[Longfic] Xem mắt - Yulsic, Taeny - Chap Đặc Biệt
Chap 16.2
Chap 16.2
Đôi mắt đen sâu hun hút nhìn lên gương mặt vẫn còn ngơ ngác nhìn mình, Yuri cảm thấy áy áy với những việc cô đã làm với Jessica và Tifany, những giọt nước mắt này không nên vì cô rơi xuống.
"Cũng được một lúc rồi."
Câu trả lời thều thều làm cho Jessica nửa giận nửa lo, nếu là bình thường nhất định Yuri sẽ kiếm chuyện nói móc cô, bây giờ có chút không quen: "Nếu cô tỉnh lại thì tốt... không còn gì nữa tôi về phòng..."
Bàn tay ngăm đưa lên nắm lấy cổ tay hờ hững của Jessica, hơi lạnh quen thuộc khiến cô nhớ lại cái đêm bắt cóc kinh hoàng ngày ấy, cho dù là trong bóng tối Jessica vẫn nhìn ra được nỗi sợ hãi qua thân thể run rẫy và rét buốt này.
"Được rồi, mình không thể mềm lòng với cô ta được sau những chuyện cô ấy đã làm..."
Nghĩ thầm trong đầu, Jessica dứt khoát gạt tay Yuri ra, ánh mắt né tránh không dám nhìn xuống đôi mắt hụt hẫng và tuyệt vọng của người bên dưới. Cô không chấp nhận được việc bản thân trở thành kẻ thứ ba trong câu chuyện tình của người khác, trong khi một trong hai nhân vật chính lại là đứa bạn thân nhất của mình.
"Dù có giận tôi như thế nào cũng đừng tìm đến Taeyeon."-giọt nước mắt đọng trên khóe mi bất lực lăn dài xuống, Yuri không có tư cách đòi hỏi ở Jessica điều gì nhưng cô càng không muốn nhìn cô ấy khổ sở.
Bước chân dừng lại, Jessica siết chặt nắm tay quay đầu trừng mắt liếc Yuri, cơn giận cố kiềm chế bởi vì câu nói này mà bùng nổ: "Cô có quyền gì nói câu đó? Tôi và chị cô sau này rất có thể sẽ trở thành vợ chồng, khi đó cô chỉ là đứa em chồng thôi."
"Người Taeyeon yêu là Tiffany, cô biết điều này mà. Đừng vì một phút nhất thời... "-Yuri chống tay gượng ngồi dậy dựa lưng lên thành giường yếu ớt nói, hàng chân mày khẽ chau lại vì chạm đến vết thương.
"ĐÓ LÀ VẤN ĐỀ CỦA TÔI. CÔ KHÔNG PHẢI LÀ TÔI, CÔ MÃI MÃI CŨNG KHÔNG HIỂU ĐƯỢC TÔI ĐANG SUY NGHĨ CÁI GÌ ĐÂU."
"... "
Bầu không khí căng thẳng và u ám càng thêm đáng sợ với sự im lặng bao trùm, cả hai không biết nên nói gì với nhau sau những chuyện đã xảy ra, cuối cùng Jessica vẫn lặng lẽ rời khỏi khép cửa lại, để Yuri một mình trong căn phòng rộng lớn và đơn độc.
.
.
.
Bực mình ngồi phịch xuống nệm ghế sô pha, Jessica bực bội lấy điều khiển TV bật lên nhưng ánh mắt không hề tập trung vào bất kỳ hình ảnh nào.
"Cô ta là gì của mình kia chứ?"
Thu mình ngồi bó gối dựa lưng vào mép ghế, Jessica co ro gục đầu xuống hai đầu gối khi nhớ lại đôi mắt đáng thương của Yuri nhìn mình lúc nãy, cô ấy đã khóc. Nhưng Jessica không hiểu những giọt nước mắt đó là gì, nếu như Yuri yêu cô đã không cùng Tiffany hôn nhau trước mặt cô, còn như đã không có tại sao ánh mắt lại hiện lên tia thống khổ và đau thương như vậy.
"Không phải... là bản thân tôi không hiểu được cô... "
CẠCH
Taeyeon và Tiffany bước vào phòng thì cũng đã gần 11h khuya, nhìn lên ghế sô pha Tiffany không khỏi ngạc nhiên khi thấy Jessica thẩn người ngồi đó như cái xác không hồn, suýt nữa đã dọa chết cô rồi.
"Sica, sao cậu lại ở đây?"
Đôi mắt quầng thâm ngước lên nhìn hai người đang đứng trước mặt rồi nhìn về màn hình TV, Jessica thều thào nói rất khẽ nhưng vẫn có thể nghe được: "Câu đó tớ hỏi cậu mới đúng."
Taeyeon không nói gì đi đến tủ lạnh lấy ra hai chai nước lọc đưa cho Tiffany một chai rồi ngồi xuống phần ghế đối diện Jessica, ánh mắt nhìn lên như muốn bảo Tiffany ngồi xuống bên cạnh mình.
"Cô bỏ Yuri ở phòng một mình sao?"
Thoáng liếc sang Taeyeon, Jessica lấy chai nước Taeyeon để trên bàn chưa uống hớp một ngụm lớn, từ lúc trở về đến giờ rửa mặt bằng nước mắt khiến cô khát nước lắm rồi.
"Người làm chị như cô còn không quan tâm đến em mình, tôi hà cớ gì phải quan tâm."
Tiffany mím môi rụt rè ngồi cạnh Taeyeon, ánh mắt có chút tội lỗi không dám nhìn thẳng vào mắt bạn mình, vì cái gì mà cho dù ở cạnh với Taeyeon hay Yuri Tiffany đều trở thành kẻ xấu xa thế này.
Nắm lấy bàn tay hơi run của Tiffany bên dưới bàn, Taeyeon vẫn thản nhiên nói mặc cho những lời đó khiến những người tiếp nhận không khỏi bàng hoàng.
"Vốn dĩ tôi và Yuri không có quan hệ huyết thống, tôi còn là người đánh nó tại sao phải quan tâm cho nó."
Không hẹn mà gặp, cả Jessica và Tiffany cùng nhìn Taeyeon chăm chăm, cô ấy không có vẻ gì là đùa giỡn hết nhưng chuyện này không thể tưởng tượng được.
"Sau này chúng ta sẽ là người một nhà thôi, tôi không ngại che giấu điều gì. Vấn đề lần trước Jessica mở lời có lẽ đến lúc chúng ta phải làm rồi."
" "Người một nhà" là ý gì?"-Jessica khoanh tay khó chịu hỏi lại, cô không bao giờ đồng ý lấy Taeyeon, còn Tiffany cô cũng không có gì thoải mái khi nghĩ tới cảnh cô ấy cùng Yuri sánh bước bên nhau, nó khiến cô điên tiết lên thì có.
Không giống như bạn mình, Tiffany lại cảm thấy ngượng ngùng với cụm từ "người một nhà", hai má nhanh chóng đỏ lựng lên khi nhớ đến nụ hôn nồng nàn vừa rồi.
"Cô không hiểu cũng được, giả vờ cũng được. Chuyện lần này Yuri đã tốn không ít công sức, nhưng khiến nó trở nên như thế này nếu không có tôi giúp đỡ cũng không thể thành được."-bắt chéo chân vào nhau, Taeyeon lấy chai nước Tiffany đã uống một ít lên uống, khóe môi khẽ nhếch lên khi nhìn thấy ánh mắt ngỡ ngàng của Jessica đang nhìn mình.
"Tôi và Tiffany đang quen nhau. Lời giải thích này chắc đã làm cô hài lòng."
.
.
.
Ngày thứ hai trên đảo Cheongsando, Taeyeon cùng với Tiffany thật sự đang tận hưởng chuyến du lịch khi cùng nhau tham quan những thắng cảnh nổi tiếng nơi đây.
Triền hoa cải dầu vàng, những cánh đồng lúa mạch tạo ra khung cảnh hài hòa nổi bật. Hai bên tường đá những con đường đất trên đảo là bạt ngàn các loài hoa cẩm chướng và hoa cải dầu. Ngắm nhìn và chụp ảnh chán chê vẫn cảm thấy không đủ đối với Tiffany, đây không phải là lần đầu tiên cô đi du lịch, cũng không phải là lần đầu nhìn thấy khung cảnh diễm lệ và thơ mộng này nhưng đi cùng với người mình thích, tận hưởng cảm giác lãng mạn đây lại là lần đầu tiên.
Trái ngược với tâm trạng phấn khích và hào hứng của bạn mình, Jessica chả có chút hứng thú nào hết, chỉ cảm thấy hai chân mỏi nhừ. Vốn dĩ Jessica đã không định đi rồi nhưng vì Tiffany nài nỉ mãi cô mới miễn cưỡng đi theo, thật không ngờ đứa trọng sắc khinh bạn này quả thật cho cô ra rìa cứ đi theo đuôi của tên lạnh lùng đó thôi.
Còn cái người khởi xướng cái tuor du lịch này hiện giờ lại đang nằm trong phòng không đi đâu, Jessica cũng chỉ vô tình nghe Tiffany nói chứ cô không hề để tâm đến, kẻ đáng ghét đó cô thề sẽ không bao giờ nhớ tới nữa rồi.
"Sica, qua đây chụp chung đi, chỗ này đẹp lắm!"-đôi mắt cười cong lên, Tiffany nắm lấy tay Jessica kéo đến bên cánh đồng hoa vàng rực rồi đưa cho Taeyeon cái máy ảnh: "Chụp giùm bọn em với Taeyeon."
Ném cho đứa bạn cái nhìn khinh thường, mới có một đêm thôi đã thay đổi cách xưng hô luôn rồi, đúng là nổi hết da gà.
"Cười lên đi, cô như thế sẽ khiến tấm hình mất giá trị đấy."-Taeyeon chỉnh ống kính nheo mắt nói khi trông thấy gương mặt nhăn nhó của Jessica không phù hợp chút nào với người bên cạnh, cô cũng chẳng hứng thú việc chụp hình nhưng nhìn cô ấy Taeyeon không nhịn được buột miệng nói.
"Tôi đẹp sẵn rồi, không cần phải cười, đó là giá trị của tôi."-không những không làm theo, Jessica còn cố tình bày gương mặt lạnh băng hơn, Tiffany bên cạnh cũng chỉ biết cười khổ.
Nhếch môi nhìn tấm hình vừa chụp được, Taeyeon thầm lầm bầm: "Bọn họ đúng là giống nhau."
.
.
.
"Phù, mệt thật nhưng mà vui ghê."-ngả hẳn lưng lên ghế, Tiffany vẫn không thể ngừng mỉm cười hạnh phúc, nhìn sang Taeyeon đang chăm chú gọi món quả thật rất tuyệt, nó khiến Tiffany không thể dời mắt ra được.
Nhìn xuống đồng hồ đã trưa, trong lòng Jessica bỗng có chút lo lắng, Yuri là con người thích náo nhiệt, không biết hiện giờ cô ấy còn ở trong phòng hay đi đâu rồi.
"Cậu dùng gì Sica?"
"... "
"Sica?"
"Hả?"-Jessica giật mình ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt khó hiểu của Tiffany đang nhìn vội lấp liếm: "Gì cũng được."
Taeyeon ngồi bên cạnh khẽ nhìn sang Jessica rồi trở về tấm menu tiếp tục công việc chọn món, giọng nói bâng quơ: "Món này Yuri rất thích ăn, tiếc là không có."
"Xin lỗi, mọi người dùng bữa đi nha, tớ thấy không khỏe nên về phòng trước đây."-cảm giác thấp thỏm khiến cho Jessica luôn không được thoải mái, cuối cùng cô quyết định rời khỏi nơi này.
Khóe môi mỏng hờ hững cong lên khi nhìn bóng hình Jessica khuất sau cánh cửa rời khỏi nhà hàng.
.
.
.
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz