ZingTruyen.Xyz

Loi Re Dinh Menh





Vào một ngày hè nắng dịu hai mẹ con
Im Yn chuyển đến một ngôi nhà nhỏ ở vùng ngoại ô. Lúc ấy Yn chỉ mới 6 tuổi ngây thơ và chưa hiểu hết nỗi đau đằng sau sự thay đổi này ngôi nhà mới nằm nép mình giữa những hàng cây xanh mướt yên bình đến mức dường như cách xa hẳn khỏi thế giới ồn ào náo nhiệt mà họ từng sống cha của Yn một cảnh sát trưởng tận tụy với công việc đã hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ. Sự ra đi đột ngột của ông để lại khoảng trống lớn trong lòng hai mẹ con mẹ của Yn sau những tháng ngày gắng gượng giữa dòng đời xô bồ cuối cùng quyết định rời khỏi thành phố tìm đến một nơi yên ắng để hai mẹ con có thể bắt đầu lại cuộc sống xa rời những ký ức đau buồn và sự ồn ào của đô thị.




Khi bước xuống từ chiếc xe cũ kỹ mẹ của Yn nhìn quanh khung cảnh mới đôi mắt mệt mỏi ánh lên chút hy vọng bà cúi xuống nắm lấy tay Yn dịu dàng nói


"Yn à từ nay chúng ta sẽ sống ở đây yên bình hơn con thích không?"




Yn ngước nhìn mẹ đôi mắt tròn xoe đầy tò mò. "Nhà mới có cây to có hoa nữa! Con thích ạ!" Cô bé cười hồn nhiên không biết rằng nơi này không chỉ là nơi ở mới mà còn là nơi mẹ hy vọng tìm thấy chút bình yên sau những mất mát.




Ngôi nhà nhỏ được bao quanh bởi một khu vườn xinh xắn nơi tiếng chim hót líu lo mỗi buổi sáng sớm. Những ngày đầu, mẹ của Yn luôn bận rộn dọn dẹp và sửa sang lại mọi thứ trong khi cô bé Yn tung tăng chạy quanh khu vườn, khám phá từng góc nhỏ. Tiếng cười của cô bé như mang lại sự sống cho ngôi nhà tĩnh lặng giúp mẹ cô quên đi phần nào những muộn phiền đã qua.Dù cuộc sống giờ đây chỉ còn hai mẹ con nhưng nơi này đã trở thành một khởi đầu mới  nơi cả hai cùng học cách sống tiếp cùng vun đắp những niềm vui giản dị trong yên bình.

........

Hôm nay là một ngày đặc biệt với Yn kể từ khi chuyển đến ngôi nhà mới đây là lần đầu tiên mẹ dẫn cô bé ra ngoài nắm chặt bàn tay mẹ Yn tung tăng bước trên con đường nhỏ dẫn xuống khu chợ gần nhà. Gió hè nhẹ nhàng lùa qua mái tóc đen óng của cô bé, mang theo mùi hương hoa sữa quen thuộc từ những cây hoa sữa được trồng ở hai ven đường



“Mẹ ơi, chúng ta đi chợ mua gì vậy ạ?” Yn ngước đôi mắt to tròn hỏi, giọng trong trẻo.



Mẹ cô mỉm cười, cúi xuống nói “Mẹ định mua ít rau củ và cá về nấu bữa tối con thích ăn gì nào?”



Yn nghiêng đầu suy nghĩ, rồi cười tươi: "Mình đừng ăn cá được không  mẹ! Con muốn sườn nướng!”



Trên đường đi khi hai mẹ con đang rảo bước qua một con ngõ nhỏ một người phụ nữ trung niên với dáng vẻ phúc hậu bỗng từ phía đối diện tiến tới vẫy tay chào mẹ Yn. Người phụ nữ nở một nụ cười ấm áp tay còn cầm một giỏ trái cây.


“Chào chị, chị mới chuyển đến đây phải không? Tôi là hàng xóm sống đối diện nhà chị thấy chị bận rộn mấy ngày nay giờ mới có dịp chào hỏi.”



Mẹ của Yn dừng lại, mỉm cười đáp lễ “Dạ vâng tôi mới chuyển đến cùng con gái. Rất vui được gặp chị.”



Người phụ nữ nhìn xuống Yn, ánh mắt dịu dàng “Cô bé này đáng yêu quá! Bé tên gì thế?”



Mẹ cô nhẹ nhàng chạm vào vai Yn, bảo “Yn à, con chào cô đi nào.”



Yn bẽn lẽn núp sau mẹ một chút, nhưng rồi cũng lễ phép cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ: “Con chào cô ạ ,con tên là Im Yn năm nay con 6 tuổi ”



Người phụ nữ bật cười, xoa nhẹ đầu Yn “Ngoan quá! Có dịp hai mẹ con ghé nhà tôi chơi nhé tôi ở ngay đối diện khi nào cần gì cứ gọi.”



Mẹ cô gật đầu cảm ơn cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn khi nhận được sự thân thiện từ người hàng xóm mới. Sau khi tạm biệt hai mẹ con tiếp tục đi chợ không quên mang theo chút niềm vui từ cuộc gặp gỡ đầu tiên với người láng giềng.Buổi tối hôm đótrong gian bếp ấm cúng mẹ cô vừa nấu ăn vừa kể cho Yn nghe về những điều thú vị ở khu phố mới còn Yn thì hào hứng khoe rằng lần sau sẽ tự mình sang chào cô hàng xóm đối diện. Một khởi đầu nhỏ, nhưng đầy ý nghĩa cho cuộc sống mới của họ.






Sáng hôm sau ánh nắng sớm nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ đánh thức Yn dậy. Cô bé nhanh chóng chuẩn bị đôi mắt tràn đầy háo hức sau khi ăn sáng Yn rụt rè kéo tay áo mẹ giọng nhỏ nhẹ



"Mẹ ơi cái cô hôm qua có mời hai mẹ con mình sang nhà cô ấy chơi, con có thể qua chào cô ấy được không ạ?"



Mẹ cô mỉm cười xoa đầu con gái. "Được chứ, nhưng con phải lễ phép và không được làm phiền cô ấy đâu đấy nhé."



Nhận được sự đồng ý Yn vui mừng nhảy cẫng lên đôi chân nhỏ nhắn vội vàng chạy băng qua con đường dẫn đến nhà đối diện. Dừng trước cánh cổng gỗ sơn trắng cô bé ngước nhìn chiếc chuông cửa phía trên hơi kiễng chân và với tay bấm.

"Ding dong..."



Tiếng chuông vang vọng trong không gian yên tĩnh Yn chờ đợi một lúc nhìn quanh khu vườn xanh mướt trước nhà lòng đầy tò mò. Một lát sau cửa nhà bật mở nhưng người ra đón không phải là cô hàng xóm mà là một cậu bé trạc tuổi cô.




Cậu bé có mái tóc đen rối nhẹ đôi mắt sáng nhưng ánh lên vẻ ngái ngủ. Cậu khoanh tay trước ngực nghiêng đầu nhìn Yn đầy tò mò


"Cậu là ai? Tại sao bấm chuông nhà tớ?"


Yn ngẩng lên, hơi bối rối nhưng vẫn lễ phép trả lời "Tớ là Im Yn, nhà mới chuyển đến đối diện hôm qua mẹ tớ gặp cô nên hôm nay tớ qua chào cô ấy."


Cậu bé nhướn mày, dường như bất ngờ trước sự lễ phép của cô bé. "À, hóa ra là hàng xóm mới. Tớ là Jeon Jungkook vào nhà đi, mẹ tớ chắc đang ở bếp."



Yn lưỡng lự một chút nhưng rồi gật đầu, theo Jungkook bước vào nhà. Không gian bên trong tràn ngập ánh sáng ấm áp và mùi bánh nướng thơm lừng cô bé cảm thấy thoải mái hơn khi nghe thấy tiếng người phụ nữ từ bếp vọng ra:


"Jungkook, ai đến vậy con?"



Cậu bé quay lại đáp lớn "Mẹ ơi, là cái bạn hàng xóm mới qua chào hỏi mẹ đây này!"



Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên và cô hàng xóm xuất hiện với nụ cười thân thiện như hôm qua. Bà cúi xuống nhìn Yn vui vẻ nói "Ôi, bé Yn! Mới sáng mà đã qua thăm cô rồi à? Cảm ơn con nhé. Con ngồi xuống đi, cô mới nướng bánh để cô mang ra cho con ăn thử."


Yn mỉm cười gật đầu cảm giác ấm áp và thân thuộc khi được chào đón còn Jungkook dù ban đầu có vẻ lơ đễnh nhưng giờ đây cũng bắt đầu tò mò về cô bé hàng xóm nhỏ nhắn, đáng yêu này.Vậy là sáng hôm ấy, trong căn bếp ấm cúng của nhà hàng xóm những tiếng cười nói trong trẻo của hai đứa trẻ bắt đầu thắp lên một tình bạn mới, đầy hứa hẹn.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz