ZingTruyen.Xyz

Limerence


                                           
Build bất an ngồi trước phòng bệnh của hắn đợi bác sĩ kiểm tra, bảo bối nhỏ đã được bác quản gia đưa về nhà nghỉ ngơi. Anh tự trách mình, hôm nay thời tiết rõ lạnh thế này còn chậm chạp kéo dài thời gian để hắn đứng chờ, sau đó còn đứng ở ngoài dây dưa một hồi lâu. Nếu lúc đó anh đáp ứng yêu cầu của hắn lập tức thì có lẽ hắn sẽ không bị thế này. Đúng lúc bác sĩ từ phòng bệnh cũng vừa bước ra, anh gấp gáp bật người dậy hỏi thăm tình hình.

                             

"Bác sĩ, em ấy ... em ấy không sao chứ?"                           

"Không sao, cậu ấy chỉ lao lực quá nhiều, không ăn uống đầy đủ lại bị nhiễm lạnh cho nên mới ngất xỉu. Tốt nhất nên ở lại bệnh viện 2-3 ngày để theo dõi, dạ dày cậu ấy có vấn đề nên cần chú ý tới ăn uống, lát nữa cậu ấy sẽ tỉnh. Đừng quá lo lắng, đây là hóa đơn viện phí. Cậu theo y tá thanh toán cho cậu ấy!"
                          
"Cảm ơn bác sĩ!"

                             

Build thở phào nhẹ nhõm, khi đóng xong viện phí anh lập tức trở lại phòng bệnh của hắn, kéo ghế ở bên cạnh ngồi xuống. Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt, thiếu sức sống của hắn lòng ngực của anh như có thứ gì đè xuống, đau đến không thở nổi, nước mắt kiềm nén bấy giờ cũng tràn ra khỏi khoé mắt. Nắm lấy bàn tay đang truyền dịch, xoa nhè nhẹ như muốn truyền toàn bộ hơi ấm sang cho hắn, muốn hắn biết anh luôn luôn ở bên cạnh.

                             

Nếu như theo lời bác sĩ nói, đến lúc này hắn phải tỉnh rồi chứ, sao vẫn chưa chịu mở mắt nhỉ? Tay anh siết chặt lấy tay hắn, chăm chú nhìn từng đường nét trên gương mặt. Mắt một mí này, sống mũi cao cao, đôi môi mỏng quyến rũ này nữa. Ôi, hình như càng ngày càng đẹp trai ra rồi nhỉ? Hắn đột nhiên mở mắt làm anh có chút giật mình, khuôn mặt đỏ bừng lúng túng nhìn sang chỗ khác nhưng tay vẫn bất giác siết chặt.

                             

"Biu, em đang ở đâu?"
                           
"Đây là bệnh viện, em bị ngất xỉu! Bác sĩ nói không sao, chỉ cần nghỉ ngơi ăn uống đầy đủ là được!"

                             

Đây là sự việc nằm ngoài kế hoạch hoàn hảo của hắn nhưng không sao, nhờ có chuyện này nên kế hoạch càng thêm thành công. Thái độ của anh đã không còn lạnh nhạt như trước, bàn tay nhỏ bé đang siết chặt lấy tay hắn và không còn dùng cách xưng hô xa lạ kia nữa! Hắn nở nụ cười tươi tắn nhìn anh, tuy sắc mặt có chút nhợt nhạt nhưng nụ cười này vẫn làm cho anh bị rung động ah!

                             

"Em nghỉ ngơi đi, anh ... anh về nhà!"
                           
"Biu, anh đừng đi! Anh đành lòng để em ở đây một mình sao?"

                             

Hắn vội vàng bật dậy, đưa tay giữ chặt lấy eo anh, áp mặt vào tấm lưng nhỏ bé, giọng trầm thấp nài nỉ, chẳng qua là anh bị phát hiện nhìn trộm lại còn đang siết chặt tay người đó nên xấu hổ tìm cách trốn tránh, nhưng lại bị hành động này làm cho mềm lòng, không còn đường phản kháng.

                             

"Được rồi, anh ở đây! Nhanh chóng nằm xuống nghỉ ngơi đi."

                             

Bible mỉm cười, ngoan ngoãn nằm xuống giường, vì thể trạng người bệnh khá yếu cho nên hắn cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nửa đêm hắn giật mình tỉnh giấc nhìn sang bên cạnh xác định anh vẫn còn ở đó mới yên tâm, trong đầu đột nhiên nảy ra một ý định, nhẹ nhàng lật chăn bước xuống bế người đang say ngủ kia lên giường sau đó cũng nằm xuống bên cạnh, đem anh vào lòng ngực rồi kéo chăn đắp cho cả hai. Build đang ngủ thì cảm thấy mình bắt được cái gì đó ấm áp, lại có mùi hương quen thuộc liền sống chết ôm chặt, dụi dụi mặt vào thứ ấm áp kia mà không hề biết hành động đáng yêu này lại làm cho tim người nào đó suýt nhảy ra khỏi lòng ngực, đặt một nụ hôn lên trán anh rồi nhanh chóng cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

                                                
                   
Sáng hôm sau, khi anh tỉnh giấc thì phát hiện mình đang nằm trên giường tay lại ôm chặt lấy hắn. Không phải chứ, hắn đã bị thế này mà anh còn không biết tốt xấu trèo lên giành giường với người bệnh, xấu hổ muốn chết. Nhẹ nhàng định xoay người, cố gắng không làm hắn thức giấc nhưng không hiểu sao lại luyến tiếc cảm giác ấm áp này nên âm thầm siết chặt vòng tay vùi mặt vào lòng ngực hắn, tự nhủ chỉ ôm một chút thôi. Bible thật ra đã dậy từ lâu, nhưng vì sợ động đậy sẽ làm anh tỉnh giấc nên cứ nằm yên ôm lấy anh, ai ngờ chứng kiến được một màn đáng yêu như thế liền không nhịn được bật cười thành tiếng.

"Ah, em tỉnh sao không nói anh? Có mỏi tay lắm không? Thật xin lỗi."

"Đừng xin lỗi, em không mỏi, nằm một chút nữa đi!"

"Nói dối, rõ ràng là rất mỏi! Dậy đi, anh đi mua đồ ăn sáng cho em."

Build xuống canteen bệnh viện mua cho hắn một phần cháo nóng, đợi hắn ăn xong thì mới về nhà thay đồ, trước khi đi còn hứa buổi chiều đến sẽ mang cho hắn một số đồ dùng cần thiết. Vừa bước ra khỏi cửa phòng thì đã gặp ngay Us đến thăm, anh cũng không định nán lại nhưng cậu ta một mạch kéo tay anh xuống canteen bảo rằng có chuyện muốn nói. Nhưng mà giữa anh với cậu ta có gì để nói chứ?

"Pi Build, anh chỉ cần nghe em nói thôi!"

Us từ tốn giải thích chuyện mà cậu ấy nói với anh ở bệnh viện năm đó đều là cố tình lừa gạt, Bible khi biết được đã rất tức giận, ngay cả đến làm bạn với cậu cũng không muốn nữa. Khoảng hơn 1 tháng sau đó thì cậu ấy phát hiện mình có thai thật nhưng không phải của Bible mà là của người đàn ông anh bắt gặp trước cổng khách sạn cùng cậu lúc đó, anh thắc mắc vì sao lại khẳng định như vậy thì cậu ấy bảo không có khả năng là của Bible vì khi bên cạnh cậu hắn luôn sử dụng biện pháp phòng tránh. Khi phát hiện được cậu thật sự rất khổ sở, người đàn ông bội bạc kia không nhận, không thể phá bỏ càng không thể để gia đình biết cho nên đành cầu cứu Bible, may mắn lúc đó hắn không để tâm chuyện cũ tận tình giúp đỡ cậu. Bé con đó chính là Lilo mà anh đã gặp ở nhà hàng. Cậu ấy bảo tất cả chỉ là chuyện hiểu lầm, bây giờ tất cả đã được giải quyết hết rồi, 4 năm qua chính là khoảng thời gian khó khăn nhất đối với hắn, nhưng mà ...

"Tôi cũng không giấu gì cậu, năm đó đang mang bảo bối thì vô tình bị tai nạn, do gặp chút vấn đề nên đã để lại di chứng. Di chứng đó là ... tôi không còn khả năng sinh bảo bối nữa. Cậu cũng biết mà, em ấy vẫn nên cần người tốt nhất! Và người tốt nhất đó chính là cậu."

"Người anh ấy yêu là anh, người anh ấy cần cũng là anh. Em xin lỗi, em đã tìm thấy người thích hợp cho mình, nên chuyện này em không có khả năng giúp anh! Nhưng mà rõ ràng là hai người còn rất yêu nhau mà, vì cái gì không thể cho nhau một cơ hội?"

Build cúi đầu im lặng, lúng túng không biết nên nói thế nào cho phải. Anh còn yêu hắn, chuyện này anh không phủ nhận, nhưng mà ngay cả chuyện sinh thêm một bảo bối anh cũng không thể thực hiện được thì làm sao có thể bắt hắn toàn tâm toàn ý ở cạnh anh?! Anh thực sự rất lo sợ, sợ hắn đối với anh chỉ là xúc động nhất thời, sau khi chán rồi sẽ lập tức bỏ mặc anh. Như thế, anh không biết rốt cuộc mình cùng bảo bối nhỏ sẽ khổ sở như thế nào.

                                           
                                                 
"Anh có biết Bible đã từng nhập viện vì xuất huyết bao tử chưa?"
                           
"Tôi ..."
                         
"Khi anh rời khỏi bác gái rất tức giận suýt chút muốn từ mặt, bà Goo cũng vì vậy nên không muốn ở đó nữa! Bible như người đã chết đi rồi, anh ấy hằng ngày để dạ dày trống rỗng làm bạn với rượu! Hôm đó, lúc em quẫn bách đến tìm thì phát hiện anh ấy đã ngất xỉu trong nhà, dưới đất bày lung tung vỏ chai, nếu em không đến anh ấy có đau chết cũng không ai biết. Đến khi đã vào tới viện, Bible nửa tỉnh nửa mê thấy một bóng dáng cực kì giống anh nên đã mặc kệ sống chết đuổi theo. Khi phát hiện ra người đó không phải anh liền như người rơi xuống đáy sâu của vực thẳm và đó cũng là lần đầu tiên em chứng kiến anh ấy khóc. Bộ dạng của Bible lúc ấy thực sự thảm hại!"

                             

Build mở to đôi mắt ngập nước, giống như không tin vào những gì mình nghe thấy, rất lâu sau đó anh mới nhỏ giọng mở miệng, nhưng thanh âm cũng mơ hồ không nghe rõ.

                             

"Tôi ... không biết ..."                           

"Em biết anh đang nghĩ gì, Bible tên ngốc đó cái gì cũng không nói cho anh biết, thử hỏi làm sao anh có thể tin tưởng vào tình yêu anh ấy được chứ!?"                          

"..."
                             
"Build, trở về với Bible đi!"

                             

Cùng lúc đó Barcode và Jeff vừa từ sân bay về liền đến bệnh viện tìm Build, nhưng không thấy anh ở đó. Bible có chuyện muốn hỏi, hai người không đành lòng giấu nên nói cho hắn biết những chuyện xảy ra với anh trong suốt 4 năm qua. Từ những chuyện nhỏ nhặt nhất, cho đến chuyện tìm nhẫn rồi gặp tai nạn và chuyện không thể sinh bảo bối.

                             

Buổi chiều khi Build trở lại phòng bệnh thì mẹ Bible đã sớm có mặt ở đó thăm con trai, anh có chút giật mình nhưng sau đó liền lễ phép chào hỏi.

                             

"Chào, m ... bác gái."
                           
"Bác gái cái gì, chúng ta có phải là người lạ đâu, gọi mẹ xem nào!"
               

Bà tỏ vẻ không hài lòng vì cách gọi này của anh, nhưng mà vốn dĩ chẳng còn liên quan gì với nhau cả, gọi mẹ có phải là hơi quá phận lắm không? Mẹ Bible nhíu mày, anh cũng không muốn không khí thêm căng thẳng.

                             

"Mẹ."                           

"Ngoan, mẹ ôm một cái nào! Mẹ vừa sang nhà ba con gặp Binie, thằng bé rất đáng yêu! Mẹ cũng nói với ba con rồi, tạm thời con cứ chăm sóc thằng nhóc này giúp mẹ. Binie để mẹ lo."

                             

Anh vẫn chưa kịp hiểu thì bà đã bỏ về trước, để lại anh đứng ngây ngốc giữa phòng bệnh. Anh lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh hắn, cả hai đến giờ vẫn chưa nói với nhau được câu nào. Có những lúc chỉ cần im lặng ngồi cạnh nhau, không cần nói nhưng đối với hắn như vậy đã là quá đủ, quá hạnh phúc.

                             

"Anh đi mua cho em chút gì đó để ăn."

                             

Anh lên tiếng phá vỡ không gian yên lặng, xoay người bước ra khỏi cửa. Bible lập tức bật dậy, vươn tay kéo anh vào một cái ôm ấm áp.

                             

"Build Jakapan Puttha, em không cần người tốt nhất, em chỉ cần anh. Đừng rời khỏi em, đừng không cần em!"
                           
"Sau này mọi chuyện đều toàn tâm toàn ý nghe theo anh. Về với em, có được không?"

                             
**
                           

Sau 2 - 3 ngày nghỉ ngơi, tình hình của Bible cũng ổn định nên đã được bác sĩ cho về nhà. Hôm đó lúc kéo anh vào lòng đã nói ra hết tâm ý của hắn, anh từ khi đó đến bây giờ vẫn không hề nhắc đến chuyện này, hắn cứ thấp thỏm không yên, lo sợ rằng khi được xuất viện về nhà rồi anh sẽ liền bỏ mặc hắn. Không được, hắn không cho phép. Dìu hắn vào xe, anh cũng nhanh chóng đi vào ngồi bên cạnh hắn. Thực ra trong lòng anh cũng đã có sẵn dự tính, anh yêu hắn, bảo bối nhỏ cũng cần có một gia đình trọn vẹn, anh căn bản đã không còn muốn trốn tránh nữa! Nhưng mà anh không biết nên nói như thế nào cho đúng? Không khí im lặng cứ như thế bao trùm hết không gian xe cho đến khi về đến nhà. Mẹ Bible cùng bảo bối nhỏ cũng đã ở nhà từ sớm đợi hắn về, nhìn hai đứa trẻ cứ lãnh đạm như vậy, bà thực rất phiền lòng. Người làm mẹ như bà, thấy cảnh này thực sự rất đau lòng, rõ ràng đã đi đến bước này rồi còn một bước cuối cùng tại sao không chịu tiến tới? Cứ để như vậy cũng không tốt, thôi thì để bà đích thân ra tay vậy!

                             

"Build, cũng trễ rồi nên con ở lại đây đi, mẹ đã đích thân xuống bếp làm một bữa đãi hai đứa."
                           
"Mẹ, nhưng mà ..."
                             
"Không nhưng nhị cái gì hết, nếu con ngại thì ở phòng đối diện. Hai đứa đi thay đồ đi, khi xuống liền có thể ăn cơm, mẹ làm một chút nữa là xong rồi!"
                             
"Binie phải ngoan ngoãn, đừng làm phiền bà nội có biết không?"
                           
"Dạ, Binie rất ngoan ah ~!

                             

Build hôn nhẹ vào má bảo bối nhỏ sau đó thì theo hắn lên tầng, đứng trước cửa phòng ngập ngừng không đi vào, rồi bất chợt nhớ ra điều gì đó liền quay phắt lại gọi tên hắn.

                             

"Bible, anh ..."
                           
"Anh làm sao? Anh không thoải mái ở đâu?"                            

"Không có, chỉ là anh không có đồ để thay."

                             

Bible nở nụ cười trước bộ dạng đáng yêu này, vội vàng vào phòng lấy cho anh một bộ quần áo.

                             
*
                       

Nhìn Build ngoan ngoãn uống hết bát súp, mẹ Bible thầm cười một cái. Nhanh chóng kết thúc bữa tối, bà đẩy Build về phòng nghỉ ngơi, cũng thẳng tay đuổi hắn đi luôn, chuyện còn lại đương nhiên là nên để tụi nhỏ tự giải quyết. Con trai ngốc Bible, mẹ đã giúp tới bước này, bước cuối cùng mà không hoàn thành tốt, không mang Build về nhà cho mẹ là chết chắc nhé! Nửa giờ nhanh chóng trôi qua, thuốc chắc cũng thấm rồi nhỉ, thời điểm này cực kì hoàn hảo!

                             

"Bible, ra đây mẹ nói chuyện!"                        
"Có chuyện gì sao mẹ?"
                           
"Mẹ phải sang nhà ba của Build bàn chút chuyện, Binie cũng muốn đi theo! Mà lúc nãy nghe nói Build không khoẻ, con sang phòng nó thử xem sao! Vậy nhé, mẹ đi đây!"

                             

Bible nghe mẹ nói Build nhà hắn không khỏe liền có chút khẩn trương nhưng mà tình hình hiện tại đột ngột xông vào phòng anh có phải lập tức bị đuổi ra hay không? Mối quan hệ chỉ vừa mới được cải thiện một chút thôi, nếu không cẩn thận sẽ phá vỡ mất. Do dự đứng trước phòng Build một hồi lâu, hắn cũng tích được can đảm đem tay gõ vào cửa mấy cái.

                             

"Biu, là em đây! Em vào có được không?"

                             

Không nghe thấy tiếng trả lời, Bible lòng nóng như lửa đốt, chẳng lẽ anh ấy ngất xỉu rồi sao? Hắn khẽ đẩy cửa, thật may, cửa không khoá. Từng bước tiến vào phòng, thân ảnh Build lọt thỏm giữa chiếc giường rộng lớn, mặt đỏ bừng, vặn vẹo thân người, vai áo trễ nãi gợi cảm, đây là tình hình gì vậy?

                             

"Biu, anh ..."
                         
"Hức ... nóng ... anh rất khó chịu ..."

                             

Build hoàn toàn bị thuốc chi phối không hề biết mình đã phơi bày ra bộ dạng quyến rũ như thế nào, cũng không hề nhìn thấy được trong mắt người đó đã sớm có một ngọn lửa dục vọng như muốn thiêu cháy tất cả. Tiếng nức nở nho nhỏ phát ra từ khuôn miệng xinh xắn kia thành công đem sự kiềm chế của hắn đập nát không còn vết tích.

                             

"Anh rõ ràng là không biết tốt xấu!"

                             

Vừa nói dứt câu hắn cũng tiện đà áp người xuống, nâng cằm anh lên hung hăng cắn mút. Cái mùi vị ngọt ngào này, kì thực hắn nhớ đến phát điên lên được, chỉ hận ngày gặp lại không thể một đường vác anh về nhà.

                             

Bị hắn ôm hôn mãnh liệt, cái lưỡi linh hoạt trong miệng anh không ngừng khuấy đảo đến nổi anh không thể khép miệng lại được, Build đã sớm bị khoái cảm chiếm hết lý trí. Nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo, bàn tay xấu xa vuốt dọc theo sống lưng, cố tình dừng lại ở mông rồi xoa nắn vài cái khiến cơ thể anh mềm nhũn ra, không ngừng run rẩy. Đến lúc hắn ngừng hôn rời khỏi thì môi anh đã vừa đỏ vừa sưng lại còn óng ánh phiến nước, khuôn mặt ngày càng đỏ hơn, mắt đã sớm phũ một tầng sương mờ, trông câu dẫn không chịu được. Hắn thả từng nụ hôn lên đôi vai trắng trẻo, hỏm cổ thơm tho, cắn cắn nơi xương quai xanh đến khi ửng đỏ mới hài lòng rời khỏi.

                             

Build nức nở thành tiếng, từng nụ hôn nhỏ của hắn mang theo cảm giác mát lạnh dần xua tan cái nóng bức khó chịu làm anh thực thỏa mãn. Bible lại bị hai hạt đậu nhỏ trước ngực hấp dẫn, hắn nhanh chóng ngậm vào miệng trêu đùa đến khi cứng lên. Hắn bắt đầu thích cảm giác trêu đùa cơ thể anh, đôi mắt xinh đẹp ngấn nước, khuôn mặt đỏ bừng, đôi tay nhỏ nhắn không ngừng đan vào tóc hắn nhẹ giọng nỉ non. Đột nhiên hắn dừng mọi động tác lại đợi chờ phản ứng tiếp theo của anh, không ngoài dự đoán cơ thể anh ưởn thành một đường cong mong muốn được hắn chạm vào.

                                                                     

"Ưm ~~ nữa đi ~"

Tiếng rên rỉ gợi cảm bật ra khỏi khuôn miệng, hắn lần nữa cúi xuống ngậm hạt đậu nhỏ vào miệng bên còn lại mạnh nhẹ dày vò. Thực sự rất thoải mái, cả đôi tay và cái miệng kia khiến anh chỉ biết nhắm mắt hưởng thụ, cảm giác tê ngứa bắt đầu xuất hiện trên khắp cơ thể, nhất là ở ... phía dưới.

Bible quỳ giữa hai chân anh, nhìn chằm chằm vào nơi tư mật, cơ thể anh lại xuất hiện thêm từng đợt ngứa ngáy, giây tiếp theo hắn cúi người đưa lưỡi liếm ở nơi đó, xúc cảm mềm mại của đầu lưỡi làm anh run rẩy kịch liệt không chịu nổi loại khoái cảm này mà khóc nấc lên.

"Đừng ... đừng như thế ... ahh ~~ ..."

"Nói dối, anh rõ ràng là rất thích!"

Cảm nhận được chiếc lưỡi mềm mại, nóng ẩm linh hoạt chuyển động bên trong huyệt nhỏ khiến anh chỉ biết ngửa đầu khóc nấc, cảm giác sung sướng từng chút từng chút lấn chiếm hết lý trí tựa như đang ở tận thiên đường. "Nhóc con" đã sớm đứng dậy vì khoái cảm, anh muốn đưa tay chạm vào nó nhưng bị hắn ngăn chặn, bàn tay lúc này bị siết đến đỏ.

"Không cho phép anh chạm vào!"

Nơi tư mật đã lâu không chạm vào bây giờ lại bị người ta trêu đùa không thương tiếc khiến anh khó khăn thở dốc, hắn liếm một đường ở trong đùi non, nơi này vừa non mềm lại trắng trẻo hôn một chút thì đã để lại những dấu đỏ ám muội. Hắn nghiêng đầu, hung hăng mút mạnh hồi lâu mới buông ra, hài lòng nhìn "kí hiệu đặc biệt" đỏ sậm mà mình vừa tạo nên.

"Đã đóng dấu, kể từ bây giờ Build Jakapan Puttha là của Bible Wichapas Sumettikul."

Bible hùng hồn tuyên bố một câu, chẳng qua là hắn nổi tính trẻ con lên, muốn lưu lại một kí hiệu trên người anh, nếu trên cổ thì khi nãy hắn đã để lại rất nhiều dấu hôn rồi, chẳng kích thích gì cả! Đùi non của anh là nơi vừa mẫn cảm lại vừa bí ẩn, sự lựa chọn này khiến hắn cực kì hài lòng, vui vẻ hôn lên kí hiệu đó thêm vài lần nữa. Phía dưới bị trêu đùa đến đau bỗng dưng lại có một ngón tay chen vào, không ngừng chuyển động làm anh có chút choáng váng. Được huyệt nhỏ ấm áp bao trọn lấy ngón tay khiến hắn thích thú, dường như một ngón không đủ hắn liền cho thêm ngón tay thứ hai, ngón tay thứ ba luân động di chuyển. Huyệt nhỏ của anh quá bé so với ba ngón tay của hắn, cảm giác đau nhức dưới hạ thân truyền đến, anh không chịu nổi liền nhỏ giọng cầu xin.

"Anh đau quá ... xin em nhẹ một chút"

Nhìn bảo bối dưới thân vì đau mà nhíu chặt đôi mày thanh tú, nước mắt không ngừng tuôn trào, hắn lại mềm lòng rút tay ra dịu dàng bế thốc anh đặt lên đùi, để chân vòng qua eo. Ngón tay một lần nữa làm nhiệm vụ của mình, nhưng lần này lại nhẹ nhàng cẩn thận hơn. Bible dùng ngón tay liên tục khuyếch trương, xoa xoa ấn ấn nhẹ nhàng, vừa nghe thấy tiếng anh nức nở thì hắn biết mình đã chạm đến điểm nhạy cảm. Cơn đau nhức phía dưới đột nhiên biến mất không còn dấu tích thay vào đó là từng đợt khoái cảm dâng trào. Hai tay anh bám chặt lấy vai hắn, không chịu nổi khoái cảm dồn dập khuôn miệng lại bật ra từng tiếng nỉ non. Cái giọng mềm mại, ngọt ngào này khi rên rỉ lại càng kích thích chết người mà. Bible cảm thấy đã đến lúc, liền nhấc người anh lên đặt tính khí đã sớm cương cứng ngay huyệt nhỏ không báo trước liền một lần xông thẳng vào.

                                                                                                  
"Ahhh ~~"                         

"Bảo bối, xin lỗi, em không kiềm chế được."

                             

Cảm giác đau nhức như xé toạt từ hạ thân, đau còn hơn lúc nãy, đau đến mức phải hét lớn, của hắn quá lớn mà hắn lại thô bạo như vậy, "nhóc con" không cần chạm vào cũng vội vã bắn ra! Mồ hôi đổ đầy gương mặt, anh cắn chặt môi để cố gắng xoa dịu cảm giác đau rát bên dưới. Nhìn bảo bối khổ sở cắn môi đến bật máu, Bible yêu thương không thôi, dịu dàng hôn lên đôi môi đã sưng đỏ, hắn dừng lại đợi anh thích ứng mới nhẹ nhàng đi chuyển.

                             

"Nhanh ahh ... ưm ~ là chỗ đó ... rất thoải mái ~~~"

                             

Khuôn mặt Bible càng hiện lên rõ ràng trước đôi mắt đã sớm bị thuốc cùng dục vọng nhuốm màu, con người này sao có thể đẹp trai đến như thế? Giọng nói trầm ấm quen thuộc này sao lại xuất hiện ở đây? Có phải anh lại mơ nữa rồi không? Build Jakapan ngay từ lúc bắt đầu đã luôn xác định sẽ phải thua dưới tay Bible Wichapas, chỉ cần một cái ôm, một nụ hôn liền có thể khiến anh ngoan ngoãn đầu hàng. Tay ôm lấy cổ hắn, đặt một nụ hôn lên môi người trước mặt, cố gắng nhấc mông phối hợp, ngay lập tức hắn nắm eo anh ấn xuống đẩy toàn bộ vào bên trong.

                             

"Bibleee ... sâu hơn ... anh ... khó chịu ..."                          

"Anh vừa gọi tên ai? Gọi lại một lần nữa đi!"
                             
"Bibleee, anh nhớ em ~"

                             

Cái tên thân mật này đã bao lâu rồi không được nghe gọi bằng chất giọng mềm mại, ngọt ngào này của anh. Hiện tại anh lại dùng chất giọng gây nghiện này vừa gọi tên vừa nói nhớ hắn, bảo bối nhà hắn đang giở trò câu dẫn đây mà! Dục vọng trong hắn ngày càng tăng cao không điểm dừng, đâm càng sâu hơn, như muốn làm cho anh bất tỉnh luôn trên giường.

                             

"Bibleee ... chậm lại một chút ..."
                           
"Chậm sao? Em bị anh bức đến sắp nghẹn chết đây này! Còn chưa trừng phạt chuyện anh dám để cho tên kia tiếp cận! Còn muốn em chậm lại, hửm?"

                             

Càng nói, động tác bên dưới càng thêm mãnh liệt, Build cảm thấy mình đã được chạm đến đỉnh điểm liền lớn tiếng rên rỉ.

                             

"Cuộc đời anh đã định sẵn chỉ có thể ở cạnh em, bộ dạng này cũng chỉ có thể để em nhìn thấy!"

                             

Hắn nói xong liền đặt anh xuống giường, tính khí vẫn không ngừng đâm rút, rốt cuộc không biết đổi bao nhiêu tư thế, bảo bối nhà hắn đã mệt mỏi đến ngất đi!

                             

 **

                           
Bible thức giấc nhìn bảo bối đang say ngủ liền hài lòng mỉm cười, hôm qua không kiềm chế được mà muốn anh đến khuya, chắc hẳn anh đã rất mệt mỏi. Hàng mi xinh đẹp khẽ động đậy, Build chậm rãi mở mắt muốn đưa tay lên che bớt ánh sáng thì liền bị một đợt đau nhức chạy dọc khắp thân thể. Tối qua, vừa ăn xong thì có cảm giác nóng bức khó chịu, sau đó còn mơ thấy cùng Bible... làm chuyện đó! Sáng nay, động một chút thì cơ thể đau nhức không chịu được, không lẽ giấc mơ thành ... sự thật. Làm sao có thể chứ? Khi đã thích nghi với ánh sáng, anh phát hiện khắp cơ thể đều trải dài dấu hôn lẫn dấu tay đỏ tím bắt mắt, phía dưới huyệt nhỏ đau rát nhưng lại có cảm giác man mát, thân thể sạch sẽ thơm tho, đối diện là một khuôn ngực rộng rãi ấm áp, anh còn đang bị người ta ôm chặt. Nhìn biểu tình trên mặt liên tục biến đổi của người trong lòng, đáng yêu không chịu được làm hắn bật cười thành tiếng.

                             

"Em làm anh tỉnh giấc?"                         

"Ah, Bible ... sao lại ở đây?"
                             
"Em ngủ cùng anh!"
                             
"Buông ra, nhanh!"

                             

Build cố gắng vùng vẫy, nhưng vừa động cơ thể liền đau nhức không chịu được.

                             

"Anh nghĩ mình vẫn còn đủ sức, hửm? Ngoan nào, nghe em nói!"

                             

Chất giọng trầm ấm, dịu dàng của hắn bao giờ cũng thành công khiến anh ngoan ngoãn. Bible được thế lại càng siết chặt anh hơn, như không cẩn thận nới lỏng vòng tay anh sẽ trốn đi mất. Đặt một nụ hôn lên trán trơn mịn, nhẹ giọng giải thích.

                             

"Biu, em sai rồi! Để anh một mình chịu uất ức lâu như vậy! Tha thứ cho em, có được không?"
                         
"Hiểu lầm cũng được giải quyết hết rồi, đừng giận em nữa! Chỉ nghĩ tới việc gặp anh mà không được ôm anh, không được chạm vào anh, em khổ sở biết nhường nào!"
                         
"Về với em, để em cưng chiều anh. Chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc bảo bối nhỏ!"
                         
"Còn nữa, có lẽ là lời nói này hơi muộn nhưng mà Build Jakapan Puttha, em yêu anh."

                             

Build khóc, nhưng lần này là khóc vì hạnh phúc. Anh áp mặt vào lòng ngực ấm áp của hắn, vòng tay bất giác siết chặt, tiếng nấc nghẹn vụn vỡ. Bible nghe thấy tiếng khóc liền đào mặt anh ra khỏi lòng ngực, thả từng nụ hôn lên gương mặt xinh đẹp, từ đôi mắt lấp lánh nước, chiếc mũi, đôi má phúng phính rồi dừng lại ở môi. Hắn áp nhẹ môi mình lên đôi môi ngọt ngào kia, đem đầu lưỡi phớt nhẹ lên cánh môi non mềm ướt át. Tiếng rên rỉ khe khẽ bật ra khỏi cổ họng, hắn nghe thấy thế càng hôn sâu hơn, nhẹ nhàng đưa lưỡi vào cuốn lấy chiếc lưỡi ấm nóng của anh mà trêu đùa. Sau một hồi hôn đến quên cả thở anh mới đẩy hắn ra, nhìn thấy sợi chỉ bạc liền đỏ mặt trốn tránh.

                             

"Bible, đủ ... đủ rồi!"

                             

Hắn mỉm cười nâng người dậy lấy trong ngăn kéo đầu giường một chiếc hộp nhỏ, bên trong có hai chiếc nhẫn bạc, một chiếc lấy từ chỗ bảo bối nhỏ, chiếc còn lại hắn luôn luôn giữ bên mình. Bible nghiêm túc nâng tay trái anh lên, dịu dàng đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út, cúi đầu hôn lên tay trịnh trọng nói với anh.

                             

"Sau này, những chuyện nhỏ nhặt anh cứ tuỳ ý xử lý, chuyện lớn thì hãy dựa vào em."

                             

Build nhìn chiếc nhẫn lấp lánh ôm trọn lấy ngón áp út nhất thời cảm động đến không nói nên lời. Bàn tay anh run rẩy, đem chiếc nhẫn còn lại lồng vào ngón tay hắn, nhướn người đặt lên môi hắn một nụ hôn. Người đàn ông với đôi vai rộng lớn kéo người nhỏ hơn vào lòng, gói gọn bảo bối trong lòng ngực ấm áp, nhẹ giọng thủ thỉ.

                             

"Em yêu anh. Hình như anh có gì đó muốn nói với em thì phải?"                           
"Anh yêu em, Bible."

                             

Vì sao chúng ta lại nhắm mắt khi ngủ, khi khóc, khi tưởng tượng, khi hôn nhau, khi cầu nguyện? Bởi vì những gì đẹp nhất trên thế gian này chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt mà phải được con tim cảm nhận. Và với em, anh chính là điều đẹp đẽ nhất trên thế gian này.
                               

                             

Chính văn hoàn.

                             
                             

                                     

                                         

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz