ZingTruyen.Xyz

[Kookmin] Đông Y Chữa Lành

Chap 18

diemmy200

Jimin cầm sổ khám bệnh, rụt rè bước vào bệnh viện Đông y như thường lệ để lấy thuốc và châm cứu định kỳ. Từ hành lang đã nghe tiếng rì rầm lạ thường.

– "Đó, chính là cậu ấy đó!"
– "Trời ơi, dễ thương quá ha, không trách bác sĩ Jungkook cười suốt mấy hôm nay."
– "Nhìn họ hợp nhau thật sự..."

Jimin thoáng dừng bước, mặt nóng bừng. Cậu ngẩng lên, bắt gặp mấy cô y tá đang nhìn mình với ánh mắt trêu chọc lẫn hiếu kỳ. Một cô còn khẽ huých tay bạn thì thầm:
– "Đúng là Jimin rồi, không chạy đi đâu được."

Jimin vội cúi gằm, tim đập loạn. Cậu vừa bước nhanh vừa lẩm bẩm:
– "Trời ơi... sao lại thành ra thế này..."

Một nhóm y tá trực ban lập tức xì xào, rồi mạnh dạn gọi:
– "Jimin này, em đến tìm bác sĩ Jungkook à?"

Jimin khựng lại, gượng cười:
– "Dạ... vâng, em có lịch châm cứu hôm nay."

Mấy cô y tá nhìn nhau cười khúc khích, rồi một người nghiêng đầu hỏi:
– "Có phải... em là người đặc biệt của bác sĩ Jungkook không?"

– "Đúng đó! Tụi chị làm ở đây bao năm, lần đầu tiên thấy bác sĩ Jungkook cười suốt mấy ngày liền. Bình thường anh ấy lạnh lùng như tượng đá, thế mà bây giờ ai hỏi gì cũng đáp, còn vui vẻ đến mức tụi chị tưởng có phép màu cơ."

Jimin đỏ mặt, luống cuống:
– "Ơ... không... em..."

Một cô y tá khác cười hóm hỉnh, tiếp lời:
– "Em biết không, bác sĩ Jungkook năm nay ba mươi rồi đó. Chưa từng thấy anh ấy dính dáng đến chuyện yêu đương. Cả bệnh viện còn lo anh ấy sẽ độc thân cả đời. Ai ngờ lại có em xuất hiện, làm trái tim anh ấy rung động. Chị nói thật nha, bác sĩ đúng là may mắn lắm đó."

Mọi người lại phá lên cười rộn ràng. Jimin chỉ biết cúi đầu thật thấp, tai đỏ bừng, vừa ngượng vừa bối rối.

– "Thôi thôi, em mau vào đi kẻo bác sĩ chờ. Nhưng nhớ nhé, lần sau mang bác sĩ đến phòng y tá một chuyến, tụi chị muốn xem bác sĩ Jungkook khi đi cùng người yêu thì khác gì nữa không."

Jimin gần như chạy trốn vào phòng khám, tim đập thình thịch, miệng lẩm bẩm:
– "Trời ơi... em phải giấu mặt kiểu gì bây giờ đây..."

Vừa mở cửa phòng khám, Jimin liền bắt gặp nụ cười tươi rói của Jungkook. Anh nhìn cậu như đã biết hết chuyện ngoài kia, đôi mắt cong cong như trăng non.

– "Em đến rồi." – Jungkook nhẹ nhàng nói, giọng không giấu nổi niềm vui.

Jimin nhăn mặt, ngồi xuống ghế đối diện, thì thầm:
–"Anh... nói với mọi người rồi sao?"

Jungkook bật cười, lắc đầu:
– "Anh chưa kịp nói thì họ đã đoán ra mất rồi. Xin lỗi em, nhưng hình như anh không giỏi che giấu cảm xúc lắm."

Jimin vừa tức vừa buồn cười, chỉ biết thở dài:
– "Bây giờ chắc cả bệnh viện đều biết hết rồi."

Jungkook mỉm cười, khẽ cúi xuống chuẩn bị kim châm cứu:
– "Ừ, và anh không thấy có gì phải che giấu cả. Anh tự hào khi có em bên cạnh."

Câu nói ấy khiến trái tim Jimin run rẩy, bao nhiêu ngại ngùng cũng tan biến đôi chút.

Sau buổi châm cứu và kê đơn thuốc mới, Jungkook lấy từ ngăn bàn ra một chiếc hộp nhỏ, đặt trước mặt Jimin.

– "Cái gì vậy?" – Jimin tò mò hỏi.

Jungkook mở hộp, bên trong là một chiếc gối nhỏ xinh, thêu hình lá sen cách điệu. Khi Jimin áp nhẹ vào mũi, hương thảo mộc dịu dàng lan tỏa — bạc hà, hoa oải hương, và một chút cam thảo ngọt hậu.

– "Đây là gối thảo mộc. Anh tự tay trộn dược liệu để giúp em ngủ ngon hơn. Đặt dưới gối mỗi tối, mùi hương sẽ làm dịu thần kinh." – Jungkook giải thích, ánh mắt chăm chú như sợ bỏ sót phản ứng của cậu.

Jimin ngẩn ngơ, tim dâng lên một luồng ấm áp.
– "Anh... thật sự nghĩ cho em từng chút một."

Jungkook cười hiền, đưa tay xoa nhẹ gáy cậu:
– "Bởi vì em rất quan trọng với anh."

Chiều hôm ấy, Jungkook bất ngờ đề nghị:
– "Cuối tuần này có triển lãm thảo dược quốc tế ở trung tâm hội nghị. Em muốn đi cùng anh không?"

Jimin thoáng chần chừ, nhưng đôi mắt sáng long lanh khi nghe đến "triển lãm thảo dược". Cậu gật đầu ngay.

Ngày hẹn đến, Jungkook đến đón Jimin bằng chiếc moto quen thuộc. Cậu lại ngạc nhiên vì hình ảnh bác sĩ Đông y nghiêm túc thường ngày nay trông trẻ trung, cuốn hút trong chiếc áo khoác da và mũ bảo hiểm.

Tại triển lãm, cả hai cùng nhau xem những gian trưng bày hiếm có: các loại rễ thuốc từ vùng núi cao, thảo mộc quý hiếm được bảo quản trong lọ thủy tinh, những nghiên cứu mới về chiết xuất hoạt chất. Jimin mê mẩn ghi chép, thỉnh thoảng Jungkook lại kiên nhẫn giải thích thêm, giọng ấm áp và đầy đam mê.

Khách tham quan xung quanh thỉnh thoảng ngoái nhìn hai người, bởi sự ăn ý giữa họ toát ra rõ rệt: một bác sĩ Đông y điềm đạm, một nghiên cứu sinh tràn đầy tò mò.

Sau khi rời triển lãm, Jungkook dẫn Jimin đi dạo quanh phố cổ gần đó. Dưới ánh đèn vàng, họ vừa đi vừa trò chuyện, thi thoảng dừng lại ngắm những gian hàng nhỏ bày bán trà thảo mộc và đồ thủ công.

Lần đầu tiên, họ không chỉ là bác sĩ và bệnh nhân, hay học trò và đồng nghiệp. Họ là một cặp đôi thật sự — cùng nhau chia sẻ một buổi hẹn hò ngọt ngào, công khai giữa dòng người tấp nập.

Jimin khẽ mỉm cười, bàn tay lén siết chặt tay Jungkook.
– "Cảm ơn anh, vì đã bước vào cuộc sống của em."

Jungkook nắm lại, ánh mắt chan chứa:
– "Anh sẽ luôn ở đây, Jimin à."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz