Linh Hoa Don Moc
Lạc Hinh bước đi trên con đường nhuốm máu ngày nào. Tiến đến 3 ngôi mộ nhỏ. Tay cầm bình rượu uống 1 hơi sau đó tưới mộ:
-"Nghĩa phụ! Phụ thân! Mẫu thân! Lạc Hinh con...Nhất định sẽ khiến tên Lâm Dâng Ngụy đó NỢ MÁU PHẢI TRẢ BẰNG MÁU"
Cả hai người rời núi. Thiên hạ bắt đầu náo loạn. Khi chỉ có hai đưa trẻ mà đã tự tay gầy vựng lại Huyết Vạn Môn. Lúc này Lâm Dâng Ngụy cũng đã lập ra một môn phái riêng. Tên là Thiên Môn, tứ cát liên thủ lại, gồm: Âm Thiên Cát, Thạch Thiên Cát, Y Thiên Cát và Hạch Thiên Cát. Đứng đầu Âm Thiên Cát là Liễu Lam Ly, đứng đầu Thạch Thiên Cát là Tọa Hưng, đứng đầu Y Thiên Cát là Lập Thiền Hữu và đứng đầu Hạch Thiên Cát cũng như Thiên Môn không ai khác ngoài Lâm Dâng Ngụy. Về phần Huyết Vạn Môn cũng không thua kém gì. Huyết Vạn Môn do Lạc Hinh cai quản. Lên vị Tôn chủ, đi khắp thiên hạ thu thập đệ tử. Đa phần là những người gặp nạn hay có thù với Thiên Môn. Sau 3 năm, Minh Lang và Lạc Hinh ngày ấy cũng thay đổi. Lạc Hinh trở thành con người tàn bạo. Dần quên đi những kí ức đẹp ngày nào. Cô xây lại Huyết Vạn Môn tại núi Lam Hâu, nới đây địa hình hiểm trở rất dễ phòng bị, lại có dòng suối và thác nước dễ sinh hoạt. Cô tìm được 4 vị giáo chủ cai quản tiếp: Y Quang Giáo Chủ- Phương Hiện Quang, là y nhân đứng nhất nhì thiên hạ; Lược Quy Giáo Chủ- Mạo Quy, là quân sự đại tài có nhiều sách lược; Chiến Phương Giáo Chủ- Túy Lạm Phương, sức chiến mạnh và thể lực tốt, chuyên tấn công trực diện; Thông Hi Giáo Chủ- Tuyết Vận Hi, là người thông minh và chuyên thăm dò tin tức.Sau khi hai môn phái thành lập cũng dần đấu đá nhau.Ngày giao chiến dự trước đã đến. Lạc Hinh bước đi trên con đường đầy máu.
-"Đã tới lúc người xuống địa ngục rồi"- Nói xong Lạc Hinh vung kiếm tới phía Dâng Nguỵ. Hắn cầm kiếm thường cản lại. Công pháp của hắn vốn đã bị yếu đi theo thời gian. Nên bây giờ hai người họ ngang tài ngang sức. Cùng lúc này, Minh Lang chỉ được phân phó giữ cổng Huyết Vạn Môn. Từ lâu Minh Lang cũng đã si tình Lạc Hinh, nên lúc này trong lòng lo lắng không biết cô ấy ra saoTại sảnh Thiên Môn cả hai phái đang giao đấu quyết liệt. Sau hai canh giờ giao đấu không ngừng nghĩ, cả hai bên đều kiệt sức.
-"Nữ ma đầu kia! Năm đó ta cho người một con đường sống vậy mà người lại không biết trời cao đất dày. Muốn tìm cái chết!"- Lâm Dâng Nguỵ dùng tay chỉ thẳng vào Lạc Hinh mà nói
-"Hứ! Cái chết? Dù ta có chết cũng phải lôi ngươi theo!"-Lạc Hinh nói xong liền dùng kiếm lao thẳng tới
-"Vậy đừng trách ta nhẫn tâm!"- Hắn rút Thiên Linh Kiếm ra. Lạc Hinh bị đánh văng ra tận xa.
Lúc này Lạc Hinh đã bị trọng thương nặng. Máu từ tay, từ eo, từ lưng cứ chảy như suối, mặt mày đầy máu. Kiếm cũng bị gãy. Lúc đó cô đã rút gân ra thành một sợi roi. Khiến cô đau như bị hàn ngàn con dao đâm vào
-"Ngươi đừng quên mẫu thân là là đệ nhất cao thủ dùng roi!"- Nói xong cô dùng sợi roi ấy quất thẳng vào người hắn. Thiên Linh Kiếm vốn là vật Tiên Khí nên gặp máu kèm công pháp ma giáo sẽ bị giảm sức mạnh đáng kể. Tên Lạc Hinh cũng bị thương. Lợi dụng thời cơ cô dùng chính thanh Thiên Linh Kiếm ấy giết hắn.Ngay lúc đó cả hai đều bị văng ra xa. Đúng lúc cô sắp chạm đất thì Minh Lang bay tới ôm lấy Lạc Hinh.
-"Lạc Hinh!"- Hắn thét lớn
-"Min...h T...hư..."-Giọng nói yếu
Hắn cau mặt lo lắng cho cô. Lạc Hinh cười rồi nói:
-"Huynh thích ta đúng không?"
Hắn quay mặt chổ khác không đáp. Lạc Hinh lấy ra một miếng ngọc bội đưa cho Minh Lang
-"Đây là miếng ngọc bội ta luôn đeo trên người. Nhưng do lâu quá cũng không biết từ đâu ra. Nếu huynh đưa ta về Huyến Vạn Môn An Toàn. Ta nhất định cho huynh vinh hoa phú quý, làm Phó Tôn Chủ!"
-"Ta không cần! Ta nhất định sẽ bảo vệ cô!"
-"Nghĩa phụ! Phụ thân! Mẫu thân! Lạc Hinh con...Nhất định sẽ khiến tên Lâm Dâng Ngụy đó NỢ MÁU PHẢI TRẢ BẰNG MÁU"
Cả hai người rời núi. Thiên hạ bắt đầu náo loạn. Khi chỉ có hai đưa trẻ mà đã tự tay gầy vựng lại Huyết Vạn Môn. Lúc này Lâm Dâng Ngụy cũng đã lập ra một môn phái riêng. Tên là Thiên Môn, tứ cát liên thủ lại, gồm: Âm Thiên Cát, Thạch Thiên Cát, Y Thiên Cát và Hạch Thiên Cát. Đứng đầu Âm Thiên Cát là Liễu Lam Ly, đứng đầu Thạch Thiên Cát là Tọa Hưng, đứng đầu Y Thiên Cát là Lập Thiền Hữu và đứng đầu Hạch Thiên Cát cũng như Thiên Môn không ai khác ngoài Lâm Dâng Ngụy. Về phần Huyết Vạn Môn cũng không thua kém gì. Huyết Vạn Môn do Lạc Hinh cai quản. Lên vị Tôn chủ, đi khắp thiên hạ thu thập đệ tử. Đa phần là những người gặp nạn hay có thù với Thiên Môn. Sau 3 năm, Minh Lang và Lạc Hinh ngày ấy cũng thay đổi. Lạc Hinh trở thành con người tàn bạo. Dần quên đi những kí ức đẹp ngày nào. Cô xây lại Huyết Vạn Môn tại núi Lam Hâu, nới đây địa hình hiểm trở rất dễ phòng bị, lại có dòng suối và thác nước dễ sinh hoạt. Cô tìm được 4 vị giáo chủ cai quản tiếp: Y Quang Giáo Chủ- Phương Hiện Quang, là y nhân đứng nhất nhì thiên hạ; Lược Quy Giáo Chủ- Mạo Quy, là quân sự đại tài có nhiều sách lược; Chiến Phương Giáo Chủ- Túy Lạm Phương, sức chiến mạnh và thể lực tốt, chuyên tấn công trực diện; Thông Hi Giáo Chủ- Tuyết Vận Hi, là người thông minh và chuyên thăm dò tin tức.Sau khi hai môn phái thành lập cũng dần đấu đá nhau.Ngày giao chiến dự trước đã đến. Lạc Hinh bước đi trên con đường đầy máu.
-"Đã tới lúc người xuống địa ngục rồi"- Nói xong Lạc Hinh vung kiếm tới phía Dâng Nguỵ. Hắn cầm kiếm thường cản lại. Công pháp của hắn vốn đã bị yếu đi theo thời gian. Nên bây giờ hai người họ ngang tài ngang sức. Cùng lúc này, Minh Lang chỉ được phân phó giữ cổng Huyết Vạn Môn. Từ lâu Minh Lang cũng đã si tình Lạc Hinh, nên lúc này trong lòng lo lắng không biết cô ấy ra saoTại sảnh Thiên Môn cả hai phái đang giao đấu quyết liệt. Sau hai canh giờ giao đấu không ngừng nghĩ, cả hai bên đều kiệt sức.
-"Nữ ma đầu kia! Năm đó ta cho người một con đường sống vậy mà người lại không biết trời cao đất dày. Muốn tìm cái chết!"- Lâm Dâng Nguỵ dùng tay chỉ thẳng vào Lạc Hinh mà nói
-"Hứ! Cái chết? Dù ta có chết cũng phải lôi ngươi theo!"-Lạc Hinh nói xong liền dùng kiếm lao thẳng tới
-"Vậy đừng trách ta nhẫn tâm!"- Hắn rút Thiên Linh Kiếm ra. Lạc Hinh bị đánh văng ra tận xa.
Lúc này Lạc Hinh đã bị trọng thương nặng. Máu từ tay, từ eo, từ lưng cứ chảy như suối, mặt mày đầy máu. Kiếm cũng bị gãy. Lúc đó cô đã rút gân ra thành một sợi roi. Khiến cô đau như bị hàn ngàn con dao đâm vào
-"Ngươi đừng quên mẫu thân là là đệ nhất cao thủ dùng roi!"- Nói xong cô dùng sợi roi ấy quất thẳng vào người hắn. Thiên Linh Kiếm vốn là vật Tiên Khí nên gặp máu kèm công pháp ma giáo sẽ bị giảm sức mạnh đáng kể. Tên Lạc Hinh cũng bị thương. Lợi dụng thời cơ cô dùng chính thanh Thiên Linh Kiếm ấy giết hắn.Ngay lúc đó cả hai đều bị văng ra xa. Đúng lúc cô sắp chạm đất thì Minh Lang bay tới ôm lấy Lạc Hinh.
-"Lạc Hinh!"- Hắn thét lớn
-"Min...h T...hư..."-Giọng nói yếu
Hắn cau mặt lo lắng cho cô. Lạc Hinh cười rồi nói:
-"Huynh thích ta đúng không?"
Hắn quay mặt chổ khác không đáp. Lạc Hinh lấy ra một miếng ngọc bội đưa cho Minh Lang
-"Đây là miếng ngọc bội ta luôn đeo trên người. Nhưng do lâu quá cũng không biết từ đâu ra. Nếu huynh đưa ta về Huyến Vạn Môn An Toàn. Ta nhất định cho huynh vinh hoa phú quý, làm Phó Tôn Chủ!"
-"Ta không cần! Ta nhất định sẽ bảo vệ cô!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz