Kookmin Dong Y Chua Lanh
Buổi sáng hôm ấy, bầu trời xanh ngắt, nắng vàng dịu trải xuống khắp khu vườn thảo dược. Từng luống cây bạc hà, oải hương, sâm, nhân trần, quế... đều được chăm sóc kỹ lưỡng để tỏa hương ngọt ngào. Dây đèn vàng treo khắp nơi, hòa với hoa trắng, tím, và xanh lá khiến khung cảnh vừa thanh khiết vừa lãng mạn.Khách khứa từ xa đến, vừa bước chân vào đã ngạc nhiên:
– "Một lễ cưới trong vườn thảo dược? Thật độc đáo và tràn đầy sinh khí!"Trên lối đi rải cánh hoa, Seokjin chỉnh lại cà vạt cho em trai, vừa cười trêu vừa xúc động:
– "Jungkook à, hôm nay là ngày em chính thức trở thành người đàn ông của Jimin. Nhớ phải giữ chặt, đừng để nó chạy mất."Jungkook mỉm cười, nhưng bàn tay hơi run. Anh biết mình chưa bao giờ hồi hộp như thế.Tiếng nhạc vang lên, giai điệu piano nhẹ nhàng pha lẫn tiếng gió thổi qua lá thảo mộc. Jimin xuất hiện từ đầu lối đi, khoác tay ba mình. Bộ vest trắng làm nổi bật gương mặt trong trẻo và ánh mắt lấp lánh của cậu. Mẹ Jimin rơm rớm nước mắt, khẽ thì thầm:
– "Con trai mẹ đã trưởng thành thật rồi."Jimin bước đi giữa tiếng vỗ tay của quan khách. Nhịp tim cậu dồn dập, đôi má ửng hồng. Và rồi, khi ánh mắt chạm vào Jungkook – đang đứng đợi ở cuối lối đi, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định – mọi lo âu tan biến. Cậu chỉ còn thấy một bến đỗ duy nhất: người đàn ông ấy.Ông nội Jeon, với tư cách chứng hôn, mở lời bằng giọng trầm ấm:
– "Hôn nhân cũng như Đông y. Phải có sự cân bằng, kiên nhẫn và thấu hiểu. Hai con, Jungkook và Jimin, hãy nhớ rằng yêu thương nhau chính là liều thuốc quý giá nhất."Cả khán phòng lặng đi vài giây, rồi vang lên tiếng vỗ tay tán thưởng.Jungkook đưa tay ra, Jimin đặt bàn tay nhỏ bé của mình vào đó. Anh khẽ nói, giọng run run nhưng rõ ràng:
– "Từ hôm nay, anh hứa sẽ chăm sóc em bằng tất cả trái tim mình. Dù khó khăn hay hạnh phúc, anh vẫn sẽ nắm tay em."Jimin ngước nhìn, đôi mắt rưng rưng:
– "Em cũng hứa, sẽ cùng anh đi hết con đường phía trước. Em không cần điều gì lớn lao, chỉ cần anh."Giữa không gian tràn ngập hương thảo dược, cả hai trao nhẫn cho nhau. Nhẫn bạc đơn giản, nhưng bên trong khắc dòng chữ nhỏ: "Chàng trai của anh".– "Hôn đi! Hôn đi!" – tiếng hò hét từ Yun, Seokjin, và cả dàn y tá vang dậy.Jungkook bật cười, cúi xuống đặt một nụ hôn dịu dàng nhưng sâu lắng lên đôi môi Jimin. Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò, tiếng nhạc hòa quyện, làm vỡ òa cả khu vườn.Bữa tiệc bắt đầu ngay trong khu vườn. Các món ăn đều được kết hợp tinh tế từ thảo mộc: gà hầm sâm, salad lá bạc hà, trà hoa cúc mật ong. Ông nội Jeon còn đem rượu thảo mộc quý ra mời mọi người. Ba mẹ hai bên ngồi cạnh nhau, rạng rỡ và hạnh phúc.Yun thì cầm ly nước, cao giọng:
– "Chúc mừng hai người bạn của tôi. Mong rằng tình yêu này sẽ như vườn thảo dược: xanh mát, bền lâu và chữa lành mọi vết thương."Tiếng hò hét lại vang lên, náo nhiệt mà ấm áp.Trong khoảnh khắc ấy, Jimin khẽ ngả đầu vào vai Jungkook, thì thầm:
– "Em đã tìm được nơi để thuộc về."Jungkook siết chặt tay Jimin, mỉm cười:
– "Và anh sẽ mãi là nhà của em."Dưới bầu trời xanh, giữa khu vườn thảo dược, tình yêu của họ đã khắc sâu một lời hứa vĩnh hằng.Sau hôn lễ, Jungkook và Jimin bay đến đảo Jeju – nơi họ đã từng hẹn ước sẽ cùng nhau đặt chân khi chính thức thuộc về nhau. Căn villa hướng biển nằm trên vách đá, bao quanh bởi những rặng hoa dại và tiếng sóng vỗ bờ.Buổi chiều đầu tiên, cả hai cùng đạp xe quanh con đường ven biển. Gió biển thổi tung mái tóc, Jimin bật cười khanh khách khi Jungkook cứ cố vượt lên rồi lại quay đầu nhìn cậu. Họ dừng lại ở một quán nhỏ, thưởng thức món hải sản tươi sống, rồi chụp thật nhiều ảnh kỷ niệm.Đêm xuống, căn phòng tràn ngập ánh nến và hương hoa lavender. Jimin mặc chiếc áo choàng mỏng, đứng bên khung cửa sổ nhìn ra biển. Jungkook tiến lại, vòng tay ôm lấy từ phía sau, thì thầm:
– "Cuối cùng, chúng ta cũng có khoảng trời riêng của mình."Jimin khẽ gật, đôi mắt long lanh phản chiếu ánh nến:
– "Em vẫn thấy như mơ. Nếu đây là giấc mơ, em không muốn tỉnh dậy."Jungkook quay Jimin lại, nhìn sâu vào mắt cậu. Khoảnh khắc ấy, cả hai không cần thêm lời. Họ trao nhau nụ hôn dịu dàng, rồi dần trở nên nồng cháy hơn. Jungkook hôn thật sâu, như muốn chiếm trọn hơi thở của Jimin, như muốn khẳng định anh là của riêng mình. Jimin cũng đáp lại nụ hôn ấy bằng tất cả sự đam mê, vòng tay ôm chặt lấy cổ Jungkook, siết lại thật chặt.Nụ hôn kéo dài, cả hai đều không muốn rời xa. Nó là sự hòa quyện của tình yêu, sự khát khao và cả một chút chiếm hữu. Không gian trở nên lặng im, chỉ còn tiếng sóng vỗ và nhịp tim rộn ràng.Đêm ấy, họ thực sự thuộc về nhau – không chỉ bằng lời hứa, mà bằng sự gắn kết thiêng liêng của hai tâm hồn và thể xác. Sau tất cả, Jimin nằm tựa đầu vào ngực Jungkook, nghe nhịp tim quen thuộc, khẽ thì thầm trong cơn mơ màng:
– "Em yêu anh, Jungkook."Jungkook vuốt nhẹ mái tóc mềm, đặt nụ hôn lên trán cậu, đáp lại bằng giọng chắc nịch:
– "Anh yêu em, Jimin. Suốt đời này."Ngoài kia, trăng tròn soi sáng biển cả, như chứng nhân cho tình yêu đã chạm đến đỉnh cao trọn vẹn.The end.-----------------------Kết thúc rồi nha cả nhà, phần này tui cho ngọt sâu răng nên khum miêu tả cảnh H nhiều. Cảm ơn mọi người đã đón xem truyện của tui. Hãy bình chọn cho các chap và cmt cho tui biết ý kiến của cả nhà nha. Yêu thương.
– "Một lễ cưới trong vườn thảo dược? Thật độc đáo và tràn đầy sinh khí!"Trên lối đi rải cánh hoa, Seokjin chỉnh lại cà vạt cho em trai, vừa cười trêu vừa xúc động:
– "Jungkook à, hôm nay là ngày em chính thức trở thành người đàn ông của Jimin. Nhớ phải giữ chặt, đừng để nó chạy mất."Jungkook mỉm cười, nhưng bàn tay hơi run. Anh biết mình chưa bao giờ hồi hộp như thế.Tiếng nhạc vang lên, giai điệu piano nhẹ nhàng pha lẫn tiếng gió thổi qua lá thảo mộc. Jimin xuất hiện từ đầu lối đi, khoác tay ba mình. Bộ vest trắng làm nổi bật gương mặt trong trẻo và ánh mắt lấp lánh của cậu. Mẹ Jimin rơm rớm nước mắt, khẽ thì thầm:
– "Con trai mẹ đã trưởng thành thật rồi."Jimin bước đi giữa tiếng vỗ tay của quan khách. Nhịp tim cậu dồn dập, đôi má ửng hồng. Và rồi, khi ánh mắt chạm vào Jungkook – đang đứng đợi ở cuối lối đi, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định – mọi lo âu tan biến. Cậu chỉ còn thấy một bến đỗ duy nhất: người đàn ông ấy.Ông nội Jeon, với tư cách chứng hôn, mở lời bằng giọng trầm ấm:
– "Hôn nhân cũng như Đông y. Phải có sự cân bằng, kiên nhẫn và thấu hiểu. Hai con, Jungkook và Jimin, hãy nhớ rằng yêu thương nhau chính là liều thuốc quý giá nhất."Cả khán phòng lặng đi vài giây, rồi vang lên tiếng vỗ tay tán thưởng.Jungkook đưa tay ra, Jimin đặt bàn tay nhỏ bé của mình vào đó. Anh khẽ nói, giọng run run nhưng rõ ràng:
– "Từ hôm nay, anh hứa sẽ chăm sóc em bằng tất cả trái tim mình. Dù khó khăn hay hạnh phúc, anh vẫn sẽ nắm tay em."Jimin ngước nhìn, đôi mắt rưng rưng:
– "Em cũng hứa, sẽ cùng anh đi hết con đường phía trước. Em không cần điều gì lớn lao, chỉ cần anh."Giữa không gian tràn ngập hương thảo dược, cả hai trao nhẫn cho nhau. Nhẫn bạc đơn giản, nhưng bên trong khắc dòng chữ nhỏ: "Chàng trai của anh".– "Hôn đi! Hôn đi!" – tiếng hò hét từ Yun, Seokjin, và cả dàn y tá vang dậy.Jungkook bật cười, cúi xuống đặt một nụ hôn dịu dàng nhưng sâu lắng lên đôi môi Jimin. Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò, tiếng nhạc hòa quyện, làm vỡ òa cả khu vườn.Bữa tiệc bắt đầu ngay trong khu vườn. Các món ăn đều được kết hợp tinh tế từ thảo mộc: gà hầm sâm, salad lá bạc hà, trà hoa cúc mật ong. Ông nội Jeon còn đem rượu thảo mộc quý ra mời mọi người. Ba mẹ hai bên ngồi cạnh nhau, rạng rỡ và hạnh phúc.Yun thì cầm ly nước, cao giọng:
– "Chúc mừng hai người bạn của tôi. Mong rằng tình yêu này sẽ như vườn thảo dược: xanh mát, bền lâu và chữa lành mọi vết thương."Tiếng hò hét lại vang lên, náo nhiệt mà ấm áp.Trong khoảnh khắc ấy, Jimin khẽ ngả đầu vào vai Jungkook, thì thầm:
– "Em đã tìm được nơi để thuộc về."Jungkook siết chặt tay Jimin, mỉm cười:
– "Và anh sẽ mãi là nhà của em."Dưới bầu trời xanh, giữa khu vườn thảo dược, tình yêu của họ đã khắc sâu một lời hứa vĩnh hằng.Sau hôn lễ, Jungkook và Jimin bay đến đảo Jeju – nơi họ đã từng hẹn ước sẽ cùng nhau đặt chân khi chính thức thuộc về nhau. Căn villa hướng biển nằm trên vách đá, bao quanh bởi những rặng hoa dại và tiếng sóng vỗ bờ.Buổi chiều đầu tiên, cả hai cùng đạp xe quanh con đường ven biển. Gió biển thổi tung mái tóc, Jimin bật cười khanh khách khi Jungkook cứ cố vượt lên rồi lại quay đầu nhìn cậu. Họ dừng lại ở một quán nhỏ, thưởng thức món hải sản tươi sống, rồi chụp thật nhiều ảnh kỷ niệm.Đêm xuống, căn phòng tràn ngập ánh nến và hương hoa lavender. Jimin mặc chiếc áo choàng mỏng, đứng bên khung cửa sổ nhìn ra biển. Jungkook tiến lại, vòng tay ôm lấy từ phía sau, thì thầm:
– "Cuối cùng, chúng ta cũng có khoảng trời riêng của mình."Jimin khẽ gật, đôi mắt long lanh phản chiếu ánh nến:
– "Em vẫn thấy như mơ. Nếu đây là giấc mơ, em không muốn tỉnh dậy."Jungkook quay Jimin lại, nhìn sâu vào mắt cậu. Khoảnh khắc ấy, cả hai không cần thêm lời. Họ trao nhau nụ hôn dịu dàng, rồi dần trở nên nồng cháy hơn. Jungkook hôn thật sâu, như muốn chiếm trọn hơi thở của Jimin, như muốn khẳng định anh là của riêng mình. Jimin cũng đáp lại nụ hôn ấy bằng tất cả sự đam mê, vòng tay ôm chặt lấy cổ Jungkook, siết lại thật chặt.Nụ hôn kéo dài, cả hai đều không muốn rời xa. Nó là sự hòa quyện của tình yêu, sự khát khao và cả một chút chiếm hữu. Không gian trở nên lặng im, chỉ còn tiếng sóng vỗ và nhịp tim rộn ràng.Đêm ấy, họ thực sự thuộc về nhau – không chỉ bằng lời hứa, mà bằng sự gắn kết thiêng liêng của hai tâm hồn và thể xác. Sau tất cả, Jimin nằm tựa đầu vào ngực Jungkook, nghe nhịp tim quen thuộc, khẽ thì thầm trong cơn mơ màng:
– "Em yêu anh, Jungkook."Jungkook vuốt nhẹ mái tóc mềm, đặt nụ hôn lên trán cậu, đáp lại bằng giọng chắc nịch:
– "Anh yêu em, Jimin. Suốt đời này."Ngoài kia, trăng tròn soi sáng biển cả, như chứng nhân cho tình yêu đã chạm đến đỉnh cao trọn vẹn.The end.-----------------------Kết thúc rồi nha cả nhà, phần này tui cho ngọt sâu răng nên khum miêu tả cảnh H nhiều. Cảm ơn mọi người đã đón xem truyện của tui. Hãy bình chọn cho các chap và cmt cho tui biết ý kiến của cả nhà nha. Yêu thương.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz