ZingTruyen.Xyz

Lotm Oneshot

'Chính Nghĩa' Audrey liếc nhìn 'Thế Giới' Gerhman Sparrow đang ngồi ở cuối thanh đồng bàn dài, sau đó lại dư quang quét qua 'Ngôi Sao' tiên sinh. Làm một 'Khán Giả' con đường danh sách bán thần, 'Chính Nghĩa' Audrey nhanh chóng phát hiện không đúng địa phương. Dường như 'Thế Giới' tiên sinh đang có gì đó khúc mắc, có lẽ cô nên hỏi một chút 'Thế Giới' tiên sinh có cần một khoá tâm lý trị liệu hay không, cô rất e ngại đến tình trạng tinh thần của thành viên chiến đấu chủ lực của hội Tarot

Còn 'Ngôi Sao' tiên sinh tâm tình có vẻ cũng không tốt, qua hành động cơ thể có thể thấy được một vài cảm xúc biểu đạt, 'Ngôi Sao'tiên sinh liếc nhìn 'Thế Giới' tiên sinh rất nhiều lần. Là mong chờ điều gì từ 'Thế Giới' tiên sinh sao? Lại vì sao có lo lắng cùng thất vọng? 'Ngôi Sao' tiên sinh cùng 'Thế Giới' tiên sinh có xích mích với nhau?... 'Chính Nghĩa' Audrey lại bắt đầu công việc phân tích trạng thái của các thành viên trong hội Tarot.

Về phần 'Ngu Giả' Tiên sinh đằng sau lớp sương xám dày đặc cũng vô cùng ảo não, hôm này là ngày 14/2, là ngày Valentine nhưng ở thế giới này cũng không có ngày lễ tình nhân khái niệm này, nên thành ra hắn cũng không để ý a. Nhưng vào ngày hôm qua Arrodes vừa nhắc nhở cho chủ nhân vĩ đại rằng ngày 14/2 cũng là ngày sinh nhật của Leonard Mitchell. Klein sau khi kinh ngạc chính là lo lắng, từ khi bắt đầu xác định mối quan hệ đến nay hắn cũng Leonard vẫn chưa có thể tiến triển thêm, và Leonard đối với Klein luôn luôn bận rộn cũng là lý giải nhưng Leonard trong lòng vẫn luôn rất không vui.

Điều này Klein hoàn toàn biết rõ, bởi Arrodes sẽ luôn nhắc nhở hắn, vậy nên sau khi biết sinh nhật của Leonard đã đến mà bản thân vẫn chưa biết chuẩn bị món quà gì khiến hắn đau đầu vô cùng.

"Khoan đã... Hôm nay cũng coi như là ngày Valentine đi"

Một ý nghĩ trong đầu bỗng nhiên chợt loé lên. Klein nhanh chóng làm dịu cảm xúc hưng phấn, thật may 'Thằng hề' năng lực khiến hắn khống chế được cơ thể cùng cơ bắp trên mặt mình, nếu không 'Ngu Giả' tiên sinh cái này bí danh muốn tạc.

.

.

Sau khi phần tự do trao đổi hoàn tất, 'Ngu Giả' Klein tuyên bố kết thúc lần này Tarot tụ hội.

Nhìn từng bóng người biến mất, Klein hơi thả lỏng người, dựa lưng vào ghế lưng cao, tay xoa xoa cằm.

- Leonard giống như không nói qua có thích đồ ngọt hay không. Được rồi... Đi hỏi một chút Arrodes.

Klein nhắm mắt lại, tưởng tượng hạ xuống cảm giác.

Tại thế giới hiện thực, Klein không chần chờ mà bắt đầu nghi thức triệu hồi Arrodes. Chẳng mấy chốc mặt gương trước mặt Klein trở nên u ám, từng dòng chữ màu xám vui vẻ nhộn nhịp xuất hiện.

-Vĩ đại chủ nhân~ Người hầu trung thành khiêm tốn Arrodes vì ngài triệu hoán mà đến đây vì ngài kính dâng hết thảy.

Klein không để ý đến màu sắc rực rỡ dòng chữ, mà trực tiếp vào thẳng vấn đề.

-Leonard thích ăn đồ ngọt sao?

Dòng chữ trong gương chợt đọng lại, sau đó nhanh chóng sắp xếp lại, hình thành một dòng chữ khác.

-Chủ nhân vĩ đại, Leonard Mitchell có thể ăn đồ ngọt nhưng không đến mức yêu thích. Ngài còn câu hỏi khác sao?

-Ta biết rồi, ta không còn câu hỏi khác, ngươi có thể đi.

Dòng chữ trong gương run rẩy vài lần trước khi sắp xếp thành một dòng chữ xám xịt.

-Rất vui lòng được phục tùng ngài. Phía trên linh giới vĩ đại tồn tại. Người hầu trung thành Arrodes luôn sẵn sàng vì ngài phục vụ.

Klein nhìn mặt gương trở lại bình thường, hắn đứng dậy rồi chuẩn bị ra ngoài.

Klein nhớ rõ gần đây có một tiệm đồ ngọt nổi tiếng, trước đây Klein cùng từng mua thử rồi sau đó không tiếp tục đi vào cửa tiệm này. Quá đắt!

Nhưng lần này thì khác, đồ tặng cho Leonard là không thể qua loa được.

Klein mặc lấy áo khoác, đầu đội mũ dạ, rồi mở cửa đi ra ngoài.

.

.

.

-Ngươi sẽ không vì Klein không nhớ sinh nhật ngươi mà tức giận đi?

Pallez nhìn Leonard nói rằng.

-Ta không có.

-Ha, ta thừa biết ngươi đang nghĩ gì, dù sao kí sinh ngươi lâu như vậy, ngươi cái này tiểu tính tình ta còn không biết sao.

-Im đi! Lão đầu.

Leonard thẹn quá thành giận quát, sau đó trong đầu âm thanh cũng theo tiếng cười ha hả kia mà im bặt.

Trong đêm u tối tĩnh lặng, Leonard nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh trăng đỏ thắm xuyên qua cửa kính chiếu vào bên trong, không thể không nói đêm nay là một đêm trăng đẹp.

Vì từng là danh sách 7 ' Nửa đêm thi nhân' Leonard muốn ngâm một bài thơ cho đêm nay, nhưng cuối cùng anh bỏ cuộc. Leonard thật sự không có năng khiếu làm thơ.

Anh ảo não lắc đầu, chuẩn bị đi về phòng ngủ. Nhưng tiếng gõ cửa khiến anh chú ý. Ai sẽ đến thăm vào lúc muộn như thế này? Chợt một bóng người loé lên trong đầu Leonard. Mang theo chờ mong, anh đi đến mở cửa.

Bên ngoài cửa là rất nhiều bông hồng, cùng với những ngọn nến nhiều màu sắc lơ lửng trên không, Klein Moretti ăn mặc chính trang đứng giữa khung cảnh lộng lẫy, trên tay là một bó hoa hồng tươi rói cùng một hộp quà. Dưới ánh sáng của những ngọn nến, Klein đứng tại trung tâm, trên mặt mang theo ôn hoà mỉm cười, màu nâu đôi mắt tràn ngập ấm áp.

Leonard sững sờ tại chỗ, miệng mở rộng, lại không thể phát ra âm thanh.

-Chúc mừng sinh nhật, 'Ngôi Sao' tiên sinh.

Klein cười nói, bước chân nhẹ nhàng đi về phía người đang đứng trước cửa kia.

-Kle... Klein!?

Nhìn thấy Klein đi đến trước mặt, Leonard mới chậm rãi bình phục tâm tình, ánh mắt khó có thể tin nhìn lúc trước đồng sự, hiện nay là người yêu.

-Thế nào? Thích sao?

-Làm... Sao, từ khi nào điên cuồng nhà mạo hiểm Gerhman Sparrow lại loè loẹt đến vậy?

Klein:...

Pallez:...

Ngươi mẹ nó tại cái này thời điểm lại quan tâm đến này vấn đề?

-Khục~... Này không trọng yếu. Hôm nay là ngươi sinh nhật, và đây là món quà ta chuẩn bị cho ngươi.

Klein nhờ 'Thằng hề' năng lực khống chế lại đang không ngừng co quắp cơ mặt, kéo ra một nụ cười. Hắn nhìn lấy đôi kia như bảo thạch con ngươi, hơi cúi người xuống hôn lên trán Leonard.

-Ah... Kia... Cảm ơn.

Leonard mặt đỏ lên, ngượng ngùng cầm lấy bó hoa cùng hộp quà.

-Ta đã nghĩ rằng, ngươi quên mất ta sinh nhật.

"Ta đã quên nhưng Arrodes nhắc nhở ta"

Klein trong lòng thổ tào chính mình, sau đó hướng Leonard chìa ra tay phải.

-Ah này... Ta không biết khiêu vũ...

Leonard lúng túng nói ra.

-Không quan hệ, có ta liền đủ.

-Vậy ta liền sẵn lòng.

Cuối cùng, Leonard nắm lấy tay của hắn, trên mặt mang theo hạnh phúc nụ cười.

---------------------End----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz