Chương 10: Rắc rối với Bazoka 10 năm
Tsuna hơi ngẫm nghĩ về buổi tiệc chia tay. Trời mùa thu xám xịt, nhưng hoàng hôn vẫn vô cùng rực rỡ, cuộc đời mấy khi được thấy cảnh đẹp? Tốt nhất vẫn nên tận hưởng....*****Đối với Tsuna thời cấp 2, cậu cũng không có ấn tượng gì đặc biệt lắm về chuyện trường lớp. Cậu chỉ quan tâm đến Kyoko, những người bảo vệ, những bài học của Reborn (thật ra chuyện này nó ăn vào máu luôn rồi), cuối cùng là những kẻ bắt nạt - điểm trừ nặng trong ký ức của TsunaGần đây cũng không thấy bọn chúng nữa, mà mấy lời trêu chọc cậu cũng ít đi, có lẽ là do mấy người bảo vệ. Đối với Tsuna sau này, chuyện này chính là sự biết ơn duy nhất đối với bọn họ, còn lại thật không muốn tính đến sức phá hoại kinh khủng kia. ̛Nói đến chuyện đám bắt nạt kia, thì trong lớp của cậu không thiếu đâu....Mà Tsuna từ lâu đã không thật sự có cảm tình lắm với bạn bè hay thầy cô, vì họ dường như rất ghét cậu. Thế cho nên, tiệc cuối năm cũng là miễn cưỡng bị ép đi mà thôi. Chính Tsuna cũng đã có thể tưởng tượng ra cảnh bản thân ngồi một góc nhìn mọi người ăn chơi, sau đó là bị hai người bạn thân làm phiềnMà, thực tế cũng chả khác tưởng tượng là mấy đâu....Như hiện tại, Tsuna ngồi một góc khuất trong phòng karaoke, lũ bạn xung quanh hát (hét) đến đau đầu, đèn thì đủ màu chiếu nhức cả mắt, Tsuna trên tay là cốc nước uống hơn nửa tiếng vẫn chưa hết, thở dài ủy khuất. Mà hai người mang danh là bạn thân của cậu, đã bắt đầu giống cái lũ bạn rồi, nhìn một lúc vẫn thấy chỉ có mình với Kyoko bình thường nhất. Thật ra Tsuna xinh đẹp như vậy, vì sao đến bây giờ vẫn bị người khác kì thị coi thường? Lý do là vì sự ngộ nhận mà thôi. Một Tsuna vô dụng, từ lâu đã chẳng phải ăn vào sâu trong tâm trí rồi saoChỉ là vài phút tiếp theo đây, định mệnh đã giúp cuộc đời Tsuna hoàn toàn thay đổi. Chính là thời điểm mà cả thế giới đều sẽ bảo vệ Tsuna mỹ lệ này nhaKhi mà Tsuna cảm thấy vô cùng mệt mỏi và phiền phức, cửa phòng Karaoke mở ra cái rầm, theo chiều hướng khác chính là phải chịu khó nứt ra đổ cái rầm xuống nền nhà, theo nghĩa khác nữa đơn giản là tan tành cái cửa rồiĐám học sinh trố mắt nhìn ra phía ngoài, nhạc vang lên ầm ầm cũng không khiến ai có thể ngừng ngạc nhiên. Vì người vừa phá nát cánh cửa, chính là vị hội trưởng đáng kính nào đó, trên vai là một cậu bé mặt vest đen. Khung cảnh này đối với Tsuna thật ra có chút chướng mắt....Vì cái gì Reborn lại đến đây??? Và vì cái gì Hibari cũng ở đây??ĐÙNG!!Trong lúc mọi người đang đứng hình, một quả bom được ném vào, làm nổ banh một cái bàn gần nhất. Mà bởi vì lúc này Tsuna chưa phải là Boss nên thấy bình thường, chứ sau này đối diện với đống giấy tờ, thêm một hai tờ cũng sẽ lôi cậu ta ta từ thiên đường xuống thẳng địa ngục"Muahahaha, đám con bò các ngươi mau ra nghênh đón Lambo-san!!" Thật ra bị một thằng nhóc mặc đồ bò gọi là con bò, cảm giác hơi mất mặt"Thằng nhóc ngu ngốc, nhanh cút về. Ngươi lại muốn làm phiền Juudaime sao??""Ahodera mới là đồ ngốc. Nhanh lấy kẹo cho Lambo-san!!""Hahaha, mọi người đến đông đủ thật!""Hết Mình!!" Người này từ đầu hình như không có đất diễn ở đây thì phải. Anh chẳng phải là senpai sao??"Onii-san?" Được rồi, Kyoko, cậu bình tĩnh vượt mức cho phép rồi đó....Tsuna lại thở dài nhìn cảnh tượng trước mặt, chỉ muốn nhắc lại một lần nữa. Cả đời này hai chữ "yên bình" sẽ không muốn bám lấy cậu rồi.Tsuna nhăn mặt nghĩ cách áp chế đám người rỗi hơi trước mặt mình. Có điều cậu vẫn không nghĩ ra nổi cách nào có thể phạt Reborn, vì việc cậu ta lôi một đám người đến đây đã là quá giới hạn cho phép rồi.RẦM!!Chính lúc Tsuna đang cuống cuồng nghĩ ra giải pháp, bức tường bên cạnh Hibari đã bị đục thêm một lỗ. Tất cả đều tái mét nhìn vị hội trưởng đang gằn từng chữ một"Bọn động vật ăn cỏ ồn ào, câm hết ngay"Không hiểu sao Tsuna cảm thấy Hibari nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống, chẳng phải từ đầu đều không liên quan đến cậu sao?"Oya, có gì vui sao?" Từ không trung lại hiện ra một người với mái tóc theo toàn thể nhân loại là vô cùng kì dịTsuna lúc này chính thức knock - out, đây chính là hiện tượng bị oan hồn ám trong truyền thuyết sao. Bản thân được tự mình trải nghiệm, nước mắt chỉ có thể chảy thành sôngMukuro, anh vì lý do gì lại ở đây??Mukuro ngoài mặt cười cười, nội tâm tự nhủ, không thể nói là hắn thực sự đang bám đuôi Tsunayoshi được.Mà lúc này, để giải tỏa sự khó chịu, Hibari lập tức xông vào đánh hắn ta"Tch, bọn này đúng là coi thường sự có mặt của Juudaime""Hahaha, tớ thấy rất vui đó""Hừm, Sawada chúng ta cùng tập luyện đi"Tsuna vẫn im lặng không quan tâm đến ba người chắn trước mặt mình. Chỉ cảm thấy bản thân hình như bị cả thế giới ruồng bỏ rồiTsuna chán nản nhìn Reborn đang an tọa trên vai mình, nhẹ giọng hỏi"Các cậu vì sao lại đến đây?""Đưa con bò ngốc đến gặp Giannini, hắn ta làm khẩu Bazoka 10 năm bị hư""Vậy còn onii-san và Hibari-san?""Tình cờ gặp thôi~"Không không, ý là vì sao lại đưa bọn họ đến đây chứ?? Ryohei thì không nói, còn Hibari từ khi nào lại rảnh rỗi như vậy??"Muahahaha, ta sẽ làm Reborn ngu ngốc nổ banh xác!!"Tsuna nghe thấy Lambo không biết từ đâu chui ra lần nữa hét lên, sau đó là quả lựu đạn màu hồng không chệch một li hướng thẳng đến RebornXoẹtĐùng!!Lúc tất cả đã bình thường trở lại sau vụ nổ, mọi người mới thấy Yamamoto với đôi mắt sặc lạnh, giây vừa rồi chém đứt đôi quả lựu đạn, cũng chỉ vì có thể gây nguy hiểm cho TsunaBốp!"Con bò này, đừng có làm loạn!" Reborn lúc này đã nhảy xuống vai Tsuna, đá một phát khiến Lambo văng ra xaThật ra, chúng ta có thể bỏ qua việc mấy bạn học sinh đang trố mắt nhìn khung cảnh không thực tế trước mắt, nói đến việc trong cái phòng karaoke chật hẹp này lại xảy ra vài trận hỗn chiến , thậm chí còn có cả đao kiếm, thuốc nổ và súng, như vậy chưa đủ loạn sao??? Mà cuối cũng chả biết nói ai, hội trưởng còn đang hăng say đánh nhau, có thể nói gì nữa đây.....Mà Tsuna lại cầu mong Reborn đừng bắt mình trả tiền cho đống thiệt hại này, nghĩ thực tế chút thì cậu cũng không có nhiều tiền đến vậy đâuLambo sau khi bị Reborn đá văng, cậu nhóc lập tức ngồi bật dậy, nước mắt nước mũi đã chảy ra, cả người đầy vết xước"Hức hức....., phải.....chịu.....đựng..."Sau đó đưa khẩu Bazoka lên bắn một phátĐùng!!Đạn được bắn ra, không biết là may mắn hay xui xẻo, rơi thẳng người Tsuna. Khi tất cả mấy người bảo vệ kịp phản ứng thì đạn đã trúng người rồiBang!!"Juudaime, người không sao chứ??""Tsuna?"Tất cả đều hướng ánh mắt về phía đám khói màu hồng, đến cả Mukuro và Hibari cũng phải dừng cuộc chiến lại, nhíu mày quan sát"Hieee, tớ bị bắn trúng rồi mà??"Bọn họ đều thấy một thanh niên tóc nâu quen thuộc, không tự chủ lại thở ra một hơi. Ai chả biết mấy thứ Giannini làm ra đều ngu ngốc chứ"Hửm? Chuyện gì thế này?"Ngoài dự đoán lại nghe thấy một giọng nói khác, thanh âm trầm trầm nhẹ nhàng, nghe hết sức êm tai.Đến lúc khói hồng xung quanh đã tản hết, họ mới thấy một người nữa hiện raMột khuôn mặt, vừa lạ, cũng vừa quen...Vẫn là mái tóc màu nâu nhạt xù lên, vẫn là đôi mắt cùng màu dịu dàng ấm áp nhưng cũng điềm tĩnh. Khác biệt cũng chỉ là khuôn mặt của người đó trông rất trưởng thành, vóc dáng có cao hơn, từng đường nét trên gương mặt vô cùng sắc sảo. Bộ vest đen lại tăng thêm khí thế bất phàm của một vị thủ lĩnhTất cả, kể cả là những người bảo vệ hay Tsuna, đều choáng ngợp trước khí chất này"Tsuna vô dụng?"Lúc này một thanh niên nào đó rất "tốt bụng", phá vỡ không khí bằng cách thật "thông minh". Cậu ta vài giây sau đó cảm thấy hình như sát khí đang dần tăng lênMà thanh niên tóc nâu kia, dáng vẻ vẫn rất bình tĩnh. Dù ở đây có hai Tsuna nhưng anh ta vẫn biết là nói đến mình. Đôi mắt như tối lại nhìn "bạn học" cũ của mình"Dù sao thì tôi vẫn lớn tuổi hơn cậu đấy, thật thiếu lễ phép"Bạn học kia liền đỏ mặt gật gật đầuVụtTsunayoshi sắc mặt không đổi đưa tay đỡ lấy tonfa đang lao đến mình, nhẹ nhàng nói"Thật cảm tạ sự chào đón của anh, Hibari-san""Hn"Tsunayoshi không nương tay, nắm chặt lấy tonfa, hất tung cả người Hibari ra xa, tường lại thêm một lỗ mới...."Dù sao thì anh ở quá khứ vẫn không đấu được với tôi đâu" Tsunayoshi bắt đầu thấy khó chịu, nhìn kĩ nơi này không phải lại do mấy người bảo vệ nhà mình phá đấy chứ??"Hừm, rất ra dáng Boss. Dame - Tsuna cậu được tôi huấn luyện tốt đấy"Tsunayoshi nhìn cậu nhóc trước mắt có chút không quen, vì sau này đối diện với gia sư đã được giải lời nguyền, mức độ tàn ác tăng cấp số nhân, như thế này thì có hơi đáng yêu rồi đấy. "Hieee, là mình sao??"Lúc này mới chú ý đến cậu con trai tóc nâu giống mình đứng bên cạnh, mới nhớ ra vấn đề"A, vì sao tôi lại về đây được?""Giannini" Reborn đơn giản lại nhắc đến cái tên cội nguồn của mọi rắc rối. Vừa nói Tsunayoshi đã gật gù vẻ đã hiểu"Vậy chơi với mọi người một lúc đã vậy. Mọi người ai muốn hỏi gì không?"Tsunayoshi nhanh chóng phát huy khả năng hòa nhập với hoàn cảnh, vui vẻ cười đến xinh đẹp nhìn mấy người bảo vệ nhà mìnhMà bọn họ, bắt đầu có biểu hiện kỳ lạ rồiThật ra, đối với những người bảo vệ từ 10 năm trước, trong mắt họ Tsuna đã vô cùng xinh đẹp rồi. Bây giờ lại đối mặt với Tsunayoshi lúc lớn, vẻ đẹp phải nói càng ngày càng tăng, bảo không thấy gì, chính xác là nói dốiNhư Gokudera đã đứng hình từ lâu, cả Yamamoto mặt mũi đỏ bừng quay mặt đi chỗ khác, Ryohei thậm chí không biết có phải do có vấn đề thần kinh hay không mà cứ hô hết mình, Hibari dù ghét tụ tập nhưng vẫn trầm ngâm nhìn chằm chằm Tsunayoshi, hay Mukuro từ lâu đã thay bằng Chrome sau khi thấy vị Boss trẻ Chính là động lòng trước mỹ nhân nha~Lại nói đến bạn học cùng lớp, bọn họ sau hôm nay rất muốn đến bệnh viện khám tổng thể nha, cảm thấy cả người đều không ổn rồi. Nhìn thann niên mỹ lệ trước mắt, lúc này có chút không tin nổi, đây thực sự là Tsuna vô dụng sao??Dù Tsuna lúc trẻ rất dễ thương, nhưng vẻ nhút nhát với cái tật đụng đâu hỏng đó, nghiễm nhiên lại là một điểm trừ khá lớn. Mà người ta đây vừa xinh đẹp lại đầy vẻ uy nghiêm như vậy, chính là perfect đó"Tsuna-kun, cậu lớn lên trông tuyệt thật!" Kyoko trầm trồ tiến tới, ngắm nghía cậu thanh niên tóc nâu có chút cảm thán"Hừm, cậu sau này sẽ gọi tớ là Tsu-kun đấy, nghe như vậy không quen chút nào" "Ara, vậy là sau này chúng ta vẫn sẽ làm bạn nhỉ?" "Ừ...." và tớ đến sau này vẫn không thể lấy cậu được. Tsunayoshi cười gượng thêm một câu. Dù cậu cũng không chắc chắn sau này đã là một Boss mafia thì có nổi thời gian yêu đương nữa không cơ chứ"Vậy, Juudaime, tương lai sau này sẽ thế nào ạ?" Gokudera sau khi thoát khỏi việc bị đứng hình một lúc, mặt đỏ bừng hướng đến Boss của mình hỏi một câu quen thuộc"A, quên mất, chúng ta đang đánh nhau mà~" Tsunayoshi lúc này mới nhớ ra, reo lên một tiếng
"Thật ra tớ cùng mọi người đang đánh nhau, giữa chừng lại bị đưa đến đây, chắc họ sẽ lo lắm""Hieee, vậy không sao chứ?" Tsuna như cũ hốt hoảng nói, cậu không thấy sự lo lắng nào trên khuôn mặt của mình 10 năm sauTsunayoshi lúc nàu cười dịu dàng, nhìn những khuôn mặt quen thuộc mà nói"Đừng lo, mọi người đều rất mạnh. Các cậu của 10 năm sau, đều đã đủ khả năng để bảo vệ người quan trọng của mình rồi"Đây chính là câu trả lời mà họ mong chờ nhất. Gặp Tsunayoshi của tương lai, ngoài sự phấn khích ra còn có lo sợ. Bọn họ đều không muốn nghe bất cứ điều gì đáng sợ tổn hại đến Tsunayoshi hay Vongola, ở trong Mafia lâu như vậy, hóa ra mọi người đều vẫn cố gắng từng ngày "Vậy Boss, ngài có đang hạnh phúc không ạ?" Chrome từ đầu im lặng bỗng lên tiếng, nhưng tất cả đều mong chờ câu trả lời"Anh bây giờ không muốn đòi hỏi thêm gì nữa, chỉ mong mọi người sẽ hạnh phúc thôi" Tsunayoshi cười dịu dàngÁnh mắt của những người bạn của cậu đã rung độngThời gian đã ngưng đọng ở khoảnh khắc nàyBang!Một làn khói hồng xuất hiện, Tsunayoshi biến mấtKhông gian vẫn vô cùng im lặng"Etou...."Bỗng họ hướng ánh mắt về Tsuna, cậu gãi gãi đầu. Cậu bỗng cười thật tươi, nói với giọng mềm mại"Tớ nghĩ tớ sẽ phải cố gắng nhiều hơn để được như anh ấy rồi. Vì tớ cũng muốn mọi người hạnh phúc"Reborn kéo kéo mũ feroda xuống, Hibari thì đã rời đi, những người bảo vệ cũng hướng về phía cậu mà cười, Kyoko cũng phấn khích vỗ tay"Hừm, vậy cậu đã quyết định làm Đệ Thập nhà Vongola rồi đúng không?" "Tớ hoàn toàn không có ý đó!!"Tất cả bỗng được bao trùm bởi tiếng cười nói. Và hình như ai cũng quên cái thiệt hại đang được bọn họ phải trả thì phảiMà thôi kệ đi, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôiNhư lúc này, ngắm nhìn nụ cười của Tsuna lòng bỗng thấy yên bình. Nụ cười làm sáng rực cả một sắc trời âm u của bầu trời mùa thu....______________Lyn_______________Gần đây lyn mắc học quá nên không có thời gian viết fic, hôm nay mới đăng chap cho mọi người. Bây giờ ngồi viết fic được hơn 3k từ, mừng kinh khủngChap này là để cảm ơn bạn CrimsonBara đã giúp Lyn trong việc nêu ý tưởng, cảm ơn cmt của cậu rất nhiều. Có thể tớ viết không được hay nhưng vẫn cảm ơn vì sự ủng hộ của cậu. Cũng mong mọi người có thể gợi ý cho tớ vài ý tưởng nữa, cmt ở dưới nha, tớ sẽ biết ơn lắm đấy. Với cả mọi người chỉ lỗi cho Lyn để Lyn sửa lại nhaThật ra Lyn hôm nay trong lúc trời mưa to lại chạy ra đường mua đồ ăn, cuối cùng ô bị bật ngược ra, ướt hết cả người TAT . Mà nhắc mọi người ra đường trời mưa thì cẩn thận nha, như Lyn sét đánh lúc nào cũng không biết đấy. Vậy chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha~~♡♡
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz