Lingorm Mat Danh 00k Lingling Kwong X Orm Kornaphat
 Từ sau cơn mưa tựa như bão lòng, giữa Ira và Tawan không có lấy một lời từ biệt.Cô không níu kéo, nàng không bi lụy, bởi cả hai đều hiểu, tình yêu này đã nhuốm quá nhiều máu và nước mắt, rời xa nhau là cách duy nhất họ có thể làm vào lúc này.Quay về với thân phận đặc vụ của mình, Tawan nhanh chóng gạt bỏ những cảm xúc hỗn độn trong lòng. Cô như một con thú săn sẵn sàng giết chết con mồi, dốc toàn bộ sức lực vào việc điều tra Denkhun Kornaphat.Cô phải lật đổ đế chế hùng mạnh của hắn vạch trần bộ mặt giả dối ấy ra trước pháp luật.Những ngày sau đó, mạng lưới kinh doanh của Denkhun liên tục bị tấn công, những địa bàn hoạt động ngầm như nhà hàng, quán bar, sòng bạc trá hình, tụ điểm giao dịch ma túy và hối lộ đều bị truy quét gắt gao. Hệ thống của Denkhun vốn dĩ vận hành trơn tru bao năm nay, giờ đây đang lung lay dữ dội trước cơn bão mang tên Tawan.Cô hành động không chút khoan nhượng, mang trong mình cơn giận dữ của một người đã mất tất cả.Dù quyền lực đang dần trôi khỏi tay, Denkhun cũng không phải là kẻ chỉ biết ngồi yên chờ chết. Hắn xuất thân là một cảnh sát trở thành ông trùm khét tiếng vùng lên từ máu và lừa lọc, hắn luôn có sẵn trong tay nhiều lớp vỏ bọc, nhiều tầng kế hoạch dự phòng và một trực giác chính xác đến đáng sợ.Về phía Ira, nàng sống như một cái bóng.Không còn Tawan bên cạnh, nàng cảm thấy mọi thứ trở nên trống rỗng vì tận sâu bên trong, nàng biết trái tim mình đã mất đi một mảnh quan trọng. Nhưng không vì điều đó mà Ira buông xuôi. Nàng quay về nơi nàng đã lớn lên, hành xử ngoan ngoãn, lễ phép, nghe lời đến mức khiến Denkhun tin rằng nàng đã tuyệt vọng hoàn toàn, cam chịu thân phận con cờ trong tay hắn. Tuy vậy hắn vẫn âm thầm quan sát nàng qua những chiếc camera giấu kín trong biệt thự, theo dõi mọi lời nói, từng cử chỉ và các cuộc gọi tưởng chừng như vô hại nhưng Ira đóng vai người con ngoan quá xuất sắc, quá trơn tru.Và chính vì sự "trơn tru" ấy lại khiến hắn càng thêm nghi ngờ.Hắn ra lệnh cho người điều tra những người Ira tiếp xúc, kiểm tra lại hệ thống tài khoản ngân hàng, hồ sơ công ty con và toàn bộ các tài sản đứng tên nàng. Nhưng kết quả hắn thu được lại chẳng có chút bất thường nào.Denkhun ngồi trong phòng làm việc, ánh sáng vàng từ chiếc đèn bàn hắt lên gương mặt đã bắt đầu lộ rõ dấu vết của thời gian.Một kẻ từng đứng trên đỉnh quyền lực, thao túng cảnh sát, pháp luật và thế giới ngầm, giờ đây bị ép lui từng bước. Hắn nhìn đám tay chân của mình, máu nóng dồn lên tận thái dương.- Lũ vô dụng! Tại sao cảnh sát có thể tìm tới chính xác như vậy?!Denkhun gầm lên, đôi mắt đỏ ngầu vì mất ngủ nhiều ngày liên tiếp.Cả đám thuộc hạ của hắn không ai dám hé răng bởi tất cả đều hiểu đây không còn là trùng hợp. Mỗi bước đi của hắn, mỗi giao dịch, mỗi đầu mối đều bị lộ ra một cách chính xác đến kỳ lạ, như thể có một kẻ nào đó đang dắt mũi cả mạng lưới mà hắn mất hơn 20 năm để dựng nên.Denkhun nghi ngờ bên cạnh có nội gián. Hắn lệnh cho người của mình lục tung hồ sơ, rà soát từng mắt xích. Hắn thay đổi địa điểm giao dịch, đổi mật mã nội bộ, cắt liên lạc với vài tay chân cũ nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Lần nào cảnh sát cũng tìm đến trước khi mọi thứ kịp tiến hành.- Kết quả thế này, đều là do ông đã xem thường con gái ruột của mình đấy. Lẽ ra ông không nên để chị ấy rời đi dễ dàng như thế.Ira bước vào, ung dung nhìn người "bố" của mình.Denkhun ánh mắt trầm xuống, chậm rãi tiến lại gần Ira, đôi mắt đen tinh tường xoáy sâu vào đôi mắt hổ phách của nàng:- Vậy còn con, đứa con gái luôn tỏ ra ngoan ngoãn của ta... con đang toan tính điều gì?Trong mắt Denkhun, nàng luôn là đứa con gái hoàn hảo, là đứa trẻ biết điều mà hắn đã uốn nắn thành công suốt hai mươn năm. Nhưng hắn không hề hay biết bên dưới lớp vỏ phục tùng đó là một trái tim đang rực cháy vì thù hận.Thù hận vì người mẹ bị sát hại.Thù hận vì quá khứ bị chôn vùi dưới lớp bụi của những lời nói dối.Và thù hận vì chính hắn, Kwong Chan, kẻ đã giết cha nàng rồi lại mỉm cười dạy nàng gọi hắn là bố.Nỗi đau, sự căm hận và cả sự phản bội đã biến nàng thành một con người khác, lạnh lùng, tàn nhẫn và quyết đoán hơn. Nhưng nàng không thể trả thù bằng cảm xúc nhất thời, Denkhun có cái đầu lạnh, có quyền lực, có người bảo vệ và quan trọng nhất là hắn chưa bao giờ xem nàng là mối đe dọa.Ira quyết định lợi dụng điều đó.Đôi mắt nàng không còn ánh lên sự dịu dàng hay biết ơn như trước mà là một sự sắc sảo đến rợn người, như một lưỡi dao bọc nhung:- Tôi muốn tiền, muốn quyền lực và ông là người có thể cho tôi điều đó.Denkhun khẽ cau mày, nhìn nàng không chớp. Ánh mắt hắn chầm chậm chuyển từ hoài nghi sang tán thưởng. Nàng đã không còn là đứa bé ngày nào đứng sau lưng hắn, giương đôi mắt ngây thơ chờ đợi một cái vuốt tóc.- Ta luôn nói con có tố chất giống ta. Có điều ta không ngờ, lại giống đến mức này.Ira nhẹ nhàng bước đến gần, nàng nghiêng đầu, nụ cười mỏng manh như một lưỡi kiếm giấu trong vỏ lụa:- Để đổi lại tôi có thể giúp ông giải quyết nguồn cơn của con sóng này.Denkhun nheo mắt, vừa bất ngờ, vừa dò xét.- Con muốn giết Tawan?- Tôi chỉ nói là giải quyết.
Denkhun ngồi lặng thinh một lúc sau khi nghe Ira nói sẽ giúp hắn "giải quyết Tawan". Ánh mắt ông vốn dĩ đã luôn khó đoán, giờ càng trở nên tối sầmIra bình tĩnh nói tiếp:- Nếu ông còn muốn ngồi vững vị trí này buộc phải giải quyết Tawan. Hẳn là ông cũng biết, điểm yếu lớn nhất của Tawan bây giờ... chính là tôi!!Denkhun không phản ứng gì lớn chỉ khẽ nghiêng người về phía trước, đặt ly rượu xuống bàn rồi cất giọng chậm rãi:- Đừng làm gì hết.Ira nhếch môi, giọng giễu cợt:- Ông sợ tôi sẽ giết đứa con mà ông vất vả lắm mới tìm về được?Denkhun nhìn thẳng vào Ira lần nữa, vẻ mặt hắn lúc này không hề đùa cợt:- Không. Ta sợ con sẽ giết người mà con đã từng rất yêu.Bốn chữ "đã từng rất yêu" khiến trái tim Ira như tan nát, không khí trong phòng bỗng chùng xuống. Cả hai đều im lặng một lúc lâu.Cuối cùng, Denkhun chậm rãi đổi chủ đề như chưa từng nói gì nghiêm trọng: - Ta còn việc cần tới con hơn. Về phần Tawan, đừng bận tâm, ta tự biết phải làm gì với nó.Ira khẽ bật cười, tiếng cười rất nhẹ nhưng cũng rất lạnh. Nàng im lặng nhìn hắn và nhận ra một sự thật rất rõ ràng.Điểm yếu lớn nhất của Tawan bây giờ, chính là nàng. Còn điểm yếu lớn nhất bây giờ của hắn, chính là Tawan.- Ông muốn tôi làm gì?- Ngày mai có một buổi tiệc tại khách sạn The Regency. Những nhân vật quan trọng của chính giới và tài phiệt đều sẽ tham gia, ta muốn con cùng tới đó.Ira ngước lên, ánh mắt dịu dàng nhưng không ngu ngốc.- Tôi là diễn viên, không giỏi ứng xử trước chính khách đâu.Denkhun mỉm cười đầy ẩn ý:- Ta không cần con nói nhiều. Chỉ cần con đủ xinh đẹp, mỉm cười và khiến họ thấy thích thú.Lời nói ấy như một cái tát vào mặt nhưng Ira không phản ứng.Denkhun muốn nàng làm công cụ, muốn biến nàng thành món đồ trang trí trên bàn tiệc quyền lực, thậm chí là mồi câu béo bở cho những kẻ hắn đang tìm cách hợp tác. Khóe môi nàng cong lên vẽ ra nụ cười thuần phục, gật đầu một cách ngoan ngoãn:- Được, nếu đó là điều ông muốn!!Ira đứng trước tấm gương lớn trong phòng trang điểm, ánh đèn phản chiếu lên gương mặt thanh tú mang chút mệt mỏi. Đôi mắt nàng trũng sâu, quầng thâm nhợt nhạt như thể nàng đã mất ngủ cả tháng trời. Ira vuốt nhẹ mái tóc, ngón tay lạnh lẽo lướt qua làn da nhợt nhạt của chính mình.Trong suốt những năm qua, nàng đã luôn sống dưới cái tên Orm Kornaphat, một cô con gái ngoan hiền của Denkhun. Nhưng bây giờ, tất cả thay đổi, đằng sau lớp trang điểm hoàn hảo này, nàng không còn là Orm Kornaphat của ngày xưa nữa. Nàng là Ira - một minh tinh lộng lẫy, một đứa trẻ bị cướp đi cha mẹ, tước mất tất cả và cũng sẽ là người khiến Denkhun phải trả giá.Hít một hơi thật sâu, nàng đứng dậy, chỉnh trang lại chiếc váy lụa đen trên người. Đêm nay, nàng sẽ khiêu vũ cùng quỷ dữ.Buổi tiệc được tổ chức tại một trong những khách sạn sang trọng bậc nhất Bangkok. Sảnh lớn dát vàng, đèn chùm pha lê lấp lánh phản chiếu lên những bộ lễ phục thượng hạng của giới tinh hoa, doanh nhân, chính khách, cổ đông cấp cao, các nhà tài phiệt, đại diện các tập đoàn xuyên quốc gia... và đặc biệt là sự hiện diện của một thành viên trong hoàng tộc, khiến mọi động tĩnh đều phải được kiểm soát tuyệt đối.Giữa sảnh tiệc rộng lớn ngập tràn tiếng nhạc du dương và mùi nước hoa đắt tiền, Ira như một vị nữ thần được chạm khắc từ bóng đêm và sự bí ẩn.Chiếc váy đen trễ vai được may thủ công từ lớp lụa satin nhập khẩu ôm trọn lấy những đường cong mềm mại. Tấm lưng trần thon dài được tô điểm bởi chuỗi dây chuyền kim cương mảnh, lấp lánh như một dòng suối bạc đổ xuống từ đỉnh vai. Làn da nàng trắng mịn như sứ, nổi bật giữa những ánh đèn vàng hắt xuống.Mái tóc dài uốn sóng bồng bềnh được vén gọn về một bên, để lộ vành tai đeo đôi bông tai hình mặt trăng. Đôi mắt được kẻ eyeliner mảnh sắc, ẩn sau hàng mi cong vút, long lanh như mặt hồ yên ả nhưng sâu không thấy đáy. Mỗi bước nàng đi là từng gợn sóng dội ngược lên không khí xung quanh. Lộng lẫy. Quyến rũ. Bí hiểm. Người ta không biết nàng là tiên nữ hay ác quỷ. Chỉ biết rằng, mọi ánh mắt trong hội trường đều bị nàng thu trọn, không kẻ nào thoát được.Nàng mỉm cười vừa đủ, duyên dáng vừa đủ, rượu vang trong tay như một ngôi sao chói sáng kiêu hãnh, một "nàng thơ" mới của giới thượng lưu. Ira bắt chuyện, mời rượu, cười khẽ. Những kẻ giàu có, quyền lực kia đâu ngờ, chính họ đang lần lượt đi vào mắt lưới của nàng.Và rồi không khí bỗng xôn xao nhẹ.Tawan xuất hiện dưới tư cách chỉ huy cấp cao của đội đặc nhiệm. Cô không váy dạ hội, không son môi đỏ rực, không ánh vàng kim lấp lánh. Chỉ là một bộ cảnh phục lễ nghi màu trắng ngà, cổ cao, thẳng thớm, từng đường cắt may sắc nét đến lạnh lùng... Mái tóc buộc gọn sau gáy, để lộ vầng trán thanh tú và đôi mắt trầm mạnh mẽ. Không trang điểm cầu kỳ, chỉ một chút phấn nhẹ làm bật lên làn da rám nắng khỏe khoắn, một chút son dưỡng mờ nhạt nhưng cũng đủ khiến người ta không thể rời mắt khỏi đôi môi ấy, đôi môi từng dịu dàng, từng dữ dội, từng thốt ra biết bao lời thề và lời cay nghiệt với chính người con gái ở đối diện. Tawan đẹp như một thanh kiếm được mài sắc, lạnh, cứng, không thể khuất phục. Nhưng có lẽ cũng chính vì thế mà cô trở nên khác biệt giữa buổi tiệc toàn những con rối khoác áo xa hoa. Tawan lúc này là đại diện của lực lượng cảnh sát đặc biệt, được lệnh bảo vệ nghiêm ngặt buổi tiệc trước khả năng rò rỉ thông tin tình báo và đảm bảo an toàn cho nhân vật hoàng gia đang có mặt tại đây.Ánh mắt Tawan và Ira chạm nhau giữa đám đông.Không một lời chào, không một nụ cười.Chỉ là ánh nhìn nhạt nhòa, xa cách và lặng lẽ chồng lên nhau.Khi hai người đứng đối diện, một người là đêm đen kiêu hãnh, một người là ánh sáng lạnh lẽo, cả hội trường như lặng đi trong một giây. Không ai biết giữa họ từng có mối quan hệ gì nhưng tất cả đều cảm nhận được có thứ gì đó đang cháy âm ỉ dưới những lớp mặt nạ hoàn hảo.Tawan vẫn đứng im như tượng nhìn người con gái ấy rạng rỡ, tỏa sáng dưới ánh đèn.Người con gái ấy... từng nói sẽ rời đi cùng mình.Tawan không ngờ, lần đầu tiên gặp lại sau cuộc chia tay, Ira lại xinh đẹp, quyến rũ và nguy hiểm đến vậy.Cuối cùng, Ira là người quay đi trước.Nàng dứt khoát trốn tránh ánh mắt thâm tình kia, không phải vì nàng chán ghét Tawan mà vì nàng sợ rằng nếu còn nhìn thêm một khắc nào nữa nàng sẽ không thể kìm chế được mà chạy đến vùi vào lòng cô.- Tuân theo sự sắp xếp trước đó, vào vị trí đi.- Yes sir!!Tawan lạnh lùng ra lệnh cho đám cấp dưới của mình.Từ trên ban công tầng hai, nơi ánh đèn dịu nhẹ phủ lên tấm rèm nhung dày Denkhun đứng lặng, ly rượu vang trong tay khẽ xoay, ánh mắt lạnh như thép dõi xuống khán phòng đông đúc phía dưới. Hắn không ngờ buổi tiệc này lại có sự hiện diện của Tawan nhưng lại không hề lo lắng. Hắn tự tin, giờ đây, người ở bên hắn là Ira con tốt trung thành đã ngoan ngoãn quy phục.Hắn không cần tiến lại gần, chỉ cần quan sát từ xa là đủ để hắn hiểu: mối quan hệ giữa Ira và Tawan... đã hoàn toàn rạn vỡ.Denkhun nhìn Ira đứng giữa đám đông như một nữ hoàng, nhan sắc và phong thái của nàng khiến không ít người phải ngoái nhìn. Nàng ngả nhẹ người, khẽ cười với những tay tài phiệt đang cầm ly rượu sóng sánh, ánh mắt lấp lánh tự tin và kiêu hãnh.Giờ đây nàng đã hiểu luật chơi và còn hơn thế, nàng đang biết cách dùng chính sự quyến rũ để khiến mọi kẻ quyền lực tin rằng mình mới là người điều khiển cuộc cờ.Còn Tawan trong bộ cảnh phục nghiêm trang, đứng bên cạnh những vệ sĩ hoàng gia, ánh mắt nghiêm nghị chưa từng rời khỏi vị khách đặc biệt mà cô phải bảo vệ. Dù chỉ cách nhau vài bước chân, giữa họ lại như cách biệt cả một thế giới. Không một ánh nhìn trao nhau, không một chút xao động. Chỉ là hai người lạ mặt, cùng tồn tại trong một khung cảnh lộng lẫy giả tạo.Denkhun khẽ nhếch môi, mắt nhìn Ira thoáng qua một tia tán thưởng.Sự lạnh nhạt giữa Ira và Tawan khiến Denkhun yên tâm thêm vài phần. Hắn từng lo sợ trái tim Ira vẫn còn hướng về Tawan, từng e ngại rằng giữa họ có một mối liên kết không thể cắt đứt. Nhưng giờ đây, hắn chỉ thấy một Tawan xa cách, một Ira vô tình và một ván cờ đang dần nghiêng về phía hắn.Với hắn, điều đó đủ để tạm thời buông lỏng sự nghi ngờ.Hắn tin Ira cuối cùng cũng đã hiểu rõ, ai mới là người nắm vận mệnh của nàng trong tay. Nhưng Denkhun không biết, trong khoảnh khắc hắn quay lưng rời khỏi ban công, nơi sâu thẳm phía dưới ánh đèn chùm lấp lánh, có hai trái tim vẫn đang quặn thắt vì yêu, vì thù, vì những bí mật chưa từng được nói ra.Họ đã không còn ở bên nhau nhưng họ đang cùng nhau hủy diệt kẻ đã hủy hoại cuộc đời họ, theo hai con đường khác biệt nhưng cùng một điểm đến.
End Chap 18
 Denkhun ngồi lặng thinh một lúc sau khi nghe Ira nói sẽ giúp hắn "giải quyết Tawan". Ánh mắt ông vốn dĩ đã luôn khó đoán, giờ càng trở nên tối sầmIra bình tĩnh nói tiếp:- Nếu ông còn muốn ngồi vững vị trí này buộc phải giải quyết Tawan. Hẳn là ông cũng biết, điểm yếu lớn nhất của Tawan bây giờ... chính là tôi!!Denkhun không phản ứng gì lớn chỉ khẽ nghiêng người về phía trước, đặt ly rượu xuống bàn rồi cất giọng chậm rãi:- Đừng làm gì hết.Ira nhếch môi, giọng giễu cợt:- Ông sợ tôi sẽ giết đứa con mà ông vất vả lắm mới tìm về được?Denkhun nhìn thẳng vào Ira lần nữa, vẻ mặt hắn lúc này không hề đùa cợt:- Không. Ta sợ con sẽ giết người mà con đã từng rất yêu.Bốn chữ "đã từng rất yêu" khiến trái tim Ira như tan nát, không khí trong phòng bỗng chùng xuống. Cả hai đều im lặng một lúc lâu.Cuối cùng, Denkhun chậm rãi đổi chủ đề như chưa từng nói gì nghiêm trọng: - Ta còn việc cần tới con hơn. Về phần Tawan, đừng bận tâm, ta tự biết phải làm gì với nó.Ira khẽ bật cười, tiếng cười rất nhẹ nhưng cũng rất lạnh. Nàng im lặng nhìn hắn và nhận ra một sự thật rất rõ ràng.Điểm yếu lớn nhất của Tawan bây giờ, chính là nàng. Còn điểm yếu lớn nhất bây giờ của hắn, chính là Tawan.- Ông muốn tôi làm gì?- Ngày mai có một buổi tiệc tại khách sạn The Regency. Những nhân vật quan trọng của chính giới và tài phiệt đều sẽ tham gia, ta muốn con cùng tới đó.Ira ngước lên, ánh mắt dịu dàng nhưng không ngu ngốc.- Tôi là diễn viên, không giỏi ứng xử trước chính khách đâu.Denkhun mỉm cười đầy ẩn ý:- Ta không cần con nói nhiều. Chỉ cần con đủ xinh đẹp, mỉm cười và khiến họ thấy thích thú.Lời nói ấy như một cái tát vào mặt nhưng Ira không phản ứng.Denkhun muốn nàng làm công cụ, muốn biến nàng thành món đồ trang trí trên bàn tiệc quyền lực, thậm chí là mồi câu béo bở cho những kẻ hắn đang tìm cách hợp tác. Khóe môi nàng cong lên vẽ ra nụ cười thuần phục, gật đầu một cách ngoan ngoãn:- Được, nếu đó là điều ông muốn!!Ira đứng trước tấm gương lớn trong phòng trang điểm, ánh đèn phản chiếu lên gương mặt thanh tú mang chút mệt mỏi. Đôi mắt nàng trũng sâu, quầng thâm nhợt nhạt như thể nàng đã mất ngủ cả tháng trời. Ira vuốt nhẹ mái tóc, ngón tay lạnh lẽo lướt qua làn da nhợt nhạt của chính mình.Trong suốt những năm qua, nàng đã luôn sống dưới cái tên Orm Kornaphat, một cô con gái ngoan hiền của Denkhun. Nhưng bây giờ, tất cả thay đổi, đằng sau lớp trang điểm hoàn hảo này, nàng không còn là Orm Kornaphat của ngày xưa nữa. Nàng là Ira - một minh tinh lộng lẫy, một đứa trẻ bị cướp đi cha mẹ, tước mất tất cả và cũng sẽ là người khiến Denkhun phải trả giá.Hít một hơi thật sâu, nàng đứng dậy, chỉnh trang lại chiếc váy lụa đen trên người. Đêm nay, nàng sẽ khiêu vũ cùng quỷ dữ.Buổi tiệc được tổ chức tại một trong những khách sạn sang trọng bậc nhất Bangkok. Sảnh lớn dát vàng, đèn chùm pha lê lấp lánh phản chiếu lên những bộ lễ phục thượng hạng của giới tinh hoa, doanh nhân, chính khách, cổ đông cấp cao, các nhà tài phiệt, đại diện các tập đoàn xuyên quốc gia... và đặc biệt là sự hiện diện của một thành viên trong hoàng tộc, khiến mọi động tĩnh đều phải được kiểm soát tuyệt đối.Giữa sảnh tiệc rộng lớn ngập tràn tiếng nhạc du dương và mùi nước hoa đắt tiền, Ira như một vị nữ thần được chạm khắc từ bóng đêm và sự bí ẩn.Chiếc váy đen trễ vai được may thủ công từ lớp lụa satin nhập khẩu ôm trọn lấy những đường cong mềm mại. Tấm lưng trần thon dài được tô điểm bởi chuỗi dây chuyền kim cương mảnh, lấp lánh như một dòng suối bạc đổ xuống từ đỉnh vai. Làn da nàng trắng mịn như sứ, nổi bật giữa những ánh đèn vàng hắt xuống.Mái tóc dài uốn sóng bồng bềnh được vén gọn về một bên, để lộ vành tai đeo đôi bông tai hình mặt trăng. Đôi mắt được kẻ eyeliner mảnh sắc, ẩn sau hàng mi cong vút, long lanh như mặt hồ yên ả nhưng sâu không thấy đáy. Mỗi bước nàng đi là từng gợn sóng dội ngược lên không khí xung quanh. Lộng lẫy. Quyến rũ. Bí hiểm. Người ta không biết nàng là tiên nữ hay ác quỷ. Chỉ biết rằng, mọi ánh mắt trong hội trường đều bị nàng thu trọn, không kẻ nào thoát được.Nàng mỉm cười vừa đủ, duyên dáng vừa đủ, rượu vang trong tay như một ngôi sao chói sáng kiêu hãnh, một "nàng thơ" mới của giới thượng lưu. Ira bắt chuyện, mời rượu, cười khẽ. Những kẻ giàu có, quyền lực kia đâu ngờ, chính họ đang lần lượt đi vào mắt lưới của nàng.Và rồi không khí bỗng xôn xao nhẹ.Tawan xuất hiện dưới tư cách chỉ huy cấp cao của đội đặc nhiệm. Cô không váy dạ hội, không son môi đỏ rực, không ánh vàng kim lấp lánh. Chỉ là một bộ cảnh phục lễ nghi màu trắng ngà, cổ cao, thẳng thớm, từng đường cắt may sắc nét đến lạnh lùng... Mái tóc buộc gọn sau gáy, để lộ vầng trán thanh tú và đôi mắt trầm mạnh mẽ. Không trang điểm cầu kỳ, chỉ một chút phấn nhẹ làm bật lên làn da rám nắng khỏe khoắn, một chút son dưỡng mờ nhạt nhưng cũng đủ khiến người ta không thể rời mắt khỏi đôi môi ấy, đôi môi từng dịu dàng, từng dữ dội, từng thốt ra biết bao lời thề và lời cay nghiệt với chính người con gái ở đối diện. Tawan đẹp như một thanh kiếm được mài sắc, lạnh, cứng, không thể khuất phục. Nhưng có lẽ cũng chính vì thế mà cô trở nên khác biệt giữa buổi tiệc toàn những con rối khoác áo xa hoa. Tawan lúc này là đại diện của lực lượng cảnh sát đặc biệt, được lệnh bảo vệ nghiêm ngặt buổi tiệc trước khả năng rò rỉ thông tin tình báo và đảm bảo an toàn cho nhân vật hoàng gia đang có mặt tại đây.Ánh mắt Tawan và Ira chạm nhau giữa đám đông.Không một lời chào, không một nụ cười.Chỉ là ánh nhìn nhạt nhòa, xa cách và lặng lẽ chồng lên nhau.Khi hai người đứng đối diện, một người là đêm đen kiêu hãnh, một người là ánh sáng lạnh lẽo, cả hội trường như lặng đi trong một giây. Không ai biết giữa họ từng có mối quan hệ gì nhưng tất cả đều cảm nhận được có thứ gì đó đang cháy âm ỉ dưới những lớp mặt nạ hoàn hảo.Tawan vẫn đứng im như tượng nhìn người con gái ấy rạng rỡ, tỏa sáng dưới ánh đèn.Người con gái ấy... từng nói sẽ rời đi cùng mình.Tawan không ngờ, lần đầu tiên gặp lại sau cuộc chia tay, Ira lại xinh đẹp, quyến rũ và nguy hiểm đến vậy.Cuối cùng, Ira là người quay đi trước.Nàng dứt khoát trốn tránh ánh mắt thâm tình kia, không phải vì nàng chán ghét Tawan mà vì nàng sợ rằng nếu còn nhìn thêm một khắc nào nữa nàng sẽ không thể kìm chế được mà chạy đến vùi vào lòng cô.- Tuân theo sự sắp xếp trước đó, vào vị trí đi.- Yes sir!!Tawan lạnh lùng ra lệnh cho đám cấp dưới của mình.Từ trên ban công tầng hai, nơi ánh đèn dịu nhẹ phủ lên tấm rèm nhung dày Denkhun đứng lặng, ly rượu vang trong tay khẽ xoay, ánh mắt lạnh như thép dõi xuống khán phòng đông đúc phía dưới. Hắn không ngờ buổi tiệc này lại có sự hiện diện của Tawan nhưng lại không hề lo lắng. Hắn tự tin, giờ đây, người ở bên hắn là Ira con tốt trung thành đã ngoan ngoãn quy phục.Hắn không cần tiến lại gần, chỉ cần quan sát từ xa là đủ để hắn hiểu: mối quan hệ giữa Ira và Tawan... đã hoàn toàn rạn vỡ.Denkhun nhìn Ira đứng giữa đám đông như một nữ hoàng, nhan sắc và phong thái của nàng khiến không ít người phải ngoái nhìn. Nàng ngả nhẹ người, khẽ cười với những tay tài phiệt đang cầm ly rượu sóng sánh, ánh mắt lấp lánh tự tin và kiêu hãnh.Giờ đây nàng đã hiểu luật chơi và còn hơn thế, nàng đang biết cách dùng chính sự quyến rũ để khiến mọi kẻ quyền lực tin rằng mình mới là người điều khiển cuộc cờ.Còn Tawan trong bộ cảnh phục nghiêm trang, đứng bên cạnh những vệ sĩ hoàng gia, ánh mắt nghiêm nghị chưa từng rời khỏi vị khách đặc biệt mà cô phải bảo vệ. Dù chỉ cách nhau vài bước chân, giữa họ lại như cách biệt cả một thế giới. Không một ánh nhìn trao nhau, không một chút xao động. Chỉ là hai người lạ mặt, cùng tồn tại trong một khung cảnh lộng lẫy giả tạo.Denkhun khẽ nhếch môi, mắt nhìn Ira thoáng qua một tia tán thưởng.Sự lạnh nhạt giữa Ira và Tawan khiến Denkhun yên tâm thêm vài phần. Hắn từng lo sợ trái tim Ira vẫn còn hướng về Tawan, từng e ngại rằng giữa họ có một mối liên kết không thể cắt đứt. Nhưng giờ đây, hắn chỉ thấy một Tawan xa cách, một Ira vô tình và một ván cờ đang dần nghiêng về phía hắn.Với hắn, điều đó đủ để tạm thời buông lỏng sự nghi ngờ.Hắn tin Ira cuối cùng cũng đã hiểu rõ, ai mới là người nắm vận mệnh của nàng trong tay. Nhưng Denkhun không biết, trong khoảnh khắc hắn quay lưng rời khỏi ban công, nơi sâu thẳm phía dưới ánh đèn chùm lấp lánh, có hai trái tim vẫn đang quặn thắt vì yêu, vì thù, vì những bí mật chưa từng được nói ra.Họ đã không còn ở bên nhau nhưng họ đang cùng nhau hủy diệt kẻ đã hủy hoại cuộc đời họ, theo hai con đường khác biệt nhưng cùng một điểm đến.
End Chap 18
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz