâm cứu trị, mà thú hoang sau khi tỉnh lại, liền nhất định phải lập tức thả lại rừng rậm, bằng không thú hoang sẽ phát điên.

Lộ Bạch hỏi bọn họ có muốn hay không phái người tới kiểm tra, phái cái quỷ nha, người vừa đến sư tử liền chạy có được không!

Nhưng là con sư tử trong video này, liền nằm nhoài bên người Lộ Bạch ăn say sưa ngon lành, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai dám tin tưởng a?

"Cậu làm sao lại mang thịt tươi tiến vào rừng rậm?" Samuel nhìn tên nhân loại địa cầu vóc người nhỏ gầy này, ánh mắt vẫn có chút không tín nhiệm.

Lộ Bạch gãi đầu một cái: "Đây là thói quen của tôi, tôi trước kia là nhân viên chăn nuôi động vật, đến xem động vật thế nào cũng phải mang chút đồ ăn a."

Samuel suy nghĩ một chút, người trái đất không biết bí mật của Thần Vương Tinh, có hành động như vậy cũng không kỳ quái, vì vậy liền gật gật đầu, không hoài nghi tên người địa cầu nhỏ yếu này nữa.

"Ta sẽ phái người thả một ít vật tiếp tế đến phụ cận điểm cứu trợ, mấy ngày nay cậu liền ở trong rừng rậm làm bạn với hắn, đến khi hắn có thể tự mình đi săn mới thôi."

"A?" Ở trong rừng rậm làm bạn với sư tử?

Lộ Bạch còn tưởng rằng chính mình nghe lầm, mắt lom lom nhìn đại lãnh đạo, thế nhưng đại lãnh đạo biểu tình đặc biệt nghiêm túc, thật giống như đây là một nhiệm vụ hết sức phổ thông.

Diff: Không, đây sao chỉ có thể là một nhiệm vụ phổ thông!

"Cái kia, Lộ Bạch cậu liền nghe theo đi." Trưởng trạm như là đè nén cái gì, vuốt ngực một cái nói: "Quay lại tôi liền tăng lương cho cậu."

Lộ Bạch vốn là rất chần chờ, nghe đến tăng tiền lương, ánh mắt có một chút sáng ngời, gật đầu: "Ừm!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz