ZingTruyen.Xyz

Lqm Thuong

(Cái ảnh làm mình không nhịn cười được)

P.S: Tình tiết truyện không theo thực tế đâu, nhưng cảm hứng sáng tác thì có đấy (hihi)

Lưu ý: Những câu thoại in nghiêng xin hãy hiểu đó là tiếng Indo

-

"End game! Yeah!"

Trận đấu kết thúc, Flash bỏ túi thêm ba điểm với chiến thắng 2-0 trước Elvo.

Cả đội ai cũng vui vì cơ hội đi tiếp của mình đã sáng cửa hơn rất nhiều, studio lại ngập tràn tiếng nhạc dẩy đầm quen thuộc. Sau vài phút ăn mừng, họ mới chợt nhận ra họ đang bỏ quên một ai đó; quay lại thì thấy cậu nhóc Elly đang bĩu mặt ra làm vẻ dỗi hờn ai đó, còn bảo máy quay chĩa thẳng vào mặt mình nữa. Ờ thì, ai cũng hiểu cái điệu này đang dành cho ai.

"Hey you, let me see your nail!" - XB.

"Nail cái lồn" - Elly đáp lại cùng ánh mắt hình viên đạn.

"Êyy da, bồ nhớ em, bồ tìm em suốt 2 game đấu mà em tỏ thái độ gì vậy cà?" - Thanh niên ADC muốn ăn đấm hay sao ấy, buông lời phũ phàng.

"Bảo thương em, mà đấm cái MVP của em ra chuồng gà, đấy mà là thương em à!" - Em lại tạo nét dỗi hờn lần nữa.

Em rủa thầm cái thằng bồ yêu nghiệt, muốn lấy cái MVP cũng không yên nữa!

-

Ở bên studio ASL...

"Xong, hết game!"

"Chán vãi lúa!"

"Uầy, hết cơ hội rồi, đánh chơi chơi thôi."

Từng thành viên ELV nản lòng nhìn lại điểm số của mình và bày tỏ sự thất vọng về chuỗi bại tích của mình vừa qua.

Song, vẫn có một ai đó không thèm đếm xỉa điều đó, mà quan tâm cái khác.

"Êi mọi người, có khi nào tao sắp lên dĩa không vậy?"

Bác trẻ CipengZ vừa nói vừa ra hiệu mọi người, anh chỉ tay vào màn hình, và trên đó là khuôn mặt dỗi hờn đến quạu quọ của Elly. Ôi không, anh ngửi được mùi toang rồi. Cả đội thấy vậy thì cười phá lên, giòn giã nát cả studio. Vq nhẹ nhàng đưa điện thoại cho CipengZ, và nói nhỏ:

"Chuyến này lành ít dữ nhiều nghen mậy, nhắn tin xin lỗi đi."

"Tao chỉ muốn cùng bé iu bên nhau một đời..."

"Bên nhau kiểu này nó đập cho mày nát gáo." - Vq cười như cái icon này nè. :)

Chưa kịp nhắn tin thì đã thấy Elly được ra phỏng vấn ở bên kia, anh ngồi lại, bật loa lên nhằm nghe rõ nhất có thể.

À thì, định luật tác giả viết tác giả có quyền, tác giả cho phép bạn trẻ CipengZ nghe, nói, đọc, viết tiếng Việt rành rọt như người bản xứ. Nên anh ta sẽ biết Elly nói gì, biểu cảm ra sao và thế nào.

"Thật sự mà nói em không biết CipengZ là ai, em cũng không nhớ tên bạn ấy, và không biết gì về bạn và bạn đi vị trí nào"

Nghe rõ câu nói đó, anh có thể cảm nhận được Elly đã dồn hết sự dỗi hờn và giận tím người vào trong từng chữ, không quên để ý ánh mắt lườm nguýt của em lúc cuối nữa.

Giờ đây, anh ước gì tác giả đừng cho anh biết tiếng Việt, ước gì anh không nghe phỏng vấn, ước gì anh đừng tìm Elly trong những game vừa rồi, ước gì Mỹ Tâm... Anh đổ mồ hôi hột lấm tấm trên trán, bạn bè xung quanh thấy bộ mặt sợ hãi của anh thì hỏi han, hỏi coi Elly nói gì vậy.

Anh tàn nhẫn tắt cái rụp màn hình, rồi đi ra khỏi studio. Chúng bạn chẳng cũng hiểu chuyện một chút rồi, cũng cười cười nói nói đi theo.

-

Buổi tối ấy, điện thoại đôi trẻ bùng nổ vì những tin nhắn của nhau. Mà chủ yếu là từ CipengZ, Elly quá dỗi rồi không thèm đáp tin lại nhiều.

.

[Anh xin lỗi]

[Bảo thương mình]

[mà lại tìm cách diệt khẩu mình]

[thế mà là thương à]

[Dỗi =_÷]

[Thôi mà]

[Đừng dỗi]

[Xin em đó]

[Điiii]

[Không]

[đời]

[nào]

.

Và thế là, CipengZ bất lực trước em người yêu thích dỗi hờn của mình. Cũng quen rồi, vốn dĩ hai đứa quen nhau được cũng là từ một lần dỗi hờn của Elly kia mà...

Lần đó, Elly cũng dỗi vì mãi không đem ô cho em - lúc cả hai còn là bạn cùng trọ cấp ba ấy, Peng học cấp ba ở Việt Nam. Vì sáng em nghĩ là không mưa nên bỏ ở nhà.

"Ô này."

Định điện thoại rủa nó mà chưa gì nó hiện hình rồi.

Nhìn cái ô đen đẹp đẽ mà CipengZ đưa cho, em không cầm, giả bộ dỗi hờn bảo che hộ. Mà không phải là ô của Chi Pu nhé, ô này là ô của em tự mua.

Mưa giông lớn quá, thiếu điều gió muốn cuốn cái ô đi luôn vậy. Chật vật lắm mà đôi bạn trẻ mới đi được nửa đường về nhà.

"Này Peng."

"Gì thế, hết dỗi rồi sao?"

"Ai thèm dỗi lâu. Tại tôi chán làm bạn với cái tên như cậu lắm rồi." - Vừa nói em vừa quay mặt qua chỗ khác.

"Sao vậy? Bạn bè với nhau chẳng phải tốt hơn sao?"

"Nhưng tôi muốn làm người yêu cậu."

Nói xong câu này, gió nó cuốn mất mẹ cây dù luôn.

Nhưng trong lòng cả hai lại dâng trào một cảm xúc lạ lầm, ấm áp. Đôi tay đang khẽ chạm nhau bỗng nắm chặt lại nhau. Ánh mắt của CipengZ nhìn trìu mến Elly, rồi nói:

"Cậu muốn là gì với tôi, tôi cũng chịu hết."

"Baka." - Elly đỏ mặt nhưng vẫn cố liếc sang mà đáp lại.

Hôm ấy, đôi bạn trẻ trở thành đôi lứa, từ năm đó đến giờ thấm thoát cũng ba năm. Ba năm trôi qua, CipengZ luôn nhận phần thiệt thòi về mình nhiều hơn, vì anh biết cái tính dỗi hờn của Elly, em có 365 ngày thì đã dành hết 364 ngày để dỗi một ai đó rồi. Nên là, nhịn một chút cũng chẳng sao. Năm lên mười chín, xong cái sinh nhật Elly thì CipengZ về lại quê nhà Indo, và chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại, từ đó dù có hơi xa cách nhưng trái tim vẫn hướng về nhau rất nhiều.

CipengZ thích Elly dỗi lắm, nên lần này cố ý tìm đập em suốt cả trận. Mà em cũng có máu ăn thua ghê thật, dám tốn cái Chuyển sinh chỉ để ra bắn Đạn thần quang nhắm trúng CipengZ trả thù. Vậy nên CipengZ lại tìm em trong đám hỗn loạn năm người ở pha công nhà cuối cùng, đấm cho em mất luôn MVP trận. Hơi cay.

Elly mà gặp được anh giờ chắc xé xác anh như cám mất.

[Nhớ CipengZ quá]

[Em nhớ CipengZ quá]

[Nhớ lắm luôn]


Những dòng tin nhắn lại hiện lên. Không biết có hết dỗi chưa mà thấy em nhắn vậy, CipengZ cũng thấy nhớ em nữa.

[Dỗi Peng lắm, mà cũng nhớ Peng lắm]

[Về bên đây đi ♡]

Anh cười, anh nhắn lại.

[Chờ hết dịch đi, anh về.]

Dấu chấm đó là Elly biết anh cũng nhớ Elly cỡ nào. Yêu lắm, thương lắm, mà xa lắm, đau lắm. Không hồi đáp lại tin nhắn đó, em gọi thẳng luôn, vì em thèm nghe giọng CipengZ lắm rồi.

Đêm đó, cả hai nói chuyện với nhau rất nhiều, cho thỏa nỗi nhớ, cho thỏa yêu thương. Họ nói đủ thứ chuyện trên trời, dưới đất, nói đến lúc Elly ngủ quên mất, CipengZ vẫn túc trực bên đầu dây, rồi cũng giữ máy mà ngủ luôn. Giấc ngủ rất ngon, giấc mơ rất đẹp, hai nơi đều mưa lạnh nhưng tình yêu của họ đã làm ấm lòng lắm rồi, ấm như ánh nắng êm đềm của mùa xuân và tuổi trẻ vậy.

Không biết chừng nào, đợi đến bao lâu, cả hai mới được gặp nhau, nhưng vì tình yêu lớn lao luôn âm ỉ trong tim, cả hai sẽ chờ đợi.

Sẽ sớm thôi, chắc là sẽ sớm thôi...

Fin.

Lại một chiếc thuyền con xinh xẻo được ra khơi (hihi). Và mình cũng chọn kết mở cho chuyện của đôi trẻ này, vì mình không có kiểu viết có chút vui vui trong truyện rồi lại chuyển sang buồn thê lương đâu.

Chập sau mình sẽ trở lại nét buồn thảm thiết quen thuộc của mình, viết thế này mình hay thiếu đầu tư trong lối văn lắm.

Chúc mọi người đọc vui vẻ, và tiếp tục ủng hộ con truyện nhỏ xinh này ♡

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz