Chương 26
Thứ bảy, Orm Kornnaphat nói với mẹ Dew, nàng phải ở lại trường để hoàn thành luận văn, vì thời gian gấp, nên sẽ không về nhà ăn cơm.Mẹ Dew không nghi ngờ gì cả, vì trong mắt bà, Orm Kornnaphat chưa bao giờ nói dối.Nhưng Orm Kornnaphat thì lại cảm thấy bản thân càng ngày càng giỏi nói dối, hơn nữa nói dối cũng rất trôi chảy.Buổi tối sẽ đến tiệm bánh ngọt của Ying chơi, Orm Kornnaphat liền hẹn Chariwan cùng đi."Cậu vẫn chưa chuẩn bị xong à?" Sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, Orm Kornnaphat gọi điện cho Chariwan."Sắp xong rồi, chờ mình thêm nửa tiếng nữa!"Lại là nửa tiếng.Orm Kornnaphat bất đắc dĩ: "Nửa tiếng trước cậu cũng đã bảo mình chờ nửa tiếng rồi đó."Orm Kornnaphat không giống Chariwanm nàng xưa nay luôn đúng giờ, đã hẹn 7 giờ thì nhất định là 7 giờ, tuyệt đối sẽ không chậm một giây, một phút nào.Đầu dây bên kia, Chariwan vừa nói vừa cười: "Nếu không thì cậu đi trước đi, một lát nữa mình sẽ tới."Cái gọi là "Một lát" trong miệng Chariwan cũng không biết là bao lâu.Orm Kornnaphat nhìn đồng hồ, nếu không đi ngay thì sẽ đến muộn. Mà Chariwan lại là người không đáng tin: "Cậu đừng có lề mề nữa, nhanh lên đi.""Biết rồi mà~"Tiệm bánh ngọt nằm gần hồ nước, Ying đã gửi định vị cho Orm Kornnaphat từ trước. Đối với khu vực này, cho dù là lần đầu tiên đi, nhưng nàng vẫn giống như ngựa quen đường cũ, nhanh chóng tìm đến nơi.Màn đêm vừa mới buông xuống.Orm Kornnaphat đi đến cuối con phố, dừng lại trước một cửa hàng.Chắc là chỗ này.Cách lớp cửa kính, Orm Kornnaphat thấy bên trong tràn ngập ánh đèn ấm áp. Tiệm được trang trí đơn giản, thoáng mát. Một vài người đang ngồi quây quần bên sô pha uống rượu nói chuyện phiếm không khí vừa nhàn nhã vừa náo nhiệt.Orm Kornnaphat nhẹ nhàng đẩy cửa ra.Vừa mới đi vào, một chú chó lớn liền từ trong chạy ra, hăng hái lao về phía Orm Kornnaphat như học sinh tiểu học, nhiệt tình xoay vòng quanh chân nàng.Đương nhiên Orm Kornnaphat liếc mắt một cái là nhận ra ngay: "Charsiu ~"Charsiu đã ở đây, vậy thì chắc chắn LingLing Kwong cũng tới rồi, Orm Kornnaphat nghĩ thầm, ngẩng đầu lên, quả nhiên, LingLing Kwong đã có mặt.LingLing Kwong đang ngồi trên sô pha, ngón tay kẹp hờ điếu thuốc, trên mặt là nụ cười tươi. Cô không chút để ý nhìn chằm chằm cô bé đang đứng ở cửa một hai giây, ánh mắt không hề rời đi."Chị." Chariwan còn chưa có tới, trong tiệm này Orm Kornnaphat chỉ quen mình LingLing Kwong, nàng liền đi về phía trước, mỉm cười giải thích: "Chariwan nói tối nay cậu ấy đến trễ, nên em đến trước."Thật ra, LingLing Kwong hoàn toàn không biết Orm Kornnaphat sẽ đến đây. Cho nên khi thấy Orm Kornnaphat xuất hiện trước cửa, cô còn tưởng bản thân bị hoa mắt nhìn nhầm."Mình gọi cô gái nhỏ này đến đây chơi, có thêm người trẻ sẽ vui hơn chút." Đúng lúc này, Ying từ trong bếp đi ra, sau khi đi đến bên cạnh Orm Kornnaphat, liền ôm ôm đầu vai nàng: "Có đói bụng không? Nếu đói thì ăn chút trái cây trước."Orm Kornnaphat có chút không tự nhiên, nàng cảm thấy nàng và Ying không thân thiết đến mức như vậy, chắc là do Ying quen cư xử thân mật với người khác, nàng cũng ngại đẩy ra: "Em không đói.""Em cứ ngồi nghỉ một lát, cơm sắp xong rồi.""Vâng."LingLing Kwong thoáng nhìn cảnh này, an tĩnh dựa vào sô pha, lông mày bất động thanh sắc nhíu lại, hai người này từ khi nào đã thân thiết như vậy?Ying lại rời đi.Orm Kornnaphat ngẩn ngơ đứng bên cạnh LingLing Kwong một lát.LingLing Kwong hiểu ý, nhích người sang một bên: "Ngồi đây đi.""Vâng." Orm Kornnaphat chỉ chờ câu này, nàng ngồi xuống bên cạnh LingLing Kwong, liền chú ý thấy trên bàn trà có nửa ly rượu, chắc là LingLing Kwong uống.Ngay khi Orm Kornnaphat vừa ngồi xuống, LingLing Kwong hít một hơi thuốc, rồi tắt đi, ném vào gạt tàn.Yên tĩnh một lúc.LingLing Kwong quay đầu, hỏi bên cạnh: "Em và Ying biết nhau từ khi nào?""Lần trước ở bệnh viện gặp được chị Ying, chị ấy còn mời em và Chariwan đi ăn cơm, vậy là biết nhau."Chị Ying, kêu rất thân thiết."Ăn một bữa cơm liền thân thiết như vậy?" LingLing Kwong cười hỏi, ngữ khí giống như vô tình.Vấn đề này làm Orm Kornnaphat không biết trả lời thế nào, nếu trả lời là "Thân" thì không phải, mà "Không thân" thì cũng không đúng.Kết quả nàng không trả lời.LingLing Kwong cũng không hề nói gì, mà chỉ với tay lấy ly rượu mình đã uống một nửa trên bàn trà, đúng lúc này, Orm Kornnaphat vươn tay lấy ly rượu trước.LingLing Kwong quay đầu lại, nhìn chăm chằm Orm Kornnaphat.Orm Kornnaphat cũng nhìn chằm chằm LingLing Kwong, vốn dĩ đối với chuyện của người khác nàng cũng không nói quá nhiều, nhưng nhìn LingLing Kwong uống rượu, nàng không nhịn được mà lên tiếng: "Lần trước đã nói sẽ uống ít rượu, sao giờ chị lại uống?"Thanh âm không lớn lại ôn nhu, nghe thoải mái, LingLing Kwong cò kè mặc cả: "Uống một ly này thôi."Orm Kornnaphat vẫn nhìn chằm chằm vào mắt LingLing Kwong: "Không được uống thêm."Hai người nhìn nhau, bốn mắt giằng co.LingLing Kwong nhìn dáng vẻ của Orm Kornnaphat vừa kiên quyết vừa mềm mại, cho nên buông ly rượu xuống, thỏa hiệp: "Được, không uống nữa."Orm Kornnaphat vừa lòng, nhấp miệng cười.LingLing Kwong nhìn nàng cười, khóe môi cũng cong theo, thật sự không thể lay chuyển cô gái này được chút nào.Bóng đêm dần dần dày.Ngồi ở sô pha, xuyên qua tường kính lớn, có thể nhìn thấy cảnh đêm bên hồ.Cảnh vật đẹp đẽ, lòng người cũng vui vẻ theo.Bên tủ kính còn đặt hai cái nhà cây cho mèo, ba chú mèo nhỏ đang nhảy nhót tung tăng, chơi chơi đùa đùa. Charsiu đứng ở bên cạnh ngây ngốc nhìn theo, Orm Kornnaphat rất thích mèo, liền cảm thấy rất dễ thương thú vị.Cửa hàng này LingLing Kwong cũng có đầu tư.Lúc ấy, cô đã để ý tới vị trí này, nằm ở cuối phố, tầm nhìn trống trải, rất thích hợp để ngắm cảnh. Ying cũng cảm thấy nơi này rất có tiềm năng, nên đề nghị mở cửa hàng ở đây.Cho nên, cửa hàng cứ như vậy ra đời.LingLing Kwong mở cửa hàng này không hoàn toàn vì lợi nhuận, mà chỉ vì muốn có một không gian để thư giãn.Đến tận 7 giờ rưỡi Chariwan mới xuất hiện. Mọi người đều đang chờ một mình nàng, thậm chí đang chuẩn bị ăn trước, kết quả tiểu thư Chariwan đến vừa đúng lúc.Bữa tối là do Ying tự mình vào bếp.Ying là người phụ nữ chu đáo, ấm áp, điểm này LingLing Kwong hoàn toàn thừa nhận. Nhưng có đôi khi, quan tâm chăm sóc đến tất cả mọi người cũng không phải ưu điểm.Orm Kornnaphat quét mắt quanh bàn ăn, trừ nàng và Chariwan hơi nhỏ tuổi, những người còn lại đều gần tuổi LingLing Kwong, khí chất trưởng thành, chắc là bạn của LingLing Kwong.Bữa tối kết thúc, nhất định sẽ hoạt động giải trí, Ying lấy ra mấy bộ bài poker và mấy chai rượu đặt lên bàn: "Chơi trước một chút đi, tối nay hỗ trợ mình thử mấy món bánh ngọt."Quả nhiên vẫn muốn uống rượu, đây là nguyên nhân Orm Kornnaphat không thích tham gia tụ tập. Nàng thấy LingLing Kwong bị lôi kéo đến chơi bài, ánh mắt liền nhìn nhìn nhắc nhở.LingLing Kwong mỉm cười, nói một câu: "Tôi chơi bài với bọn họ chưa bao giờ thua."Nhóm người kia nghe vậy liền đáp: "Kwong tổng, lời nói tàn nhẫn đừng nói quá sớm, nếu lát nữa uống say thì mặt sẽ đau đó.""Cứ chờ xem." LingLing Kwong nhếch mép, mở bài ra, hỏi: "Các cậu muốn chơi cái gì? Mình chơi cái gì cũng chơi được."Nhìn LingLing Kwong xào bài thuần thục, Orm Kornnaphat có chút tin lời LingLing Kwong nói. Nàng cảm thấy một người phụ nữ như LingLing Kwong chỉ đi khi dễ người khác, làm gì có người nào khi dễ được cô. Chỉ là hiện tại Orm Kornnaphat không thể tưởng tượng được, sau này sẽ có ngày nàng khi dễ LingLing Kwong còn hơn LingLing Kwong khi dễ người khác."Orm, cùng chơi đi!" Ying ngồi xuống bên cạnh Orm Kornnaphat.Orm Kornnaphat còn chưa kịp lên tiếng."Các cậu đừng có trêu chọc cô bé này, em ấy không uống rượu được, thua thì uống nước chanh." LingLing Kwong vừa coi bài vừa không mặn không nhạt lên tiếng.Ying lại nói với Orm Kornnaphat: "Không sao đâu, cứ thả lỏng chơi đi, nếu thua thì tính cho tôi, tôi giúp em uống."Người khuấy động không khí nhất vẫn là Chariwan, nàng thấy tình huống có chút mờ ám, liền tinh quái: "Chị Ying, cậu ấy thua sao lại tính cho chị."
Mới vừa nói xong, Chariwan cảm thấy có người đang nhìn mình chằm chằm.Quay đầu nhìn, là chị nàng: "Sao vậy?"LingLing Kwong nhàn nhạt nói: "Uống ít rượu thôi.""Có chị ở đây em sao dám uống nhiều."Orm Kornnaphat nghĩ lại một chút, dù sao thua cũng không cần uống rượu, nên liền đánh liều, chơi hết mình. Sau đó tiểu thư Orm chơi rất nghiêm túc, nhưng nghiêm túc không đồng nghĩa với may mắn. Cô thua liên tiếp sáu ván, ngay cả một chút "vận cứt chó" cũng không vớt được.Lúc Orm Kornnaphat thua đến ván thứ bảy, LingLing Kwong không nhịn được bật cười thành tiếng, không hổ là ngốc ngếch, chơi bài cũng ngốc.Cứ như vậy, người thua thảm nhất là Orm Kornnaphat, người uống thảm nhất là Ying, vì đã hứa uống thay, nhưng cô không ngờ cô gái nhỏ này thật sự không biết chơi bài."Chị Ying, xin lỗi." Trước kia Orm Kornnaphat chơi bài cũng chưa từng thua đau như vậy, đêm nay nàng cũng không hiểu tại sao."Không sao, lần sau em mời tôi ăn cơm, tôi liền tha thứ cho em." Mấy ly rượu đối với Ying mà nói chẳng là gì, tửu lượng của cô không phải chỉ ngừng ở đây.LingLing Kwong nghe vậy liếc nhẹ một cái, nhớ đến mấy câu Ying từng nói trước đây, chẳng lẽ Ying thật sự có ý định đó?"Em không chơi nữa đâu." Ying đã giúp nàng uống nhiều rượu như vậy, nàng thật sự rất ngại."Vậy thì giúp chị làm bánh kem đi, chị dạy cho em."Orm Kornnaphat do dự một lát, rồi đứng dậy: "Được ạ."Sau khi Orm Kornnaphat và Ying rời đi.Bài trên bàn lại tiếp tục náo nhiệt.Chariwan ghé sát bên tai LingLing Kwong, nhỏ giọng thì thầm: "Em cảm thấy chị Ying hình như muốn theo đuổi Orm."So với Chariwan, LingLing Kwong hiểu rõ Ying là người thế nào, sao cô không thể không biết được: "Chuyện của người khác, em không nên nhọc lòng."Chariwan không thể hiểu được giận dỗi một phen, ngữ khí ủy khuất: "Chị ăn thuốc nổ à? Đêm nay sao dữ như vậy?"LingLing Kwong liếc Chariwan một cái rồi đứng dậy."Chị đi đâu thế?""Đi ra ngoài hút thuốc.""Nhanh lên đó."Charsiu chạy theo LingLing Kwong ra ngoài, quấn quýt vòng vòng bên chân cô, giống như ngoan ngoãn chờ cô hút thuốc, ở hồ nước bán đêm gió rất lớn, LingLing Kwong xoa xoa cánh tay, cảm thấy có chút lạnh.Đứng một lúc, LingLing Kwong vẫy tay với Charsiu, Charsiu chạy theo cô. Khi quay trở lại, LingLing Kwong không đi cửa chính, mà đi một cái cửa khác.Sau bếp chỉ có Ying và Orm Kornnaphat."Cậu lại đây làm gì?"Nghe Ying nói như vậy, Orm Kornnaphat mới quay đầu lại nhìn.LingLing Kwong không nhanh không đi đến bên cạnh hai người, cười cười: "Tò mò, đến học hỏi."Ying tiếp tục bận rộn với công việc: "Cậu chưa từng vào bếp, làm sao biết cái gì."LingLing Kwong chưa từng vào bếp?Không đúng, Orm Kornnaphat nhớ tới ngày đó LingLing Kwong nấu mì cho nàng ăn, động tác rõ ràng rất quen thuộc, một chút cũng không giống người chưa từng vào phòng bếp.Orm Kornnaphat còn tưởng LingLing Kwong sẽ thường xuyên nấu cơm.LingLing Kwong rũ mắt nhìn Orm Kornnaphat: "Hình như Chariwan đang tìm em.""Vậy em đi ra ngoài một chút."Ying cúi đầu, phủ lớp kem bơ lên trên bánh kem, làm xong cái cuối cùng, trong miệng liền mắng: "Kwong tổng, mình phát hiện hình như nhãn lực của cậu không được tốt lắm, chạy tới ngay lúc này."Nghe lời này, giống như đã làm hỏng chuyện của cô, khóe miệng LingLing Kwong cười như không cười: "Cậu thật sự muốn theo đuổi em ấy nàng sao?""Đúng vậy..." Ying thừa nhận, ánh mắt đầy hứng thú: "Đây là lần đầu tiên mình gặp cô gái kiểu này, tuy có chút ngượng ngùng, nhưng mình thấy rất...""Cậu đừng có trêu chọc em ấy... Em ấy không phù hợp với cậu." LingLing Kwong cắt ngang lời Ying.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz