ZingTruyen.Xyz

[LingOrm] NO NEED TO SAY (END-COVER)

Chương 29

tuyetnhi2308


LingLing bật dậy khỏi giường ngay sau khi cô thoát ra khỏi cơn ác mộng của mình. Ánh mắt cô ngay lập tức đảo về phía bên cạnh, cô mừng thầm khi Orm Kornnaphat vẫn còn đang ở bên cạnh cô. Cô sợ lắm một ngày nào đó khi cô tỉnh dậy mà không có Orm Kornnaphat bên cạnh, cô ấy rời xa cô mãi mãi.


Nỗi nơm nớp lo sợ này như đang hành hạ cô từng khắc đồng hồ một, tinh thần cô luôn căng thẳng, ánh mắt cô vô cùng gượng gạo và cô đang cho rằng tất cả là sự trừng phạt cho quá khứ của cô. Vậy thì cô thà nhận lấy tất cả hình phạt đổ dồn lên chính bản thân cô còn hơn sống mà không có Orm Kornnaphat bên cạnh...


Có điều gì bảo đảm rằng Orm Kornnaphat sẽ tha thứ cho cô khi cô ấy biết được cô là người đẩy cha cô ấy vào cảnh tù tội. Đó là một cách gián tiếp để Orm Kornnaphat đồng ý ký kết vào hợp đồng hôn nhân giả với cô. Không phải tự nhiên mà cô muốn Orm Kornnaphat có cuộc sống hôn nhân giả dối đó. Khi ấy bản tính hiếu thắng, ngạo mạn của cô trỗi dậy rất mạnh mẽ, nhất là lúc Orm Kornnaphat gần như phớt lờ cô đi hoặc cứng đầu trả lời yêu cầu của cô.


Nếu cô muốn có hàng tá người sẵn sàng kí vào hợp đồng ấy nhưng tiếc thay cô lại muốn " chiến thắng" hay "chinh phục" cô gái ngang bướng mang tên Orm Kornnaphat Sethratanapong. Những gì Orm Kornnaphat làm và nói với cô như thách thức bản tính cao ngạo vốn luôn sẵn có trong cô vậy. Hiển nhiên khi cô biết Malee Ratanavadi muốn thổ lộ với Orm Kornnaphat, vô tình làm sao cô biết được mối quan hệ giữa họ rất tốt thế là cô chủ động gặp Malee Ratanavadi...


***LingLing Pov***


"Từ bỏ tình cảm với Orm Kornnaphat Sethratanapong và cô sẽ có sự nổi tiếng, thành công hơn cả bây giờ." LingLing thẳng thừng yêu cầu cô gái trước mặt cô với vẻ mặt bình thản vốn có.


"Tôi muốn tạo dựng tất cả bằng chính sức mình, như thế tôi sẽ tự hào đến trước người con gái mà tôi yêu và thổ lộ với cô ấy." Malee Ratanavadi nói chắc nịch.


"Không dễ đâu..."


"Tôi biết chứ. Nhưng xin nhắc cho cô nhớ, tôi không phải là kẻ thích "giao dịch" tình cảm vì những thứ phù phiếm đó. Đúng là những người như cô luôn đặt sự đổi chác lên hàng đầu, cô sẽ mãi không hiểu được tình cảm nó thiêng liêng và ý nghĩa như thế nào đâu LingLing!"


"Tôi càng có quyết tâm có được Orm Kornnaphat Sethratanapong - một cô nàng thú vị, cả trong lẫn ngoài."


"Tôi thật sự muốn cô nếm thử mùi thất bại là gì..."


Nụ cười nhếch mép cùng từng câu chữ của Malee khảm sâu trong tâm trí LingLing. Cô cố giữ vẻ mặt bình thản mặc cho trong lòng cô như có lửa đốt. Cô là ai mà cần một đứa nhóc như Malee Ratanavadi dạy đời, cô là ai mà đứa nhóc đó thách thức cô với một nụ cười mang đầy ý mỉa mai...Mọi thứ cô muốn, cô thích, cô luôn phải có được nó, bằng cách này hay cách khác; đổi chác thì sao chứ...cuộc đời này có ai cho không ai cái gì...


Malee Ratanavadi cho rằng sự nổi tiếng hiện giờ của cô ấy có thể đánh bẹp được quyền lực của cô ư. Quá ư là hão huyền. Cô đã ngỏ ý như vậy mà không đồng ý chẳng khác nào Malee không muốn uống rượu mời mà uống rượu phạt cả. Vậy thì cô sẽ 'phạt' thật nặng, 'nặng' đến mức đủ cho Malee Ratanavadi biết đừng cố cạnh tranh bất cứ thứ gì với LingLing Kwong này.


***End Pov***


Vuốt mặt mình một cách mệt mỏi cô như muốn đẩy lùi đi mảng ký ức về quá khứ. Nhích cơ thể sang một bên cô cúi mặt xuống cạnh kề gương mặt của Orm Kornnaphat để hít lấy hơi thở đều đặn của cô ấy. Cô yêu Orm Kornnaphat, yêu rất nhiều và nỗi lo lắng của cô tỉ lệ thuận với tình yêu ấy. Tình yêu của cô có phải được gọi là tình yêu mang dối lừa không...Orm Kornnaphat sẽ chấp nhận tình yêu đó chứ...


*Hơi thở của em đang quyện với hơi thở của chị , rất gần, rất thật nhưng tại sao chị lại cảm thấy nó không đủ. Chị ước gì cả thể xác em cũng hoà quyện với chị ...Như thế cho dù em có đi đâu đi chăng nữa chị vẫn được bên em...*


Cô luôn nhắc nhở bản thân mình phải thật mạnh mẽ để bảo vệ mẹ con Orm Kornnaphat, cô mạnh mẻ rất nhiều nhưng lúc này, hãy cho cô vài phút để nước mắt cô tuôn rơi. Cô hi vọng những giọt nước mắt ấy sẽ vơi bớt sự lo sợ trong lòng cô và đó cũng là lời cầu xin của cô đến Chúa Trời rằng hãy mở lòng tha cho lỗi lầm của cô, dù chỉ là một chút thôi cũng được. Cô không muốn mất mẹ con cô ấy - tình yêu của cô - cuộc sống của cô..


Ngôi nhà này sẽ lạnh lẽo đến thế nào, chiếc giường nãy sẽ mênh mông đến mức nào, không khí sẽ đặc quánh như thế nào khi Orm Kornnaphat rời xa cô, cô thật sự không dám mường tượng ra khung cảnh ấy. Orm Kornnaphat khẽ nhúc nhích cơ thể khiến cô giật mình đưa tay lau vội nước mắt và vờ như đang ngắm nhìn Orm Kornnaphat một cách bình thường nhất.


"Lingling, chị khó ngủ sao?" Orm Kornnaphat đưa tay ôm lấy hông cô và ngẩng mặt lên hỏi với đôi mắt ngái ngủ.


"Không có gì đâu, chị bỗng dưng muốn thức để ngắm vợ mình ngủ." vén tóc mái Orm Kornnaphat một cách yêu thương cô hôn vào vầng trán của cô ấy. Cảm giác lâng lâng thoải mái lại lan toả khắp người cô, nhưng lại càng khiến cô lo nghĩ nhiều hơn.


"Vì em là vợ chị nên chị càng không được giấu embất kể điều gì cả."Đôi khi cô muốn tôn trọng suy nghĩ, quyết định của LingLing nhưng trông thấy cô ấy không thể ngủ thẳng giấc, thậm chí gặp ác mộng đến lả mồ hôi nên cô không thể nào xem như mình không biết gì được nữa. Ngồi thẳng dậy đối diện với LingLing cô từ tốn đan tay mình vào tay cô ấy. Cô đang chờ đợi tín hiệu trả lời từ LingLing.


LingLing bần thần nhìn vào đôi bàn tay nắm chặt của cô và Orm Kornnaphat theo sau đó là sự lưỡng lự giữa nói và không nói. Bàn tay ấm áp này có buông tay cô ra khi cô thú thật tất cả, người phụ nữ của cô có nhìn cô bằng ánh mắt phẫn uất căm hận thay vì ánh mắt yêu thương như lúc này...Thâm tâm cô giằng xé một cách dữ dội, nửa muốn nói nửa lại không. Tự thú thì luôn được khoan hồng, nếu cô tự thú liệu cô có nhận được sự 'khoan hồng' đó hay không.


"Chị không muốn mất em."


Orm Kornnaphat sững người LingLing trả lời cô với đôi mắt ậng nước. Không suy nghĩ nhiều cô chồm người ôm lấy LingLing xoa dịu cho cô ấy. Chuyện gì đã xảy ra với LingLing gần đây vậy?


"Em ở ngay đây. Em sẽ luôn ở bên cạnh chị dù có như thế nào đi nữa, chị đừng nghĩ những thứ đại loại như vậy nữa. Ngay cả khi chị đối xử không tốt với em, con tim em vẫn luôn níu kéo em ở lại...vì em yêu chị LingLing, yêu rất nhiều."


"Càng yêu em bao nhiêu chị lại sợ đánh mất em..."


"Không phải chị từng nói cho dù em có đi bất cứ đâu chị đều sẽ tìm cho ra em sao? Trước kia em nghĩ rằng em sẽ trốn xa khỏi chị , nhưng rồi đâu đó trong thâm tâm em lại hi vọng chị có thể tìm được em."


"Em sẽ không rời xa chị chứ?"


"Không đâu, Lingling."


Một vài phút trôi qua cô vẫn ôm LingLing trong vòng tay mình, cô có chút yên lòng khi LingLing đã ngủ thiếp đi trên vai cô. Cứ ở tư thế này mà LingLing có giấc ngủ yên ổn cô sẵn sàng giữ nguyên nó cho đến khi LingLing thức giấc. Cô thấu hiểu nỗi niềm lo lắng của LingLing, vì cô đã từng có những suy nghĩ tương tự như cô ấy.


Yêu trong im lặng quá lâu, dằn vặt nhau quá nhiều, tổn thương nhau không ít nên khi yêu thương nhau thật sự tình cảm đó nồng nàn sâu đậm hơn bao giờ hết. Để rồi ở một phút lặng yên nào đó cô lại sợ tất cả sẽ quay lưng lại với cô không một lời báo trước.


Đêm nay cô cũng chẳng muốn ngủ lại nữa dù biết làm vậy không tốt cho bé con của cô. Tuy nhiên cô chắc rằng bé con cũng giống cô, cả hai đều muốn mang đến một giấc ngủ bình yên cho Mami Kwong.


****><****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz