11: Khởi Khởi thật ra..
- Khởi Khởi tớ muốn thú..nhận một chuyện! - Chuyện gì?Bạn Khởi Khởi không thèm liếc mắt bạn Tiểu Hưởng một cái mà bạn ấy đang loay hoay lục tìm một thứ gì đó rất là quan trọng a. Bạn Tiểu Hưởng thấy vậy liền xanh mặt nuốt ực một tiếng rồi lắp ba lắp bắp trả lời - Thật..thật..thật ra tớ..- Hmm rõ ràng mình để ở hộp bàn mà ta!Bạn Khởi Khởi lầm bầm rồi lục tung ngăn bàn ra vẫn không thấy đồ của mình đâu- Thật ra..tớ..tớ..- Này Tiểu Hưởng cậu có thấy hộp thịt cừu xiên mẹ Mân của tôi mới mua trưa nay không? Bạn Khởi Khởi bực nhọc ngước mắt về phía bạn Tiểu Hưởng mà hỏi với vẻ hơi bực mình - Mà vừa nãy cậu tính nói chuyện gì với tôi?- Tớ tớ .. - Chuyện gì !?- Cậu hứa với tớ trước đi hứa rằng sau khi tớ nói xong cậu đừng đánh tớ nhé!- Cậu.. Làm chuyện gì mờ ám có phải không? Khởi Khởi nghi ngờ bạn đưa mặt mình tiến sát vào mặt bạn Hưởng banh thật to mắt ra mà nhìn trông rất đáng sợ, bạn Hưởng thấy vậy liền teo tới nỗi đi tè cũng không được.. - Chuyện gì nói nhanh còn không thì đi tìm hộp cừu xiên giúp tôi- Tớ thật ra tớ đã .. Hồi nãy tớ tưởng cái hộp đen đen đó là rác cho nên.. Tớ đã vứt vào sọt rác rồi a- ...- Khởi Khởi.. -...- Tớ thật sự không cố ý..- Khở..
- YAHHHHHHHH!!! KIM TIỂUHƯỞNG CẬU CHẾT CHẮC RỒI HÔM NAY TÔI KHÔNG ĐÁNH CHẾT CẬU TÔI KHÔNG PHẢI LÀ MÂN KHỞI KHỞI!!!!!!  ̄︿ ̄
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz