ZingTruyen.Xyz

Khon Dinh Shortfic Lat Mem Buoc Chat


4.
Không thể không nói, Thái Từ Khôn thật là một nhà tiên tri lợi hại, không lâu sau, hai người bọn họ liền cùng nhau ăn bữa cơm, mà nguyên nhân làm hai người họ cùng ăn bữa cơm này lại vô cùng không bình thường.

Đó là một buổi sáng vô cùng bình thường, Chu Chính Đình một tay cầm hộp sữa đậu nành, một tay cầm công văn bao, giống như bình thường đi bộ đến trường học, vì anh cần quan sát tốt xung quanh trường học nữa, trong đội cố ý vì anh mà tìm cho anh cho ở gần trường, đó là khu dân cư kiểu cũ, đây không phải là nơi ở tốt, nhưng lại rất gần trường học, từ khu này đến trường học chỉ cần qua một đường cái, tính cả lúc dừng đèn đỏ thì chỉ cần đi 10 phút là có thể đến trường học.

Kỳ thật trường học này đường cái ngày thường xe cũng không phải đặc biệt nhiều, nhưng buổi sáng lái xe đưa con đi học rất nhiều, cho nên thời gian cố định này, đường cái này cũng coi như là ngựa xe như nước.

Chu Chính Đình lúc đó khi qua đường cái đã lơ đãng,  cái này cũng không thể trách anh, anh thật sự là quá mệt mỏi, lần này cấp về hiềm nghi người manh mối thật sự là quá ít, anh ban ngày quan sát người khả nghi, buổi tối còn phải cùng trong đội liên hệ báo cáo, còn phải ứng phó  một ít phiền toái trong trường học. Đã qua một thời gian, theo tin tức trong đội thì tội phạm đã bắt đầu hành động, không chỉ một lần, nhưng toàn đội vẫn không có thêm chút gì manh mối, làm Chu Chính Đình có chút sốt ruột, lúc nào anh cũng nghĩ đến chuyện này nên lúc này có chút lơ đãng.

Đột nhiên có một chiếc xe máy từ đâu tới chạy nhanh vô cùng, anh vô cùng hoảng hốt đến gần ngã, may sao phía sau có người đem anh ôm vào ngực.

Đứng yên một lúc Chu Chính Đình mới phát hiện mình đang ở trong tình cảnh gì, anh nhanh chóng từ trong ngực người kia lui ra, trên mặt lộ ra vẻ chân thành mỉm cười, "Vừa rồi thực sự cảm ơn cậu, nếu lúc nãy không có cậu, tôi liền..."

Nửa câu sau chưa kịp nói, nhìn người trước mặt anh liền đem những lời định nói nuốt vào trong bụng.

Chu Chính Đình dùng vẻ mặt phẫn nỗ nhìn gương mặt kinh ngạc của Thái Từ Khôn, "Tại sao cậu lại ở chỗ này?"

"Lão sư lúc này còn không hy vọng tôi xuất hiện sao?" Thái từ Khôn thất thố, "Nếu tôi không xuất hiện ở chỗ này, khả năng bây giờ anh liền ở bệnh viện."

"Tôi không phải có ý này." Chu Chính Đình thở dài, nhéo nhéo cánh tay Thái từ Khôn , "Tôi là thật sự cảm ơn cậu, nhưng không phải ngày thường đều là cậu đạp xe đến trường học sao, tại sao hôm nay đi bộ tới đi học."

"Bảo vệ trường học nói nhà xe chỉ dành cho công viên nhân chức." Thái từ Khôn nhún vai, "Tôi cũng chỉ có thể lấy chân đi bộ."

"Tôi còn không có dùng xe đạp để chở lão sư đâu." Cậu có chút ảo não mà nhíu mày.

Thái Từ Khôn đầu tóc xoã tung, dưới ánh nắng tản ra lại có vẻ lông xù xù, Chu Chính Đình nhịn không được ở trong lòng cảm thán một câu thật đáng yêu, anh rốt cuộc vẫn là không nhịn xuống, duỗi tay xoa xoa đầu tóc mềm xù xù của Thái Từ Khôn , "Hôm nay thật sự cảm ơn cậu, tôi thiếu cậu một ân tình, cậu muốn có gì ta tặng cho cậu?"

Nghe vậy, biểu tình ảo não của Thái Từ Khôn lập tức biến mất, cậu giương mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thỏa mãn, "Quán ăn sau trường học này hương vị thực sự rất ngon."

Chu Chính Đình bật cười, "Tôi mời cậu đi ăn cơm, chúng ta hôm nay tan học đi?"

"Lão sư chiều nay không có tiết dạy." Thái từ Khôn hướng anh chớp chớp mắt, "Chúng ta buổi chiều liền đi."

"Chính là buổi chiều cũng chưa tan học." Chu Chính Đình nhíu mày, "Cậu làm sao mà ra khỏi cổng trường, tôi tuy rằng cảm tạ cậu, nhưng tôi nói chính là tan học mời cậu ăn cơm, cậu đừng nghĩ về sớm, tôi sẽ không cho cậu giấy xin phép nghỉ."

Thái Từ Khôn chỉ cười không nói.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz