ZingTruyen.Xyz

Lost In Your Eyes Kimporchay


Kim đứng dậy khỏi ghế không nói thêm lời mà nhanh chân rảo bước lên tầng. Vào phòng thấy Chay đang ngồi dưới sàn nhà, trong lòng đang ôm con chó nhỏ thì hai đầu mày nhíu lại không vui.

" Em đói chưa, anh bảo bác Lam mang đồ lên cho em."

Hắn nhấc con cún ném ra ngoài thuận tay bế Chay đến sofa, đem em ôm vào lòng, ngực kề sát lưng em im lặng không nói thêm một lời.

Sự im lặng bao trùm cả căn phòng, rất lâu sau truyền đến tai tiếng khóc của Chay như đang muốn nuốt vào trong.

" Anh đã nói em không được khóc vì người khác sao không nghe lời? "

Chay quay sang vòng tay ôm lấy thắt lưng hắn, mặt vùi vào vòm ngực rộng giấu đi khuôn mặt đẫm nước của mình.

" Kim, thật ra em luôn ghét anh vì đã nhìn trúng em, lấy mất tự do của em, em không ngừng oán trách anh nhưng em biết, anh đã làm cho em rất nhiều chuyện. Dù nhiều khi em chống đối lại nhưng lúc em cần anh vẫn luôn xuất hiện. Có lúc muốn nói cảm ơn anh nhưng trong lòng lại luôn nặng trĩu chấp niệm cũ. "

Càng lúc em càng ôm chặt người đàn ông bên cạnh hơn.

" Bây giờ mắt em như này nhưng anh vẫn muốn kết hôn với em, thật sự em rất cảm kích. Anh hỏi em có yêu anh không? Thật ra vì yêu anh nên em mới đau lòng khi anh ở bên Milk, yêu anh nên em mới quyết định giữ lại con của chúng ta nhưng thật không may. Em nghĩ đoạn duyên giữa chúng ta đã kết thúc nhưng nay lại bước sang một đoạn tơ khác. Em không hi vọng mình sẽ ở cùng anh đến khi chết đi nhưng sẽ cố gắng để giữ lấy hạnh phúc của mình đến khi nào có thể. Nhưng em cũng không biết khi kết thúc liệu còn có thể chịu đựng trái tim bị tổn thương không nữa. "

Tay hắn trên lưng em vỗ nhẹ, cánh tay càng ôm càng chặt. Nghe em nói, tim hắn bỗng rơi thịch xuống, cảm nhận rõ được một cái nhói lên. Hắn không biết mình cần nói gì.

Ngừng một lúc, em ngửa mặt nhìn anh.

" Khi ba em mất đi, mọi gánh nặng trong nhà do em gánh vác, dù làm việc mệt mỏi đến đâu đi nữa nhưng về nhà có mẹ và chị là em thấy vui. Họ là cuộc sống của em, là động lực cho em cố gắng. Em cũng không biết mình đã đi qua những ngày tháng ấy như thế nào? Dù chuyện gì xảy ra thì chị ấy vẫn là chị em nên anh hãy coi như không để ý đến những gì chị ấy vừa nói có được không? "

Hắn ôm lấy khuôn mặt đẫm nước của Chay mỉm cười.

" Anh đã nói sẽ không can dự vào việc gia đình em. Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, em không nên cứ một mình ôm lấy mọi việc như vậy? Hãy để cho cô ta tự lo cho mình đi thì tâm tình sẽ không suy nghĩ lệch lạc nữa. "

" Nhưng hiện chị ấy chưa đi lại được, làm gì cũng sẽ rất khó khăn. "

Tâm tình Chay đang không tốt nên anh không muốn nói với em hết mọi chuyện. Hôm nay anh đã nói với Fei như vậy hi vọng cô ta còn chút lòng tự trọng mà nghĩ cho Chay. Cô ta tự mình nói với Chay sẽ tốt hơn để anh vạch trần cô ta một lần nữa.

" Từ sau em sẽ không đưa chị về đây nữa để anh không khó xử. "

" Tùy em, tất cả đều để em quyết định. "

" Bây giờ đưa em ra ngoài, chúng ta đi thăm hai bà mẹ và đặt nhẫn cưới nhé! "

Chay xuống nhà ăn sáng xong thì cùng Kim rời khỏi nhà. Em không biết phải nói chuyện với Fei thế nào nên không vào chào trước khi đi.

Fei đứng trong phòng nhìn qua cửa sổ thấy Kim ôm eo Chay tình tứ rời khỏi nhà thì ánh mắt như bị gai đâm trúng, vô cùng khó chịu. Hắn chẳng ngần ngại mà ôm hôn Chay trước mặt cô ta.

Chay nắm tay mẹ, đôi mắt bà mở to nhìn con, khóe mắt chua xót mà chảy nước.

" Mẹ, con sẽ sớm nhìn thấy. Gần đây có lúc con đã thấy được mờ ảo rồi. Anh ấy đối với con cũng rất tốt nên mẹ đừng lo. "

Mẹ khẽ động đậy mắt ra hiệu, trong đáy mắt cho biết mình rất vui khi con sẽ kết hôn với người mình yêu.

" Chân chị cũng sắp bình phục rồi, hôm nay bác sĩ cũng bảo con mẹ đã phục hồi rất tốt. Chỉ cần mẹ cố gắng trị liệu là có thể sớm  ngồi dậy rồi. Mẹ cố gắng để có thể nhìn con kết hôn được không? "

Khóe miệng mẹ kéo sang phải mang ý cười, con ngươi lấp lánh nước rung động. Bà rất muốn nói gì đó nhưng lại không thể nói. Bàn tay xiết chặt lấy đôi tay nhỏ nhắn mềm mại của Chay.

Thấy Kim đẩy mẹ Jun vào phòng, Chay lau nước mắt đứng dậy mỉm cười.

" Cháu chào bác. "

Em cúi xuống nhìn mẹ.

" Mẹ à, anh ấy đưa bác gái sang thưa chuyện với mẹ. "

Mẹ động đậy mắt khẽ chớp hiểu ý. Bà vẫn nắm chặt tay con mình không buông.

" Chị thông gia...đây là con trai tôi và sẽ là con rể của chị. Hôm nay tôi đến đây xin phép chị cho nó được kết hôn với Chay. Hoàn cảnh gia đình hai bên đặc biệt quá nên lễ nghi không được giống người ta mong chị thông cảm. Nhưng chị yên tâm, tôi sẽ không để Chay bị thiệt, con trai tôi nhất định sẽ làm thằng bé hạnh phúc, sẽ cho thằng bé hôn lễ hoành tráng nhất. Hai chúng ta cố gắng khỏe đến nhìn hai đứa trong ngày hạnh phúc ấy được không? "

Mẹ Jun nói một hơi với thanh âm đầy phấn khích. Bà đã rất vui khi hôm nay Kim đến nói sẽ kết hôn với Chay. Bà muốn đi khoe với mọi người mình sắp có con dâu, tâm trạng của bà bây giờ đang vô cùng tốt, nhiều năm rồi hôm nay mới thấy vui như thế.

Mẹ nhoẻn miệng cười, ánh mắt động đậy nhìn Kim yêu mến, bà giơ tay nắm lấy tay hắn đặt vào tay Chay như muốn chúc mừng.

" Bác gái..."

" Ây da, cái thằng này... con nên gọi mẹ vợ đi chứ? Hai đứa sắp kết hôn rồi. "

Mẹ Jun vỗ vào người con trai nhắc nhở, bản thân cũng rất muốn nghe Chay gọi mình là mẹ. Khuôn mặt bà cứ như được sống lại, hồng hào bừng bừng sức sống.

Kim nghiêng đầu về phía bà Jun thủ thỉ.

" Mẹ, như vậy có quá nhanh không? Chúng ta sẽ khiến bác gái sợ đấy. "

" Không nhanh... con phải gọi như vậy mới đúng. "

Mẹ Jun phẩn khích quay sang mẹ Chay.

" Chị thấy tôi nói phải không? "

Mẹ nhoẻn miệng cười cũng không giấu được niềm vui từ trong đáy mắt mà chớp mắt ra hiệu đồng ý.

" Mẹ vợ... nhất định mẹ phải khỏe để nhìn thấy con mẹ trong lễ đường nhé! "

" Ơ cái thằng này, con chưa xin phép mà đã đòi cưới con nhà người ta rồi. "

Mẹ Jun vỗ mạnh vào mông con trai một cái lườm trách cứ.

" Con trai tôi nó không biết nói lời hoa mĩ, nhìn thì cũng đẹp trai đấy nhưng cần phải dạy bảo nhiều nên có gì sau này phiền chị cứ đánh nó cật lực vào nếu nó làm con chị buồn. "

" Ơ mẹ, mẹ đang nói luyên thuyên gì đấy? "

" Còn không đúng sao? Dạy con rể phải mạnh tay một chút mới được. "

Chay nghe hai mẹ con Kim đối đáp mà tâm trạng nhẹ nhõm, dễ chịu hơn nhiều.

" Bác gái... không ai dám dạy anh ấy đâu ạ. "

Mẹ Jun quay sang Chay lắc đầu.

" Con vẫn còn gọi bác gái sao? Bây giờ ta là mẹ chồng cháu rồi. Gọi mẹ đi..."

Chay nắm tay Kim bóp mạnh khiến anh nhăn nhó.

" Đau anh. "

" Xin lỗi, em không cố ý chỉ là... em hồi hộp..."

" Không phải hồi hộp, cứ từ từ mà gọi, không cần vội."

Kim nhìn mẹ mình khó hiểu. Lúc bắt anh gọi mẹ vợ thì khẩn trương thế mà bây giờ với Chay lại rộng lượng chờ đợi vậy.

" Mẹ, có vẻ như mẹ đang thiên vị à? "

" Tất nhiên rồi, không có Chay chẳng phải con vẫn ế sao? Dù sao thằng bé cũng là ân nhân của mẹ, thật may cuối cùng cũng có người chịu lấy con. "

Mẹ và Chay nghe mẹ Jun nói mà bật cười thành tiếng, chỉ có Hắn là mặt đen thui.

Mẹ Jun nắm tay Chay dặn dò.

" Con có yêu cầu gì cho lễ cưới thì cứ nói với Kim, hai mẹ ốm nên hai đứa tự lo cho chu toàn. "

" Dạ vâng ạ. Con không có yêu cầu gì cả, đám cưới cũng chỉ muốn tổ chức gọn nhẹ thôi nhưng anh ấy nhiều khách nên con để anh ấy quyết định. "

" Không gọn nhẹ được, cả đời mới có một lần thôi. "

Mẹ Jun sốt sắng lôi Kim ngồi bàn bạc cả nửa ngày, bắt anh ghi lại tỉ mỉ theo yêu cầu của bà.

Rời khỏi bệnh viện, Kim đưa Chay đến chọn thiết kế đồ cưới. Showroom đồ cưới Mary Jane toạ lạc trong tòa nhà 9 tầng, sa hoa lộng lẫy. Người ra vào tấp nập, nơi đây hội tụ đủ các thiết kế của các nhà tạo mẫu nổi tiếng nên thu hút rất đông những khách hàng ở tầng lớp thượng lưu. Đón tiếp hai người là một cô gái hiện đại, trẻ đẹp, phong thái thanh cao, quý phái, mái tóc xoăn dài ngang lưng bồng bềnh màu xanh đen, khuôn mặt được trang điểm kĩ càng tỉ mỉ, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Cô ta nhìn thấy Kim thì vô cùng tự nhiên đến chào hỏi bằng cái ôm thân mật.

" Cuối cùng tổng giám đốc Kimhan cũng chịu kết hôn rồi hả? "

Giọng nói của cô gái nhẹ tựa như phím đàn dương cầm đương ở nốt trầm nhẹ, nghe vào tai thật ngọt ngào. Cô ta liếc qua Chay cười nhẹ.

Trái với sự vồn vã của cô gái, Kim chỉ nhàn nhạt hỏi.

" Chuẩn bị cho tôi chưa? "

" Lệnh của anh ai mà dám chậm trễ chứ? Hai người đi theo tôi. "

Kim tay cố định bên eo Chay đưa đi. Người nhìn họ si mê lẫn ngưỡng mộ không ít.

" Làm việc đi, chưa thấy trai đẹp bao giờ sao? "

Cô gái tiếp đón họ lên tiếng nhắc nhở nhân viên. Cô ta dẫn họ đi qua một căn phòng trang hoàng lộng lẫy có người đang chụp ảnh cưới giới thiệu.

" Nếu anh không thích chụp ngoại cảnh thì ở đây chúng tôi có phòng chụp tĩnh cũng rất đẹp. "

Ánh đèn flash từ máy ảnh và tấm gương phản chiếu lóe lên quyét qua mặt, Chay giật mình giơ tay che mắt, xoay người úp mặt vào ngực Kim.

" Em làm sao vậy? "

Chay thấy mắt mình cay xè, đau nhức nên nhất thời cứ nhắm chặt lại, hai tay ôm chặt lấy Kim.

" Mắt em khó chịu quá! "

Hắn nhíu mày lo lắng.

" Chúng ta quay lại bệnh viện. "

" Không cần đâu, chắc do ánh đèn chói quá thôi. "

Cô gái đi cùng họ nhìn mặt Kim thì hốt hoảng, biến sắc vội vã lên tiếng.

" Xin lỗi anh, tôi không biết cậu ấy nhạy cảm ánh sáng. Chúng ta sang phòng đồ cưới bên này. "

Hắn cúi người bế Chay trên tay.

" Chắc chắn là em không sao chứ? "

" Em tự đi được, anh thả em xuống. "

Chay bám lấy cổ anh, nghe thấy tiếng xì xầm của mọi người thì mặt đỏ dựng nhưng Kim lại không để ý mà ung dung bế em đi theo cô gái quản lí.

Đặt em ngồi xuống ghế, anh ôm mặt em bằng hai tay, thổi nhẹ vào mắt.

" Nào từ từ mở mắt ra cho anh. "

Chay dụi mắt, mở ra, trong ánh nhìn là màn sương mờ ảo như hơi nước còn đọng trong mắt. Khuôn mặt tuấn mĩ hiện trước mắt em mờ mờ, đôi mắt anh sâu thẳm khẽ động đậy lo lắng. Chay nhắm mắt lại lắc lắc một hồi lại mở ra, mọi thứ dần rõ ràng hơn, khuôn mặt Kim đang kề sát bên mặt, em giơ tay chạm lên viền mắt anh.

Không để em kịp nói, ánh mắt hắn sáng lên, cơ mặt trong thoáng chốc giãn ra như mang theo ánh cười.

" Em đã nhìn thấy phải không? "

Chay gật gật, đôi mắt như bừng sáng, quên đi những người xung quanh mà ôm chầm lấy anh vui mừng như một chú chim sẻ tìm được tổ ấm. Tảng băng nặng nề trong lòng em cuối cùng cũng tan ra.

Em thực sự đã nhìn thấy.

Hắn không giấu được niềm vui, kéo em ra nhìn lại lần nữa, tay đặt trên gáy em kéo lại gần.

Khuôn mặt anh càng lúc càng sát lại, đôi mắt Chay chớp chớp, mở to hết cỡ, chưa kịp định hình thì đã bị anh hôn sâu mặc kệ những người xung quanh đang há miệng ngạc nhiên.

Hắn tự nhiên hôn em như chốn không người, Chay sợ thất thố với mọi người nên hai tay đặt trước ngực anh đẩy ra.

" Chúng ta chọn đồ cưới thôi. "

Những người có mặt trong phòng sau khi chứng kiến một màn tình cảm của họ thì nhìn Chay có phần ghen tị. Người đàn ông từ lúc vào tiệm chưa một lần nở nụ cười nhưng lại cười vô cùng ấm áp với Chay, không ngần ngại mà thể hiện tình yêu với chàng trai.

Cô gái quản lí đưa Chay đi xem đồ tán dương.

" Chắc hẳn cậu là một người vô cùng đặc biệt với anh ấy. "

" Cô thấy như vậy sao? "

" Giới thượng lưu không người nào là không biết tới Kim, nếu họ biết anh ấy kết hôn sẽ là tin chấn động đấy nên cậu giữ anh ấy kĩ vào ạ. "

Chay quay ra nhìn Kim đang ngồi ghế chăm chú xem tạp chí chờ đợi, nhìn khuôn mặt nghiêng hoàn mĩ của anh thì bất giác đôi mắt long lanh ý cười.

" Anh ấy chọn thiết kế của Rio, công ty mới đưa về ba mẫu cậu xem thử, nếu muốn đặt mới thì sợ nửa tháng nữa không kịp. Thiết kế của ông ấy phải đặt hàng trước cả tháng mới có. "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz