[ KookJoon ] Khi Thỏ Lái Xe Tông Vào Trái Tim Chủ Tịch
Chương 20: Người Luôn Đứng Sau Lưng Anh
Jungkook biết.
Ngay từ khoảnh khắc Namjoon về nhà muộn đêm hôm đó, tóc hơi rối, mắt trầm lặng, còn có một mùi nước hoa xa lạ rất nhạt vương trên áo sơ mi không phải loại anh từng dùng.
Cậu không hỏi.
Cậu chỉ nhìn anh rót nước, ngồi xuống ghế, vùi mặt vào lòng bàn tay một lúc rồi nói, giọng khản nhẹ:
“Hôm nay mệt thật đấy…”
Jungkook bước tới, đặt tay lên vai anh. Siết nhẹ.
Không ép, không dỗ dành. Chỉ là ở đó.
Ngày hôm sau, Jungkook lái xe đến NJBT đưa tài liệu mà Namjoon để quên.
Đúng lúc anh bước ra khỏi sảnh thì một người đàn ông ăn mặc nhã nhặn, tay cầm túi đựng đồ ăn, đang đứng cạnh bảo vệ hỏi thăm phòng làm việc của Chủ tịch Kim.
Cậu không biết người ấy là ai. Nhưng ánh mắt hắn nhìn lên tầng cao… lại khiến tim Jungkook đập chậm đi một nhịp.
Linh cảm cậu chưa bao giờ sai.
Jungkook không nói gì với Namjoon hôm đó.
Cậu bắt đầu theo dõi từ xa: qua ánh mắt của nhân viên lễ tân, qua những buổi cà phê Jaesung đợi trước công ty, qua tần suất Namjoon lặng im mỗi tối, dù vẫn mỉm cười và dặn Jungkook ngủ sớm.
Cậu biết: có điều gì đang dần chen vào giữa hai người.
Một tuần sau, tại một buổi tiệc doanh nhân, Namjoon được mời phát biểu.
Jungkook lặng lẽ đến tham dự. Ở hàng ghế cuối. Không ai biết cậu là ai.
Đúng lúc Namjoon bước xuống khỏi sân khấu, Jaesung tiến lại, chìa tay ra, nói bằng chất giọng vừa lịch sự vừa có chút chiếm hữu:
“Vẫn xuất sắc như hồi còn là sinh viên của anh.”
Ánh đèn, tiếng máy ảnh, và những ánh mắt xung quanh đều hướng về họ.
Nhưng ở cuối khán phòng, trong góc tối, Jungkook lặng lẽ bước đi trước khi thấy Namjoon đáp lại gì.
Tối đó, Namjoon về nhà muộn. Cửa mở ra đèn phòng khách đã tắt, chỉ còn một mẩu giấy đặt trên bàn:
“Em để lại chìa khóa trong hộp thư.
Không sao cả, em hiểu.
Nhưng nếu anh cần em
Thì hãy nhớ: người đứng sau lưng anh luôn là em.
– Jungkook.”
Namjoon chết lặng. Tay anh run run cầm tờ giấy, mắt đỏ hoe. Anh vội chạy ra ban công, nhìn xuống đường nhưng chiếc xe máy quen thuộc đã biến mất giữa phố đêm mịt mù.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz