ZingTruyen.Xyz

Lost In Your Eyes Kimporchay

Cô ta quay sang nhìn Chay với cặp mắt sắc lạnh, hung ác.

" Chay, sao nào? Mày có muốn sạch sẽ rời khỏi đây? "

" Hắn sẽ không vì tôi mà tới..."

" Mày đúng là ngu ngốc, nếu hắn không coi mày là người quan trọng thì đã không bỏ tao khi tao đánh mày, không đánh Boss khi anh ấy đòi lên giường với mày. Chẳng phải hắn thích sạch, hay hôm nay tao cho người làm nhục mày rồi quay lại gửi cho hắn, để hắn xem người tình từng nằm dưới thân hắn bị làm nhục thế nào? "

Chay tái mặt, nghĩ tới Macau, chắc chắn anh sẽ cho Chay vay tiền. em không muốn dây vào Kim nữa nên đàm phán.

" Cô cần tiền đúng không, tôi nhờ người khác mang tiền đến. "

" Không, phải là Kim. Mày chỉ có một lựa chọn ấy thôi. "

Nghĩ tới hắn Chay lại sợ, đêm đó, hắn đã nói em phải trốn cho kĩ, em đã trốn rồi sao lại rơi vào hoàn cảnh này chứ? Chay không can tâm, không muốn quay lại nữa.

" Luna, cô và tôi không thù không oán, cô đừng ác với tôi như vậy? "

Cô ta lao đến lại đạp túi bụi xuống người Chay.

" Thằng khốn, vì mày mà tao mới khốn đốn như này đấy. Mày còn ở đó giả bộ ngây ngô hả? Mày đúng là loại gan lì hơn cả cóc tía. Tao cho mày đoàn tụ với chị mày luôn nhé! "

Dù đau đến gập người, Chay vẫn vô cùng hoảng sợ khi nhắc đến Chị hai. Không, chắc chị đã về tới bệnh viện rồi, không thể...

Nhưng trước cửa Fei đã được đưa tới, chị ngồi trên xe lăn, tay chân bị trói vào xe, miệng bị bịt băng dính.

Chay như bị hút sạch năng lượng, em gào lên.

" Không....cô điên rồi Luna, tại sao lại ép tôi đến mức này chứ? "

Fei bị đẩy tới, ngã úp xuống đất, xe lăn đè hẳn lên người, chật vật, khổ sở, mắt đỏ hoe.

Luna quay sang gã đàn ông.

" Boss, cô ta còn trinh đấy, anh có muốn chơi trước không? "

Chay lắc đầu, hét lên thống thiết.

" Không được động đến chị ấy, đồ khốn... không được. "

Boss nhấc Fei thẳng dậy.

" Sao, em còn nhớ tôi chứ? Hôm nay thì tôi sẽ cho em nếm mùi của việc đả thương tôi. "

Fei ú ớ không nói được nhưng ánh mắt và khuôn mặt nhìn Chay sợ hãi đến tột độ. Tay chân không ngừng run rẩy phản đối. em không còn được lựa chọn nữa đành phải lên tiếng.

" Tôi gọi cho anh ta...các người đừng động vào chị ấy, tôi xin hai người..."

Luna nháy mắt với Boss, bước lại gần nhìn Chay cả người bị hành hạ đến xấu xí.

" Mày đúng là ngang bướng, hóa ra điểm yếu của mày là chị ta. Biết vậy ngay từ đầu tao lôi cô ta ra có phải đỡ mất thời gian không? "

Luna ấn điện thoại, đưa cho Boss nghe máy. Đầu dây bên kia cuối cùng cũng được kết nối. Hắn mở loa ngoài lên cho Luna và Chay nghe thấy.

" Alo, Tổng giám đốc Kimhan? "

" Ai? "

" Chay đang trong tay chúng tao, mày có nên qua đây một chuyến không? "

Kim dừng tay mở văn kiện, cuối cùng thì anh đã biết người đưa Chay đi là ai? Lại liên quan đến cậu ta rồi. Hắn cất giọng vô cảm.

" Đáng lẽ ra hôm ấy tao nên lấy mạng mày đi nhỉ? Vẫn còn thở để gây chuyện với tao thì giỏi đấy. "

Boss nghe thấy thế sợ toát mồ hôi, không nghĩ hắn lại nhận ra giọng mình nhanh như thế nhưng bây giờ bản thân đang giữ Chay nên sẽ bắt hắn ta mang tiền đến để trả thù những gì mà bản thân đã phải chịu.

" Đó là sai lầm của mày đấy. Mày muốn cậu ta còn sống thì mang đến đây 10 tỉ để chuộc."

Kim lạnh lùng cự tuyệt.

" Cậu ta thì liên quan gì đến tao, qua tay tao là chấm dứt. Muốn giết thì cứ giết đi. Tao có thừa tiền đâu mà cho người lạ. "

" Mày không cứu thì tao sẽ cho đám người này cưỡng hiếp cậu ta đấy. "

" Không liên quan. "

Chay thấy toàn thân lạnh toát, trong lòng đau đớn trước sự thật nghiệt ngã này. Chỉ còn cách này thôi, Chay sợ hắn tắt điện thoại nên vội vàng lên tiếng.

" Kim.. "

Chay thấy cổ họng mình bỏng rát không cất tiếng nói tiếp được nữa. Luna ra hiệu cho Boss, anh ta xé áo Fei rách nát.

Nhìn ánh mắt cầu cứu của Chị hai, Chay sợ hãi nói vào điện thoại

" Kim, anh có thể cho tôi mượn tiền không? "

Toàn bộ hi vọng lúc này của Chay đều dồn lên người hắn. Chay sợ hắn sẽ không đoái hoài, sẽ lại lạnh lùng như lúc nãy. em có thể chết nhưng Chị hai thì không thể được.

" Kim... tôi xin anh. "

Chay nghe thấy tiếng cười lạnh trong điện thoại, tiếng lách cách của đá va vào thành cốc.

" Nợ cũ chưa hết bây giờ lại muốn mượn thêm? Chẳng phải cậu sống chết đều muốn thoát khỏi tôi. Tôi và cậu có còn liên quan gì đâu mà tôi phải cho cậu mượn. Bây giờ tôi không cần cậu nữa, tôi có người khác rồi nên cậu tự lo cho mình đi. "

Trong giọng nói của hắn có sự mỉa mai, khinh bỉ đến cùng cực. Luna nhìn bộ dạng của Chay thì trong lòng càng vui vẻ.

Nhìn Fei, em lại lấy dũng khí mở miệng, giọng khản đặc.

" Kim, cầu xin anh, hãy giúp tôi lần này được không? Từ nay về sau, tôi sẽ nghe lời anh, sẽ làm những gì anh muốn, sẽ không cãi lời anh nữa, xin anh hãy cho tôi mượn tiền. "

" Chay, tôi tưởng cậu muốn thoát khỏi tôi, sao cậu không mượn tiền người yêu cũ của mình ấy, hắn sẵn sàng cho cậu mượn đấy. "

Chay nghe hắn nói, lời nào cũng đầy giễu cợt, coi thường mà trong lòng như sát muối. Nếu bọn chúng đồng ý thì em đã không phiền đến hắn ta để mà bị sỉ nhục như vậy rồi. Chay khóc nấc, cổ họng khản đặc cố kiềm lòng mà lên tiếng.

" Anh vẫn còn muốn tôi chứ? Nếu còn thì tôi sẵn sàng ở cạnh anh mà không chống đối anh nữa, sẽ ngoan ngoãn phục vụ anh. "

Từng lời nói ra như một nhát dao cứa vào da thịt đau thấu tim gan. Chay không còn là chính mình nữa, sĩ diện hay tự trọng đã bị chó tha mất rồi. Sao em có thể nói được những lời ấy?

Kim uống cốc rượu trong tay, khóe môi cong lên ý cười.

" Em sẽ không hối hận chứ? "

Chay biết đây là dấu chấm hết cho bản thân mình. Quay lại với hắn là về với địa ngục nhưng bây giờ chỉ có hắn mới giúp được em và Fei.

" Tôi sẽ đồng ý với bất kì điều kiện nào của anh, chỉ cần anh cứu chị em tôi. "

" Chị em cậu ? "

" Hai chị em tôi bị bọn họ bắt đến đây. "

Hắn cười thành tiếng, lời nói đê tiện.

" Vậy sao? Em chẳng có gì đáng giá để tôi phải đánh đổi cả. Thân thể em tạm chấp nhận được nhưng em lại không tình nguyện cho tôi dùng nó. Em nói xem, vì sao tôi phải bỏ tiền cứu em? "

Chay mong muốn rời xa hắn, bướng bỉnh không chịu nghe lời thì đây chẳng phải là cơ hội tốt để em tự nguyện trở về sao? Nghĩ vậy hắn khẽ mỉm cười.

" Tôi sẽ về bên anh, cơ thể của tôi sẽ là của anh... tôi sẽ tình nguyện cho anh..hãy cho tôi mượn 10 tỉ đưa cho họ được không? "

Nói ra lời này, cả người Chay run lên nhục nhã. Ánh mắt em trở nên trống rỗng và vô hồn. Bao nhiêu niềm tin được xây dựng vào thời khắc đón năm mới đã bị dập tắt hết. Tia sáng yếu ớt cuối cùng cũng đã tắt luôn trong lòng em rồi.

Boss đế thêm vào.

" Lúc đầu mình cậu ta là 10 tỉ, bây giờ hai người là 20 tỉ. Mày muốn cứu họ thì mang tiền đến đây. "

" Rất tiếc tao chỉ có nhã hứng với mình cậu ta thôi. Còn người kia thì không cần thiết. "

Nhìn Fei co dúm người sợ hãi Chay cầu xin.

" Xin anh cho tôi mượn, tôi sẽ trả đủ. Tôi sẽ vừa đáp ứng anh, vừa đi làm kiếm tiền trả nợ. "

Mặt Chay tái nhợt, cả khuôn mặt đẫm nước, hơi thở thống khổ đến cùng cực. Fei nhìn Chay với ánh mắt thương cảm.

" Em lấy gì để trả, đừng nói sẽ đi làm trai bao nhé! Tôi không thích chung đụng với người khác. "

" Kim, sao anh luôn muốn sỉ nhục tôi chứ? "

Hắn cười nhàn nhạt, ngồi trên ghế, vắt chân lên bàn thư thái uống rượu cũng chẳng tỏ ra vội vàng hay suốt ruột. Im lặng không trả lời Chay. Cậu ta đúng là ngây thơ và ngu ngốc nên mới bị lợi dụng hết lần này đến lần khác mà không hay biết. Người này cần để anh dạy cho khôn ra, lòng tin đặt sai chỗ, hi sinh sai người rồi chỉ rước họa vào thân.

Chay sợ hắn thay đổi ý định, sẽ không đến cứu mình nên đành xuống nước, lúc này trông em như một con thú bị thương, hơi thở yếu ớt, lòng tự trọng sụp đổ, giọng nói xen lẫn nước mắt.

" Tôi chỉ phục vụ anh, sẽ giữ cơ thể mình sạch sẽ, cả đời này sẽ chỉ có một mình anh. Sau này anh có ném tôi đi thì tôi cũng sẽ không chung đụng cùng ai cả... tôi.. "

Kim ngồi thẳng dậy, bỏ chân khỏi bàn, bực bội.

" Em đúng là ngu muội, nói địa chỉ đi?"

Nghe thấy Kim đồng ý tới, Boss cùng Luna không khỏi vui mừng. Họ bố trí người khắp xung quanh lấy tiền rồi diệt khẩu. Bọn họ biết, nếu không giết được Kim thì e rằng họ khó mà sống được. Boss nhắc nhở.

" Đi một mình không mang theo người không tao sẽ giết cậu ta. "

" Nếu mày muốn thì giết đi, đừng có hù dọa tao. Mày thử động vào em ấy xem có kịp ngáp trước khi chết không? Gửi định vị sang đây. "

Boss gửi đi nhưng lại không ngừng run rẩy lo lắng nhìn Luna.

" Chúng ta nên trốn ra sau để hắn bị chết rồi xuất hiện. "

Luna đồng ý nên cả hai dắt tay nhau trốn ra sau nhà kho để lại hai người cho đám giang hồ được thuê canh giữ.

Cả hai chị em khổ sở ngồi trên nền gạch vữa đâm vào da thịt, tay chân bị trói không đứng lên được nên xây xước không ít.

Những gã đàn ông trong phòng nhìn hai chị em bằng đôi mắt dâm đãng. Bọn chúng thèm muốn nhưng đã được dặn sau khi giết được Kim thì mới được động đến họ. Nên bọn chúng kiên nhẫn kìm nén ham muốn của mình, đợi thời cơ để thưởng thức.

Cả hai chị em đều sợ, nếu Kim chết thì họ cũng sẽ chết. Dù rất hận hắn nhưng lúc này, Chay lại cầu cho hắn bình an vô sự.

Thời gian chầm chậm trôi đi, càng lúc những người trong nhà kho càng suốt ruột, bọn chúng mất kiên nhẫn.

Một gã đàn ông cao lớn như hộ pháp rời khỏi chỗ, nhìn chằm chằm vào hai người đang ngồi co ro trong góc phòng, giọng điệu dâm dục.

" Có lẽ hắn không đến rồi. Thôi chúng ta cứ chén trước đã. Đằng nào chẳng ăn nên ăn trước đi cho nóng, chờ đợi cho đỡ suốt ruột phải không? "

Bọn chúng đồng loạt hưởng ứng, đứng dậy xoa xoa tay vào nhau.

" Tự dưng có hai người xinh đẹp như này chơi miễn phí, chúng ta không nên bỏ lỡ nữa. "

Mặc dù bị bịt mắt nhưng Chay vẫn cảm nhận được bước chân của chúng đang lại gần. Đã lâu như vậy Kim không tới khiến em không còn một chút hi vọng nào nữa.

Bọn chúng tóm lấy chân em, Chay ra sức phản kháng.

" Hãy tha cho chị ấy, tôi sẽ nghe theo các người. "

Một tràng cười khiêu khích đến rợn người như nghe một chuyện phiếm.

" Một mình em phục vụ được tụi này sao? "

Nghe tiếng Fei hét lên, Chay hoảng hốt.

" Tôi xin các anh, đừng động vào chị ấy... đừng... "

Trong tích tắc, họ nghe thấy tiếng súng liên hồi rồi không gian lại trở nên vắng lặng như tờ, Chay không còn nghe thấy tiếng nói của bọn chúng nữa.

" Chị hai , chị đâu rồi? "

" Chay, chị đây, có chuyện gì xảy ra vậy? "

" Em không biết nữa, chị có đau không? Bọn chúng đâu hết rồi? Sao có tiếng súng? Chẳng lẽ chúng giết Kim rồi?

Kim bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh Chay. Nghe thấy em nói vậy thì hơi chạnh lòng, em coi anh là ai chứ? Giết được anh dễ thế sao?

Hắn nhìn cậu bé trước mặt, đầu óc tóc tai bê bết, quần áo sộc sệch lại bị đánh cho sưng tím mặt mày thì có chút khó chịu. Bàn tay hắn chạm lên nửa mặt sưng đỏ của Chay khiến em sợ hãi lùi lại. Cả người run rẩy.

" Xin các ông đừng giết anh ta...tha cho chúng tôi đi... đừng chạm vào tôi... xin các ông. "

" Bị đánh cho đến mê sảng rồi hả? Vừa nói gì mà đã lại quên rồi. Tôi có nên tiếp tục ném em đi không? "

Nghe tiếng Kim, Chay như trút được sự sợ hãi ra khỏi người. Tại sao lúc này hắn xuất hiện em lại vui mừng đến thế? Mắt được tháo băng ra, nhìn thấy hắn ngồi trước mặt mình cao ngạo, toàn thân mặc đồ thể thao màu đen, chiếc mũ lưỡi trai che nửa mặt, em lại muốn khóc thật to.

" Anh không sao chứ? "

Hắn nhìn cậu bé trước mặt, bao nhiêu gai góc trên người như bị bọn chúng nhổ sạch rồi. Chay nhìn không khác gì con thỏ nhỏ bị người ta vặt lông, dọa cho hồn bay phách tán. Nếu biết Chay cũng có lúc yếu đuối thế này chắc hắn đã không từ chối cứu em ngay khi nhận được điện thoại. Chính vì hắn chủ quan, không nghĩ em sẽ bị đánh đến mức như này.

Hắn nghiêng người cởi trói cho Chay, nhìn cổ tay hằn đỏ bị cứa đến chảy máu, hắn nhíu mày.

" Đau lắm không? "

Chay chưa bao giờ thấy hắn lại gần gũi, nhẹ nhàng như thế? Lúc này em không khác gì đứa trẻ nhỏ gặp được người thân.

" Có...đau lắm! "

Tự dưng Chay lại muốn khóc khi thấy hắn quan tâm mình, định trả lời không sao mà lại trả lời thành có.

Fei nhìn chằm chằm người đàn ông xuất hiện, anh ta lúc nào cũng mang thần thái cuốn hút mê muội người khác. Xuất hiện trong không gian này, khí chất trên người hắn càng làm người khác yêu thích.

" Chị, chị có sao không? "

Nghe tiếng Chay hỏi, Fei giật mình, rời ánh mắt khỏi người Kim, lấy lại ánh nhìn sợ hãi, lo lắng quan tâm em.

" Chị không sao? Em đau lắm không? "

" Một chút thôi. "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz