Longfic Kid Love Taeny End
Chap 4: Tiffany không thể tin được lời nói kia lại xuất phát từ miệng của một đứa trẻ 8 tuổi mặt baby kute kia. Thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Đứa trẻ siêu dễ thương kia sao lại có thể nói như vậy cơ chứ?- Nè em! Ai dạy em ăn nói như vậy hả? _ Fany nhanh chóng làm ra vẻ người lớn.- Ai dạy mặt tôi. À mà… unnie có thấy mát không?- Mát… thì sao? _ Fany thắc mắc nhưng rồi cũng trả lời.- Mát là phải rồi. Cả underwear cũng không mặc. Nhưng mà như thế lại tốt, có thể nhìn thấy những gì muốn nhìn. _ Khuôn mặt baby kia lại tự đắc mà cười nửa miệng.Fany nghe lời của Taeyeon rồi nhìn vào trong áo. Quả thật có thể nhìn thấy tất cả. Cô nhanh chóng lấy tay che đi phần đùi của mình, mặt lại có chút hồng. Gì mà sáng sớm cô đã shock từ chuyện này sang chuyện khác.- Unnie cứ che thoải mái. Tôi thấy hết rồi. Chẳng có gì là hấp dẫn cả. Tôi tự đi tìm phòng mình là được rồi, unnie ngủ tiếp đi. _ Taeyeon ung dung bước lên lầu trong khi Tiffany đứng như trời trồng giữa phòng khách.- Mình chẳng có gì hấp dẫn cả. Mình mà không có gì hấp dẫn sao? Gruu… Đứa bé đó thì biết gì cơ chứ? À không, nó không phải là đứa bé, nó là… A, là một đứa tiểu quỷ.- WAE??? Tại sao Tiffany Hwang này lại bất hạnh như vậy chứ?
Từ trên lầu, Taeyeon nói vọng xuống.- Này unnie, vòng 3 cũng không tệ lắm đâu !Taeyeon được bác quản gia sắp xếp cho một phòng đối diện phòng của Fany. Vốn dĩ đó là ý của bà Hwang, để khi có gì thì hai đứa lại “tối lửa tắt đèn có nhau”. Mặc dù chỉ là một đứa bé 8 tuổi nhưng phòng của Taeyeon lại rất ngăn nắp, gọn gàng, trang trí tinh tế, nhìn vào cứ tưởng là phòng của người lớn. Trong vài ngày sống cùng với Taeyeon, Tiffany đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bề ngoài là một đứa bé dễ thương nhưng bên trong lại vô cùng biến thái.Không biết có phải Fany bị ảo giác hay không nhưng cô lại cảm thấy Taeyeon hay tia vòng 3 của mình. Trẻ con như Taeyeon mà khuôn mặt cứ tỏ vẻ lạnh lùng, lại rất ít cười. So với Fany, quả thật không biết ai mới là người lớn, ai mới là trẻ con.---------Hôm nay là ngày đầu tiên Fany tiếp nhận công việc ở tập đoàn Hwang nhưng đứa nhóc kia lại dậy sớm hơn cả cô. Đứa trẻ này thức dậy rất sớm, đã chuẩn bị xong cả rồi nhưng vẫn chưa thấy Fany xuất hiện. Taeyeon nhẹ nhàng bước đến trước cửa phòng của Fany.*Cốc… cốc… cốc**Im lặng**Cốc… cốc… cốc**Im lặng*Mất kiên nhẫn, Taeyeon đàng nhón chân mở cửa bước vào. Phải cố gắng bám vào tường lắm, Taeyeon mới không bật ngửa trước cảnh tượng trước mặt. Một căn phòng hường từ trên xuống dưới, chỉ có con người đang say giấc trên giường là vẫn chưa bị “hường hóa”.Taeyeon bước gần hơn tới chiếc giường king size, Fany vẫn còn đang ngủ trong tư thế hết sức là trêu ngươi.Chiếc áo ngủ mỏng tang hở những chỗ cần hở, che những chỗ cần che, dây áo lại bị trễ xuống làm lộ đôi vai trần quyến rũ. Bất cứ ai nhìn vào cũng không tránh khỏi động lòng rồi động luôn cả tay chân. Taeyeon rón rén trèo lên giường nằm đối diện với Fany. Taeyeon đưa tay vén lọn tóc lòa xòa trước mặt Fany ra sau làm lộ rõ khuôn mặt thiên thần của ai kia.- Đẹp quá!Taeyeon nhẹ nhàng thốt lên rồi đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình sờ vào má Fany. Fany nhìn gần thế này quả thực rất đẹp. Lông mi đen dài, cong vút đầy quyến rũ. Chiếc mũi cao, xinh xinh. Đôi môi căng mọng như mời gọi bất cứ ai nhìn vào nó.Nhìn đến môi, tim Taeyeon bất giác đập nhanh hơn. Taeyeon cứ nhìn chằm chằm vào môi của Fany.“Không được. Phải kiềm chế. Mình chỉ 8 tuổi, chỉ 8 tuổi.”Nhưng Taeyeon lại không muốn đánh mất cơ hội hiếm có như vậy.“Mình 8 tuổi. Trẻ con non nớt. Suy nghĩ bồng bột. Có thể tha thứ. Có thể tha thứ!”Mỉm cười với suy nghĩ của mình, Taeyeon từ từ nhướng về phía Fany cho đến khi đôi môi nhỏ nhỏ xinh xinh xủa mình chạm vào môi của con người đang say ngủ kia.Ngọt thật!Fany khẽ cựa mình khi cảm nhận được thứ gì mềm mại trên môi làm Taeyeon vội vàng dứt ra. Taeyeon nằm im nhìn Fany vươn vai rồi dụi đôi mắt mình một cách cực kì dễ thương. Fany mơ màng nhìn con người trước mặt.- Hửm ~ Taeyeon, sao em ở đây?- Tôi gọi unnie đi làm. Hôm nay là ngày đầu tiên, tổng giám đốc mà đến trễ thì không hay lắm. _ Taeyeon chậm rãi nói.- Đi làm? Ừ nhỉ?Fany nhanh chóng bật dậy chạy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.Taeyeon trước khi đi còn nói- Nhanh lên đấy!- Cứ như bà cụ non ~ *Lầm bầm*Chọn cho mình một bộ đồ công sở quyến rũ, Fany bước xuống phòng khách. Fany mặc đồ nào cũng thu hút sự chú ý của người khác, ngay cả trong bộ đồ công sở cũng thật xinh đẹp.- Ăn sáng rồi hãy đi! _ Tiếng của trẻ con vang lên.Taeyeon ngang nhiên nắm tay Fany mà lôi kéo vào bàn ăn. Fany ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại có chút thích thú, cảm thấy bàn tay của Taeyeon tuy nhỏ nhưng quả thật rất ấm áp.Trong lúc ăn, Fany cứ chăm chú nhìn Taeyeon. Sao mà Taeyeon lại có thể dễ thương đến như vậy cơ chứ ? Tuy nhiên, lời nói và hành động lại rất giống người lớn. Nhiều lúc Fany nghi ngờ rằng… có phải Taeyeon đã uống sữa tăng trí thông minh quá nhiều rồi hay không?Ở phía đối diện, tuy đang ăn nhưng Taeyeon vẫn biết là Fany đang nhìn chằm chằm vào mình.- Tôi biết tôi đẹp nhưng mà unnie không cần nhìn lâu như vậy đâu.Tại sao một đứa trẻ 8 tuổi lại có thể tự tin đến như vậy cơ chứ?- Này, Taeyeon! Unnie lớn hơn em đấy, sao em không dùng kính ngữ vậy hả? _ Fany có chút bực mình vì cách nói chuyện của Taeyeon.- Sao tôi phải dùng kính ngữ cơ chứ? _ Taeyeon buông đũa nhìn Fany.- Vì unnie lớn hơn. _ Fany lặp lại.- Không thích. _ Taeyeon phồng má đáp lại.“Ahhh! Dễ thương quá đi mất. Mún cắn quá!”- Unnie sẽ mách mẹ em đấy!- Unnie có biết mẹ tôi đâu mà mách.“Ừ nhỉ \?”- Unnie ăn nhanh đi, sắp đến giờ làm rồi đấy.Sau khi Fany ăn xong, Taeyeon lại lon ton chạy vào nhà bếp lấy cho cô một ly sữa dâu.- Neh \!- Cho unnie à ? *Mặt ngơ**Gật gật*- Cám ơn em nhé! _ Eyes smile bắn tứ tung.*Rụng tim*Taeyeon cứ đứng ngơ ra đó mãi khi Fany ra đến gần cửa mới kịp hoàn hồn.- Khoan đã!- Sao vậy Taeyeon?“Không được rung động, phải tập trung vào chuyên môn.”- Tôi cũng muốn đi theo.- Để làm chi?...- Canh chừng vợ! _ Taeyeon nghiêm túc.- Ai? *Ngơ*.....- Unnie…TBCHehe xog chap ^_^HAPPY TAENY’DAY Woohoo *hò hét*p/s: cmt là một động lực hữu ích đó nha :))))
Từ trên lầu, Taeyeon nói vọng xuống.- Này unnie, vòng 3 cũng không tệ lắm đâu !Taeyeon được bác quản gia sắp xếp cho một phòng đối diện phòng của Fany. Vốn dĩ đó là ý của bà Hwang, để khi có gì thì hai đứa lại “tối lửa tắt đèn có nhau”. Mặc dù chỉ là một đứa bé 8 tuổi nhưng phòng của Taeyeon lại rất ngăn nắp, gọn gàng, trang trí tinh tế, nhìn vào cứ tưởng là phòng của người lớn. Trong vài ngày sống cùng với Taeyeon, Tiffany đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bề ngoài là một đứa bé dễ thương nhưng bên trong lại vô cùng biến thái.Không biết có phải Fany bị ảo giác hay không nhưng cô lại cảm thấy Taeyeon hay tia vòng 3 của mình. Trẻ con như Taeyeon mà khuôn mặt cứ tỏ vẻ lạnh lùng, lại rất ít cười. So với Fany, quả thật không biết ai mới là người lớn, ai mới là trẻ con.---------Hôm nay là ngày đầu tiên Fany tiếp nhận công việc ở tập đoàn Hwang nhưng đứa nhóc kia lại dậy sớm hơn cả cô. Đứa trẻ này thức dậy rất sớm, đã chuẩn bị xong cả rồi nhưng vẫn chưa thấy Fany xuất hiện. Taeyeon nhẹ nhàng bước đến trước cửa phòng của Fany.*Cốc… cốc… cốc**Im lặng**Cốc… cốc… cốc**Im lặng*Mất kiên nhẫn, Taeyeon đàng nhón chân mở cửa bước vào. Phải cố gắng bám vào tường lắm, Taeyeon mới không bật ngửa trước cảnh tượng trước mặt. Một căn phòng hường từ trên xuống dưới, chỉ có con người đang say giấc trên giường là vẫn chưa bị “hường hóa”.Taeyeon bước gần hơn tới chiếc giường king size, Fany vẫn còn đang ngủ trong tư thế hết sức là trêu ngươi.Chiếc áo ngủ mỏng tang hở những chỗ cần hở, che những chỗ cần che, dây áo lại bị trễ xuống làm lộ đôi vai trần quyến rũ. Bất cứ ai nhìn vào cũng không tránh khỏi động lòng rồi động luôn cả tay chân. Taeyeon rón rén trèo lên giường nằm đối diện với Fany. Taeyeon đưa tay vén lọn tóc lòa xòa trước mặt Fany ra sau làm lộ rõ khuôn mặt thiên thần của ai kia.- Đẹp quá!Taeyeon nhẹ nhàng thốt lên rồi đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình sờ vào má Fany. Fany nhìn gần thế này quả thực rất đẹp. Lông mi đen dài, cong vút đầy quyến rũ. Chiếc mũi cao, xinh xinh. Đôi môi căng mọng như mời gọi bất cứ ai nhìn vào nó.Nhìn đến môi, tim Taeyeon bất giác đập nhanh hơn. Taeyeon cứ nhìn chằm chằm vào môi của Fany.“Không được. Phải kiềm chế. Mình chỉ 8 tuổi, chỉ 8 tuổi.”Nhưng Taeyeon lại không muốn đánh mất cơ hội hiếm có như vậy.“Mình 8 tuổi. Trẻ con non nớt. Suy nghĩ bồng bột. Có thể tha thứ. Có thể tha thứ!”Mỉm cười với suy nghĩ của mình, Taeyeon từ từ nhướng về phía Fany cho đến khi đôi môi nhỏ nhỏ xinh xinh xủa mình chạm vào môi của con người đang say ngủ kia.Ngọt thật!Fany khẽ cựa mình khi cảm nhận được thứ gì mềm mại trên môi làm Taeyeon vội vàng dứt ra. Taeyeon nằm im nhìn Fany vươn vai rồi dụi đôi mắt mình một cách cực kì dễ thương. Fany mơ màng nhìn con người trước mặt.- Hửm ~ Taeyeon, sao em ở đây?- Tôi gọi unnie đi làm. Hôm nay là ngày đầu tiên, tổng giám đốc mà đến trễ thì không hay lắm. _ Taeyeon chậm rãi nói.- Đi làm? Ừ nhỉ?Fany nhanh chóng bật dậy chạy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.Taeyeon trước khi đi còn nói- Nhanh lên đấy!- Cứ như bà cụ non ~ *Lầm bầm*Chọn cho mình một bộ đồ công sở quyến rũ, Fany bước xuống phòng khách. Fany mặc đồ nào cũng thu hút sự chú ý của người khác, ngay cả trong bộ đồ công sở cũng thật xinh đẹp.- Ăn sáng rồi hãy đi! _ Tiếng của trẻ con vang lên.Taeyeon ngang nhiên nắm tay Fany mà lôi kéo vào bàn ăn. Fany ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại có chút thích thú, cảm thấy bàn tay của Taeyeon tuy nhỏ nhưng quả thật rất ấm áp.Trong lúc ăn, Fany cứ chăm chú nhìn Taeyeon. Sao mà Taeyeon lại có thể dễ thương đến như vậy cơ chứ ? Tuy nhiên, lời nói và hành động lại rất giống người lớn. Nhiều lúc Fany nghi ngờ rằng… có phải Taeyeon đã uống sữa tăng trí thông minh quá nhiều rồi hay không?Ở phía đối diện, tuy đang ăn nhưng Taeyeon vẫn biết là Fany đang nhìn chằm chằm vào mình.- Tôi biết tôi đẹp nhưng mà unnie không cần nhìn lâu như vậy đâu.Tại sao một đứa trẻ 8 tuổi lại có thể tự tin đến như vậy cơ chứ?- Này, Taeyeon! Unnie lớn hơn em đấy, sao em không dùng kính ngữ vậy hả? _ Fany có chút bực mình vì cách nói chuyện của Taeyeon.- Sao tôi phải dùng kính ngữ cơ chứ? _ Taeyeon buông đũa nhìn Fany.- Vì unnie lớn hơn. _ Fany lặp lại.- Không thích. _ Taeyeon phồng má đáp lại.“Ahhh! Dễ thương quá đi mất. Mún cắn quá!”- Unnie sẽ mách mẹ em đấy!- Unnie có biết mẹ tôi đâu mà mách.“Ừ nhỉ \?”- Unnie ăn nhanh đi, sắp đến giờ làm rồi đấy.Sau khi Fany ăn xong, Taeyeon lại lon ton chạy vào nhà bếp lấy cho cô một ly sữa dâu.- Neh \!- Cho unnie à ? *Mặt ngơ**Gật gật*- Cám ơn em nhé! _ Eyes smile bắn tứ tung.*Rụng tim*Taeyeon cứ đứng ngơ ra đó mãi khi Fany ra đến gần cửa mới kịp hoàn hồn.- Khoan đã!- Sao vậy Taeyeon?“Không được rung động, phải tập trung vào chuyên môn.”- Tôi cũng muốn đi theo.- Để làm chi?...- Canh chừng vợ! _ Taeyeon nghiêm túc.- Ai? *Ngơ*.....- Unnie…TBCHehe xog chap ^_^HAPPY TAENY’DAY Woohoo *hò hét*p/s: cmt là một động lực hữu ích đó nha :))))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz