Lost In Your Eyes Kimporchay
Kim không thèm để ý đến em có đau đớn hay không, có phản đối hay không vẫn nhấc chân em bám lên eo mình mà chiếm đoạt lấy thân thể em.Mỗi lần hắn thúc mạnh, lưng em cọ sát vào ban công lại xước ra, vừa đau vừa rát. Khuôn mặt em thấm đẫm mồ hôi dù ngoài trời gió rít mạnh, âm thanh rên rỉ đau đớn bị nuốt chặt lại. Chay không muốn kêu rên nữa, dù có kêu thì hắn cũng sẽ không dừng lại. Cả người em đau buốt, hắn vẫn không dừng lại mà vẫn tham lam muốn em.Chay đã tưởng họ sẽ hòa thuận mà sống đến lúc hắn chán em nhưng em đã nhầm rồi, chỉ là đang hoang tưởng mà thôi.Nghe tiếng đập phá, Fei và bác Lam đều ra đứng ở cầu thang. Fei sợ hãi gọi. " Ché, có chuyện gì vậy? Ché ơi...bác đưa cháu lên đó đi, nhanh lên. " " Cháu đừng lên, cậu ấy sẽ càng nổi điên đấy. Cháu ở dưới này là giúp Chay rồi. " Làm tình xong, hắn buông em ra, bỏ vào trong phòng. Cả người em vô lực trượt xuống đất, hai tay sợ hãi ôm lấy thân thể trần trụi của mình. Nghe thấy tiếng Fei réo gọi, Kim cầm gạt tàn ném mạnh ra ngoài, đập vào tường vỡ tan.Chay khóc nấc lên, thân thể run cầm cập. Hóa ra Macau đến Maldives là vì muốn ám sát anh. Bây giờ Kim nghi ngờ họ hẹn hò nhau ở đấy. Ai là người chụp ảnh họ, ai là người nhắn tin, không... chắc chắn là giả mạo.Thấy Kim sắp đi vào nhà tắm, Chay nặng nhọc lên tiếng." Ai đã gửi những thứ ấy cho anh? "nghe thấy tiếng Kim cười lạnh." Em lại đang lo cho hắn phải không? Chính hắn đã gửi ảnh cho tôi đấy. emcứ tin đi, tôi sẽ bóp chết cái tình yêu ấy của em. Hắn bắn tôi một phát thì tôi sẽ lấy mạng của hắn. " Trước khi Kim đóng cửa, Chay thì thào." Tôi đã tưởng anh sẽ có lòng tin với tôi. " Chay cắn chặt răng, nước mắt không nhịn được mà rơi xuống như mưa, hai vai em run rẩy theo từng tiếng khóc nấc thống khổ. Ở bàn tay, vết máu chảy uốn lượn dọc cánh tay, trên người, những vết xước cũng rớm máu loằng ngoằng trên da thịt trắng ngần.Trước khi đóng cửa, ánh mắt Kim u ám, đáy lòng rung động như bị ai cứa trong lòng.Bác Lam thấy tiếng cãi cọ đã im ắng thì dặn Fei ở im đây đợi, bà bước lên phòng. Nhìn thấy Chay ngồi ngoài ban công lạnh run cầm cập, khóc nấc thì lấy chăn chạy lại phủ lên người em.Hai mắt em sưng đỏ, cả người dựa vào người bác Lam. Bà vỗ về xót thương." Cháu không sao chứ? " Bà dìu em ra khỏi phòng, sang phòng bên cạnh lấy nước ấm lau người cho em. Chay mặc kệ bà lau cho mình, đáy lòng như bị xé rách. em đã hiểu cái cảm giác người ta không tin mình nó như thế nào?Bác Lam sát trùng, băng vết thương trên tay cho Chay, từng chút một lau các vết thương trên người. Dù đau nhưng em không kêu lấy một tiếng." Bác đừng nói với chị cháu nhé! " " Ừ, bác biết rồi. Tại sao hai người lại đến mức này chứ? " Chay cười buồn, chính em cũng không giải thích nổi nữa, minh oan cho mình thế nào khi ảnh do chính nhân vật chính gửi, tin nhắn đi từ số điện thoại của em. Có trách là trách em đã không tách bạch, ngay từ đầu đừng nên gặp lại Macau. Em cũng đã mơ mộng quá nhiều, hi vọng quá nhiều mà thôi.Nhưng tại sao Macau lại hành động như vậy? Sao lại có thể ra tay giết người chứ?" Bác Lam " Nghe thấy tiếng Kim gọi, bà vội vàng chạy ra." Cậu chủ, có việc gì vậy? " Anh liếc mắt vào phòng thấy Chay ngồi quay ra, trên lưng có nhiều vết xước thì không khỏi khó chịu." Lát bác dọn phòng hộ tôi, để ý em ấy có việc gì thì gọi cho tôi."" Vâng " Kim đi xuống phòng khách, ban đầu định rời khỏi nhà nhưng nhìn Chay lại không muốn đi nữa mà ngồi lại sofa, lấy thuốc ra hút.Fei ngồi trong phòng ngửi thấy mùi thuốc lá, chần chừ mãi cũng đẩy xe đi ra ngoài. " Nếu vì tôi ở đây mà anh hành hạ Ché thì tôi sẽ rời khỏi đây. " " Cô đừng đóng kịch trước mặt tôi, cút vào phòng ngay. " Fei rưng rưng nước mắt, xoay xe lăn về phòng." Tôi sẽ cho cô trở lại bệnh viện nên hãy yên phận đi. "Fei biết hắn nói thế nghĩa là lại tiếp tục chữa bệnh cho cô nên không khỏi mừng thầm. Vậy là Chay đã cầu xin hắn, cô ta biết, dù thế nào thì Chay cũng sẽ nhẫn nhịn. Chay còn ở lại đây thì cô ta cũng không phải chịu thiệt nữa.Bác Lam xuống dưới, lên tiếng nhắc nhở Kim." Tôi đã dọn phòng xong, cậu có thể lên nghỉ ngơi được rồi. " " Em ấy ngủ chưa? " " Có lẽ là đã ngủ rồi. "Kim lên tầng, không đi vào phòng ngủ mà sang phòng của Chay, đứng nhìn khuôn mặt mệt mỏi, nước vẫn đọng trên mặt, đôi mắt nhắm nghiền nhưng hai mày nhíu lại thể hiện sự đau đớn, người còn liên tục giật mình thì hắn thở dài. Kéo chăn chui vào trong nằm, kéo em về phía mình ôm chặt.Chay không phát hiện ra, chỉ thấy ấm mà nằm im ngủ, nỗi sợ hãi trong lòng dường như đã nguôi ngoai nhưng từ trong cổ họng vẫn phát ra âm thanh nức nở.Gần sáng, Kim thấy cả người như bị một cục than nướng chín nên giật mình thức giấc. Người Chay đỏ bừng, sờ lên nóng ran nên ngồi bật dậy, lay lay. " Chay , dậy đi. " Em chỉ ưm nhẹ một tiếng, mặt nhăn nhó rồi lại ngủ mà không lên tiếng, mồ hôi vã ra trên người, ướt cả giường.Hắn trở về phòng lấy quần áo ngủ mặc vào cho em rồi gọi điện cho Luke đến." Bác Lam lên đây đi. "Bác Lam lật đật chạy lên." Vâng cậu chủ." " Bác nấu cháo cho Chay, em ấy sốt rồi, ra mở cửa sẵn cho Luke nữa.Bà nhìn Chay mặt đỏ bừng, thiêm thiếp trên giường mà tội nghiệp. Chắc do hôm qua nhiễm lạnh lại bị thương nên mới dẫn đến sốt cao như vậy.Chay muốn mở mắt nhưng toàn thân đau nhức, người cứ mơ hồ như trong cơn mê. Nghe thấy tiếng nói chuyện nhưng cũng không mở nổi mắt ra." Cậu làm gì người ta vậy? Không phải là lại cưỡng bức người ta đấy chứ? "" Nhiệm vụ của cậu là chữa bệnh, hỏi nhiều làm gì? " Luke đo nhiệt độ, tiêm cho Chay một mũi. Nhìn thấy bàn tay băng bó liền tháo ra xem, vết thương bị nhiễm trùng nên dẫn đến bị sốt." Tôi đã dặn cậu làm gì cũng phải nhẹ nhàng một chút cơ mà, chơi trò gì mà khiến người ta thương tích đầy mình thế này. Sang học Law nâng niu vợ đi. " " Cậu ta không phải vợ tôi. "" Đời còn dài, ai mà biết được. Sau này đừng hối hận. "" Cậu thừa lời à? "Luke nhún vai, liếc xéo Kim, sát trùng vết thương rồi băng bó lại cẩn thận." Tôi để thuốc lại, khi nào cậu ấy tỉnh dậy thì nhắc cậu ấy ăn rồi uống thuốc nhé! Chắc trên người còn vết thương, cậu không tiện cho tôi nhìn nên tự bôi cho cậu ấy đi. Chơi bạn tình lõi đời còn để lại di chứng thế này bao giờ? " " Cậu có muốn tôi đấm vỡ mồm cậu không hả?"" Tôi thách cậu đấy, vết thương vừa lành thì đã hành hạ con người ta rồi. Sau này sao cũng gặp quả báo." Nói rồi Luke không thèm nhìn lấy một cái mà đi thẳng ra ngoài. Dù ít tuổi hơn Kim nhưng chơi với nhau lâu năm nên chẳng kiêng nể gì nhau. Có sao chửi ấy, thậm chí có khi còn đánh nhau vỡ đầu rồi lại làm hòa.
Đến gần trưa, Chay mới tỉnh giấc, người cũng đỡ sốt hơn nhưng miệng đắng ngắt, môi khô muốn nứt cả ra. Nhìn ra ban công thấy Kim đang để máy tính trên đùi làm việc. Chẳng muốn làm phiền hắn nhưng vừa nhỏm dậy đầu óc đã quay cuồng nên em lại nằm vật xuống.
" Nằm im đi, tôi đi lấy đồ ăn cho em. "Hắn đi nhanh như tránh né em, Chay cũng chẳng có sức mà cãi cọ nữa. Khi tỉnh dậy, em muốn hỏi rõ ràng mọi chuyện, em cần gặp cả Macau để nói chuyện. Em biết mục đích của hắn là muốn em dừng lại mối quan hệ này nhưng dù có dừng lại thì em cũng không về bên hắn nữa. Bây giờ, em chỉ muốn một cuộc sống bình yên mà thôi.Kim trở lại, trên tay bê một bát cháo còn nóng. Giúp em ngồi dậy, đặt một chiếc gối sau lưng để đỡ, tay cầm bát cháo thổi, đang định đưa thìa cháo vào miêng em thì Chay giữ lại." Tôi tự ăn được." " Lại muốn chống đối. Tôi nhắc cho em nhớ, khi tôi còn chiều chuộng thì cố mà hưởng thụ, đừng làm tôi cáu." Chay thở dài nhưng chỉ ghim trong lòng, dù sao tay cũng đang đau nên em ngoan ngoãn há miệng ăn từng thìa cháo hắn đút." Chuyện anh bị sát hại, tôi không hề biết. "Kim chỉ nhíu mày nhưng không nói mà tiếp tục đút cháo cho em ăn. Chay nghĩ hắn vẫn còn nghi ngờ mình nên trong lòng có vô vàn khó chịu nhưng hắn không muốn nói chuyện thì em cũng không có cách nào mở miệng hắn ra cả. Khi ăn đến miếng cháo cuối cùng em mới giật mình, lần đầu ốm mà em lại ăn hết một bát cháo to như vậy?Hắn lấy thuốc cho em uống xong thì lại ra lệnh." Cởi quần áo đi, tôi bôi thuốc cho em. "" Tôi tự làm được. "Vậy nhưng hắn lại không thèm đáp lời mà chỉ ngồi im nhìn nên em biết mình chỉ nên làm theo. Hắn không thích trên người em có sẹo nên lần nào bị thương cũng dùng thuốc tốt, tự tay bôi cho em đến lúc da thịt trả lại vẻ vốn có của nó mới thôi. Em không nghĩ, người như hắn lại luôn cầu kì, tỉ mỉ đến vậy.Người đã không còn nóng vì sốt nữa mà nóng vì ngại, đã nhiều lần trần trụi trước mặt hắn như này nhưng em vẫn không quen, úp mặt xuống gối không dám nhìn. Bàn tay hắn nhẹ nhàng lấy thuốc xoa nhẹ lên các vết thương trên người, từ nóng chuyển dần sang man mát, dễ chịu." Tôi trong mắt anh chỉ đáng là trai bao, tại sao anh phải tức giận như vậy? "Bàn tay hắn đang xoa xoa bỗng dừng lại một nhịp. Hắn nghe trong âm thanh ấy có hờn giận, tủi thân của em." Tôi không thích những người không nghe lời."" Vậy anh có thể tìm một người biết nghe lời mình không phải sẽ tốt hơn sao? " " Chưa đến lúc. " Hắn biến mất vào nhà tắm. Sau khi ra thì quấn chăn vào người em, nhấc em lên chơi vơi đi về phía ban công. Chay nghĩ đến cảnh tượng tối qua thì sợ hãi." Buông tôi ra, anh làm gì vậy hả? "Hắn ngồi xuống sofa, đem em ôm vào lòng như ôm một con cún nhỏ. Dù đã nằm trong chăn nhưng hơi lạnh của một ngày đầu xuân vẫn khiến em run rẩy. Hơi ấm từ người hắn cũng nhanh chóng quấn lấy em. Đôi mắt khép nhẹ khi chạm phải ánh nhìn của hắn.Kim cúi đầu hôn lên cổ em, Em cũng không đẩy ra." Tôi gặp anh ấy là vô tình còn không hề biết đến những chuyện khác. " Hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt dài sâu thẳm khẽ động đậy." Nếu thực sự là em tôi không ngại xuống tay đâu." Lần nữa, Chay lại thấy suy nghĩ của mình quá nông cạn. Nếu em thực sự cấu kết với Macau ám sát hắn thì làm gì em còn sống đến bây giờ. Vậy là hắn tin em, nhưng tại sao hắn vẫn tức giận như vậy? Có phải em đang quá coi trọng bản thân mình trong mắt hắn, hay em đang vọng tưởng một điều không bao giờ xảy ra.Kim đỡ đầu em ngẩng lên, nhìn vào trong đôi mắt vô hồn của em nhắc nhở." Em đã là người của tôi thì vĩnh viễn đừng bao giờ nghĩ đến việc trở về bên hắn. Sau này tôi có bỏ em thì em nghĩ mình vẫn còn trong sạch đến với hắn sao? Em ngây thơ quá rồi đấy. "Lần đầu gặp lại Macau đúng là em đã có ý nghĩ như vậy nhưng dần dần suy nghĩ ấy cũng đã bị hắn thổi tắt rồi. Chay không còn ước vọng ấy, cũng không còn suy nghĩ đến việc sau này rời xa hắn sẽ vẫn có một gia đình." Nếu như tôi muốn trở về bên anh ấy thì nhất định sẽ không bước theo anh đến bây giờ? Tôi đã cố gắng chấp nhận, anh không nhìn ra sao?"Hắn chăm chú nhìn em , không bỏ sót một biểu cảm nào trên mặt em. Hắn cũng nhận ra sự thay đổi, từ chống đối đến hưởng ứng của Chay nhưng khi Macau gửi ảnh khiêu khích thì ngọn lửa trong người lại bùng lên." Em còn có thể yêu người khác ngoài hắn ta không? "Chay như một con mèo bị bắt được cảnh ăn vụng, mặt em đỏ lên. Yêu sao? Liệu em có thể yêu hắn, có nghĩ em cũng không dám. Nếu yêu hắn thì một ngày kia, em làm sao buông tay được. Giống như hắn nói dù có đau đến chết cũng không được quên hắn. Nhưng vì sao em phải làm thế? Sao phải tự làm mình chết tâm như vậy? Vậy nhưng em vẫn liều mạng hỏi." Còn anh, liệu có thể yêu tôi? " Trong đôi mắt hắn có chút lay động nhưng em không nhận được câu trả lời. Đôi môi ẩm ướt quấn lấy môi em mang theo hơi thở của dục vọng mà dây dưa cắn mút. Triền miên hồi lâu, hắn mới rời khỏi môi em lạnh lùng." Tôi không có tình yêu. " Chay dù biết câu trả lời nhưng là em vẫn luôn vọng tưởng. Hắn chiều chuộng không có nghĩa là sẽ yêu, chỉ là hắn đang chinh phục để sở hữu thứ mình muốn mà thôi. Lần nữa, em nhắc mình giữa em và hắn chỉ có tình dục và tiền bạc, không có tình yêu.Fei thấy em mình không rời khỏi phòng, nhiều lần muốn lên hỏi thăm nhưng bác Lam ngăn cản, hơn nữa có Kim ở nhà nên cô ta cũng không dám.Cô ta trở lại phòng, mở điện thoại gọi đi." Macau, là anh phải không? " ...Chay thức giấc đã gần trưa, sờ sang bên cạnh không còn hơi ấm thì biết Kim đã rời đi. Hai ngày không ra khỏi phòng nên ngồi dậy thấy người đã khỏe thì liền tắm rửa chạy xuống nhà." Chay, cháu đói chưa? " " Thôi để một lát nữa cháu ăn cũng được. Chị cháu đâu bác?. " " Em dậy rồi hả? " Fei từ trong phòng đẩy xe ra, nhìn thấy Chay thân thể tái nhợt thì tỏ vẻ thương xót." Ché, em có làm sao không? Chị lo cho em quá! Có phải vì chị mà anh ta đã đánh em không? "Chay ngồi xuống dưới chân chị, nắm tay." Anh ấy không đánh em, chỉ là có chút hiểu lầm thôi. Anh ấy đã nói đầu tuần em có thể đưa chị về viện trị liệu lại rồi. Thật là tốt quá! " Dù là lời nói vui mừng nhưng trong lòng Chay lại không khỏi xót xa. Dù em có bị ra sao thì cũng vẫn chịu đựng được. Từ bây giờ, em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, đợi đến khi anh ta chán thì khắc tự để em đi. Chỉ cần mẹ và chị vẫn được điều trị là được.Chuông điện thoại vang lên, nhìn thấy số của Macau, Chay không muốn nghe điện thoại nhưng Fei lại thúc giục." Em nghe xem cậu ấy nói gì? Dù sao hai đứa cũng đã từng... thì đừng nên tuyệt tình như vậy? " Chay mở điện thoại lên nghe, anh ta muốn gặp em nhưng em lại không muốn gặp vào lúc này. Chay không ngờ, anh lại lén lút chụp ảnh họ gặp nhau để gửi cho Kim." Em đi gặp cậu ấy đi, dù sao hai người cũng nên nói chuyện. " Chay ngập ngừng rồi đồng ý với Macau." Gặp nhau ở Coffe House..." tắt điện thoại, hai chị em ngồi vào bàn ăn cơm trưa nhưng Chay lại không nuốt nổi nên cứ ngồi gẩy cơm mãi mới hết một bát. Em muốn cược lần nữa về chị, chị biết vì sao Kim nổi nóng nhưng lại khuyên em đi gặp Macau. Tin nhắn em không gửi đi nhưng lại đến từ số của em, bác Lam không biết chuyện gì vậy chỉ có thể là do chị. Tại sao chị lại làm vậy? Càng nghĩ lòng em càng thấy khó chịu, càng đau đớn. Người em tin tưởng yêu thương và sống chết bảo vệ rốt cuộc là người như thế nào và chị ấy muốn gì chứ?" Ché, em sao vậy? "" Chị có muốn ra ngoài cùng em không? Chúng ta sẽ đi thăm mẹ trước. "" Macau mời em mà, chị đi làm kì đà cản mũi sao? "" Bọn em không có chuyện gì cả? Chị đừng nghĩ quá lên như vậy? "Trong giọng nói của Chay có phần khó chịu nhưng Fei lại không nhận ra. Ăn xong, Chay lên thay quần áo, lúc đi xuống thì dặn Fei." Nếu Kim về thì chị nói với anh ấy là em ra ngoài có chút việc nhé! "" Yên tâm đi, chị biết rồi. " Chay rời khỏi Biệt thự , lên xe em gọi lại cho Macau." Em có việc bận rồi nên không qua gặp anh được, hẹn anh khi khác nhé! "" Chay à, cho anh gặp em một chút thôi. Anh sẽ giải thích. "" Em không muốn nghe giải thích nữa. Dù sao anh cũng đã nhắc cho em nhớ đừng nên đặt niềm tin vào bất kì ai cả."Tiếng Macau vang lên đầy khó nhọc." Hắn ta đã hành hạ em như vậy tại sao còn không buông tay? "" Không phải là do anh ban cho em sao? Chúng ta không nên gặp nhau nữa thì hơn. "Nói rồi Chay tắt điện thoại, em cũng chẳng còn muốn hỏi anh vì sao lại làm như vậy nữa. Em không ngốc đến mức không hiểu ý đồ của anh là gì? Chẳng qua em cảm thấy những việc làm này không đúng với con người Macau mà em đã quen.Chay đến thẳng bệnh viện thăm mẹ. Vào phòng, em thấy y tá đang xoa nắn trị liệu tay chân cho bà. Từ lúc miệng mẹ bị giật méo đi trông bà thật khổ sở, chật vật muốn nói mà âm không ra nổi vòm họng.Cô giúp y tá nâng người mẹ dậy, tự tay lau thân thể và thay quần áo cho bà. Ngồi bên đầu giường, lấy sách đọc cho bà nghe còn ngồi chăm chú quan sát bác sĩ châm cứu cho bà.Khi mẹ đã ngủ, em đến thăm bác gái bị ung thư. Nhìn thấy Chay, bà vui như gặp con mình." Cháu đến rồi, mấy nay cháu bận hả? "" Dạ, cháu bị cảm nên không dám đến viện sợ lây cho mẹ và bác. Cháu đưa bác đi dạo nhé! "Chay đẩy xe đưa người phụ nữ xuống khuôn viên bệnh viện." Người nhà bác có hay vào thăm bác không? "" Có, ngày nào con trai bác cũng vào. Nó bận nhưng vẫn dành thời gian đến nói chuyện cùng bác. Mấy lần bác muốn ngưng điều trị nhưng nó không cho. Cháu biết đấy, bệnh của bác sẽ chẳng khỏi được, lúc nào cũng gắn với giường bệnh, rời khỏi đây là có thể chết nên chỉ có thể ở bệnh viện. Mà ở đây thì chán lắm rồi. "Chay ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy tay bà." Thật khó chịu phải không bác? Nhưng phận làm con chúng cháu thì lại muốn nhìn thấy bậc sinh thành còn trên đời, dù biết ở viện không dễ chịu gì. Đến khi không còn hi vọng thì buộc phải chấp nhận thôi. Mong bác hãy hiểu cho con trai bác, anh ấy cũng không muốn thế này đâu ạ."Bà mỉm cười hiền hậu, ngón tay run rẩy vén những sợi tóc lòe xòe trước mặt em."" Cháu có biết bác cố sống vì điều gì không? "Đôi mắt bà nhìn em âu yếm." Là muốn được nhìn thấy thằng con bác kết hôn đấy, mà nó chẳng chịu lấy vợ gì cả. Cháu có cách gì bày cho bác không? " " Bác kiếm cho anh ấy một người xinh đẹp đi, cháu đảm bảo anh ấy sẽ nhanh chóng kết hôn."Bà cười, nụ cười không tròn trịa nhưng tâm trạng lại vô cùng thoải mái." Bác hi vọng nó sẽ gặp được người như cháu. "Luke đỗ xe vào viện, nhân viên nhìn thấy đều cúi đầu chào. Vào đến sân nhìn thấy cảnh tượng vô cùng bắt mắt. Đôi mắt hắn khẽ nhếch lên ý cười nhưng lại đổi hướng lên phòng làm việc mà không đến chỗ hai người đang nói cười vui vẻ.Fei nghe rõ tiếng xe của Kim về thì chờ hắn bước vào cửa liền làm như vô tình đẩy xe ra reo lên." Ché, em đi gặp Macau sao về sớm vậy? "Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz