Khi Hoang De Ep Hon
Chương 3 :Tối hôm đó , Tiêu Thiên Công đã cho phép cậu và Sở Việt ở cạnh nhau . Tiêu Chiến ngồi trong vòng tay Sở Việt nói " Sở Việt , huynh nhất định phải trở về đệ sẽ đợi huynh trở về cùng đệ thành thân "Sở Việt siết chặt cậu trong vòng tay nói " Đợi ta , ta nhất định sẽ trở về "Tiêu Chiến cũng ôm lại Sở Việt , cậu đặt môi mình lên môi Sở Việt trao cho Sở Việt nụ hôn nồng nhiệt . Sở Việt cũng đáp trả nụ hôn của cậu 1 cách điên cuồng , Tiêu Chiến xoay người đè Sở Việt lên giường nói " Sở Việt , đệ muốn trở thành người của huynh "Nói xong cậu lại lần nữa hôn lên môi Sở Việt , Sở Việt đem cậu đè dưới thân mình điên cuồng hôn loạn lên cổ cậu . Sở Việt đưa tay kéo lệch y phục của cậu qua 1 bên để lộ ra xương quai xanh tinh xảo và 1 bên ngực trắng mịn , Sở Việt mút nhẹ từng chút lên da thịt trắng ngần của cậu để lại vài vết đỏ trên cổ và xương quai xanh của cậu . Cố kiềm chế dục vọng của bản thân Sở Việt nói " Chiến Chiến , ta muốn chúng ta sẽ làm chuyện này vào đêm động phòng chứ không phải lúc này , ngoan ngoãn đợi ta trở về rồi thành thân được chứ "Tiêu Chiến khẽ gật đầu rồi vùi đầu vào lòng ngực của Sở Việt , cả 2 chìm vào giấc ngủ . Sáng hôm sau Tiêu Chiến theo tiễn Sở Việt rời kinh thành , Tiêu phu nhân kéo cậu sát lại hỏi " A Chiến , dấu đỏ trên cổ con là thế nào . Con với Sở Việt đã .... "Lời còn chưa nói hết cậu liền đỏ mặt nói " Mẫu thân , con và Sở Việt không làm gì cả chúng con chỉ dừng lại ở việc hôn nhau thôi "Tiêu phu nhân thở phào nhẹ nhõm nói " Ta biết con và Sở Việt trước sau gì cũng thành thân nhưng chuyện thất tiết trước thành thân ta không chấp nhận biết chưa "Tiêu Chiến khẽ gật đầu nói " Con đã biết ạ " Tiêu phu nhân giúp cậu lấy áo choàng khoác vào để che đi dấu đỏ nơi cổ . Đến hoàng thành cậu đứng 1 bên nhìn Sở Việt nói chuyện cùng với Hoàng Thượng và chỉnh đốn lại binh lính trước khi xuất phát . Nhìn Sở Việt dẫn theo đội quân hùng hậu rời khỏi kinh thành Tiêu Chiến quả thật không cam lòng , chỉ còn có 3 tháng nữa cả 2 sẽ trở thành phu thê vậy mà phải hoãn lại . Lơ đễnh bước về phía trước cậu vô ý đụng phải 1 nô tì làm thao nước trên tay cô ấy đổ lên người mình , may mắn có áo choàng bên ngoài nên quần áo bên trong không bị ướt nhiều . Đang chăm chú lau vết nước trên áo choàng thì bỗng có đôi bàn tay đưa đến tháo dây áo choàng của cậu đem áo choàng cởi khỏi người cậu , Tiêu Chiến có chút bất ngờ lui về sau . Cậu ngẩng đầu nhìn người vừa cởi áo choàng cho mình rồi lập tức hành lễ " Thần thỉnh an Hoàng Thượng , Hoàng Thượng vạn tuế , vạn vạn tuế "Nhất Bác đưa tay nắm lấy tay cậu đỡ cậu đứng dậy nói " Mau miễn lễ , đệ sao lại bất cẩn như vậy . Mau đứng dậy "Tiêu Chiến giựt tay mình ra khỏi bàn tay của y nói " Thần không sao ạ "Nhất Bác nhìn bàn tay trống rỗng của mình có chút không vui nói " Sở Việt sẽ nhanh chóng chiến thắng trở về , đệ đừng lo "Tiêu Chiến tiếp tục lui ra sau nói " Thần tin tưởng Sở Việt sẽ giành chiến thắng , thần không có gì phải lo lắng cả . Thần xin phép cáo lui "Khi Tiêu Chiến xoay người rời đi y vô tình nhìn thấy vết đỏ trên cổ cậu , trong đầu y liền tưởng tượng đến cảnh cậu nằm dưới thân Sở Việt không ngừng rên rỉ . Nhất Bác không hiểu tại sao bản thân hiện tại vô cùng tức giận khi nghĩ cậu đã thất tiết cùng với Sở Việt . Nhất Bác trở về Dưỡng Tâm Điện trong sự giận dữ vô lý của bản thân . 2 tháng sau cũng trong buổi tảo triều Nhất Bác nhận được tin tức từ biên cương , tên lính được truyền vào Kim Loan Điện . Y nhìn hắn nói " Bành Tướng Quân đánh trận như thế nào "Tên lính liền nói " Hồi Hoàng Thượng , Vương Triều Kỳ Sơn không biết bằng cách nào mà biến rất nhiều người trở thành con rối , những con rối đó kiếm và cung tên xuyên qua đều không chết . Bành Tướng Quân hiện đang bị chúng vây trong 1 hang động ạ "Nhất Bác đứng bật dậy nói " Ngươi nói gì , bị vây trong 1 hang động sao "Tên lính gật mạnh đầu nói " Đúng ạ "Nhất Bác lập tức gọi lớn " Vấn Hàn "Lý Vấn Hàn nhanh chóng từ không trung lộn 1 vòng hành lễ trước mặt y , y nói " Khanh mang theo toàn bộ ảnh vệ cùng trẫm lập tức lên đường cứu Bành Tướng Quân "Thái Sư - Châu Nghệ Hiên và Thừa Tướng - Lưu Hải Khoan liền bước ra nói " Hoàng Thượng , người không thể đi . Nếu người có mệnh hệ gì thì Vương Triều Cô Tô phải làm sao ạ "Nhất Bác nói " Trẫm sẽ không sao , trẫm nhất định phải cứu được Bành Tướng Quân trở về . Đệ ấy chỉ mới có 25 tuổi thôi , các khanh muốn trẫm trừng mắt nhìn đệ ấy bỏ mạng ở trong hang động đó sao "Tiêu Thiên Công liền bước ra nói " Xin Hoàng Thượng hãy đưa Tiêu Chiến đi theo ạ , hài nhi của thần có thể giúp được Hoàng Thượng trong việc đối phó với những con rối "Nhất Bác lại nói " Trẫm không đồng ý , rất nguy hiểm "Bành Đại Tướng Quân gật đầu nói " Phải đó Tiêu Thiên Công , chuyến đi này rất nguy hiểm không thể để Tiêu Chiến theo được "Tiêu Thiên Công đành im lặng , Nhất Bác cùng toàn bộ ảnh vệ rời khỏi kinh thành dùng kinh công tuyệt hảo chỉ mất chưa đến 3 ngày đã có mặt ở biên cương . Nhất Bác nhanh chóng chỉnh đốn lại binh lính rồi mang theo Vấn Hàn và 1 số ảnh vệ đánh vào hang động , khi tìm thấy Sở Việt thì Sở Việt kinh mạch toàn thân đã đứt . Nhất Bác vội đỡ Sở Việt ngồi dậy dùng linh lực của bản thân truyền cho Sở Việt để giữ lại chút sự sống của Sở Việt . Sở Việt cố đưa tay ngăn lại việc truyền linh lực của Nhất Bác nói " Hoàng Thượng , ca , đệ biết đệ không thể gắng gượng được nữa huynh thay đệ chăm sóc Chiến Chiến được không "Nhất Bác nói " Đệ đang nói nhảm cái gì vậy , thê tử của đệ đệ tự về chăm ta sẽ không chăm dùm đệ "Sở Việt cười nói " Ca , huynh không giấu được đệ đâu . Đệ biết huynh rất thích Tiêu Chiến thay đệ chăm sóc đệ ấy đệ không cho đệ ấy được lễ thành thân rồi đành nhờ vào huynh vậy "Nói rồi Sở Việt trút hơi thở cuối cùng , Nhất Bác siết chặt bàn tay nhìn thiếu niên mà mình yêu thương như đệ đệ ruột vì đất nước của mình mà hi sinh . Nhất Bác đưa xác của Sở Việt về doanh trại rồi cho người truyền tin về kinh thành cùng đem xác Sở Việt về kinh thành . Y ở lại biên cương nhanh chóng dẹp sạch đám con rối rồi tạo 1 kết giới ở biên cương để tránh cho những con rối xâm nhập vào đế quốc của mình . Y ngay lập tức lên đường trở về kinh thành để kịp tham dự tang lễ của Sở Việt . Ngày Tiêu Chiến nhận được tin dữ tim cậu như vỡ ra thành từng mảnh , ngày cậu cùng Bành gia nhận xác của Sở Việt cũng là ngày mồng 1 tháng 1 ngày mà cậu và Sở Việt thành thân . Bành gia đau đớn vì mất con nhưng cũng xót xa cho Tiêu Chiến khi ngày vui cả đời cậu lại biến thành ngày tang , Tiêu phu nhân và Bành phu nhân ôm Tiêu Chiến vào lòng dỗ dành . Bành phu nhân nói " A Chiến , chúng ta vẫn coi con là con . Sở Việt cũng đã đi rồi con đừng lỡ mất thanh xuân của mình hãy đến với người yêu thương con "Tiêu Chiến lau đi nước mắt của mình nói " Phu nhân , Tiêu Chiến con cả đời này chỉ có 1 phu quân là Sở Việt , ngoài huynh ấy ra con sẽ không gả cho ai nữa cả . Xin người cho con trở thành con dâu của Bành gia thành thê tử của Bành Sở Việt "Tiêu phu nhân nói " A Chiến con phải suy nghĩ cho kĩ đây là chuyện cả đời đó "Tiêu Chiến nhìn mẫu thân mình nói " Mẫu thân , con đã suy nghĩ rất kĩ "Bành phu nhân đưa tay xoa má cậu nói " Chuyện này để sau hãy nói , bây giờ chúng ta phải lo cho tang lễ của Sở Việt đã "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz