ZingTruyen.Xyz

[LINGORM] Cảnh Sát, Em Bị Tôi Bắt Rồi

Chương 5

bao_chin04

Tại trụ sở cảnh sát.

"Reng reng reng".

"Alo, tổ trọng án xin nghe!", nghe tiếng chuông điện thoại bàn reo, Lena tiến đến nhấc máy.

"À, tôi biết rồi chúng tôi sẽ đến ngay". Lena cúp máy quay sang mọi người trong đội nói: "Ở đường Y đã xảy ra án mạng, có người vừa mới báo án chúng ta mau đến đó đi".

Lena thuật lại cuộc gọi khi nãy với mọi người, rồi xem qua đồng hồ đeo tay, nhìn một vòng quanh phòng làm việc cũng không thấy LingLing đâu: "Sao hôm nay không thấy đội trưởng đi làm vậy, giờ này cũng đã trễ lắm rồi, vẫn chưa thấy đội trưởng tới, không biết có xảy ra chuyện gì không?"

Milk chăm chú xem màn hình vi tính, nghe Lena nói quay người, lên tiếng: "Sáng giờ bận nhiều việc, cũng không chú ý đội trưởng có đi làm hay chưa".

"Chị gọi cho đội trưởng thử coi, xem giờ em ấy đang ở đâu sẵn tiện báo vụ án này với em ấy luôn", Lena nói.

Milk lấy chiếc điện thoại ở túi quần bấm gọi cho LingLing, gọi qua hai ba cuộc, chuông vẫn reo nhưng không hề có động tĩnh gì bên kia Milk trả lời mọi người: "Có đổ chuông nhưng không ai bắt máy".

"Chúng ta mau tới hiện trường vụ án trước đã, tới đó rồi chúng ta gọi cho đội trưởng sau", Faye nói, bốn người nhìn nhau gật nhẹ đầu rồi đồng loạt xoay người tiến thẳng ra cửa.

Mười lăm phút sau xe cảnh sát chuyên dụng chở nhóm người Milk tới hiện trường nơi xảy ra vụ án, bốn người lần lượt xuống xe đi thẳng tới chỗ đang phong tỏa có vài cảnh sát viên đang canh giữ xung quanh, người dân tụ tập nhìn xem chỉ chỉ chỏ chỏ nói bla bla... các kiểu, một cảnh sát viên đang canh giữ thấy bốn người đi tới làm động tác chào.

Khi đã vào hiện trường bốn người chia nhau ra làm việc, Milk tiến lên gần chiếc xe nhìn quanh qua một lượt không thấy có gì lạ, tiếp đến tiến ra phía sau của thùng xe quan sát từ trên xuống dưới khi nhìn tới cánh cửa đang khóa chặt, liền mở ra, đập vào mắt là một xác chết nam chết ở tư thế nằm co lại, hai tay và hai chân đều bị chối bằng bằng dây rút nhựa màu trắng.

Namtan đi xung quanh khu vực tìm xem có phát hiện manh mối gì lạ không.

Lena thì lấy khẩu cung những người dân hiếu kỳ quây xem.

Faye trao đổi gì đó với cảnh sát viên.

Khoảng mười phút sau ba người xong việc tập hợp lại chỗ Milk.

"Ý...xe này không phải là xe tải đông lạnh sao? Thủ phạm bây giờ cũng nghĩ ra được nhiều chiêu trò quá ha, dùng xe như thế này để gây án", bỗng Faye la lên làm mọi người giật nảy mình.

"Cậu bị động kinh hay sao hét toán lên thế?", Milk ôm ngực quay sang trách cứ Faye.

Thấy Faye cười không ngậm được mồm, Lena liếc một cái, cho một đấm không mạnh không nhẹ vào ngực.

"Cậu biết loại xe này à?" Namtan quay sang hỏi Faye.

"Biết sao không biết, còn rành nữa là khác. Mà xe này rất phổ biến trên thị trường ai mà không biết". Lena, Faye hai người đùa giỡn qua lại nghe Namtan hỏi Faye đắc ý dạt dào trả lời.

"Tại sao cậu biết loại xe này để sau hãy nói đi, giờ để bên pháp y làm việc của họ trước đã", Milk lên tiếng.

"À, trong số chúng ta có ai gọi điện cho đội trưởng chưa?", như sực nhớ ra gì Faye hỏi.

Ba người nhìn nhau lắc đầu biểu thị không có.

"Để tôi gọi thử xem". Faye lấy điện thoại bấm gọi cho LingLing, khoảng hai giây sau điện thoại đổ chuông.

LingLing mơ mơ màng màng nghe tiếng chuông điện thoại reo, theo quán tính đưa tay mò mẫm tìm kiếm chiếc điện thoại, chưa tìm được thì chuông đã tắt, LingLing thu tay, từ từ mở mắt nhìn trần nhà chầm chầm, khoảng một phút sau bật ngồi dậy nhưng do động tác lẹ quá làm LingLing xây xẳm, hai tay xoa xoa hai bên thái dương, bỗng chuông điện thoại reo lên lần nữa, LingLing ngẩng đầu quay qua quay lại tìm chiếc điện thoại thì ra nó đang nằm trên bàn mà nãy giờ không để ý tới, LingLing quới tay lấy chiếc điện thoại nhìn màn hình 2 giây sau bấm nghe.

"Alô!".

Bên đây Faye vừa nghe tiếng LingLing thì vui mừng vừa cười vừa hỏi: "Alô đội trưởng, em đang ở đâu thế? Sáng giờ tới giờ tụi chị sốt ruột gọi điện tìm em không được, máy em đổ chuông nhưng em lại không bắt máy".

LingLing nhắm mắt khoảng năm giây không nói gì, nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua từng hình ảnh đều không thể nhớ ra nỗi, thở dài một hơi nói.

"Haiz, hôm qua xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, em không bắt máy được, trở về em sẽ nói sau".

Đã là cảnh sát bao nhiêu năm chẳng lẽ lại không biết bọn họ tìm mình gấp như thế dĩ nhiên là có chuyện nên tiếp lời.

"Hôm nay lại có án nữa sao?", LingLing đưa tay xoa thái dưởng rồi hỏi.

"Đúng rồi. Sáng nay tụi chị vừa vào sở không bao lâu thì có người gọi đến báo án, chị định báo với em nhưng không thấy em đi làm nên gọi điện tìm em gọi mãi không thấy em bắt máy, sợ em lại xảy ra chuyện gì tụi chị định tìm em, ai dè chưa kịp đi thì án lại đến nên tụi chị đành gác lại mà đến hiện trường xem trước, rồi tính đến việc tìm em sau, giờ đã gọi được cho em tụi chị cũng yên tâm". Faye nhìn những hàng tre lay động trong gió trả lời.

"Em không sao, mọi người yên tâm làm tốt việc lát em đến sau". Khoảng hai giây sau LingLing cúp máy nhìn sơ qua một vòng khắp căn nhà.

"Đây không phải là căn nhà một tháng trước mình từng đến đây tìm hiểu về vụ án phong thư lần trước đó sao, sao giờ mình lại ở đây? Chuyện gì vậy nhỉ?" LingLing đỡ trán, bỗng nghe tiếng bước chân từ trong nhà tắm phát ra âm thanh cộp cộp cộp của giày cao gót.

LingLing ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn về phía cánh cửa phát ra âm thanh, không chớp mắt nhìn chầm chầm nơi đó. Orm mặc trên người bộ đồ công sở tay cầm túi xách, đang từ trong nhà tắm bước ra thì bắt gặp ánh mắt LingLing nhìn mình không rời mắt.

"Dậy rồi à? Còn mệt không?"

"Ờ ờm cảm ơn cô, tôi không. Nhưng mà sao tôi lại ở đây thế?"

"Xuống ăn sáng đã rồi từ từ nói."

Orm quay người bước thẳng ra cửa rồi đi xuống lầu, LingLing chưng hửng nhìn dáng lưng kia. Có ai lại tốt đến mức đem người lạ về nhà còn cho nằm lên cả giường riêng thế này không chứ.

"Sao cô ta trông quen vậy ta?"

LingLing lắc đầu vài cái nhưng không nhớ ra kĩ chuyện gì xảy ra tối qua, chỉ biết mình bị một tên nào đó cố ý muốn đâm xe vào mình và sau đó ra sao thì cô cũng chẳng nhớ. Cô đi nhanh vào nhà tắm rồi rửa mặt sau đó nhìn xuống lầu thấy Orm đang ăn sáng, định bụng chào hỏi rồi đi ngay.

"Ờm cô à, cảm ơn cô hôm qua đã đưa tôi về còn cho tôi ở lại. Khi nào gặp lại chắc chắn sẽ đền đáp."

"Khi nào là khi nào? Làm sao tôi biết có gặp lại em không?"

"Đúng là con nhà giàu mà" LingLing rủa thầm.

"Hay là tôi..."

"Em ngồi xuống ăn sáng đi rồi nói."

LingLing hít một hơi rồi ngồi vào bàn với tô bún còn nghi ngút khói, cô cầm đũa ăn cho có lệ.

"Tối qua em ngất xỉu giữa đường, tôi đi ngang thấy nên đưa em về đây."

"Cảm ơn cô đã giúp đỡ."

"Không có gì, sau này đi đâu thì cẩn thận em còn là cảnh sát thì phải giữ hình tượng một chút."

"Sao cô biết tôi là cảnh sát?"

Orm quay sang nhìn dáng vẻ nghi vấn của LingLing rồi bật cười nhẹ.

"Em thật sự là không nhớ tôi?"

"Cô...."

Orm nhẹ nhàng đưa sợi dây chuyền đang đeo lên mặt LingLing, cô nhìn một hồi thì chợt nhớ ra gì đó.

"Orm... Orm Kornnaphat?"

"Là tôi!"

LingLing chưng hửng nhìn dáng vẻ đắc ý kia.

"Em không nghĩ là chị, tại cũng lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau."

"Ừm, 12 năm lận mà em không nhớ cũng phải thôi."

"Xin lỗi để chị chê cười rồi."

"Có gì chê cười chứ, em ăn đi rồi chị đưa em đi làm."

"Không cần đâu em đến trụ sở..."

"Chị tiện đường nên đưa em đi, đừng ngại đâu phải chúng ta xa lạ gì chứ."

LingLing cười trừ, sau khi dùng bữa xong Orm đưa LingLing đến trụ sở.

"Cảm ơn chị!"

"Được rồi, em vào làm đi."

LingLing bước chân tới cửa tổ trọng án thì dừng lại, hai tay đút vào túi quần kaki, nhìn quanh một lượt khắp phòng, bốn người bọn Milk ai làm việc nấy của mình, nhìn được một chút LingLing mới bước tới vài bước rồi lên tiếng thu hút sự chú ý của bốn người, cả đám quay đầu lại nhìn thấy LingLing đứng kế cửa.

"Mọi người tập trung lại vào họp ngay!", LingLing thông báo xong thì đi thẳng vào phòng dành riêng cho thảo luận vụ án, bốn người nghe vậy cũng lần lượt theo sau vào phòng rồi ngồi vào chỗ cố định dành riêng cho mình, LingLing ngồi giữa, lưng dựa ghế hai chân bắt chéo vào nhau hai tay khoanh trước ngực mặt nghiêm nhìn mọi người.

"Vụ án như thế nào? Mọi người lần lượt nói rõ chi tiết cho tôi biết!".

"Nạn nhân là Phakhin Chaiwat nam giới, độ tuổi từ ba mươi đến ba mươi lăm tuổi, cao khoảng 1m65 đến 1m7, là tài xế xe tải cho công ty Zin Food, theo như bên pháp y khám nghiệm tử thi cho thấy, nạn nhân tử vong là do một vật cứng tác động thẳng vào đầu gây ra tích tụ máu và vỡ hộp sọ, cộng thêm trên thân thể nạn nhân có nhiều vết thương lớn nhỏ mới cũ chưa lành, hẳn là trước khi chết cũng đã bị đánh đập và hành hạ một thời gian". Milk vừa nhìn quyển sổ ghi chép vừa nhìn LingLing trả lời.

"Chị cũng đã có xem qua hiện trường, đây không phải là hiện trường gây án đầu tiên, mà là sau khi gây án hung thủ mới đem xác nạn nhân đưa đến đây nhằm đánh lừa chúng ta rằng đây là hiện trường xảy ra đầu tiên", tiếp theo là Namtan trả lời.

Lena nhìn vào sổ ghi chép của mình rồi nhìn LingLing thuật lại những gì mình hỏi được: "Tôi đã lấy khẩu cung và hỏi những hộ dân gần đó, họ nói đã thấy chiếc xe tải đậu ở đó khoảng chừng ba bốn ngày gì rồi, đi qua đi lại, không thấy người đâu cũng không thấy xe di chuyển nên xin nghi mới báo cảnh sát". Lena trình bày xong thì cúi đầu xuống ghi ghi chép chép gì đó vào quyển sổ.

Faye nhìn qua mọi người rồi nhìn thẳng LingLing trả lời: "Khi đến hiện trường chị cũng đã có hỏi qua một số người hiếu kỳ vây xem, họ đều nói gần đây không thấy ai lạ mặt cũng không thấy có người nào khả nghi lãng vãng qua lại".

"Milk khi nãy chị có nói là hung thủ dùng vật cứng để gây án, vậy chị có xác minh được đó là dùng vật gì không?", LingLing im lặng nãy giờ nghe bốn người họ trình bày, lúc này mới lên tiếng như có đều suy tư, đứng lên đi qua đi lại trong phòng, một tay để ngang ngực, tay kia chóng cằm trầm ngâm.

Milk đưa ra giả thuyết.

"Rất có khả năng hung thủ dùng, một là gậy đánh bóng chày, hai là gậy đánh golf, hai loại đó tuy có cấu tạo khác nhau về hình dáng và kích thước, nhưng độ cứng không thua gì nhau, có thể dùng làm hung khí khi gây án, còn một đặc điểm nữa khi nạn nhân chết hai tay hai chân đều bị chói lại bằng dây rút nhựa, loại dây đó tuy mỏng và nhỏ nhưng chắc chắn vô cùng, một khi bị trói thì có cố vùng vẫy như thế nào cũng không thoát được mà ngược lại có thể bị khứa đứt cả tay lẫn chân. Còn những vết hằn tím trên người nạn nhân có thể được tạo ra bằng một vật hình tròn gì đó chưa thể xác định được".

"Đây cũng chỉ mới là giả thuyết của chị đưa ra thôi, cũng có khả năng là hung khí khác chẳng hạn, đợi tới khi nào tra được thủ phạm và tìm ra được hung khí tới lúc đó mới có thể chắc chắn những gì cậu suy đón là đúng", LingLing nghe Milk nói ra suy đoán của mình thì lên tiếng.

LingLing nhìn sang Namtan tiếp lời:

"Chị nói đó không phải là hiện trường vụ án đầu tiên, có nghĩa là hung thủ đã gây án ở một nơi nào đó rồi mới đem xác đến phi tang nhầm đánh lạc hướng điều tra của chúng ta, rất có khả năng hung thủ sợ vứt xác gần nhà thì cảnh sát sẽ mau điều tra ra, cho nên đem xác bỏ ở một nơi hẻo lánh ít người qua lại, nếu như vậy thì rất có thể hiện trường gây án đầu tiên là nhà ở hoặc nhà kho hay công trình bỏ hoang gì đó chẳng hạn". LingLing nêu ra suy đoán của mình, bốn người bọn họ vừa nghe vừa ghi ghi chép chép lại những ý quan trọng.

"Còn Faye chị có xem qua xe loại đó dùng để vận chuyển gì và làm gì hay không?", Faye đang ghi chép thì nghe LingLing hỏi ngước lên nhìn rồi trả lời:

"Theo như chị quan sát và cũng biết chút ít thì loại xe đông lạnh loại nhỏ này, có thương hiệu là Thaco Kia K250 có tải trọng 1,9 tấn với thùng đông lạnh chuyên chở những hàng hóa đi xa và vận chuyển những thực phẩm để không bị hỏng trong quá trình vận chuyển, loại xe như thế này thường thì được các hộ gia đình hay các doanh nghiệp nhỏ ưa dùng vì chúng nhỏ gọn dễ dàng vận chuyển hàng hóa với khối lượng ít đến các khu vực dân cư đông đúc hay các địa điểm xa xôi, đồng thời đảm bảo được sự linh hoạt trong quá trình vận chuyển hàng hóa cộng thêm tiết kiệm được rất nhiều chi phí", Faye nói một hơi ra những gì mình biết cho mọi người cùng tham khảo.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz