Chương 3
Trong phòng họp, sau khi bàn bạc với đội ngũ biên kịch và quay dựng xong, đạo diễn mới cho mọi người về nghỉ ngơi. Về nhân vật bí ẩn mà mọi người mong chờ, P'Ann vẫn luôn giữ bí mật cho đến khi có cảnh quay của người đó. Ai nấy đều thầm cảm thấy may vì Orm về sớm, nếu cô bé biết đạo diễn cứ giữ biết mật không nói, kiểu gì cũng nổi khùng cho mà xem. Vừa nghĩ đến ai nấy đều lạnh người.Đội ngũ nhân viên vui vẻ tan làm, còn P'Ann vẫn phải tăng ca làm việc. Là một đạo diễn có tâm với nghề, ông luôn có trách nhiệm với tác phẩm của mình. Vừa hay nhân lúc có thời gian, đạo diễn Ann liền đi tìm người kia để nói chuyện."Lingling". Tiếng gọi từ đằng sau vang tới. Lingling Kwong quay đầu, nhận ra gương mặt quen thuộc, cô mỉm cười bước đến bắt tay với người trước mặt. "Làm phiền P'Ling đến sớm mấy ngày, có cản trở công việc của P'Ling hay không?". Đạo diễn Ann khách khí hỏi thăm Lingling Kwong. Ông đã nhiều lần liên hệ với cô về việc hợp tác trong tác phẩm lần này, nhưng đều bị từ chối. Bỗng một ngày đẹp trời, Lingling Kwong nhận lời tham gia làm ông vui đến mức, viết riêng một phần kịch bản cho Lingling Kwong, đảm bảo cho nhân vật mà cô thể hiện xuất hiện nhiều hơn trong phim.Lingling Kwong quan sát nét mặt của đạo diễn Ann, nhẹ nhàng nói: "Mọi việc đều ổn ạ". Cô chỉ nói 1 câu ngắn gọn rồi lại im lặng, đợi vị đạo diễn lên tiếng.Lần đầu tiên trong đời P'Ann cảm thấy việc nói chuyện thật khó.. Dù ông biết Lingling Kwong là người ít nói, nhưng không ngờ cô lại kiệm lời đến thế. Hai người xã giao vài câu rồi cùng nhau thảo luận về bộ phim sắp khởi quay. Bàn hết từ chủ đề chính đến việc phụ, P'Ann không khỏi tò mò về vấn đề ông luôn giữ kín trong tim."Lingling có thể cho tôi biết tại sao lại đồng ý tham gia hay không?". Vẻ mặt P'Ann thể hiện rõ sự tò mò, so với nhân viên trong đoàn, ông còn hóng hớt vị đại nhân vật này hơn bất kì ai. Nhưng khi thấy vẻ mặt Lingling Kwong có chút do dự, ông chỉ có thể cười trừ nói: "Ây da, tôi chỉ tò mò chút thôi. P'Ling không cần trả lời cũng không sao". Lingling Kwong không nói gì thêm, nhẹ nhàng đứng dậy chào tạm biệt đạo diễn Ann rồi ra khỏi phòng. Lingling Kwong bước lên xe lái về hướng tòa nhà cách đó không xa, ánh mắt cô lộ rõ vẻ mệt mỏi không còn điềm tĩnh như ban nãy. ....Tiếng chuông điện thoại vang inh ỏi làm phiền người đang nằm ở trên giường. Orm Kornnaphat với tay mấy lần mới lấy được chiếc điện thoại trên bàn. Orm bực bội tỉnh giấc, dám làm phiền giấc ngủ ngàn vàng của nàng mà không nói ra được thông tin gì hữu ích thì đừng mong sống sót!!Màn hình hiển thị tên của người bạn thân, Orm Kornnaphat bực bội nghe máy.Giọng Kwang vang lên từ đầu dây bên kia, người bạn này toàn mang lại rắc rối cho nàng chứ không có thứ gì tốt đẹp."Hoặc là bạn nói chuyện bình thường hoặc là nghỉ chơi chọn đi". Nong Orm nhẹ nhàng nói một câu với tông giọng không thể dịu dàng hơn với người bạn này. Nhưng thông tin tiếp theo thật sự khiến não Orm nhanh chóng nhảy số. Kwang ở đầu dây bên kia nói: "Không biết gì à, bà nhanh lên weibo của ai kia mà xem..". Kwang chưa nói hết câu đối phương đã dập máy. Orm Kornnaphat nhanh tay kiểm tra weibo của người kia. Đôi mắt xinh đẹp của nàng nheo lại.. vẫn không có gì mới. Trong lòng nàng thầm mắng: **** ***. (tạm dịch 'FUCK YOU').Orm Kornnaphat liền gọi lại cho Kwang rồi chửi một hơi dài. Đầu dây bên kia liền nói lời xin lỗi, rồi rủ Orm tối mai đi ăn: "Ngày mai là cuối tuần, hẳn là bà sẽ không từ chối lời mời của người bạn tốt này chứ?". Mặc dù không muốn phí phạm ngày nghỉ của bản thân, nhưng dù sao trước kia đã từ chối Kwang nhiều lần nên Orm đành phải đồng ý. Orm Kornnaphat hẹn Kwang đến nhà hàng yêu thích của mình - một của hàng Omakase nổi tiếng mà ngày trước nàng hay đến ăn cùng ai kia.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz