ZingTruyen.Xyz

LingOrm | The Return Of Love

Chương 39

iantihuman

Dù đang bị quản chế nhưng Trần Mộ Lâm đã âm thầm xuất ngoại. Pháp luật đối với hắn mà nói chỉ là 2 từ được ghép lại thành 1 chữ, không có ý nghĩa gì khi so với quyền lực mà Trần Mộ Lâm có. Anh ta đã đến Thái Lan để được gặp người anh ta yêu nhất, tiện thể mang cô về nhốt vào kim ốc tránh cho cô chạy lung tung.

Người mà anh ta phái đi để bắt Orm Kornnaphat đang không ngừng xin anh ta giúp đỡ. Khi ấy chỉ có 1 tên kịp trốn thoát mang theo Orm Kornnaphat đến chỗ anh ta. Những tên kia đều bị cảnh sát bắt nhưng Trần Mộ Lâm không sợ. Anh ta có tiền, chỉ cần bỏ ra 1 ít sẽ không kẻ nào dám hé răng nửa lời.

Việc duy nhất khiến anh ta lo lắng là nên mặc gì để gặp Ling Ling Kwong. 

Trần Mộ Lâm và Ling Ling Kwong thỏa thuận: Trần Mộ Lâm sẽ từ bỏ tất cả để cùng Ling Ling Kwong sống 1 cuộc đời bình yên. Ling Ling Kwong sẽ không cùng hắn đối nghịch và chấp nhận tình yêu của hắn.

Nhưng cả 2 đều có những suy tính riêng.

Trần Mộ Lâm là 1 kẻ tham vọng đầy kiêu ngạo. Bảo anh ta từ bỏ quyền lực không khác nào bảo anh ta tự sát. Anh ta coi thứ sức mạnh có thể kiểm soát người khác như mệnh. Trần Mộ Lâm sẽ vì 1 người mà từ bỏ mệnh sao?

Ling Ling Kwong sẽ nghe theo những gì Trần Mộ Lâm sắp đặt sao? 

Trần Mộ Lâm sẽ làm mọi cách để cô hoàn toàn từ bỏ ý chí chống cự. Anh ta sẽ theo Ling đến tận cùng thế giới cho đến khi chỉ còn 1 mình Trần Mộ Lâm ở bên cạnh Ling Ling Kwong. Những điều này sẽ không bao giờ kết thúc: Hoặc là Trần Mộ Lâm chết hoặc là Ling Ling Kwong.

Cả hai đều là những kẻ cố chấp không chịu thua, sẽ không có chuyện 1 trong 2 người từ bỏ. Trần Mộ Lâm sẽ không từ bỏ Ling Ling Kwong. Ling Ling Kwong sẽ không để Trần Mộ Lâm có được mình. 

Nếu muốn kết thúc mọi chuyện chỉ có cách làm cực đoan nhất mới có thể để mọi thứ quay về quỹ đạo vốn có.

Ling Ling Kwong biết cho dù bản thân chịu thua trước Trần Mộ Lâm. Hắn vẫn sẽ tiếp tục gây chuyện. Tính chiếm hữu độc đoán của hắn không cho phép bất kì ai quan trọng với Ling Ling Kwong được tồn tại. Đặc biệt là Orm Kornnaphat - người Ling Ling Kwong yêu.

Ling Ling Kwong không hề nghỉ ngơi trong khoảng thời gian Nong Orm bị bắt đi. Cô kéo thân xác mệt mỏi đi gặp Trần Mộ Lâm.

 ' Chỉ cần Nong Orm bình an, chị sẽ không hối tiếc điều gì'

Chiếc xe dừng trước cổng biệt phủ nhà Simnathunak. Ling Ling Kwong được Trần Mộ Lâm tự thân tiếp đón. Anh ta vui vẻ ra mặt vì Ling Ling Kwong thực sự 1 mình đến đây. Trần Mộ Lâm thích người nghe lời, đặc biệt là người khó bảo trở nên nghe lời.

- "Nong Orm đâu?".

Gặp mặt không phải là lời chào hỏi, Ling Ling Kwong không chút cảm xúc khi nói chuyện với Trần Mộ Lâm. Bây giờ cô không còn gì để mất, Orm Kornnaphat là giới hạn cuối cùng của Ling Ling Kwong.

- "Vội như vậy, em sợ anh ăn thịt cô ta sao. Anh là người nói được làm được~".- Trần Mộ Lâm kiên nhẫn trước thái độ lạnh nhạt của Ling Ling Kwong. Dù sao trước sau gì cô cũng sẽ trở thành người của anh ta.

- "Ngồi đi".

Trần Mộ Lâm ra hiệu cho Ling Ling Kwong ngồi xuống, hắn cho người dẫn Orm Kornnaphat ra ngoài.

Nong Orm không thay đổi nhiều so với lúc bị bắt. Dấu tay trên mặt đã biến mất sau khi được Trần Mộ Lâm cho người chăm sóc y tế kĩ càng. Dù rất không tình nguyện nhưng thời gian qua Trần Mộ Lâm rất tuân thủ thỏa thuận trừ sự việc ngày hôm đó. 

Nhìn Orm Kornnaphat dãy dụa, niềm vui trong ánh mắt anh ta không giữ được nữa. Tiếng cười khẽ chui vào tai làm Ling Ling Kwong nhíu mày.

Ling Ling Kwong đến gần Nong Orm, chị nhẹ nhàng ôm lấy người mình yêu. 

- "Mọi chuyện đã ổn rồi. Chị xin lỗi..".

Orm Kornnaphat liên tục lắc đầu, ánh sáng trong đôi mắt Orm dần mờ đi bởi dòng nước mắt đã lăn qua khóe môi. Những lời nói nghẹn lại ở cổ họng không thể thốt ra: 'Chị xin lỗi vì gì chứ! Chị nói chị sẽ không rời đi mà, chị sẽ ở bên em, chị sẽ giải quyết tất cả, chị sẽ đợi em trưởng thành..'

Khi đôi tay em đủ sức để giữ chặt chị. Thì chị lại chọn rời đi. Cái buông tay khiến tình yêu này rơi xuống vực thẳm.

Một câu 'xin lỗi' của Ling Ling Kwong mang rất nhiều ý nghĩa.

Chị xin lỗi vì điều gì chứ? Chị xin lỗi vì để em 1 mình hơn 4 năm qua, chị xin lỗi vì để em chịu tổn thương, xin lỗi em vì đã gieo hy vọng, xin lỗi vì.. chị không thể ở bên em nữa.

- "Chị ..không cùng em trở về sao?".- Nong Orm khó khăn hỏi Ling Ling Kwong.

Ling Ling Kwong dùng sự im lặng trả lời Nong Orm. 

- "Đủ rồi đấy. Cô nên rời đi rồi tiểu thư Sethratanaphong".- Trần Mộ Lâm thiếu kiên nhẫn khi thấy Ling Ling Kwong đứng với Orm Kornnaphat.

Ánh mắt Ling Ling Kwong không chút nhiệt độ nhìn Trần Mộ Lâm, chị đưa tay xoa nhẹ lên đầu Nong Orm an ủi. 

'Chị không hứa hẹn sẽ cùng em về nhà, chị sẽ không đưa ra lời hứa nào nữa'. 

Ling Ling Kwong không ngừng nhìn theo chiếc xe đưa Orm Kornnaphat rời khỏi biệt phủ nhà Simnnathunak. Trong lòng Ling hạ quyết tâm để Trần Mộ Lâm biến mất khỏi thế giới này.

Căn biệt thự rộng lớn giờ chỉ còn lại 2 người. Những kẻ không liên quan được lệnh ở ngoài canh gác, Trần Mộ Lâm tăng cường vệ sĩ bảo vệ mình. Anh ta không phải không biết Ling Ling Kwong sẽ có ý định gì, vẫn nên chuẩn bị thừa còn hơn thiếu.

Trên bàn ăn chỉ có âm thanh dao nĩa va chạm, không khí vô cùng thiếu tự nhiên. Trần Mộ Lâm luôn chủ động bắt chuyện đều bị Ling Ling Kwong ngó lơ. Anh ta vẫn vui vẻ thưởng thức bữa tối của mình mà không biết trong lòng Ling Ling Kwong đang có tính toán.

Căn phòng ngủ được bao trùm bởi ánh sáng vàng ấm áp làm Ling Ling Kwong nhớ đến đôi mắt xinh đẹp của Nong Orm. Trong hoàn cảnh tồi tệ này Nong Orm là kí ức đẹp an ủi linh hồn đang bị bóng tối xâm chiếm của Ling Ling Kwong.

Trần Mộ Lâm bước vào căn phòng, hắn dang rộng cánh tay muốn Ling Ling Kwong đến ôm mình. Ling Ling Kwong từ từ đi đến, ánh sáng từ con dao nhỏ lóe lên giữa căn phòng.

Con dao chính xác hướng vào ngực Trần Mộ Lâm đâm tới, máu theo đó chảy ngược xuống tay Ling Ling Kwong.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz