ZingTruyen.Xyz

Kookmin Soon

Thời gian trôi qua, tình yêu giữa Jimin và JungKook ngày càng đậm sâu. Ngay khi tốt nghiệp đại học, JungKook đã không chần chừ mà lập tức đưa Jimin về nhà. Đám cưới của họ được tổ chức giản dị nhưng tràn đầy ấm áp, với sự góp mặt của gia đình và bạn bè thân thiết. Jimin khoác lên mình bộ vest trắng, nụ cười trên môi tỏa sáng như ánh nắng buổi sớm, khiến mọi người không thể rời mắt.

JungKook đứng bên cạnh, ánh mắt không giấu được vẻ tự hào khi nhìn người mình yêu. Trong lòng anh thầm nghĩ, cuối cùng thì Jimin cũng đã thuộc về anh, một cách trọn vẹn.

Khi cha xứ hỏi:
"Jeon JungKook, con có đồng ý yêu thương và chăm sóc Park Jimin suốt đời không?"

JungKook không do dự mà đáp ngay:
"Con đồng ý, không chỉ là suốt đời, mà là cả những kiếp sau."

Lời nói ấy khiến Jimin khẽ đỏ mặt, nhưng trái tim lại ngập tràn hạnh phúc.

Sau buổi lễ, JungKook dịu dàng nắm tay Jimin, đưa cậu đến nơi anh đã chuẩn bị từ lâu.

Chiếc xe dừng trước một căn nhà mang dáng vẻ ấm cúng nhưng không kém phần trang trọng. Jimin bước xuống xe, mắt mở to kinh ngạc khi nhìn ngôi nhà. Từng chi tiết, từ cửa chính, hàng rào cho đến khung cửa sổ đều mang đến cảm giác quen thuộc lạ kỳ.

Khi JungKook mở cửa, dẫn cậu bước vào, Jimin càng thêm ngỡ ngàng. Căn nhà này, từng góc nhỏ, từng món đồ nội thất... tất cả đều giống hệt ngôi nhà mà cậu đã sống khi xuyên đến tương lai. Mọi thứ, từ cách bài trí đến các vật dụng, đều y hệt như trong ký ức của cậu.

Đặc biệt, điều khiến Jimin không thể không bật cười chính là những bức hình cưới của cả hai được treo khắp nơi. Một bức lớn nhất treo ngay phòng khách, những bức nhỏ hơn được đặt dọc theo hành lang và cầu thang. Tất cả đều giống như những gì cậu đã thấy trong tương lai.

Jimin quay sang JungKook, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa thích thú:
"Anh đã chuẩn bị căn nhà này từ bao giờ vậy?"

JungKook cười nhẹ, kéo tay Jimin dẫn đi tham quan từng góc nhà:
"Anh bắt đầu chuẩn bị từ lúc em đồng ý cưới anh. Từng món đồ, từng chi tiết nhỏ trong ngôi nhà này đều do anh tự tay chọn, chỉ để tạo ra không gian mà anh nghĩ em sẽ cảm thấy thoải mái nhất."

Jimin nhìn anh, trong lòng ngập tràn cảm xúc khó tả. Cậu khẽ chạm vào khung hình cưới treo trên tường, nụ cười hạnh phúc không thể giấu được:

"Anh thật sự thích những bức ảnh này đến vậy sao? Treo cả nhà thế này, không sợ người ta bảo anh là mê vợ quá à?"

JungKook chỉ nhướng mày, kéo Jimin vào lòng, cằm tựa lên vai cậu, giọng điệu pha chút đùa cợt nhưng lại rất nghiêm túc:
"Đúng là anh mê vợ thật, thì sao? Cả thế giới này có thể không cần, nhưng em là điều anh không thể thiếu."

Jimin bật cười, khẽ đánh vào vai anh:
"Anh nói sến quá rồi đấy! Nhưng mà... em thích."

---

Từ khi quay lại thời gian, ký ức về bi kịch ở kiếp trước luôn khiến Jimin canh cánh trong lòng. Dù hiện tại mọi thứ đều tốt đẹp, cậu vẫn không khỏi lo lắng về sức khỏe của mình và JungKook.

Mỗi tháng, Jimin lại kéo JungKook đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe định kỳ. Ban đầu JungKook có chút khó hiểu, nhưng vì thấy Jimin kiên quyết, anh không đành lòng từ chối. Mỗi lần cầm kết quả khám sức khỏe, Jimin lại thở phào nhẹ nhõm khi bác sĩ khẳng định cả hai đều hoàn toàn khỏe mạnh.

Một hôm, sau khi nhận kết quả kiểm tra và rời bệnh viện, Jimin khẽ vỗ vào ngực mình, thở dài đầy nhẹ nhõm:
"Cuối cùng cũng không sao. Anh này, em chỉ mong chúng ta lúc nào cũng khỏe mạnh, sống bên nhau thật lâu."

JungKook nhìn Jimin, ánh mắt thoáng chút suy tư. Nhưng thay vì đáp lại lời cậu, anh bỗng nghiêng đầu, nở nụ cười đầy ẩn ý:
"Em hình như cảm thấy anh yếu hả? Hay em nghĩ sức khỏe của anh cần chứng minh thêm?"

Jimin bối rối trước câu hỏi của anh. Cậu chưa kịp phản ứng thì JungKook đã ghé sát tai cậu, giọng nói trầm thấp nhưng đầy trêu chọc:
"Nếu em lo lắng, anh có thể giúp em kiểm tra sức khỏe của anh ngay tại nhà. Vài hiệp thì thế nào?"

Khuôn mặt Jimin lập tức đỏ bừng, cậu đẩy anh ra, lắp bắp:
"Jeon JungKook! Anh... anh chỉ biết nghĩ linh tinh!"

JungKook bật cười, ánh mắt ánh lên vẻ thích thú khi nhìn gương mặt đỏ bừng của Jimin. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, giọng nói dịu dàng hơn:
"Đùa em thôi. Nhưng em yên tâm, anh khỏe mà. Còn em, đừng tự gây áp lực cho mình nữa, được không? Chỉ cần em ở bên anh, anh tin rằng mọi chuyện sẽ luôn tốt đẹp."

---

Một lần, Jimin quyết định tự mình vào bếp nấu bữa tối. Dù đã rất cố gắng, nhưng kết quả lại không được như mong đợi. JungKook ngồi bên bàn ăn, nhìn đĩa trứng chiên bị cháy xém, anh nhịn cười rồi nghiêm túc gắp một miếng đưa lên miệng.

Jimin hồi hộp chờ đợi phản ứng của anh, nhưng JungKook chỉ nhai vài lần rồi gật đầu:
"Không tệ. Anh nghĩ lần sau em có thể thử thêm gia vị mới."

Jimin ngờ vực nhìn anh:
"Thật không? Em thấy nó hơi... kỳ quặc."

JungKook cười nhẹ, đặt đũa xuống rồi kéo Jimin lại gần:
"Không sao. Em nấu thì món nào anh cũng thấy ngon."

Dù biết anh đang an ủi mình, nhưng câu nói đó vẫn khiến Jimin cảm động. Cậu ôm chầm lấy JungKook, khẽ nói:
"Anh lúc nào cũng dỗ dành em như vậy. Em thật may mắn khi có anh."

JungKook vuốt nhẹ mái tóc cậu, thì thầm:
"Không phải em may mắn, mà là anh mới đúng. Jimin, anh sẽ mãi trân trọng em."

---

Mỗi ngày trôi qua, Jimin càng cảm nhận được hạnh phúc mà mình từng khao khát. Những ám ảnh về kiếp trước dần mờ nhạt, thay vào đó là sự tin tưởng vào tương lai mà cậu và JungKook cùng nhau xây dựng.

Nhìn JungKook say ngủ bên cạnh mình, Jimin mỉm cười, khẽ đặt một nụ hôn lên trán anh. Cậu thầm hứa:
"Jeon JungKook, đời này em sẽ yêu anh nhiều hơn cả những gì em đã từng. Chúng ta nhất định sẽ ở bên nhau thật lâu, thật lâu."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz