ZingTruyen.Xyz

Lost In Your Eyes Kimporchay


Sau bữa tối, Chay ngồi xuống đàn piano lướt nhẹ.

" Nếu em muốn được ngủ thì nên về phòng sớm đi. "

Chay rùng mình khi anh ôm cổ mình, lưỡi còn cố tình quét qua vành tai nhạy cảm.

" Em muốn chơi đàn "

" Thôi mà, để khi khác. "

Chẳng cho em được đánh đàn, hắn bế em thẳng lên phòng, chẳng thèm bật điện mà đi đến giường.

Hai người đối diện nhau trong ánh điện mờ ảo hắt lên từ ngoài khuôn viên. Vừa chạm lưng xuống giường, Chay đẩy anh nằm xuống dưới, tìm đến môi anh hôn.

Sự chủ động này của em khiến dục vọng trong anh bốc cháy ngùn ngụt.

Tác phong chậm rãi của em làm anh như nổi điên nên Chay lại bị anh đè xuống dưới thân.

Kim như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, nhẹ nhàng vuốt ve, lại nhịn không được cúi đầu xuống, dịu dàng hôn lên da thịt trắng nõn của em, dọc theo cần cổ xuống ngực, càng lúc nụ hôn của hắn càng trở nên tham lam vô độ.

Đối với kiểu hôn ướt át này, Chay thực sự bị kích thích không ít. Anh nhổm dậy, kéo chiếc áo ngủ tuột ra khỏi người em, bàn tay ma mị chạm vào bàn chân vuốt ve theo đó lên bắp chân một đường thẳng băng. Với loại kích thích này, Chay căng cứng cả người, khẽ co chân phản đối nhưng lại bị kéo lại.

Trên gương mặt cương nghị của anh lộ ra sự mê luyến cao độ. Em thấy không tự nhiên nhưng anh lại vô cùng thành thục khiến cho em không nén nhịn được mà trầm luân vào đó.

Vầng trán mịn màng của em bắt đầu rịn lên một tầng mồ hôi mỏng, gò má dần đỏ ửng lên, đầu óc có chút mơ hồ. Anh cúi xuống không chút e dè mà hôn lên chân em, một chân còn lại bị anh đặt giữa chân mình, không ngừng nhẹ nhàng chà xát. Em cảm nhận được rõ ràng vật cứng rắn giữa hai chân anh đã thức tỉnh. Thân thể nhạy cảm của em không ngừng mê dại khi bàn tay có chút thô ráp cùng chiếc lưỡi ấm nóng của anh không ngừng xâm lấn, kích khởi từng hồi tê dại trên người, một luồng điện lan khắp thân thể.

" Ưm...Kim... em muốn..."

Trong phòng vang lên tiếng thở dồn dập của hai người họ, Kim không hề che dấu dục vọng điên cuồng của mình, mà ánh mắt nỏng bỏng của anh như một ngọn đuốc rực sáng. Những ngón tay thon dài nặng nề áp lên lỗ nhỏ ấm áp đã ẩm ướt.

Chay cắn chặt môi, ngón tay nóng rực của anh dâng lên một luồng nhiệt nhanh chóng luồn vào, thành thục đi vào nơi tư mật của em, hung hăng khuấy động.

Cuối cùng, Chay không thể kìm nén được nữa, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, kéo theo từng chuỗi hơi thở gấp rút cực kỳ êm tai.

" Ah.. Kim, dừng lại đi... em..."

Sự kích thích kịch liệt trong một khoảnh khắc ngắn ngủi khiến cho em có cảm giác như leo lên một đỉnh dốc cao ngất, cảm giác đó nhanh chóng bao trùm toàn bộ cơ thể...Khi anh rút tay ra, nơi tư mật của em mới đầu chỉ có chút ẩm ướt giờ đã chuyển thành ướt đẫm...không nói nổi lời nào, hơi thở càng lúc càng gấp gáp.

Chẳng lẽ cho dù có ở địa vị cao đến thế nào, là người đàn ông nghiêm chỉnh đến cỡ nào, vào lúc này cũng biến thành cuồng loạn như vậy?

Bàn tay anh lại vươn tới đầu ngực hồng hào của em, đầy mê luyến mà xoa nắn trong tay, giọng nói trầm thấp vang lên.

" Em thật tuyệt. "

Kim vùi đầu trên người Chay. Da thịt em mềm mại, trắng như sữa khiến anh không nhịn được mà không ngừng điên cuồng mút vào.

Trong không gian yên tĩnh, tiếng va chạm giữa hai thân thể nặng nề vang lên, bàn tay anh dùng sức siết chặt lấy vòng eo mềm mại, điên cuồng mà động thân...

Thân thể mềm mại của em nương theo từng động tác tiến vào rút ra của anh mà rung động, anh cúi đầu đầy mê muội vùi sâu vào trên người em, từ phần bụng mềm nhẵn đến đầu ngực hồng hào, nở rộ, mút, liếm, hôn, thậm chí nhẹ nhàng cắn xé.

Hơi thở hổn hển nóng rực trở thành liều thuốc kích thích tốt nhất, đem hai thân thể độc lập trong chớp mắt dung hợp, không chừa lại một chút khoảng cách, thậm chí một chút không khí cũng không còn. Mang theo hơi thở trầm luân, giọng anh nhẹ nhàng.

" Chay, đừng dùng bao nữa. Chúng ta có con nhé! "

Sau mỗi lần điên cuồng, toàn thân em đều lưu lại vết hôn dày đặc của anh...

Dưới chân có cục bông mềm mại đang dụi dụi, Chay liền nheo mắt nhìn xuống hóa ra là Babi đang nằm dưới chân.

" Sao nó lại vào được đây nhỉ? "

Em choàng tỉnh ngủ, mắt xoay ra cửa " Cửa phòng không đóng. Vậy là đêm qua..." em đập tay vào trán mình "Đêm qua, mình... to như vậy, liệu bác Lam..." nghĩ thôi đã thấy xấu hổ rồi.

Ngước mắt nhìn người bên cạnh vẫn đang ôm mình ngủ say, cả hai còn chưa mặc đồ, quần áo thì vương đầy trên sàn. Ôi... hi vọng bác ấy không thấy.

" Mới sáng ra mà trông em đã ngốc nghếch vậy? "

Kim nhìn em mặt đỏ bừng, không ngừng cắn móng tay thì bật cười.

" Có gì mà em phải ngại, bác ấy có thấy thì cũng bình thường. Chúng ta là vợ chồng, không tránh được. "

" Sao hôm qua anh không đóng cửa? "

" Anh bế em mà, anh tưởng em đóng. "

Mặt trời đã lên, cái nắng thu hanh hao đã vào đến phòng, thời tiết có vẻ rất đẹp... đẹp như hạnh phúc mà cả hai đang tận hưởng.

Chay nằm sát lại, gối đầu lên ngực Kim.

" Anh, sao hồi ấy anh và Lavie chia tay? "

" Em muốn biết? "

Chay gật đầu, anh hôn lên trán em.

" Khi biết anh không gia đình lại là sát thủ không có tương lai thì cô ấy bỏ anh đi theo người khác. Sau anh về Thái thì cũng không tin tức gì cả. "

" Vậy sao ba cô ấy lại cứu anh? "

" Vì ông ấy nợ ba anh ân tình nên giúp thôi. Trước kia ông ấy là lái xe của ba anh, được ba anh giúp đỡ nhiều. Chính ông Nan đã liên hệ ông ấy giúp anh. "

" Còn anh Law và anh Luke? Sao anh Law lại bắn súng giỏi thế? "

" Họ cũng là người được đào tạo. Law là xạ thủ xuất sắc nhất của trung tâm, chưa ai bắn mà thắng được cậu ấy cả. Hai bọn anh cùng khóa, chơi cùng nhau, đến năm 14 tuổi cậu ấy đã đỗ học bổng của Oxford nên bà nội đón về gửi đi Anh học còn Luke kém bọn anh 5 tuổi. Suốt ngày nó bị bắt nạt, anh và Law hay bảo vệ nó. Đến khi Law đi rồi thì còn hai anh em. Năm Luke 12 tuổi thì mẹ mất nên ba cậu ấy đón về Thái sớm rồi đi Mỹ học Y. Khi cậu ấy về thì anh đang đi làm nhiệm vụ nên không gặp nhau. Cậu ấy mới về nước ba năm nay thì bọn anh mới gặp lại. Law sau khi về nước đã sang Maldives tìm anh để đưa anh rời khỏi trung tâm nhưng khi ấy anh đang ở Thái rồi. Nó đăng cáo thị trên báo tìm anh. "

" Vậy sao? Như tìm trẻ lạc ấy nhỉ? "

" Ừ. Không vậy thì chắc không gặp được nhau dù ở cùng thành phố. "

" Tình bạn của các anh đáng ngưỡng mộ thật đấy. "

Chay chống tay lên đầu, tay còn lại chạm lên mặt anh.

" Anh biết không? Trước kia, hồi mới quen anh ấy, em sợ anh lắm. Nhìn mặt anh rất đáng sợ. "

" Không thấy anh đẹp trai sao? "

" Đẹp thì có đẹp mà anh ít cười, mặt nghiêm nghị quá nên nhìn thôi đã thấy run rồi. "

" Bây giờ còn sợ không? "

Chay hôn nụ hôn chuồn chuồn lướt lên má anh.

" Không, bây giờ thì thấy yêu rồi. "

Hành động nhỏ ấy của em trực tiếp lãnh hậu quả để đến khi xuống được giường là vào giờ ăn trưa.

" Lần sau bọn cháu sẽ để ý hơn. "

Bác Lam hắng giọng.

" Bác không thấy gì cả. Hai đứa vợ chồng son cứ tự nhiên đi, cứ hạnh phúc như này là bác vui rồi. "

Kim liếc nhìn mặt Chay méo mó. Vậy là ít nhiều bác đã biết chuyện em lo lắng rồi.

....

Chay không đi làm thứ bảy nên sáng dậy liền nhờ bác Lam dạy mình nấu đồ ăn trưa mang đến cho Kim.

Đến sảnh tập đoàn, em bị lễ tân chặn lại.

" Cậu muốn đi đâu ạ? "

" Tôi muốn gặp tổng giám đốc, anh ấy có ở văn phòng không? "

Nhân viên lễ tân nhìn Chay một hồi đánh giá thì lên tiếng.

" Cậu có hẹn với Kim tổng không ạ? "

" Không "

" Vậy xin lỗi cậu, Kim tổng có dặn, người mà không hẹn trước thì ngài ấy không tiếp vì vợ ngài ấy ghen lắm nên mong cậu thông cảm. "

" Cô không biết mặt vợ ngài ấy? "

" Dạ không ạ. Ngài ấy chưa từng đưa vợ đến công ty ạ."

" Thôi được rồi cảm ơn cô. Để tôi gọi cho ngài ấy vậy?"

Chay đi đến ghế ngồi xuống, cô gái lễ tân lắc đầu lảm nhảm.

" Nói thế rồi mà vẫn còn muốn gặp gỡ là sao nhỉ? "

Chay lấy điện thoại ra gọi cho Kim, chưa đầy hai tiếng chuông đã thấy anh nghe máy.

" Alo Kim Tổng, phiền ngài xuống sảnh đón vợ ngài lên cái. Nhân viên lễ tân không cho vợ ngài lên gặp ngài. "

" Em đến công ty hả? Thật không? "

" Thật hay không anh xuống đây đi, nhanh lên, em không đợi lâu đâu. "

Kim bỏ văn kiện, bước chân sải nhanh rời đi.

Jam vừa đến cửa gọi với theo.

" Tổng giám đốc, anh kí cho em...."

" Để đấy lát kí, đi đón vợ đã. "

Jam nhìn theo người đàn ông đi như chạy đã mất dạng vào thang máy. Thư kí Mon ngơ ngác nhìn theo.

" Hóa ra sếp sợ vợ là thật hả anh? "

" Cẩn thận cái miệng cô đấy. "

Kim xuống đến sảnh thấy Chay đang ngồi lướt điện thoại thì lại gần.

" Sao em đến mà không bảo anh? Mà sao không bảo với họ em là vợ anh chứ? "

" Người ta tin em chắc. "

Em đứng dậy khoác tay anh đi, cô lễ tân nhìn thấy mắt trợn ngược, trong lòng không khỏi oán trách mình. Khi nghe thấy tiếng Kim thì giật bắn mình.

" Lần sau vợ tôi đến thì để em ấy lên nhớ chưa? "

" Dạ vâng ạ, xin lỗi cậu, em không biết. "

" Không sao, dù sao tôi cũng thích anh ấy xuống đón."

Họ đi rồi, cô gái mới dám ngẩng mặt lên thở bình thường.

Chay vào văn phòng lấy cơm ra cùng ăn với chồng. Chưa kịp ăn thì điện thoại nội bộ đổ chuông. Kim đành đứng lên ấn nghe.

" Dạ tổng giám đốc, có giám đốc của Ala và con gái ngài ấy đang đợi ạ. "

Anh liếc về phía Chay đang nhíu mày nhìn mình bằng đôi mắt tóe lửa thì lạnh lùng.

" Bảo con gái ông ta về trước còn ông ta đợi đi. Tôi đang ăn trưa với vợ. "

Nữ thư kí nghe xong mặt mũi biến sắc, ấp úng.

" Dạ.. vâng ạ. "

Chay nhìn anh lại gần thì lên tiếng.

" Đối tác của anh biết sở thích của anh nhỉ? Đến gặp tổng giám đốc còn mang theo con gái nữa cơ đấy. "

" Em đang nói gì? Anh từ chối hiểu. "

" Không cho anh ăn cơm nữa. Có phải đối tác nào đến gặp anh cũng mang phụ nữ đến không? "

" Trước kia thì anh khẳng định là có nhưng từ khi có em là anh không có khái niệm ấy, bây giờ phụ nữ lại gần, anh sẽ đạp đi không thương tiếc. "

Chay cười nhìn anh lắc đầu. Đến nằm mơ em cũng không nghĩ có ngày anh và em thực sự đã là vợ chồng.

Lấy cơm ra bát, em ngồi xúc anh một miếng, em một miếng còn anh tranh thủ làm việc.

" Tối nay chúng ta về mẹ ăn cơm được không? "

" Ừ, lại được ăn cơm miễn phí hả? Em xem mua gì về cho mẹ. "

" Không cần đâu, đồ anh mua mẹ chưa dùng hết. "

" Fei dạo này thế nào? "

" Nghe nói chị ấy đang hẹn hò, em chưa hỏi được nhiều. "

" Vậy thật tốt. Em vào phòng nghỉ nằm ngủ một lát đi, anh làm đến 2 giờ rồi đưa em đi mua đồ. Sang tuần cho em đi chơi. "

Chay dọn hết bát đũa vào túi.

" Hình như anh không có kế hoạch này? "

" Law mua du thuyền, chúng ta cùng họ đi trải nghiệm thử. "

" Ồ, đại gia nha. "

" Hắn thừa kế tứ phương không giàu mới lạ. Chỉ có chồng em là nghèo thôi. "

" Trước kia chơi gái thì giàu, vừa lấy vợ đã than nghèo kể khổ rồi. "

Anh đứng lên khi thư kí lần nữa giục gặp gỡ đối tác, tiện tay nhéo mũi em.

" Cho em ăn chơi không phải làm gì cả đời anh cũng lo được. Đi ngủ một lát đi. "

Nami mặc đồ bơi và lồng áo phao vào cho Đậu Đậu dặn dò Law.

" Anh phải trông chừng con đấy, bơi một lúc rồi lên không lạnh. "

" Em không xuống sao? "

" Không, em ở trên này tắm nắng với Chay và Timi thôi. "

Lạc Lạc ngoài cửa phòng í ới.

" Đậu Đậu, em xong chưa? "

" Em xong rồi mà mẹ em còn đang thơm tạm biệt ba."

Nami nghe thấy tiếng cười ồ bên ngoài thì đẩy Law ra.

" Lần sau cấm anh hôn em trước mặt con. "

Đằng trai kéo nhau nhảy xuống biển dưới đuôi tàu còn đằng vợ nằm trên boong phơi nắng.

" Chị Nami, bé này nhà chị là trai hay gái? "

" Hai bé trai cưng ạ. Em và anh Kim cũng lên kế hoạch có em bé đi, vui lắm. "

" Bọn em cũng đang dự định ạ "

Timi góp vui.

" Cứ từ từ sẽ có, tinh thần thoải mái là nhanh có. "

" Mẹ ơi, ba đâu rồi. "

Nghe tiếng Lạc Lạc và Đậu Đậu hét lên, cả ba sợ hãi ngồi bật dậy nhìn xuống. Trên mặt biển không thấy bốn người kia đâu mà chỉ thấy hai đứa trẻ con đang vùng vẫy, Timi và Chay chạy nhanh xuống lôi hai đứa trẻ vào bờ. Không hiểu bốn lão đi đâu mà mất hút.

" Kim, anh đâu vậy? "

Càng chờ càng mất hút, cả ba bắt đầu lo lắng đi một vòng quanh thuyền mà không thấy bóng dáng họ đâu. Timi hét lên.

" Này, mấy lão già kia, trốn vợ đi chơi gái đấy hả? "

Cùng lúc bốn cái đầu ngoi lên mặt nước, tay họ giơ lên chiến lợi phẩm mò được. Lúc này ba người vợ mới thở phào nhẹ nhõm. Nami cáu.

" Mấy anh làm trò gì vậy hả? "

Kim nhìn Chay nháy mắt cười.

" Em có muốn thử không? "

" Không, em sợ nước sâu lắm. "

Sau bữa tối, bốn người hò nhau chơi bài, Lạc Lạc và Đậu Đậu ngồi bên cạnh Luke cầm tiền. Nhưng khi Luke thua thì nhất định không đưa tiền ra trả.

Chay ngồi dựa vào Kim xem.

" Bài anh đang chờ ù phải không? Để em bốc một cây nhé! "

Jo hắng giọng.

" Lộ hết bài rồi nhé! "

Kim xoa đầu vợ.

" Chơi bài không nên nói ra như vậy đâu. "

" Em không biết. "

Chay bốc lên đúng cây 10 bích, em hô lên.

" Ù rồi phải không anh? "

" Ừ, ù rồi, em đúng là số đỏ. "

Hắn hạ bài, lấy tiền của Jo và Law nhưng lại không lấy được chỗ Luke vì hai đứa trẻ nhất định không chịu buông tiền.

Họ cùng chơi bài đến gần 11 giờ, thấy Chay dựa vai mình ngủ gật thì Kim bỏ bài.

" Nghỉ đi, tôi đưa vợ đi ngủ. "

Luke giơ chân đạp hắn.

" Có cần phải nhấn mạnh thế không? "

" Cậu không có vợ thì không hiểu đâu. "

Jo và Law hùa theo. Ba đôi ung dung đứng dậy để lại Luke và hai đứa trẻ.

" Đậu Đậu, hôm nay con ngủ cùng phòng chú Luke và anh Lạc Lạc nhé! "

" Lạc Lạc, ngủ phòng chú Luke nhé! "

Luke mặt xám xịt, bọn họ có đôi còn bắt anh làm bảo mẫu của hai đứa trẻ, mà hai đứa này không chịu bám ba mẹ cứ bám lấy anh. Ba đôi kia đi còn không thèm mang theo tiền.

" Hai đứa, dọn tiền đi rồi về phòng ngủ. "

...

Chay buồn ngủ rũ mắt, thay xong quần áo và vệ sinh cá nhân là đặt lưng xuống giường ngủ luôn. Kim tắm xong ra ngồi xuống lay lay.

" Em muốn ngủ, buồn ngủ lắm. "

" Dậy đi, anh muốn có em bé lắm rồi, em không được bỏ lỡ. "

" Nhưng em muốn ngủ. "

Vậy nhưng em vẫn không chống lại được sức quyến rũ của anh. Chỉ một lát, cơn buồn ngủ bay đi đâu mất mà cùng anh dây dưa triền miên đến mệt lả.

" Từ giờ đến sáng để em ngủ đấy. "

Kim cười ma mị.

" Nhưng phải nhiều lần mới chắc chắn. "

" Tha cho em đi. "

...

Chay ngồi làm việc ngáp ngắn ngáp dài, dạo này lúc nào em cũng buồn ngủ dù ngủ rất đủ giấc. Tan tầm, em về nhà là lên giường ngủ không biết gì

Kim về đến nhà, vừa ngửi thấy mùi thức ăn từ trong bếp bay ra liền phi vào nhà tắm nôn thốc nôn tháo.

" Cậu chủ, cậu làm sao vậy? "

" Bác đang nấu cái gì mà mùi vậy? "

" Canh chua cá, món ăn cậu thích mà. "

Cả người mệt rũ, hắn lết ra sofa nằm xuống.

" Vợ cháu về chưa bác? "

" Anh làm sao vậy? "

Chay từ trên phòng đi xuống nhìn anh mắt nhắm mắt mở thì lo lắng.

" Hay anh bị bệnh? Để em đưa anh đi bệnh viện. "

" Không sao? Anh..."

Nói chưa hết câu, bụng anh lại trào lên, bèn phi vào nôn lần nữa.

" Bác, bác có thấy anh ấy rất lạ không? Hay là bị ngộ độc thức ăn rồi. "

Em lấy nước và khăn lau cho anh xong, đỡ lại ghế ngồi.

" Anh ốm rồi đấy để em gọi anh Luke qua khám cho. "

Bác Lam nhìn Kim rồi lại nhìn Chay.

" Chay, hay là cháu có em bé? "

Chay ngạc nhiên.

" Vậy thì liên quan gì tới anh ấy ạ? "

" Bác Lam, sao bác đoán cháu có em bé? "

" Có thể cậu chủ đang nghén thay cháu rồi. "

Hai vợ chồng há miệng đồng thanh.

" Hả???? "

" Có những trường hợp vợ bầu chồng nghén là bình thường. "

Kim lấy điện thoại gọi đến cho Luke.

" Qua nhà kiểm tra xem vợ tôi có phải có em bé không? "

Anh nghe thấy hắn hét lên trong điện thoại.

" Tôi là bác sĩ khoa ngoại không phải bác sĩ sản nhé! Mua que thử thai đi, mai đưa cậu ấy qua bệnh viện tôi cho người kiểm tra. "

Hắn bực dọc tắt luôn điện thoại, Chay che miệng cười khúc khích.

" Khổ thân anh Luke thật sự luôn. "

Bác Lam nhanh nhảu đã đi ra đến cửa, xỏ xong dép.

" Đợi tý, bác đi mua cho, nhanh thôi. "

Bác Lam mang về hai cái, dí vào tay Chay nhắc em đi thử. Kim và bác Lam suốt ruột đi lại bên ngoài đợi. Một hồi lâu mới thấy Chay đi ra, giơ lên hai vạch đỏ.

" Em có thai rồi. "

Kim ôm chầm lấy em xoay vài vòng. Bác Lam sợ hãi kêu lên.

" Ấy, không được làm như vậy? Cháu thả thằng bé xuống đi. "

...

Chay ngồi trên ghế vừa xem phim vừa nhón nho cho vào miệng. Lần này em không bị nghén nhưng Kim thì lờ đờ như người đi mượn, cả ngày không ăn được gì. Anh nằm gối đầu lên đùi vợ, bất chợt gọi bác Lam.

" Bác Lam, nhà có cái gì chua không? Cháu muốn ăn."

Chay đang ăn mà bụm miệng cười khi thấy anh đòi ăn chua. Em chưa từng thấy anh như vậy. Dù cố nhịn nhưng nhìn anh ngồi ăn xoài xanh ngon lành thì em không nhịn được mà ôm bụng cười thành tiếng.

" Em có thôi đi không? Đợi thằng nhóc này ra đời anh sẽ xử lí nó. "

" Vâng, tùy bố con nhà anh. "

Chay nằm xuống sofa gối đầu lên đùi chồng đọc sách thai giáo. Đến lúc này, em vẫn nghĩ đây là một giấc mơ - giấc mơ này có thật. Sau bao ác mộng thì giờ đây giấc mơ ấy mang màu hạnh phúc. Em được kết hôn với người mình yêu, sống cùng anh còn chờ đón thiên thần là kết tinh tình yêu của hai người.

Hai người hai tính cách trái ngược, em ấm áp, dịu dàng gặp anh lạnh lùng ngang tàng như bù đắp cho nhau. Em khiến anh thay đổi để có thể trở thành một người đàn ông có trách nhiệm, hiểu được giá trị của hạnh phúc, của một mái ấm gia đình.

Chay nhắm mắt xoay người ôm lấy hông Kim, vùi mặt vào bụng anh miệng nở nụ cười hạnh phúc - Người đàn ông này cuối cùng cũng là của riêng em.

                                                                                    End.
——-

dear my luv 💌.

sawadikha thukhon cuối cùng thì truyện cũng đã end rồi , thật sự không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn , khọp khun mak ma lời 🥺 sau khoảng thời gian chúng ta đồng hành cùng nhau giờ thì cũng đến lúc chúng ta tạm biệt rồi cảm ơn mọi người đã đi cùng mynameis_bear đến cuối nhé ! yêu mọi người và kimporchay rất nhiều ❤️

cảm ơn vì đã đến ! luv u.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz