ZingTruyen.Xyz

Lam Loan

Thi Mị thấp mi, bụng còn hơi hơi bị đĩnh, khi bị Cố Lệnh Thâm kéo vào trong lòng ngực còn ngăn không được thẹn thùng: "Em thông đồng chú, chú còn không phải liền ra tay sao? Ai biết về sau lại có cô gái nào đem ảnh chụp rớt trên xe chú, có phải chú lại muốn cất giấu để xem không"
"Đừng nháo loạn."
Cố Lệnh Thâm nhìn vợ nhỏ càng xả càng thái quá, duỗi tay nhéo nhéo mặt bánh bao, thấp giọng nói:
"Lòng anh có ai, chẳng lẽ em còn không biết?"
Nữ nhân oa ở trong lòng ngực hắn không lên tiếng, tươi cười trên mặt càng ngày càng ngọt, cố ý trêu đùa.
"Chú khôn nói, em làm sao biết."
Cố Lệnh Thâm cũng đã nhìn ra, vợ nhỏ chính là đang lăn lộn hắn, hắn duỗi tay cởi dây lưng, phát ra tiếng " xoạch" vọng lại.
" Em không biết? Anh sẽ dạy dỗ em một lần thì em sẽ biết. Đàn mang thai còn làm ầm ĩ, xem anh làm sao dạy dỗ em"
Hắn bá đạo tiến lên, Thi Mị nhìn tay hắn sờ tiến vào, cũng rốt cuộc thấp thấp rên rỉ xin tha. Nhớ đến chuyện xảy ra tối hôm qua, Thi Mị mặt còn có chút thẹn,  lúc này nghe Thi Mị nói thời điểm Cố Lệnh Thâm  còn đi sinh, cũng rất cảm thấy hứng thú.
....000....
"Tiểu Mị, cậu mang thai, về sau còn có thể đi học không"
"Được,  Lệnh Thâm đã giúp mình xin nghỉ. Chờ sinh xong bảo bảo được mấy tháng, mình sẽ trở lại học, mình nói với anh ấy, chậm trễ một khóa có thể bổ túc."
"Khó trách."
Cố Cửu Âm cười tủm tỉm:
" Mấy ngày trước khi mình ở phòng học, vừa vặn đụn phải chú ba cùng lãnh đạo trường nói chuyện, xòn tưởng rằng chú ấy có việc quan trọng gì mới tới trường học, thì ra chính là đang nói chuyện của cậu, bọn họ buổi sáng còn nhà hàng gần đó dùng cơm"

"Ừm."

Thi Mị chỉ biết khoảng thời gian trước Cố Lệnh Thâm làm vội một vài hạng mục, chỉ non nửa ngày,  không nghĩ tới còn đến trường học của cô..mọi chuyện của cô đều do một tay hắn an bài thỏa đáng.
"Chờ sinhbảo bảo, nói không chừng mình có thể đem con đến trường học"

"Đúng vậy."

Cố Cửu Âm cũng là cười. Cuộc sống cùng Thi Mị đã dần dần ổn định không giống nhau, nhân sinh của cô vừa mới bắt đầu. Không biết tương lai sẽ gặp được dạng gì người, phát sinh chuyện gì. Đối tương lai, có tốt đẹp nhất khát khao.

Ở chỗ Lâm Mẫn Trạch dùng cơm trưa xong, Thi Mị về Lệ Viên ngủ trưa, thời điểm tỉnh lại ngửi được mùi thơm ngọt trong phòng bếp, hình như là chưng hạt dẻ.
"Dậy rồi sao?"
Cố Lệnh Thâm vừa về nhà không bao lâu, thay dép lê ở nhà, nhìn nữ nhân từ trong phòng ra tới, tay còn xoa xoa đôi mắt, đi tới.

"ừm."
Tóc Thi Mị nhìn thấy phía sau hắn có mấy người đàn ông trung niên hơi sửng sốt một chút, bên tai nghe được nam nhân giới thiệu.

"Đây là người làm trong Công ty, đến lấy văn kiện."
"Vâng"
Nữ nhân có chút khẩn trương bắt lấy lòng bàn tay hắn,  sớm biết vậy cô đã chỉnh chu đầu tóc một chút, lần đầu tiên bị người trong công ty hắn nhìn thấy, khó tránh khỏi lo lắng hình ảnh bản thân không tốt.

"Không có việc gì, em như vậy khá ổn"

Cố Lệnh Thâm ôm vợ, bụng cô hơi hơi đĩnh bại lộ trong mắt mấy người đang có mặt, bọn họ đảo cũng chỉ là bình thản mà gọi một tiếng " phu nhân"cầm văn kiện xong liền rời đi.

Hương vị hạt dẻ càng thêm thơm ngọt, phiêu tán trong phòng khách, bảo mẫu đã đem hạt dẻ nấu xong, thời điểm Thi Mị đi vào, nhìn thấy dì Trần đem hạt dẻ vớt lên, đây là điểm tâm ngọt làm cho cô.
"Phu nhân tình rồi sao?"
"Ừm"

Thi Mị đứng trong phòng bếp, duỗi tay muôn lột một hạt dẻ, lại nhìn Cố Lệnh Thâm tùy ý cởi cà vạt đi vào, vừa lúc nhìn thấy động tác nhỏ của vợ, thấp thấp cười cười.

"Giữa trưa Âm Âm bị đói sao?"
"Không có."
Lỗ tai Thi Mị hồng hồng cúi đầu, ngón tay lột hạt dẻ, giống một con sóc con ăn vụng. Cô bỗng nhiên có chút ngượng ngùng thời điểm giữa trưa cũng ăn hai đại chén cơm, tài nấu ăn của Lâm Mẫn Trạch luôn luôn rất tốt, có thể làm thai phụ dễ dàng đói bụng.

Cố Lệnh Thâm đi tới, biểu tình ôn nhu mà ôm chặt Thi Mị trong lòng ngực, bàn tay ấm áp nhẹ nhàng bao trùm trên bụng nhỏ, sờ sờ bụng, lại cho lột cho cô mấy hạt dẻ.
"Buổi chiều đưa em đi khám thai"
"Vâng."
Thi Mị quay đầu lại, lại ở trên khóe miệng hôn hôn, hắn theo môi lưỡi vợ cạy ra, như vậy môi lưỡi triền miên không giống lửa nóng trên giường chiếu, nhưng thật ra nhiều vài phần trấn an.

Sau khi khám thai xong, Thi Mị trở về Lệ Viên nghỉ ngơi, chờ ngủ tiếp một giấc dậy nhìn thấy di động phát tới tin nhắn, cư nhiên là từ người cô đã rất thật lâu không gặp - Hướng Thiến , tuy rằng là dãy số lạ, nhưng ngữ khí vừa nhìn đã biết.

"Thi Mị, thận của tao bị Cố Lệnh Thâm lấy đi, mày có biết đi về đâu không?"

Thận?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz