Khong Yeu Xin Dung Den Gan
Mười lăm năm sau.
Trong ngôi biệt thự xa hoa tráng lệ có một thiếu nữ da trắng noãn , môi ai đào mềm mại và cặp mắt to có hồn ấy đang ngồi trên bàn ăn . Ngồi đối diện là Một người đàn ông dáng vẻ cao to , mặt như điêu khắc , không sai đó là Trần Nhiên Nhiên và Ngô Từ Hi . Âm thanh trong treo vang lên"Ba à , hôm nay con muốn đi lấy bằng tốt nghiệp có thể sẽ về muộn" cô ôn tồn nói. "Ừ! Nhớ đừng uống rượu nhiều không tốt cho sức khoẻ" môi bạc khẽ nói."Dạ vâng! Con biết rồi." Không khí chỉ còn vang lại âm thanh chén , đĩa .
Chiếc lismouse dài đen dừng trước cổng trường đại học "Havard" hậu vệ cung kính mở cửa ra . Một đôi giày thể thao màu đỏ trên đó là đôi chân thon dài trắng nõn. Hôm nay cô diện một chiếc váy đen và cái áo sơ mi trắng ôm sát lấy cơ thể những đường cong hoàn mĩ ấy . Khuôn mặt xinh xắn không trang điểm , mái tóc đen dài xoã ra sau lưng . Cô tựa như một thiên thần thuần khiết đứng dưới ánh nắng vậy .
Cô nói với cận vệ bên cạnh " Anh về đi , chừng nào xong tiệc tôi điện thoại cho anh." Xong cất bước đi vào trong.
Trong ngôi biệt thự xa hoa tráng lệ có một thiếu nữ da trắng noãn , môi ai đào mềm mại và cặp mắt to có hồn ấy đang ngồi trên bàn ăn . Ngồi đối diện là Một người đàn ông dáng vẻ cao to , mặt như điêu khắc , không sai đó là Trần Nhiên Nhiên và Ngô Từ Hi . Âm thanh trong treo vang lên"Ba à , hôm nay con muốn đi lấy bằng tốt nghiệp có thể sẽ về muộn" cô ôn tồn nói. "Ừ! Nhớ đừng uống rượu nhiều không tốt cho sức khoẻ" môi bạc khẽ nói."Dạ vâng! Con biết rồi." Không khí chỉ còn vang lại âm thanh chén , đĩa .
Chiếc lismouse dài đen dừng trước cổng trường đại học "Havard" hậu vệ cung kính mở cửa ra . Một đôi giày thể thao màu đỏ trên đó là đôi chân thon dài trắng nõn. Hôm nay cô diện một chiếc váy đen và cái áo sơ mi trắng ôm sát lấy cơ thể những đường cong hoàn mĩ ấy . Khuôn mặt xinh xắn không trang điểm , mái tóc đen dài xoã ra sau lưng . Cô tựa như một thiên thần thuần khiết đứng dưới ánh nắng vậy .
Cô nói với cận vệ bên cạnh " Anh về đi , chừng nào xong tiệc tôi điện thoại cho anh." Xong cất bước đi vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz