Kookv Fanfic Nam Than Nha Anh Bot Ngoc Lai Chut Hoan
- Chung..Chung Quốc ? - Tại Hưởng tròn mắt.
- tôi mong Tại Tại về lắm đó. - Chung Quốc còn dụi dụi vào hõm cổ cậu hệt như một chú mèo mừng chủ.
- trước hết..buông tôi ra đã. - Tại Hưởng cười gượng đẩy đẩy đầu Chung Quốc.
Anh lúc này mới vừa lòng buông cậu ra. Chí Mẫn đứng cạnh Tại Hưởng cúi cúi đầu chào Chung Quốc, anh thấy vậy cũng cúi đầu chào lại. Thấy Tại Hưởng đi vào Chí Mẫn cũng lẽo đẽo chạy theo, Chung Quốc cũng thản nhiên đi cùng.
Giờ nhìn Tại Hưởng không khác gì gà mẹ đang dẫn dắt đám gà con đi ăn. Cậu bỏ ba phần mì ra tô, kêu Chí Mẫn ngồi cạnh mình rồi đẩy một phần qua cho y. Thấy Chung Quốc đứng đối diện cũng đưa qua một phần.
Nhưng mãi mà Chung Quốc không chịu ngồi xuống, cứ đứng nhìn chằm chằm vào Chí Mẫn. Tại Hưởng thấy lạ nên hỏi.
- sao anh không ngồi ?
- tôi muốn ngồi cạnh Tại Tại.
- ngồi đại đi, chỗ nào cũng như nhau thôi. - Tại Hưởng khoác tay.
- nhưng mà tôi...
- không ngồi tôi lấy lại mì của anh bây giờ.
Chung Quốc vì sợ mất đồ ăn mới chịu ngồi xuống ở đối diện, rồi vừa ăn vừa phóng ánh mắt hình viên đạn về phía Chí Mẫn khiến y không khỏi rùng mình. Chí Mẫn cúi đầu nói nhỏ với Tại Hưởng.
- anh họ của mày...hình như không có cảm tình với tao.
- anh ấy như vậy đấy, không phải là ghét mày hay gì đâu. Đừng quan tâm nhiều nữa.
- nhưng anh ta cứ dùng ánh mắt căm phẫn nhìn tao kìa, làm rợn cả người.
- cái đó là do mày thôi, lão tử không biết.
- do tao là thế nào, bố đã làm gì ông anh mày đâu !!
- chắc do...
Tại Hưởng chưa kịp nói hết câu, đã nghe tiếng của Chung Quốc.
- tôi ăn xong rồi.
Chung Quốc rời ra khỏi nhà bếp rồi Chí Mẫn mới thở phào nhẹ nhõm. Ai ngờ đâu anh còn ló đầu nhìn vào y lần cuối với sát khí đầy sự căm hận xung quanh người, Chí Mẫn nhìn thấy chỉ cười trừ một cách gượng gạo.
Có mỗi Tại Hưởng là chú tâm vào việc ăn, bên cạnh mình thế nào cũng không quan tâm đến. Chung Quốc dồn hết sự phẫn nộ nhìn lần cuối rồi mới chính thức rời đi, Chí Mẫn cầm đôi đũa mà tay cũng run run.
Gắp từng cọng mì mà trong đầu Chí Mẫn luôn nhớ đến một chàng trai... Chỉ là một chàng trai thôi thì đã tốt. Đằng này chàng trai còn nhìn mình với ánh mắt mối thù lâu năm, cứ như muốn phanh thây y ra mới vừa lòng.
Anh họ của Tại Hưởng hảo đáng sợ !
Được một lúc thì cả hai cũng ăn xong, dọn dẹp sạch sẽ rồi Tại Hưởng hỏi y.
- xong rồi ra chơi game không mày ?
- chơi chứ.
- ừ tao mới mua được vài game mới đấy.
- vậy thì tốt, trừ thể loại kinh dị ra thì bố mày chấp tất. - Chí Mẫn hất tóc.
- ừ, vậy bọn mình "6th Friday" ha. - Tại Hưởng cười đến là sáng lạng ( "6th Friday" là game kinh dị =) )
- đệt, mày không nghe lời khẩn cầu của bố à ! - Chí Mẫn đánh nhẹ sau gáy cậu.
- ha ha, chứ chẳng lẽ mày muốn chơi game Barbie à ? - Tại Hưởng bật cười.
- thế thì chơi theo ý mày, tao chẳng sợ. - Chí Mẫn lại lần nữa đầy tự tin.
- overwatch chứ ?
- được thôi, chẳng có gì đáng lo ngại.
Quyết định xong, cả hai ra phòng khách cùng chơi. Tại Hưởng có vào phòng rủ Chung Quốc chơi chung, nhưng anh cứ ôm gối giận dỗi thế nào ấy. Nhất quyết không ra, Tại Hưởng cũng thở dài lắc đầu.
Được một lúc đang chìm đắm vào trò chơi thì Chung Quốc từ phía cửa phòng ló đầu ra nhỏ giọng gọi.
- Tại Tại...
- cái gì, đang chơi mà. Chí Mẫn giúp bố mày xem !
- anh họ mày gọi kìa... - Chí Mẫn dùng ánh mắt e ngại nhìn Chung Quốc.
- từ từ đã, qua vòng này. - Tại Hưởng vẫn cắm đầu vào chơi.
- Tại Tại.. - Chung Quốc thì cứ nhỏ giọng gọi.
- mày bấm dừng rồi hỏi xem anh mày muốn gì kìa. - Chí Mẫn đưa tay qua bấm dừng game.
Tại Hưởng lúc này mới ấm ức ngước lên nhìn Chung Quốc. Việc gì cũng có thể tha thứ, nhưng dám ngăn cản Hưởng đây chơi game thì quả là tội tày trời !!
- anh muốn cái gì ?
- Tại Tại... Cùng chơi với tôi đi.
- thế sao lúc đầu tôi bảo anh ra chơi cùng thì anh không chịu ?
- tôi.... Không muốn cùng với cậu ta. - Chung Quốc chỉ vào Chí Mẫn.
- tại sao ? - Tại Hưởng hỏi.
- cậu ta thân thiết với Tại Tại quá... Còn dành cả chỗ ngồi bên cạnh Tại Tại, tôi không thích. - Chung Quốc lắc lắc đầu.
Thấy tình hình có vẻ hơi gay go, Chí Mẫn thiết nghĩ còn ở lại chắc hẳn sẽ bị Chung Quốc căm ghét suốt đời. Y bèn nghĩ cách biện cớ rời đi, ngày mai sẽ giải thích với Tại Hưởng sau.
- à Tiểu Tại.... Tao nhớ ra có chút việc quan trọng, tao về trước. Mai gặp nha.
Nói xong y vẫy vẫy tay rồi rời đi. Chung Quốc lúc này mới vui vẻ chạy ra ngồi cùng Tại Hưởng. Cậu nhìn anh bằng ánh mắt nửa kì quái nửa giận dỗi.
Chung Quốc thấy cậu im lặng không nói gì, mới lay lay tay Tại Hưởng.
- Tại Tại giận tôi hả ?
- đúng đấy, tôi rất giận anh. - Tại Hưởng ngoảnh mặt.
- sao lại giận, tôi chỉ là không muốn người kia bên cạnh Tại Tại lâu như vậy...
- sau này anh còn như thế với những khách đến nhà nữa, thì tôi sẽ không nuôi anh đâu. Lập tức đem anh ra ngoài đường đấy !
- à... Tại Tại, quay qua đây đi.
Tại Hưởng bung hết trong lòng ra cũng dịu đi phần nào, nghe theo anh quay sang. Vừa quay qua đã có cảm giác ấm mềm rơi xuống ngay môi cậu. Đúng, chính là Chung Quốc đang hôn Tại Hưởng !!
Cậu mở tròn mắt nhìn anh, hoang mang một chút rồi đẩy Chung Quốc ra. Tại Hưởng lui về phía sau, mặt đỏ bừng tay thì che miệng ấp úng.
- anh...anh làm cái gì !
- trong truyện viết làm như thế người ta sẽ hết giận. - Chung Quốc thản nhiên.
- dám đọc truyện của tôi à ! Đã cấm anh không được xem lại cái đó mà.
- thì.... Tôi chỉ vô tình lướt qua thôi.
- lướt cái gì mà lướt.. - Tại Hưởng mặt vẫn đỏ như trái cà chua.
Cậu lững thững đứng dậy, Chung Quốc cũng định đi theo. Nhưng Tại Hưởng liền đưa tay ngăn cản.
- từ....từ nay cách xa tôi khoảng một mét rưỡi đi..
_____________________________________
Vote đi nào các cậu :3
-🐰-
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz