ZingTruyen.Xyz

Longfic Jiyeon Em Phai La Cua Toi

Chiều ba ngày sau, park jiyeon đau bụng lăn lộn trên giường, nữ quản gia sốt ruột gọi điện thoại cho Ham eunjung. Nửa giờ sau, eunjung liền vội vàng chạy về biệt thự, đến phòng liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của jiyeon tái nhợt.

“Sao vậy?” eunjung ngồi bên cạnh jiyeon, nhìn cô đau đớn trên mặt đầy mồ hôi, lòng nhịn không được đau đớn.

“Đau quá!” jiyeon nức nở nói.

“Đau ở đâu?”

“Bụng!” jiyeon rốt cuộc nhịn không được rơi lệ.

Eunjung nhíu chặt hai hàng lông mày, “Sao lại đau bụng? Có phải ăn không no không?”

“Không biết, đau quá!” Ánh mắt jiyeon nhìn thẳng eunjung, lên án nói: “unnie nói đi, có phải unnie mang bệnh bên ngoài về không?”

“Tôi?” Ham eunjung chỉ vào mũi mình.

 “Nhất định là unnie! Có phải unnie trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, nhiễm bệnh kỳ quái, rồi lây bệnh cho tôi, làm hại bụng tôi đau quá!”

“Tôi không có.” Lúc trước khi eunjung chạm vào phụ nữ đều kiểm tra qua, vô cùng khỏe mạnh. 

“Trước đây hai ngày unnie đổi một cô, có khi unnie đã nhiễm bệnh.”

Bàn tay eunjung mở rộng, ôm jiyeon vào trong lòng nói: “Họ đều làm kiểm tra sức khỏe, huống hồ đối với họ tôi đều không cao hứng bằng em.”

“Gạt người!”

“Tôi gạt người chỗ nào?” Cô bé đáng giận, suốt ngày nghi ngờ lời tôi nói, thực đáng chết!

“Unnie mà không cao hứng!”

“Khi cùng họ tôi không có hứng thú.” eunjung nghiến răng nghiến lợi nói.

“Vì sao với tôi lại luôn cao hứng không tha?”

“Tôi không thể ngừng dục vọng đối với em.” Cơn giận của eunjung lại nổi lên, jiyeon đau bụng mà vẫn còn sức cãi nhau với mình, đúng là phục jiyeon.

“Unnie không công bằng!” park jiyeon lớn tiếng la hét.

Vì sao người phụ nữ khác đều không cao hứng, nhưng với tôi lại đồi hỏi quá mức, eunjung quá bất công!

 “Còn nữa, chẳng may tôi có con, như vậy con tôi xếp thứ mấy?” Mấy ngày nay jiyeon đã nghĩ đến chuyện con cái, nghĩ đến đầu cũng đau lòng cũng đau.

“Cái gì mà xếp thứ mấy?”

“Unnie đừng nói cho tôi, ngay cả con mình unnie cũng không đếm nổi!”

“Tôi không có con riêng.”  

“Con trong giá thú thì sao?” Không có con riêng, vậy chắc eunjung đã kết hôn vài chục lần.

“Tôi chưa từng kết hôn!” eunjung nhịn không được rống to.

 “Làm sao có thể? Dù unnie không cao hứng với họ như tôi, cũng sẽ có bất ngờ xảy ra, tôi đương nhiên phải biết rằng con tôi có địa vị gì chứ!”

“Nếu em có con, vậy nó sẽ là đứa con duy nhất của tôi cho đến giờ.”

“Duy nhất ?”

“Unnie không công bằng, vì sao họ đều không thể sinh, tôi lại có? Rất không công bằng!” jiyeon thật sự rất tức giận, người khác đều không cần trả lãi mà, vì sao chỉ có cô chứ?

“Đúng! tôi không công bằng, cho nên em phải sinh cho tôi!”

“Tôi không sinh! Tôi không muốn làm người mẹ chưa lập gia đình! Tôi không muốn con tôi làm con riêng, tương lai còn bị người khác cười nhạo là đứa con không có bố.”

“tôi có nói để em làm bà mẹ chưa kết hôn, để con tôi làm đứa con riêng à?”

“Ý của unnie là từ này về sau sẻ không hành hạ tôi nữa?”

“Không, tôi muốn ngày nào cũng hành hạ em.”

“Vậy unnie còn nói không để tôi làm bà mẹ chưa kết hôn, không để con tôi thành con riêng, unnie lừa đảo! Đường đường bang chủ saber, tổng giám đốc tập đoàn, chỉ biết gạt người!”  

“tôi nói không để em thành bà mẹ chưa kết hôn, bởi vì tôi sẽ cưới em; con sẽ không thành con riêng, nó là con trong giá thú của chúng ta, hiểu chưa?”

“Tôi không muốn lấy unnie! Chúng ta nói chỉ cần một tháng.” Park jiyeon dùng hết toàn lực gào thét.

“Em cho là em có thể mang theo con của tôi cao chạy xa bay sao?”

“Tôi…”

“Nếu em có con của tôi, còn dám cả gan ‘Mang bóng chạy’, tôi nhất định sẽ làm thịt anh trai em, em có muốn biết tôi làm thịt anh trai em làm thế nào không?” eunjung uy hiếp.

“Unnie chỉ biết ức hiếp tôi, Rõ ràng nói chỉ một tháng, hiện tại lại còn muốn cả đời. Vì sao tôi lại gặp chuyện không may như thế chứ? unnie không thể đổi người sinh con cho unnie à?”

“Không thể.”

“Vì sao tôi lại không may như thế?”

“Bởi vì em đặc biệt.”

“Tôi có thể không cần đặc biệt?”

“Không được!” Ham eunjung trừng mắt một cái, rồi ôm lấy cô nói: “tôi đưa em đi khám.”

“Tôi không đến bệnh viện, tôi không đến bệnh viện!” jiyeon dùng sức giãy giụa.

“Không đến bệnh viện cũng được, nhưng em phải gặp bác sĩ.” Nói xong, không để cô phản đối, eunjung cầm lấy điện thoại quay số, muốn bác sĩ saber lập tức lại đây.

******

“Unnie cười đủ chưa? !” park jiyeon nổi trận lôi đình với Ham eunjung cười đến đau bụng. jiyeon chưa từng có đau bụng kinh, sao lại biết là kinh nguyệt sắp đến?

“Unnie còn cười!”

Ham eunjung ngừng cười, bước đi đến bên cạnh jiyeon, ánh mắt mờ ám tuần tra thân thể mềm mại của jiyeon, “Xem ra tôi còn phải tiếp tục cố gắng mới được.”

“Không được cố gắng!” jiyeon thẹn thùng gào thét.

“Em nói cái gì?” eunjung tới gần jiyeon, khiến cô cả người nằm về phía sau trên giường.

“Tôi…tôi cái kia đến, nếu unnie muốn có người sinh con cho unnie, tốt nhất unnie đi người phụ nữ khác, để tránh lãng phí thể lực của unnie.”

“Nếu tôi chỉ muốn lãng phí thể lực của mình?” eunjung càng tới gần jiyeon hơn, phả hơi thởấm áp bên tai cô, làm jiyeon cảm thấy tê dại.

“Cũng có thể không hay không?”

“Không được!” Tay eunjung cởi bỏ cúc áo của jiyeon.

“Người ta bụng đau quá.” jiyeon vội vã lấy bùa hộ mệnh ra.

Ham eunjung lập tức dừng động tác, nằm bên cạnh cô, ôm cô vào trong ngực, nhẹ giọng nói: “Thấy em không thoải mái, bỏ qua cho em vài ngày.”

“Có thể hơn vài ngày không?”

“Đừng có được voi đòi tiên, tin giờ tôi muốn em không?” eunjung uy hiếp nhìn jiyeon.

“Nếu tôi không mang thai, vậy lần sau unnie cũng phải công bằng một chút, đừng hành hạ tôi nữa!” park jiyeon cố gắng muốn thuyết phục eunjung.

“Ngậm miệng! Ngủ.”

“Nếu không tôi có thể uống thuốc.”

“Nếu em ăn một viên, tôi sẽ xẻo anh trai em một miếng.”

******

Có ai tới cứu cô đi!

Kỳ hạn một tháng còn có mười ngày, nhưng nhìn theo tên hám gái Ham eunjung kia động tình mỗi đêm, cô thật sự thật sợ mình sẽ mang thai.

Chẳng may có, vậy chẳng phải cả đời này cô sẽ bị eunjung quản à?

 “Cô ơi, cô còn chưa ăn cơm trưa.” Nữ quản gia nói phía sau jiyeon.

“Ăn không vào.”

“Cô ơi, cô không ăn không được đâu, bang chủ sẽ tức giận.”

“Unnie ấy tức giận, cháu cũng sẽ tức giận nhé! Vì sao cháu cứ toàn gặp chuyện không hay như thế? Quản gia, bang chủ của các người có phải có bệnh không, vì sao lại ép cháu làm người tình của cô ta còn sinh con cho cô ta”

Nữ quản gia nghe vậy chấn động, bang chủ chưa có con nối dõi, tự nhiên muốn có con, đúng là tin đáng mừng!

“Không biết bác có cách gì để cháu tránh thai không?” Ấnh mắt park jiyeon cầu xin nữ quản gia.

 “Chẳng lẽ cô không uống thuốc?”

“ unni nói nếu cháu ăn 1 viên, unni ấy sẻ lấy 1 miếng thịt của anh cháu”

 “Cái này phải nói đến tài hoa của cháu, trước kia unnie bảo vệ người khác, lại tuyệt không bảo vệ cháu” jiyeon nghĩ càng giận.

“Đó là bang chủ yêu cô, chỉ cần con của cô.”

“Cháu không muốn liên quan đến unnie nhiếu.” Nói tới đây, park jiyeon chợt lóe linh quang, vội vàng nói :”có thể xin đầu bếp 1its thuốc bổ”

“Thuốc bổ cho bang chủ?”

“Vâng!”

“Muốn loại nào?”

“Có loại thuốc mà ăn sẽ bất lực không?” Cô vội vàng hỏi.

Nữ quản gia không dám tin nhìn cô, ai có lá gan dám cho bang chủ ăn cái này, dù người không muốn sống cũng không dám làm!

“Thật sự không có?” park jiyeon nghi ngờ hỏi.

Nữ quản gia gật đầu, “Cam đoan không có.” Trong phòng bếp thật sự không có đâu!

Thất vọng đã lấp đầy trái tim park jiyeon.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz