ZingTruyen.Xyz

KookRosé | ĐI QUA NHỮNG NGÀY MƯA | Fictrans

Chương 20: Lo Lắng

TieuBang_0709

Cái thời sinh viên ấy mà, những nhóm bạn thân dành thời gian bên nhau sau giờ học là chuyện bình thường. Jung Kook đã từng có rất nhiều hoạt động khuya với nhóm của mình, chơi trò chơi ở khu giải trí gần trường, karaoke, hay cùng nhau thử các nhãn hiệu rượu khác nhau và bình chọn loại nào ngon hơn. 

Jung Kook trân trọng những khoảng thời gian quý báu đó bên cạnh những người anh thân thiết của mình: Seok Jin, Yoongi, Hoseok, Nam Joon, Ji Min, Tae Hyung.

Nhưng, Jung Kook không biết tại sao anh cảm thấy hơi bất an khi bạn gái của mình, Chae Young nói với anh rằng, đã lên kế hoạch với nhóm của cô ấy cùng nhau đi xem một trong những DJ nổi tiếng tại một club nọ.

Jung Kook thậm chí không thể tập trung cả ngày hôm nay. Jung Kook biết sẽ là quấy rầy cô ấy nếu cứ nhắn tin cho cô ấy liên tục.

Thành thật mà nói, Jung Kook muốn nhắn tin cho cô ấy cứ sau 15 phút, muốn hỏi cô ấy rằng có ai làm phiền cô ấy trong club đó hay không. Nhưng anh không thể làm vậy, Jung Kook không muốn trở thành một người bạn trai chiếm hữu hoặc khiến Chae Young không thoải mái.

Jung Kook biết việc anh nên làm là tin tưởng Chae Young 100%, đúng vậy. Nhưng mà, anh không thể tin những người đàn ông khác. 

Bạn gái của anh là một người con gái xinh đẹp, tốt bụng, dễ mến, thân thiện, và cô ấy có sức hấp dẫn khiến người khác bị cuốn hút. Jung Kook nhận thấy Chae Young có nhiều người thầm thương mến đến như thế nào, nhưng bản thân cô ấy lại không biết điều đó.

"Buổi biểu diễn đã bắt đầu." - Đây là tin nhắn Chae Young gửi cho Jung Kook 30 phút trước. Cô đính kèm hình ảnh của DJ trên sân khấu.

Jung Kook muốn Chae Young gửi hình của cô ấy chứ không phải những gì diễn ra trên sân khấu. Anh thở dài.

"Jung Kook, em thôi đi, đừng lo lắng về bạn gái của mình nữa. Cô ấy có những người bạn thân bên cạnh. Em đã hứa sẽ hát 20 ca khúc ballad với anh rồi cơ mà." Jin kéo Jung Kook và những người bạn khác đi vào tòa nhà Hội quán sinh viên trước mặt họ.

Jung Kook nhíu mày, tự hỏi, tại sao mình lại nói lời hứa đó, từ khi nào vậy?

Từ phòng karaoke, các chàng trai tiếp tục chơi các trò chơi VR vào ban đêm. Bạn bè bên cạnh hỗn loạn suốt đêm nhưng Jung Kook vẫn không thể không kiểm tra điện thoại của mình, và chờ tin nhắn của Chae Young.

"Buổi diễn đã kết thúc, em sẽ về nhà cùng các bạn." - Chae Young nhắn tin cho anh lúc 11 giờ tối.

"Uhm, em về nhà cẩn thận, nhớ cho anh biết khi em về đến phòng nhé!" - Jung Kook trả lời.

Sau đó 40 phút, anh nhận được một tin nhắn khác từ Chae Young, nói rằng cô ấy buồn ngủ và chuẩn bị đi ngủ ngay.

"Chúc anh ngủ ngon!" là tin nhắn cuối cùng Jung Kook nhận được từ cô.

Jung Kook không khỏi hơi cảm thấy hụt hẫng khi đáp lại lời chúc ngủ ngon của cô. Anh muốn gọi điện video nhưng có vẻ như Chae Young mệt rồi.

Vài phút sau khi ăn xong bữa khuya ở một nhà hàng gần trường, Jung Kook và các anh quyết định về nhà. Jung Kook vừa thả Ji Min xuống và đang lái xe đến căn hộ của Jin.

"Này, đó không phải là Chae Young sao?" Jin hỏi từ hàng ghế sau.

Jung Kook không để ý đến lời nói của Jin. Người "có tuổi" chỉ cần uống một chút rượu sẽ say và thích nói những điều vô nghĩa. Jung Kook vẫn chú ý đến đèn giao thông, chờ đợi nó chuyển sang màu xanh lá cây.

"Đó là Chae Young... và những người bạn của em ấy," Jin nói một lần nữa.

"Chae Young đã nhắn tin cho em nói rằng, cô ấy đang ở trên giường và bây giờ chắc hẳn cô ấy đang ngủ rồi, hyung." Jung Kook nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 12 giờ 15 phút sáng.

"Hmmm... Nhưng người kia trông giống Chae Young quá, cô ấy đang mặc một chiếc váy màu xanh." Jin bĩu môi, thị lực của anh đang kém đi thật sao.

Nghe câu nói của Jin khiến Jung Kook nhíu mày, quả thật Chae Young đã mặc một chiếc váy màu xanh khi cô đến club đêm nay.

"Ở đâu?"

"Kia kìa... Ở chiếc bàn bên ngoài 7Eleven, người con gái đó thực sự trông giống..." Jin chưa kịp dứt lời thì đột nhiên chiếc xe di chuyển đột ngột sang một bên đường và cũng dừng lại đột ngột, khiến Jin cảm thấy buồn nôn. 

Jin định mắng Jung Kook, nhưng cậu nhóc đã lập tức bước xuống xe.

Chae Young đang cười khúc khích khi nghe Ji Soo và Lisa kể về một câu chuyện kinh dị xảy ra trong căn hộ cũ của họ. Câu chuyện trở nên hài hước, bởi vì Ji Soo kể rằng, cô ấy đã bỏ chạy và bị ngã, nhưng Lisa sợ hãi đến mức đã bỏ chạy không quay đầu nhìn lại và để Ji Soo một mình trên sàn nhà.

Nhưng đột nhiên, Chae Young thấy Lisa mở to mắt nhìn về phía sau cô và Lisa có vẻ đang cố đẩy lon bia và chai soju ra xa.

"Sao thế? Tớ vẫn chưa uống hết..." Chae Young dừng lại khi Lisa bắn ra tín hiệu bằng mắt sau lưng cô.

Tò mò, Chae Young quay lại nhìn phía sau. Mặt cô tái mét...

Jung Kook đang đi về phía cô, khuôn mặt anh không biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, nhưng cô biết mình đã sai rồi.

Lúc nãy, Chae Young nói dối rằng cô đang ở trên giường. Không, thành thật mà nói không phải cô ấy gõ những dòng chữ đó. Là Lisa. Vì sợ Jung Kook lo lắng, nên Chae Young không chịu theo bạn bè đi uống rượu. Thấy thế, Lisa đã lấy điện thoại của cô và nhắn tin cho Jung Kook.

"Anh ấy sẽ không phát hiện đâu!" - Đó là những gì Lisa đã nói với Chae Young.

Không đợi Jung Kook lại gần, Chae Young đã đứng dậy.

Những người bạn của Chae Young thì thầm 'Chúc may mắn' một cách hài hước trước khi cô quay lại và bước đến chỗ Jung Kook.

"Em uống xong chưa?" Jung Kook hỏi, giọng đều đều. Mắt anh bắt gặp 3 lon bia và 2 chai rượu soju trước mặt cô trên bàn.

Chae Young gật đầu, khẽ cắn môi.

"Vậy em lên xe đi." Anh vừa nói vừa quay lại chỗ anh đã đậu xe.

Bầu không khí bên trong xe im ắng đến kỳ lạ. Seok Jin ở phía sau nhắc nhở bản thân mình cần phải thở thầm thật khẽ vì cuộc sống thân yêu. Jin không nói gì cho đến khi Jung Kook thả anh ấy xuống, thường thì Jin sẽ nói một lời chào tạm biệt hài hước, nhưng có vẻ như anh ấy không thể làm điều đó vào tối nay.

"Em xin lỗi..." Cuối cùng, Chae Young cũng lên tiếng. Giọng cô chậm rãi.

Nhưng không thấy Jung Kook trả lời. Anh tập trung vào con đường phía trước. Ngay cả khi xe dừng đèn đỏ, anh vẫn im lặng, không nói gì. Tiếng chuông điện thoại của anh vang lên lúc này là âm thanh duy nhất trong xe. Chae Young nghe thấy tiếng anh thở dài sau khi đọc một tin nhắn.

Chiếc xe tiếp tục chuyển động trở lại khi chuyển đèn xanh, Chae Young nhận thấy Jung Kook không lái xe đến căn hộ của cô, mà là của anh. 

Chae Young biết Jung Kook sống một mình sau khi Nam Joon tốt nghiệp, và đây sẽ là lần đầu tiên cô bước vào nơi ở của anh. Họ đã ở chung dưới một mái nhà trong chuyến du lịch Jeju... nhưng về căn hộ của anh ấy thì...

"Jung Kook, chúng ta làm gì ở đây?" Chae Young hỏi khi anh đỗ xe.

"Anh muốn đảm bảo rằng em sẽ nằm lên giường và đi ngủ." Jung Kook trả lời, rất nhẹ nhàng.

Chae Young cắn môi, không biết phải phản bác lại như thế nào.

"Jung Kook... Em thực sự không muốn nói dối..."

"Lisa đã nói cho anh biết tại sao..." Jung Kook cắt lời Chae Young và đưa điện thoại của mình ra, khi nhìn thấy vẻ mặt bối rối của cô, anh tiếp tục nói. "Vừa rồi trên đường về, Lisa nhắn tin cho anh bằng điện thoại của em... Điện thoại của em vẫn còn ở chỗ cô ấy."

Chae Young chớp mắt khi nhận ra cô ấy thực sự đã đi theo anh về mà không lấy túi xách của mình. Cô bĩu môi khi Jung Kook đi thẳng vào thang máy. Anh ấy vẫn còn giận sao?

Jung Kook vẫn không nói gì nhiều khi vào trong căn hộ, anh để cô sử dụng phòng của mình và nhắc cô đi ngủ sau khi tắm xong.

Nhưng Chae Young không ngủ được. Chae Young nhìn vào cốc nước ấm mà Jung Kook đặt trên bàn ở đầu giường khi cô vẫn đang tắm. 

Chae Young mặc quần áo của Jung Kook, nằm trên giường của anh... Làm sao cô có thể ngủ được? Mọi thứ ở đây đều có mùi hương của anh, nhưng mà người ta vẫn còn giận cô... Cô phải làm sao đây?

Sau một tiếng đồng hồ, nhắm mắt cố gắng ngủ, Chae Young vẫn không thể ngủ được. Cô cần nói chuyện với Jung Kook. 

Chae Young bước xuống giường và từ từ mở cửa phòng ngủ. Cả căn hộ tối om, lòng cô trống rỗng khi nghĩ Jung Kook đã sang phòng khác ngủ rồi. Nhưng khi Chae Young vừa định bước vào phòng, cô nghe thấy một âm thanh rất khẽ từ phòng khách.

Sau một giây giật mình hoảng sợ, cô thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Jung Kook đang ngủ trên ghế sofa. Cô chậm rãi đi đến bên anh, quỳ xuống bên cạnh chiếc ghế dài. Cô không muốn đánh thức anh nhưng mà... cô không thể ngủ được.

Chae Young mỉm cười khi nhìn vào khuôn mặt đang ngủ say của Jung Kook. Nhìn anh giống như một cậu bé. Nhưng rồi Chae Young lại nhớ ra khuôn mặt lúc nãy của anh... Khuôn mặt hờ hững, không biểu cảm của anh. Chae Young thở dài...

Chae Young chải tóc mái của anh sang một bên và ôm lấy khuôn mặt anh.

"Em xin lỗi..." Cô thì thầm. Tất nhiên là không có câu trả lời nào từ Jung Kook.

Cô tiếp tục nhìn anh ngủ.

Nhưng một lúc sau đó, Jung Kook từ từ mở mắt khi cảm thấy có một sự hiện diện gần gũi với mình. 

"Chae Young? Em làm gì ở đây?"

"Em không ngủ được..." Cô nhỏ giọng.

"Lại đây..." Jung Kook kéo tay cô và chỉ trong vài giây, cô đã nằm bên cạnh anh trên chiếc ghế dài. Đáng ngạc nhiên là nó vừa đủ cho hai người. Một cánh tay của anh trở thành gối của cô trong khi cánh tay kia quấn quanh eo cô. 

"Có thoải mái không?"

"Mhmmm..." Chae Young dũng cảm rúc đầu vào ngực anh. Sự chuyển động của lồng ngực anh lên xuống mang lại cảm giác thoải mái cho trái tim cô. "Em xin lỗi..."

"Anh không giận..." Jung Kook hôn lên trán cô. "Lần sau, nhớ nói cho anh biết nếu em ra ngoài uống rượu... Anh chỉ muốn đảm bảo rằng em sẽ về nhà an toàn thôi."

Chae Young khẽ gật đầu, rồi dựa sát vào ngực anh. Yên lặng trong một phút, sau đó cô hỏi anh. "Tại sao anh ngủ trên sofa?"

Cô cảm thấy bàn tay anh ôm cô chặt hơn.

"Em đã uống rất nhiều rượu, vì vậy anh lo rằng có thể em sẽ cảm thấy khó chịu vào ban đêm. Anh sẽ không thể nghe thấy nếu ngủ trong phòng khác..." Giọng nói của anh chậm rãi.

Chae Young mỉm cười, nhưng lúc này đôi mắt đã hơi nhòa đi vì xúc động. "Em có khả năng chịu đựng rất cao với rượu..."

"Vậy sao? Anh lo lắng thừa rồi..." Jung Kook xoa xoa sống lưng cô, "Ngủ thôi."

"Vâng..." Chae Young ậm ừ, sau đó đưa tay mình trượt qua eo anh.

-----------------------------------------------------------

Góc lảm nhảm của tui: Nhắc nhẹ tiếp là, đôi trẻ vẫn chưa làm gì đâu nha! 😊

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz