ZingTruyen.Xyz

Ket Hon Roi Yeu Beadynver

Nhạc náo nhiệt, đám người rộn ràng nhốn nháo, không khí mê mang, đồ ăn và rượu được cung ứng vô hạn, đương nhiên còn có cả thuốc kích thích, tất cả những điều đó là điển hình của một Party. Beatrice vững vàng ngồi ở trên sofa bằng da, trong tay cầm ly Whiskey, rượu màu lóe lên thuần ở dưới ánh đèn mê ly. Cô cứ ngồi như vậy không hề hợp so với bầu không khí náo nhiệt xung quanh.

Party ở Mĩ kỳ quái, đa dạng chồng chất, có lẽ cô hẳn là cảm thấy may mắn, Kim Duyên tuy rằng lớn mật nhưng vẫn đúng mực, nàng sẽ không tự nhiên tham gia cái loại tiệc khoa trương tới cực điểm, không có việc gì lại lõa lồ trước mặt một đám người.

Đây chính là ở nước Mĩ, là một Party rất bình thường.

Con ngươi đen không đếm được bao nhiêu lần nhìn đến những người đang hút ma túy ở góc sáng bên cạnh sàn nhảy, phê thuốc hưng phấn lên nhảy điên cuồng. Nếu như ở Seoul, nhìn những người như vậy Beatrice sẽ tiến đến và kéo bọn chúng đến đồn cảnh sát. Cô luôn suy nghĩ đứng đắn như vậy.

Nhưng, đây là nước Mĩ, hơn nữa sau khi đảo qua những người đó, nâng ly khẽ nhấp một ngụm, bọn họ đều là người trưởng thành, cô lười quản. Khánh Vân bám bên người, sau khi vô số lần phóng điện thất bại liền tìm kiếm mục tiêu khác. Như vậy cũng tốt, tuy rằng lớn mật nhưng không quấn người, bên tai cô được yên tĩnh, về phần Kim Duyên....

Mắt Beatrice lóe lên, nhìn về phía quầy bar, Kim Duyên rúc vào lòng người đàn ông cầm ly rượu trên tay uống một hơi cạn sạch.

Đó là một người đàn ông tuấn tú, quần áo sang quý tôn lên khí chất bất phàm, ngũ quan anh tuấn, khuôn mặt sáng sủa tươi cười cùng với ánh mắt si mê, hai tay hắn gắt gao ôm vòng eo mảnh khảnh của Kim Duyên, từ từ vuốt ve tới lui, đôi môi xinh đẹp dao động giống như hôn hoặc đang nói nhỏ ở bên tai nàng.

Hình như hắn đang nói lời nào đó làm nàng vui vẻ, nàng ngửa đầu cười phá lên, mái tóc đen ở trên ngực người đàn ông, ánh sáng lam nhạt chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp, hấp dẫn mọi ánh nhìn của đàn ông. Đây là một yêu tinh, một yêu tinh trời sinh. Không cần lời nói, không cần động tác, chỉ cần một ánh mắt là có thể mê hoặc tất cả sinh vật khác phái trong thiên hạ.

Khăn quàng cổ của nàng đã cởi ra, áo khoác xinh đẹp bằng bông còn khoác trên người ngăn chặn những ánh mắt như sói như hổ. Bởi vì bọn họ tới hơi trễ, khi tiến vào Party đã bắt đầu. Nghe nói, sinh viên trường nàng vì tổ chức đêm giáng sinh đã bao toàn bộ để chuẩn bị cuồng hoan.

Thật ra ở nơi này muốn mở Party thì lý do nào cũng có thể, đêm Giáng Sinh chẳng qua chỉ là một lý do tốt để cho mọi người buông thả một phen mà thôi. Kim Duyên vừa tiến đến, đã bị tên đẹp trai đòi mạng kéo vào trong lòng, bọn họ chỉ kịp giới thiệu qua loa rồi bị lôi đi. Hắn gọi Hoàng Bảo, bạn trai của nàng.

Beatrice lại đem rót đầy ly rượu, chậm rãi uống, tự kiềm chế bản thân, cô biết tửu lượng chính mình, uống nhiều sẽ không thể khống chế được. Khuôn mặt xinh đẹp ẩn trong bóng tối, không thấy biểu tình rõ ràng, nhưng mà cô hoàn toàn không giống với đám người tuổi trẻ đang điên cuồng ở đây, không hề giống, toàn thân phát ra hơi thở quá mức nguy hiểm khiến không ai dám đến gần tuy rằng nơi này có nhiều người chú ý đến cô.

Nữ nhân phương Đông có khí chất như vậy rất khó không khiến người khác chú ý. Hoàn Bảo rất tuấn tú, đúng loại Kim Duyên thích, xem họ đứng chung một chổ thật xứng đôi, mà rõ ràng Hoàng Bảo là chịu ảnh hưởng bởi sức quyến rũ của nàng.

Kim Duyên chính là cô gái như vậy, có một loại lực hấp dẫn nào đó khiến cho đàn ông điên cuồng, chỉ cần ngày nghỉ hằng năm nàng về nhà, cửa Nguyễn Gia sẽ bị người ái mộ đạp cho sắp đổ.

Mà nàng, cũng thật sâu hiểu được lực hấp dẫn trí mạng đó và hưởng thụ nó. Tay người đàn ông lướt qua thân thể nàng chui vào đùi trắng noãn dưới váy. Beatrice cầm ly rượu, đồng tử co rút nhanh. Bàn tay chuẩn bị chui vào váy bị cán tay mảnh khảnh bát được kéo ra, nàng cười cười, cầm lấy ly rượu trên quầy bar xử lý một hơi.

Lúc này điệu nhạc nhẹ cất lên, khúc dạo thong thả mà khiêu khích. Nàng đẩy Hoàng Bảo ra, theo âm nhạc mà nhẹ nhàng lắc lư thân mình, chậm rãi hòa nhập sàn nhảy. Xoa thắt lưng, lắc mông, thân hình thong thả mà có nhịp, mỗi khi nhấc tay nhấc chân đều lộ ra vẻ kiều mị.

Đông tác mọi người chậm lại để nhường đường cho nàng. Bỗng nhiên, điệu nhạc thay đổi, vũ khúc nhẹ nhàng mà thanh thoát theo âm hưởng truyền đến, Kim Duyên nhẹ nhàng đứng lên, nhảy lên múa ở đầu đài, dưới đài mọi người tề tựu hét chói tai, làm ồn, cùng nhau gọi tên.

"Kim Duyên, Kim Duyên!"

Thực rõ ràng, nàng là Nữ hoàng của buổi tối, là ngôi sao của buổi tiệc, mọi người đều quá quen thuộc nàng. Nàng cởi áo khoác trên người, ném xuống vũ đài, mọi người dưới đài điên cuồng cướp đoạt. Ánh đèn đánh vào người nàng như tô thêm dung nhan, ánh mắt nóng bỏng quyến rũ người. Mỉm cười, đã muốn xiêu đổ chúng sinh.

Nàng mặc chiếc váy bó sát người, ngực thật ra một chút cũng không lộ, nhưng lại gợi cảm đòi mạng. Tinh tế bao lấy nộ ngực khiêu khích, vạt áo nhỏ cuộn sóng lại tỏ sự độc đáo, dịu dàng của phái nữ, thoáng lộ ra eo nhỏ xinh đẹp trắng noãn, váy ngắn ngủn phủ qua mông tròn, mỗi một cái vặn vẹo đều làm cho dưới đài thét chói tai không ngừng.

Nàng thực sự, thực sự biết nhảy. Xoay người, ưỡn ngực, xoay mông rồi đá chân quay người lại theo vũ khúc, khiêu khích thần kinh. Hoàng Bảo không chịu nổi quyến rũ như vậy, cũng nhảy theo lên vũ đài. Đi theo đoàn múa ở đầu đài, bọn họ giống như một đôi trời sinh, đôi nhảy mị hoặc.

Một nữ nhân xinh đẹp, công khai lớn mật dụ hoặc tình nhân của chính mình, thắt lưng của nàng như cành liễu có dãn mười phần, vặn vẹo, lắc lư, nhấp nhô ở trước người đàn ông, khiến cho người đàn ông thở gấp tiến lên, muốn bắt nàng bỏ vào trong lòng ngay, nhưng nàng lại cười đẩy ra.

Theo điệu nhảy, thân mình bọn họ dính quá chặt chẽ, mỗi một lần vặn vẹo, đều mang theo tính khiêu khích, nhìn như mỗi một tấc đều dán cùng nhau, nhưng lại có khoảng cách, như có như không như vậy lại làm cho cả mọi người điên cuồng hò hét.

"Kim Duyên, Kim Duyên!"

Trong cảm nhận của đàn ông nàng là nữ thần, nếu như có được nữ thần trong giấc mộng này của mọi người này có phải sẽ mất hồn không?

Âm nhạc điên cuồng không át được tiếng hò hét của mọi người. Sau tiếng hò hét cuối cùng, Kim Duyên đứng thở gấp trên đài, khuôn mặt xinh xắn mang theo vài phần mệt mỏi, vài phần cao ngạo, vài phần quyến rũ, vài phần khiêu khích giống như một Nữ vương kiêu ngạo nhìn xuống mọi người.

Mà dưới đài toàn bộ thần dân đang quỳ gối trước vẻ xinh đẹp trời sinh của nàng. Bộ ngực no tròn phập phồng, khóe mắt ẩn tình ma mị nhìn bạn trai của mình, là đàn ông đều không chịu nổi dụ hoặc như vậy, Hoàng Bảo bèn kéo nàng qua hôn thật sâu.

Trên đài bọn họ kịch liệt hôn môi làm cho mọi người dưới đài đều điên cuồng, đều không thể khống chế được như một nồi nước sôi, cả nam lẫn nữ nơi nơi đều hôn nhau. Cho nên Kim Duyên là địch thủ của toàn bộ nữ sinh nhưng nàng cũng là một ngôi sao trời sinh, từ nhỏ đã được người ta nâng niu trong lòng bàn tay nhiệt liệt sùng bái.

Beatrice nhìn đôi tình nhân hôn đến khó có thể chia lìa ở trên đài, ánh mắt thâm trầm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz