ZingTruyen.Xyz

Ky Ky Xuyen Roi Nhung No La Lam Full

Thành Nghị mở Weibo, hot search được tìm kiếm vị trí thứ ba vừa vặn là đề tài # Thành Nghị lăn khỏi giới giải trí #

Weibo nóng nhất là các bài đăng trên diễn đàn của account marketing nào đó cùng bình luận rất chi là nhiệt tình ——

[Thành Nghị cái tên phế vật này có thể hay không lăn khỏi《 Siêu Cấp Thần Tượng》??? ]

Chương trình đã phát sóng được ba tập, nhìn đến hắn liền cảm thấy phiền. Năng lực chuyên môn kém đã đành, nhưng lần nào cũng đều cố ý không cho Tuyên Diệc Hàm điểm A, có phải hay không cùng người ta có thù oán? Nghe nói trong chương trình nào đó trước kia còn mắng một ca sĩ lưu lượng là rác rưởi, loại nhân phẩm này, ngươi xứng đáng được mọi người chán ghét!

[Không cho Tuyên Diệc Hàm điểm A, nghi là vì muốn cọ màn ảnh cho chính mình tạo điểm nóng.]

[Đm, cút đi, không muốn nhìn đến cái tên phế vật này.]

[Đã quá thời rồi đừng cho chính mình thêm đất diễn, OK? 】

[Tổ tiết mục các người mà không đổi Thành Nghị trong chương trình, tôi liền khinh thường các người]

[Đau lòng cho Hàm Hàm, tên rác rưởi Thành Nghị]

[Thành Nghị lăn ra giới giải trí]

[Thành Nghị lăn ra giới giải trí +1]

Mấy lời phun tào này hiển nhiên khiến cho rất nhiều người ủng hộ, mấy giờ ngắn ngủi đã có mấy chục cái account marketing chia sẻ, cộng với một số fan show cùng anti-fan thêm mắm thêm muối, liền trực tiếp đem Thành Nghị đưa lên Hot search.

Thành Nghị lướt qua bình luận, kéo qua một đoạn dài, bình luận hot đều nghiêng về một bên là đang mắng cậu.

Trợ lý Oánh Oánh bưng một ly sữa bò nóng lại, thoáng nhìn những lời khó coi trên Hot search, có chút đau lòng đem di động trong tay Thành Nghị lấy đi.

"Ca, anh đừng nhìn những thứ này, đều là một ít anti-fan theo nhịp thôi, bọn họ căn bản không biết anh......"

Trên giường bệnh Thành Nghị hướng cô gái nhỏ cười cười, "Đừng lo lắng, anh không sao."

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp lại tái nhợt kia, Oánh Oánh há miệng, muốn nói lại thôi.

"Anh hôm nay buổi sáng đột nhiên té xỉu làm em giật cả mình, bác sĩ nói là không nghỉ ngơi tốt lại còn tuột huyết áp. Ca, anh về sau nhất định phải ăn cơm đúng giờ."

Cuối cùng tất cả những từ nói ra đều biến thành một câu quan tâm.

Bất quá Oánh Oánh cũng không biết, những lời Thành Nghị vừa mới nói kia, đều không phải là cậu khẩu thị tâm phi ra vẻ kiên cường.

Suy cho cùng, việc gặp gỡ loại tình huống xuyên sách này cũng chưa thể làm cậu kinh hoảng, những lời chửi rủa trên mạng đối với cậu mà nói đã là cái gì?

Thành Nghị cúi đầu uống một ngụm sữa bò ấm, nhắm mắt bắt đầu hồi tưởng lại tình huống vừa phát sinh.

Cậu vừa tham gia xong lễ tốt nghiệp ngồi trên máy bay về nước, trên đường về có chút mệt liền ngủ một giấc.

Ai ngờ lần nữa tỉnh lại, phát hiện chung quanh tất cả đều thay đổi.

Cậu xuyên sách, xuyên đến một quyển tiểu thuyết đam mỹ tên là《 Toàn giới giải trí vì ta tranh giành tình cảm

Tuyên Diệc Hàm, nhân vật chính của quyển sách, tay cầm kịch bản con nhà giàu được cưng sủng, 16 tuổi được nhận về nhà, 22 tuổi nhanh chóng nổi tiếng trong giới giải trí, sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

Không chỉ có cha mẹ yêu thương, ngay cả những đại lão trong giới mỗi người đều yêu cậu ta điên cuồng, một đời hoàn toàn đều đứng trên đỉnh xã hội.

Mà Thành Nghị xuyên làm một con tu hú chiếm tổ, thiếu gia phản diện, cậu ấy ngu xuẩn, không nghề nghiệp, không học vấn, nhân duyên siêu kém.

Sáu năm trước, thiếu gia thật được nhận về, cậu ấy là con nuôi nhưng không hề tự mình hiểu lấy, làm đủ các loại gây khó dễ cho thiếu gia thật, cuối cùng bị ba mẹ nuôi đã sớm ghét bỏ, đuổi ra khỏi nhà.

Hiện tại cậu ấy sớm đã không còn hào quang của tiểu thiếu gia, chỉ còn lại nghèo túng, lại cũng như cũ không quên tìm đường chết. Ỷ vào thân phận mình là huấn luyện viên của《 Siêu cấp thần tượng 》, không ngừng làm khó thí sinh nhân vật chính, có thể nói là đem chính mình thành vai hề nhảy nhót vô cùng nhuần nhuyễn.

Kết cục của thiếu gia phản diện là bị vai chính hung hăng đánh vào mặt, nguyên chủ bị mắng đến rời khỏi giới giải trí, còn có nợ nần chồng chất vì tranh chấp hợp đồng cùng công ty, cuối cùng ở công trường dọn gạch trả nợ, bất hạnh rơi xuống rồi "Die" vì ngã, trở thành trò hề cho toàn giới giải trí.

Trước mắt cốt truyện chính đã phát triển đến tình huống nguyên chủ liên tục hai lần làm khó vai chính Tuyên Diệc Hàm, lấy đủ các loại lý do không cho đối phương điểm A.

Tuyên Diệc Hàm là con cưng của trời trong tiểu thuyết, cho nên sẽ được mọi người thiên vị.

Cho nên sau khi chương trình phát sóng, người xem thấy nguyên chủ thế nhưng liên tiếp làm khó đối phương, phản ứng đặc biệt lớn, ngoại trừ mắng cậu lên hot search, còn viết thư phàn nàn cho tổ tiết mục, buộc tổ tiết mục phải đổi huấn luyện viên.

Ở trong đầu tiếp thu xong cốt truyện nguyên tác, Thành Nghị một lần nữa mở hai mắt ra.

Tình huống trước mắt tựa hồ có chút kích thích.

Thành Nghị uống hết sữa bò ấm trong tay, liền lấy điện thoại ra, tìm video nguyên chủ làm khó Tuyên Diệc Hàm.

Cậu vừa mới đánh ra hai chữ Thành Nghị, trên trang web tiếp đó liền tự động hiện ra hai đề tài liên kết [Thành Nghị không cho Tuyên Diệc Hàm điểm A] cùng với [Thành Nghị lăn khỏi giới giải trí]

Thành Nghị bỏ qua các mục khác, trực tiếp nhấn cái liên kết đầu tiên.

Vài giây sau, video hiện ra, nhưng bắt đầu phát lại là siêu thoại của Tuyên Diệc Hàm.

Tiểu Thỏ Thỏ Tuyên Diệc Hàm: # Thành Nghị không cho Tuyên Diệc Hàm điểm A # cũng không phải fans chúng ta vô cớ gây rối, cố ý tỏ vẻ đáng thương, nhưng mà vị huấn luyện viên này luôn chống lại Hàm Hàm, rốt cuộc có phải là cố ý nhằm vào hay không, chúng ta thấp cổ bé họng nói cũng không tính, chỉ hy vọng mọi người xem video, hiểu tình huống ngay lúc đó.

Nhìn lướt qua lời mà  fans bán thảm, Thành Nghị click mở video.

Video này xuất phát từ tay fans Tuyên Diệc Hàm, cắt nối biên tập tự nhiên cũng tốn không ít tâm tư.

Video bị chia thành hai bên.

Bên trái là clip ngắn Tuyên Diệc Hàm khắc khổ luyện tập bài hát chủ đề, có được từ tổ tiết mục và buổi chụp ảnh của các trạm tỷ ( Master fan_Đại diện fan), còn bên phải đang phát đồng bộ video dự thi vũ đạo bài hát chủ đề của cậu ta.

Trong video, Tuyên Diệc Hàm nỗ lực nặn ra nụ cười của một thần tượng chuyên nghiệp, cố ý như chính mình nhìn tràn đầy sức sống và tỏa nắng. Nhưng thỉnh thoảng lại nhăn mày, cùng với đôi môi tái nhợt vẫn là bán đứng cậu ta thân thể không khỏe.

Cậu ta tựa hồ cố hết sức chống đỡ thân thể, đợi đến hoàn thành động tác cuối, liền trực tiếp té lăn quay trên mặt đất.

Một vị lão sư nhìn thấy, vội vàng chạy tới nâng cậu ta dậy.

Lão sư mở miệng, lo lắng hỏi, "Em là thân thể không thoải mái sao?"

Tuyên Diệc Hàm ở trong lòng ngực ông ấy lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói không có việc gì.

Lúc sau bạn cậu ta cũng chạy tới, dùng âm lượng level max giúp cậu ta giải thích, "Sao có thể không có việc gì! Lão sư, các anh không biết, Hàm Hàm tối hôm qua đột nhiên bị cảm mạo, trước khi tới dự thi còn truyền nước biển......"

Mấy vị lão sư sau khi nghe xong đều lộ ra ánh mắt quan tâm, hơn nữa cho cậu ta điểm A cùng các lời cổ vũ.

Mà nguyên chủ chấm điểm cuối cùng, không những không có cổ vũ, mà lời nói ra còn thập phần vô tình đối với Tuyên Diệc Hàm.

Cậu ấy nói: "Tuy rằng cậu rất không dễ dàng để hoàn thành vũ đạo này, nhưng thực xin lỗi, màn biểu diễn này tôi xác thực chỉ có thể cho cậu điểm B."

Lời này vừa nói ra, toàn trường quay ồ lên.

Ngay cả Tuyên Diệc Hàm, vẫn luôn treo ý cười nhàn nhạt trên mặt, cũng đột nhiên cười không nổi.

Cậu ta nhìn nguyên chủ rồi cuối đầu nói cảm ơn, nhưng trên màn ảnh quay cận cảnh khuôn mặt cậu ta, lại rõ ràng nhìn thấy trong mắt cậu ta là sự ủy khuất và không cam lòng.

Vô luận ai nhìn đến cảnh này, đều bị ngược đến đau gan.

Làn đạn trên video, tự nhiên lại là một trận che trời lấp đất.

[Sợ người qua đường xem không hiểu quy tắc chấm điểm, phổ cập kiến thức cho mọi người, quy tắc để đạt điểm A trong ca khúc chủ đề là toàn bộ huấn luyện viên đều chấm A mới được, nếu bất kỳ huấn luyện viên nào cho điểm khác, liền lấy điểm thấp nhất để sử dụng đánh giá]

[Cho nên chính là bởi vì Thành Nghị mà Tuyên Diệc Hàm buộc phải xếp hạng B?]

[????? Ủa? Rồi có được hông vậy??]

[Sinh bệnh, chỉ bằng tinh thần nhảy còn có lực như vậy, còn chưa đủ lấy A sao?]

[Rốt cuộc, lão sư Thành Nghị, bình thường và rất chi là bình thường, nhưng là người kỳ cục]

[Đầu óc không tốt kiến nghị nên bổ sung lại]

[Thành Nghị ghen ghét Hàm Hàm ưu tú hơn so với hắn nên đề phòng cậu ấy hot sao? 】

[Tôi thật sự không hiểu, ca ca cảm mạo nghiêm trọng như vậy còn có thể hoàn thành tốt như vậy, dựa vào cái gì không thể lấy điểm A?]

Thành Nghị đảo tầm mắt qua bình luận của fans này, khóe miệng không khỏi cong lên, tươi cười mang theo vài phần trào phúng.

Dựa vào cái gì không thể lấy điểm A?

Loại fans này đối với ca ca nhà mình quá mức bao che khuyết điểm, sợ không phải mới xảy ra lần đầu.

Cái biểu hiện kia của Tuyên Diệc Hàm, Thành Nghị cảm thấy cho cậu ta một điểm B, hoàn toàn là nguyên chủ thủ hạ lưu tình.

Người xem bình thường không tiếp xúc nhiều với vũ đạo chuyên nghiệp, cũng nhìn không ra chuyên môn trong đó.

Nhưng cậu từ nhỏ đi theo mẹ luyện vũ đạo, được người mẹ là huấn luyện viên vũ đạo cấp quốc bảo nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, tự nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra được vấn đề của Tuyên Diệc Hàm.

Toàn bộ vũ đạo của Tuyên Diệc Hàm nhìn thoáng qua xác thực là không có gì sai, có thể nói là hoàn chỉnh, quả thực tốt hơn so với những thực tập sinh không nhớ nỗi chút động tác.

Nhưng nếu nhìn kỹ mà nói, sẽ phát hiện cậu ta chỉnh đoạn vũ đạo đó, có hai điểm không chuẩn, chân cũng không có đồng theo nhịp trống.

Mà fans cậu ta nói chuyện lực nhảy, mới nhìn sẽ nghĩ là có lực, nhưng mấu chốt ra lực lại không đủ nổi bật, đặc biệt là có mấy chỗ động tác có kỹ xảo, cậu ta xử lý lại rất không sạch sẽ, kiến thức cơ bản hoàn toàn không vững chắc, vừa thấy chính là học cấp tốc.

Loại vũ đạo này cũng chưa luyện tập, không biết tại sao lại vội vội vàng vàng chạy tới dự thi để lấy một vị trí trên bản A. Có thể lừa được khán giả, nhưng không lừa được Phó Thi Kỳ.

Nhưng vai chính rốt cuộc vẫn là vai chính, nếu là bình thường, phỏng chừng người xem cũng sẽ không để ý. Nhưng bạn cậu ta kịp thời nhảy ra giúp, tuyên truyền về sự chăm chỉ và dốc lòng vì chương trình của cậu ta, điều mà khán giả thích xem trong những chương trình tuyển chọn tài năng.

Sau khi lá bài tình cảm được lật, một kiểu bắt cóc đạo đức được hình thành một cách vô hình. Trong bầu không khí đồng tình cùng cổ vũ, Tuyên Diệc Hàm lấy điểm A cũng trở nên hiển nhiên.

Mà giờ phút này, nguyên chủ không có đồng tình cùng Tuyên Diệc Hàm, ngược lại lạnh nhạt cho điểm B, liền có vẻ như cậu ấy không có nhân tính, giống như cố ý gây khó dễ.

Nhìn nguyên chủ bởi vì chuyện này bị mắng, Thành Nghị cảm thấy lần này cậu ta thật sự có điểm oan uổng nha.

Bởi vì nếu lúc đó cậu ấy không chỉ đưa ra kết quả cuối cùng, mà còn kịp thời giải thích cho mọi nhà rõ ràng lý do mình chấm như vậy, chỉ ra vũ đạo Tuyên Diệc Hàm không hoàn mỹ.

Như vậy hành động này của cậu ấy cũng sẽ không có người mượn cớ, càng không đến mức bị mắng thành như vậy.

Sau khi hiểu sơ bộ về làn sóng ân oán này, Thành Nghị giương mắt, phát hiện trong phòng bệnh đột nhiên có một vị khách không mời mà tới.

Người tới sắc mặt không tốt, trực tiếp đuổi Oánh Oánh ra ngoài, liền lạnh mặt đứng bên giường bệnh, nhìn Thành Nghị.

"Thành Nghị, cậu không làm theo những gì tôi nói lúc sáng?"

Người tới ngữ khí không thấy một chút khách khí.

Theo ký ức của nguyên chủ, Thành Nghị nhận ra người đàn ông trước mặt này.

Đinh Duy Khang, người đại diện của nguyên chủ.

Thành Nghị cũng không biết người đại diện cùng nguyên chủ trước đó nói gì, vì thế liền chậm rì rì buông cái ly, thuận tiện tìm điện thoại rồi bật chức năng ghi âm, nhẹ nhàng ấn nút ghi âm.

Cậu không mở miệng, đối phương cũng sẽ tự động nói ra.

Quả nhiên, Đinh Duy Khang cho rằng Thành Nghị cố ý chơi điện thoại phớt lờ mình, sắp tới chính là một đống giáo huấn.

"Cậu nghe không hiểu có phải hay không? Cậu tự giác lăn khỏi 《 Siêu cấp thần tượng 》 không hiểu sao?"

Dứt lời hắn ta liền muốn ném điện thoại trên tay Thành Nghị đi.

Thành Nghị nhanh chóng đem điện thoại giấu ở mép giường, ngẩng đầu đối diện với tầm mắt Đinh Duy Khang, lạnh lùng nhìn chăm chú vào hắn ta.

Đinh Duy Khang đối diện ánh mắt này, bước chân trực tiếp cứng lại, động tác cũng ngừng lại theo.

Không biết vì sao, hắn ta cảm thấy giờ phút này lưng ẩn ẩn có chút tê dại.

Đinh Duy Khang không thể tin nhìn Thành Nghị, rõ ràng người trước mặt này vẫn là gương mặt kia, rõ ràng vẫn là cặp mắt kia.

Nhưng hắn ta nhìn qua ánh mắt ấy, lại lộ ra một sự xa lạ và sắc bén, vô tình sinh ra một luồng khí tức không được phép tới gần.

Đinh Duy Khang bình tĩnh nhìn Thành Nghị, cảm giác đối phương như là đột nhiên thay đổi.

Đinh Duy Khang bắt nạt kẻ yếu có bao giờ gặp qua Thành Nghị bộ dáng cường thế như vậy, lập tức lúng ta lúng túng đem tay ở giữa không trung thu trở về.

Thấy đối phương thu liễm lại rất nhiều, Thành Nghị lúc này mới nhàn nhạt mở miệng, "Nếu tôi không rút?"

Thấy Thành Nghị lại đem lời nói của mình xem như gió thổi bên tai, Đinh Duy Khang liền đem một chồng hợp đồng đã mở ném tới đùi cậu, "Vậy cậu liền chờ công ty khởi tố cậu vi phạm hợp đồng đi."

Hắn ta tiếp tục uy hiếp, "Chưa được công ty cho phép, tự mình nhận thông báo, cậu quên mình cùng công ty ký hiệp ước à?"

Thành Nghị không biết hiệp ước đã ký là gì, nhưng cậu lại không biểu hiện ra, chỉ rũ mắt xuống, chậm rãi lấy hợp đồng tới.

Sau đó cậu nhìn thấy, trên một tờ giấy viết rõ ràng, nếu chưa được công ty cho phép tự mình nhận thông báo, sẽ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cho công ty năm ngàn vạn.

Này quả thực là ăn cướp.

Đinh Duy Khang thấy tầm mắt Thành Nghị dừng ở năm ngàn vạn kia, cảm thấy chính mình có thể đắn đo cho cậu, vì thế khôi phục bộ dáng khí thế kiêu ngạo trước đây, rồi nói.

"Đương nhiên, không bắt buộc phải giải nghệ, lúc trước cậu tham gia nhiều kỳ như vậy, công ty đối đãi với cậu không tốt sao?"

Dứt lời hắn ta nhìn lướt qua Thành Nghị, thấy đối phương như cũ không có động tĩnh gì, liền đem ý đồ trực tiếp nói ra.

"Đêm qua, cậu từ trên giường Lý tổng chạy đi  còn đá người ta, Lý tổng nổi giận, hôm nay liền đi tìm giám đốc công ty."

Ngụ ý là, đối phương tìm quy tắc ngầm không thành không cao hứng, hiện tại muốn chặn lại con đường của cậu, không cho cậu xuất hiện trên bất kỳ chương trình nào.

Thành Nghị tự nhiên nghe hiểu đối phương có ý gì, cũng minh bạch nguyên chủ vì cái gì mà không nghỉ ngơi tốt để bị tuột huyết áp.

Tuy Đinh Duy Khang không nói rõ, nhưng cũng có thể đoán ra, ngày hôm qua là bọn họ lừa nguyên chủ đem đi.

Thành Nghị nhướng mày, "Ý của anh là, ông ta muốn phong sát tôi?"

Đinh Duy Khang không tỏ ý kiến, cười nhạo ra tiếng.

Thành Nghị nhìn Đinh Duy Khang, chờ hắn ta khoe khoang đủ rồi mới không nhanh không chậm vạch ra chân tướng, "Ông ta nếu thật muốn phong sát tôi, anh hiện tại còn chạy một chuyến này tới đây?"

Lời này của Thành Nghị, trực tiếp làm Đinh Duy Khang cười không nổi.

Hắn ta cẩn thận đánh giá một phen người trước mặt, nghĩ không ra đầu óc đối phương  như thế nào lại đột nhiên trở nên thông minh như thế.

Rõ ràng lúc trước ngu muốn chết, tùy tiện đưa một lý do lừa cậu ta nói có người thưởng thức sáng tác âm nhạc của cậu ta, đi ăn một bữa cơm cũng không hoài nghi cái gì, ngoan ngoãn đi, hôm nay sao có thể nghĩ sâu xa như vậy......

Chẳng lẽ là tối hôm qua chuyện kia thật sự đả kích đến cậu ta cho nên mới trở nên nhạy bén như thế?

Đinh Duy Khang liếc nhìn Thành Nghị châm chọc nói, "Xem ra cậu không có ngốc đến mức hết thuốc chữa."

Thành Nghị cười lạnh, "Đầu óc anh thật ra xoay chuyển cũng mau, làm người dẫn mối sự tình này."

Gia đình Thành Nghị điều kiện tốt, từ nhỏ tới lớn là thiên chi kiêu tử. Làm tiểu thiếu gia con nhà giàu, cậu ấy tính cách tuy không kiêu căng ngạo mạn, nhưng tính tình cũng là ngay thẳng.

Theo cậu thấy, tính cách nguyên chủ ở trong tiểu thuyết này là vai phụ ác độc, nhưng đụng tới cậu ấy muốn tìm quy tắc ngầm với cậu ấy đều là rác rưởi.

Mà vị trước mặt này dẫn mối cùng phạm tội giống nhau khiến người ta chán ghét, cho nên cậu nói chuyện thái độ tự nhiên cũng không chút khách khí.

Nhưng Đinh Duy Khang bị Thành Nghị trước mặt châm chọc như vậy, không chỉ có chột dạ, mà mặt mũi cũng có chút không nhịn được.

Ngoài mạnh trong yếu hắn ta liền trực tiếp lạnh giọng quát lớn Thành Nghị, "Cái gì là dẫn mối? Cậu làm công ty mất tiền, trừ gương mặt này ra, cậu còn có ưu điểm gì nữa? Người ta là Lý tổng đã để mắt tới cậu là phúc khí của cậu, cũng không nghĩ xem mình có xứng hay không."

Đinh Duy Khang bị tức muốn hộc máu, Thành Nghị trên mặt không có biểu tình gì, chỉ cong cong khóe miệng cười khẽ, "Đúng không."

Thấy Thành Nghị bình tĩnh như thế, Đinh Duy Khang càng bị đả kích đến nổi điên.

Nhưng mà ngay lúc hắn ta chuẩn bị tiếp tục chửi ầm lên, lại đột nhiên thanh tỉnh.

Bởi vì hắn ta ý thức được, hôm nay Thành Nghị đặc biệt khác thường.

Trước kia luôn là trầm mặc ít lời, vô luận chuyện gì đều tự mình chịu đựng cái gì cũng không nói.

Từ khi tham gia chương trình tuyển chọn tài năng chính là như vậy, lúc trước bởi vì một số sự cố dẫn tới độ nổi tiếng xuống dốc không phanh còn bị cư dân mạng mắng mỏ, đến chết đều không giải thích.

Sau lại vì một cái nghi thức cắt băng khánh thành của công ty mà cưỡng ép cậu ấy không đi thi đại học, cậu ấy lại bị cư dân mạng mắng thương tích đầy mình, cũng không thanh minh cho bản thân.

Cuối cùng, bị công ty áp bức lợi dụng hết giá trị, hao hết nhân khí sau đó lại không hề cho cậu ấy tiếp tục phát hành album, cậu ấy cũng âm thầm chịu đựng.

Giống như chỉ sống ở thế giới của riêng mình.

Hôm nay đột nhiên thay đổi, lại nghĩ đến chuyện ngày hôm qua cậu ấy dám đá Lý tổng chạy trốn, Đinh Duy Khang đột nhiên có cái suy nghĩ không tốt.

Thành Nghị không phải là không muốn sống nữa đi?

Đầu óc Đinh Duy Khang lập tức lướt qua tin tức mà sáng nay hắn ta nhìn thấy, nói là có một idol ở xứ sở kim chi không chịu bị quy tắc ngầm nên trực tiếp chọn nhảy lầu, sợ Thành Nghị thật sự bị kích động đến một bước kia, hắn ta liền vội vã, dùng lời nói mềm mại bắt đầu dỗ ngọt cậu.

"Thành Nghị, vừa rồi lời nói của Đinh ca có chút nặng, cậu dừng để trong lòng. Tôi biết cậu hiện tại nổi giận, nhưng tốt xấu gì chúng ta cũng là cộng sự năm năm, tôi còn có thể hại cậu sao? Tôi không phải đều là vì muốn tốt cho cậu sao!"

Đinh Duy Khang mặt không đổi sắc nói dối xong, lại cố ý làm ra bộ dáng quan tâm, "Cậu không phải là muốn phát hành album sao? Công ty chúng ta là công ty nhỏ, không có năng lực này, nhưng Lý tổng thì có! Cậu đi hỏi thăm đi, đường đường là nhà sản xuất cao cấp của trang web EC, chịu trách nhiệm về ngành giải trí của tập đoàn EC, tài nguyên cái gì không có? Hiện tại cậu chỉ cần nhịn một chút, nhắm mắt cùng hắn ngủ một đêm, không phải mọi chuyện đơn giản rồi sao!"

Xem Đinh Duy Khang dùng kỹ thuật diễn vụng về của hắn ta để diễn "Vì tốt cho cậu" trước mặt mình, Thành Nghị thiếu chút nhịn cười không nổi.

Đinh Duy Khang vừa nói vừa quan sát biểu hiện của Thành Nghị, hắn ta biết Thành Nghị tính tình mềm, lỗ tai cũng mềm đặc biệt dễ lừa, thấy đối phương vẫn chưa buông tha, hắn ta tiếp tục dỗ ngọt, "Thành Nghị, cậu cũng đừng không biết suy nghĩ như vậy, tôi thấy tài khoản cậu cũng không còn tiền, nhiệt độ thì quá đi xuống, âm nhạc dù sao cũng phải làm, thức thời, đêm nay cùng tôi đi khách sạn Minh Châu cùng Lý tổng ăn một bữa cơm, nói một lời xin lỗi được không? Ông ấy vẫn chưa phong sát cậu, chính là trong lòng còn có cậu, biết không?"

Âm nhạc là thứ Thành Nghị coi trọng nhất, tiền lại là thứ Thành Nghị cần nhất lúc này, vì thế Đinh Duy Khang cố ý đem cả hai chuyện đều nhắc tới, nhìn như quan tâm, trên thực tế lại đang âm thầm ép đối phương thỏa hiệp.

"Cấp trên vốn dĩ rất tức giận, lập tức sẽ kiện cậu vi phạm hợp đồng, là Lý tổng người ta đại nhân đại lượng tạm thời áp xuống cho cậu. Tiểu tổ tông, nghe lời tôi, chỉ cần đêm nay cậu đi ăn một bữa cơm nói lời xin lỗi, hết thảy tất cả đều sẽ tốt."

Đinh Duy Khang khuyên mãi, nhìn như đang cầu xin Thành Nghị, kỳ thật trong lòng là chắc chắn cậu sẽ thỏa hiệp.

Dù sao cũng không phải lần đầu tiên đối phó với loại tiểu minh tinh này, hắn ta kinh nghiệm quả thực phong phú.

Bất quá lần này Đinh Duy Khang lại thất thủ.

"Không đi."

Thành Nghị gọn gàng dứt khoát cự tuyệt đề nghị của Đinh Duy Khang.

Ngữ khí kiên quyết lại lạnh nhạt.

Đinh Duy Khang sững sờ tại chỗ hiển nhiên là chưa có phản ứng lại.

"Thành Nghị, cậu nói cái gì?"

"Tôi nói, tôi không đi." Thành Nghị lặp lại từng chữ một, sau đó liếc nhìn đối phương qua khóe mắt, hạ lệnh đuổi khách, "Anh có thể đi rồi."

Trước nay đều ở trước mặt Thành Nghị tác oai tác oái, Đinh Duy Khang thiếu chút nữa một hơi thở cũng không nổi.

Hắn ta nói nhiều như vậy, Thành Nghị thế nhưng nghe như hắn ta đánh rắm??

Hơn nữa bảo hắn ta đi một mình, hắn ta làm sao dám!!

Thấy đối phương thậm chí không muốn nhìn hắn ta lần nữa, lại nghịch điện thoại, Đinh Duy Khang hung hăng trừng mắt, liếc Thành Nghị một cái, nghiến răng nghiến lợi nói, "Cậu tốt nhất nghĩ kỹ hậu quả khi làm như vậy."

Thành Nghị đầu cũng không ngẩng lên, nhàn nhạt nói, "Tôi nghĩ rất rõ ràng."

Đinh Duy Khang tức giận không nói, đứng bên cạnh Thành Nghị trong chốc lát, phát hiện đối phương thái độ kiên quyết, xác thật là không hề thay đổi, mới hừ lạnh một tiếng uy hiếp cậu, "Chúng ta chờ xem."

Thành Nghị gợi lên khóe môi, mỉm cười, "Tốt. Tôi chờ."

Cánh cửa phòng bệnh bị Đinh Duy Khang hung hăng đóng sầm, phát ra tiếng vang thật lớn.

Thành Nghị không phản ứng, cũng không bị dọa trước lời uy hiếp của hắn ta, trực tiếp đem đoạn ghi âm cuộc nói chuyện vừa rồi với Đinh Duy Khang lưu lại.

Oánh Oánh thấy Đinh Duy Khang đi mới dám tiến vào, thấy đối phương vừa rồi phát hỏa lớn như vậy, cô khẩn trương lại lo lắng.

"Ca, Đinh Duy Khang vừa rồi hình như rất tức giận."

Thành Nghị gật đầu, không để bụng, "Không có việc gì."

Cậu cho Oánh Oánh một cái ánh mắt an tâm, lại không nói với cô cụ thể đã xảy ra cái gì.

"Em giúp anh tìm máy tính tới."

Oánh Oánh không nhận ra làm thế nào mà chủ đề giữa cô và Thành Nghị lại thay đổi nhanh như vậy, trong mắt đầy nghi hoặc.

Máy tính??

Oánh Oánh: "Ca, anh muốn máy tính làm gì?"

Thành Nghị: "P."

P??

Oánh Oánh gãi gãi đầu.

Tại sao Thành Nghị ca sau khi tỉnh lại, nói chuyện và làm việc cô đều có điểm không hiểu được?

Bất quá Oánh Oánh vẫn luôn rất nghe lời, cũng không hỏi thêm cái gì nữa, liền trực tiếp ôm laptop của mình đưa cho Thành Nghị dùng.

Sau khi đưa máy tính, cô tò mò đứng ở một bên, muốn nhìn Thành Nghị rốt cuộc muốn làm P-picture gì.

Kết quả cô nhìn thấy đối phương nhanh chóng download phần mềm P-picture, rồi thuần thục thao tác lên.

Những ngón tay thon dài trắng nõn thao tác trên chuột, chẳng mấy chốc đã có một chú gấu nhỏ không ngừng lộn nhào giữa màn hình.

Thành Nghị giật giật ngón tay, ở trên đỉnh đầu chú gấu nhỏ gõ hai chữ Thành Nghị.

Lúc sau anh lại ở bên ngoài P-picture dùng cái vòng xiếc thú lăn một vòng, ở trên mặt P-picture có dòng chữ "Giới giải trí."

Hai ảnh GIL cuối cùng được kết hợp thành một, tạo thành một cái biểu tượng động.

Vì thế một loạt biểu tượng động về [Thành Nghị ( lăn khỏi) giới giải trí.jpg] liền sẵn sàng.

Thành Nghị dùng trang web mở Weibo ra, sau khi đăng nhập vào tài khoản của mình, trực tiếp đem biểu tượng động mới ra lò này đăng lên Weibo.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz