Lizkook Diu Dang Ben Em
Phòng bếp nằm theo hướng Bắc Nam, ánh nắng dìu dụ hắt vào ô cửa sổ. Lisa đã lau sơ tóc, bây giờ mái tóc vẫn hơi ẩm ướt. Cô muốn ngồi ở đây hong khô tóc, tiện thể ở bên Jungkook.
Không cần phải làm gì cả, chỉ cần nhìn anh nấu cơm là được.
Cô bước đến bên bệ cửa sổ, đưa lưng về phía nắng chiều, ngước mắt nhìn Jungkook, trông cô như một đóa hoa đang phơi nắng.
Mùi lê nồng nàn lan tỏa trong phòng bếp, anb đứng thẳng người nhìn cô, đáy lòng bỗng ngứa ngáy, anh cúi đầu bật cười. Lúc cúi đầu hàng mi dày của anh ánh lên trong nắng chiều, khóe môi khẽ cong lên, mang theo nét dịu dàng khó cưỡng.
Anh đến bên cạnh Lisa, đặt hai tay lên eo cô, sau đó nhấc bổng cô lên.
Động tác của anh quá bất ngờ, sức mạnh và nhiệt độ từ lòng bàn tay anh xuyên qua lớp vải bông chạm vào eo cô. Làn da ở phần eo vô cùng nhạy cảm, Lisa hơi mất thăng bằng, hai tay cô bắt lấy vạt áo trước ngực Jungkook. Trong lúc bối rối, cô đã được anh đặt lên bệ cửa sổ ngồi vững vàng.
Bên cạnh cô là cành hoa lê duỗi vào cửa sổ.
Đợi Lisa ngồi vững, anh thu tay về rồi nói: "Ở đây nắng tốt hơn."
Eo vẫn nóng rực, nắng chiều ấm áp xuyên qua sợi tóc và quần áo, khiến Lisa khẽ cuộn ngón chân.
Jungkook đặt cô lên bệ cửa sổ xong thì tiếp tục rửa rau. Cô quay đầu nhìn cảnh hoàng hôn, ngón tay luồn qua mái tóc. Sợi tóc dài vướng trên cành hoa, cô đưa tay gỡ ra. Hoa lê trên cành đều đã nở rộ, cánh hoa trắng muốt mà mỏng manh khẽ đung đưa theo động tác của cô.
Trong lúc Lisa hong khô tóc, Jungkook đã rửa sạch đồ ăn, anh quay đầu nhìn cô. Thấy cô đã gỡ được tóc ra khỏi cành hoa, anh nhìn cành hoa ấy rồi nói: "Cây lê này đã già rồi, ông ngoại tôi không muốn cắt nhánh cây này đi, chờ đến mùa hè chỉ cần đưa tay ra là có thể hái lê ăn."
Lisa quay đầu lại, hai tay cô chống ở bên người, cô nhìn Jungkook hỏi: "Anh thích ăn lê không?"
Rau đã được rửa sạch, anh tắt vòi nước, gật đầu nói: "Ừm, rất ngọt."
Rửa đồ ăn xong, anh bắt đầu thái thịt. Jungkook lấy thớt, đang chuẩn bị cầm dao lên thì đột nhiên nghe cô nói.
"Tôi cũng có vị lê."
Chiếc thớt rơi trên bàn bếp bằng đá cẩm thạch tạo nên tiếng vang giòn, nhưng không thể nào át đi giọng nói của cô. Jungkook đưa mắt nhìn sang, Lisa như đang phát sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.
Cổ họng anh thít lại, anh bước đến bên cạnh cô, hai tay chống tại hai bên hông cô, thấp giọng bật cười rồi hỏi: "Ở đâu?"
Lisa nhìn anh, cô vừa tắm xong, trên người vương mùi sữa tắm vị lê. Jungkook đến gần cô như thế chắc hẳn có thể ngửi thấy. Nhưng anh lại giả vờ như không ngửi thấy, cô giơ cánh tay lên rồi xắn ống tay áo, để lộ cánh tay thon thả mà trắng nõn. Cô đưa tay đến trước mặt Jungkook, đôi mắt hoa đào sạch sẽ mà trong vắt, đuôi mắt hơi phiếm hồng, cô nói: "Ở đây này."
Không cần chạm vào cô, Jungkook đã có thể cảm nhận được làn da mềm mại nhẵn mịn của cô. Mùi lê ngọt lịm quanh quẩn bên mũi, anh nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt bỗng trở nên thâm trầm.
Lisa cảm nhận được anh đang tới gần, anh hơi cúi người, khuôn mặt kề sát vào hõm cổ của cô. Bên tai, hơi thở ấm áp của anh phả lên làn da trần của cô.
Cô nghe thấy tiếng anh khẽ bật cười, giọng anh khàn khàn.
"Hình như chỗ này ngọt hơn một chút."
Hơi thở của Lisa run rẩy.
Một cơn gió nhẹ thoảng qua cửa sổ, thổi tung lọn tóc của Lisa, mùi tuyết lê thơm ngọt tựa hồ như càng nồng nàn hơn. Jungkook ngẩng đầu, mỉm cười nhìn cô, trong ánh mắt chất chứa sự dịu dàng.
Nơi bị hơi thở của anh quét qua vẫn còn nóng rực, Lisa bối rối siết chặt bệ cửa sổ, nghiêng đầu sang một bên.
Trong không khí tràn ngập hương vị thân mật ám muội, hòa cùng với sự trong lành và ôn hòa của mùa xuân. Nhưng bầu không khí ấy chẳng mấy chốc đã bị đánh tan bởi một hồi chuông điện thoại, điện thoại Jungkook vang lên.
Vành tai Lisa nóng rực, cô cúi đầu nhìn cành hoa lê, Jungkook khẽ bật cười một tiếng rồi đứng thẳng người, lấy điện thoại ra bắt máy.
Cú điện thoại này là do Cao Viễn gọi, Jungkook vốn tưởng rằng Cao Viễn muốn trao đổi với anh về chuyện huấn luyện hôm nay, anh vừa định rời đi thì Cao Viễn đã nói thẳng ý đồ.
"Jungkook, hôm nay lúc cậu rời đi tôi quên nói với cậu, ngày mai là hôn lễ của Nguyễn Cung. Đúng lúc cậu đang nghỉ ngơi không bận việc, ngày mai cậu đến chơi cùng mọi người đi."
Jungkook đang đứng cạnh Lisa, giọng nói của Cao Viễn trong điện thoại vang lên sang sảng, không chỉ anh mà cô cũng nghe thấy. Cao Viễn vừa nói xong, Lisa lập tức ngước mắt nhìn anh. Ánh mắt cô vốn đang thư thả giờ lại căng thẳng, cô chăm chú nhìn anh chờ đợi câu trả lời.
Chuyện Nguyễn Cung kết hôn anh đã biết từ trước, nhưng khi ấy Jungkook không biết Lisa phải đi Milan, anh cho rằng mình không có thời gian để đi. Hôm nay đến sân huấn luyện, bọn Thẩm Văn đã nói chuyện này với Nguyễn Cung, thế nên Nguyễn Cung bèn nhờ Cao Viễn hỏi anh.
Nguyễn Cung và Jungkook là chiến hữu lâu năm, hai người vào đại đội lính đặc công cùng nhau, dù sau đó Jungkook thăng chức thành trung đội trưởng, tình cảm giữa hai người vẫn khăn khít. Xuất phát từ phương diện này, quả thực anh muốn đến dự.
Lúc Lisa nhìn về phía anh, anh cũng đang nhìn cô. Trong đôi mắt nâu của Lisa, con ngươi hơi thu lại, giữa những sợi tóc dài lõa xõa, sắc mặt cô bỗng đanh lại.
"Được." Anh nhận lời.
Jungkook vừa trả lời, Lisa lập tức nhíu chặt mày, cơn giận dữ hiện rõ trên khuôn mặt cô. Cô chống tay lên bệ cửa sổ định nhảy xuống rồi chạy đi, nhưng Jungkook đã nhanh hơn cô một nhịp, hai tay anh giữ chặt lấy cô.
"Buông ra!" Hai tay Lisa đẩy mạnh vào ngực anh, cô đang tức giận. Anh đi tham dự hôn lễ, cô không thể đi theo. Cô không thể đi, vậy ngày mai hai người họ không thể ở bên nhau.
"Lisa." Jungkook khống chế cô, muốn để cô bình tĩnh lại.
"Tôi đi đây!" Lisa lớn tiếng nói, giọng của cô trở nên run rẩy, "Vì anh nên tôi mới..."
Vì anh nên tôi mới trở về. Lisa chỉ nói một nửa, nửa câu còn lại đã bị chôn trong lòng. Cô lừ mắt nhìn Jungkook, cả người vẫn giãy giụa trong lồng ngực anh.
Vòng tay của Jungkook vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, anh sợ Lisa sẽ thoát khỏi cánh tay mình, thế nên đành dứt khoát ôm chặt lấy cô. Lồng ngực của anh dán chặt vào người cô, cô có thể cảm nhận được nhịp tim đập một cách rõ ràng.
"Tôi biết." Jungkook dịu giọng nói, anh không còn tay nên đành đặt cằm lên đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng cọ sát.
"Nhưng anh ấy là chiến hữu của tôi, bọn tôi từng cùng nhau vào sinh ra tử, đây là chuyện quan trọng cả đời của anh ấy, anh ấy mong tôi có thể tham dự, vì thế tôi phải đến chúc phúc cho anh ấy." Jungkook dịu giọng giải thích.
Cằm anh cọ xát lên tóc cô, giống như đang cọ qua tim cô. Bốn chữ "vào sinh ra từ" trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng có thể khiến người ta rung động.
Tiểu Diêm Vương đang giãy giụa dần dần mềm nhũn trong lồng ngực anh. Lisa để anh ôm, cúi đầu không nói gì thêm.
"Đừng giận nhé?" Sau khi Lisa ngừng giãy giụa, Jungkook buông cô xuống. Cô nhảy xuống khỏi bệ cửa, bàn chân trần giẫm trên mặt đất. Jungkook quỳ một gối xuống cầm lấy chân cô, đưa tay phủi hết bụi bẩn trên lòng bàn chân cô.
Động tác của anh rất dịu dàng, từ lòng bàn chân, Lisa có thể cảm nhận được nhiệt độ và sức lực của anh. Cơn giận trong lòng cô đã bị sự dịu dàng của anh làm tan biến. Jungkook hơi cuộn ngón chân lại, anh cầm chân cô mang dép vào.
Jungkook đứng dậy, anh cúi đầu nhìn thẳng về phía cô, trong mắt anh phản chiếu bóng dáng của cô cùng cành hoa lê đang nở rộ ngoài cửa sổ.
"Sáng mai tôi đi sớm về sớm, được không?"
Lisa dần dần bình tĩnh lại, cô nhìn Jungkook, cơn giận trong lòng đã tiêu tan. Anh buông cô ra, Lisa vẫn có chút không vui, nhưng cô vẫn gật đầu rồi cất bước rời khỏi phòng bếp.
Jungkook nhìn bóng lưng mảnh mai của cô, anh khẽ mím môi hỏi: "Vậy ngày mai em ở nhà chờ tôi nhé?"
Bóng dáng cô biến mất sau cửa bếp, một lúc sau, giọng cô vang lên cùng với tiếng bước chân kẽo kẹt trên cầu thang gỗ.
"Không chờ."
Mặt trời khuất dần ngoài cửa sổ, Jungkook nghe câu trả lời ấy thì cúi đầu khẽ bật cười.
*****
Mấy bà nhớ vote cho tui nhaa ⭐️
Chúc mng mùng 1 dui dẻ, nhiều sức khỏe, thành công hơn năm cũ và luôn ủng hộ Lizkook nhaa 💖
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz